Từ trong nhà đi ra, Lý Bất Đổng liền đổi sắc mặt, nhanh chân đi ở phía trước.

Lý Nhất Minh cầm áo khoác lắc lư ở phía sau, thở dài một cái xem như là quyết định mới đuổi theo, kéo tay Lý Bất Đổng, “Thầy Lý, em vẫn còn giận anh đấy à.”

“Bỏ tay ra.”

“Anh đang kéo vợ anh mà, mắc gì phải bỏ tay ra.”

Da mặt Lý Bất Đổng mỏng lắm, ngay lập tức liền đỏ tai, “Ai là vợ anh chứ.”

“Còn không thừa nhận? Giấy đăng ký kết hôn còn ở nhà kia kìa.” Lý Nhất Minh nhìn cậu, nhìn cậu mặt đỏ tía tai liền bóp mặt cậu, “Đã một tuần lễ rồi, còn không về nhà với anh à?”

“Không về.”

“Thầy Lý em như vậy là không làm tròn nghĩa vụ vợ chồng, anh có thể khởi tố em đấy.”

Lý Bất Đổng trừng mắt nhìn anh, “Vậy anh vượt quá giới hạn trong khi còn đang kết hôn, em có phải là có thể ly hôn không hả!”

Lý Nhất Minh kéo tay cậu đặt ở bên hông mình, đến dưới một bóng cây ôm lấy cậu, “Cưng à cả tuần nay anh đã giải thích với em mười nghìn lần rồi, anh tuyệt đối không có đi quá giới hạn, cái bà cô kia gửi tin nhắn cho anh nhưng anh không trả lời, bây giờ anh lập tức chặn bả cho em coi.”

“Nếu không phải em phát hiện, anh cũng chẳng chặn người ta đâu.”

“Trời đất chứng giám, lần bị em phát hiện là lần đầu tiên, hơn nữa còn là lúc anh chưa thấy đã bị em thấy trước rồi.”

“Phải rồi phải rồi, là lỗi của em, em không nên xem điện thoại của anh, anh buông em ra, lát nữa không còn xe buýt về trường học.”

“Lý Bất Đổng, bây giờ em mềm không ăn cứng cũng không ăn có phải không, nhất định phải ly hôn mới chịu thôi sao?” Lý Nhất Minh cũng bắt đầu nổi nóng.

Chuyện bắt nguồn từ một tuần trước, anh nhận một vụ ly hôn của một phú bà, đêm hôm nhắn tin cho anh, bị Lý Bất Đổng nhìn thấy, đêm đó liền cãi ầm một trận, thầy Lý thu dọn đồ đạc về trường học ở, hôm nay là cuối tuần nên phải về nhà ba mẹ ăn cơm, hai người mới làm bộ ân ái, vừa mới ra khỏi cửa, Lý Bất Đổng liền đòi về lại trường ở.

“Rốt cuộc em muốn thế nào em nói rõ ra đi, từ nhỏ anh đã quen em, em chẳng ngoan như hồi bé, bây giờ còn biết tức giận cãi nhau với anh.”

“Vậy anh đi mà tìm em hồi bé ý.” Nói xong cũng quay người rời đi, Lý Nhất Minh mặt dày chặn cậu lại, “Em khi còn bé lớn rồi không phải là em sao, thầy Lý à em là người lớn độ lượng quân tử, em về nhà với anh đi.”

“Bây giờ mới biết sai, sao không nhận từ sớm đi.” Lý Bất Đổng cuối cùng cũng bắt đầu cười, Lý Nhất Minh nhéo một cái trên eo cậu, rồi bật cười, “Mau về nhà thôi, bên ngoài lạnh lắm.” Lý Bất Đổng chủ động nắm lấy tay anh.

“Em còn nói nữa, em xem em mặc ít cỡ nào? Mấy ngày nữa hình như là có tuyết rồi.” Lý Nhất Minh lấy áo khoác trong tay mặc vào cho cậu, xe đậu cách đó không xa, đi vài bước đã đến.

“Có tuyết rồi chúng ta đắp người tuyết ở dưới lầu nhé.” Lý Bất Đổng đề nghị.

“Thầy Lý à, từ nhỏ đến lớn, có năm nào không phải anh đắp, còn em sợ lạnh chỉ đứng nhìn ở bên cạnh?”

“… Không phải anh cũng chơi rất vui à.” Sức lực không đủ.

Sao mà lại không vui cơ chứ, Lý Bất Đổng khi còn bé, xinh xắn như một con búp bê, mặc thật dày đứng ở bên cạnh nhìn anh trai Nhất Minh, Lý Bất Đổng lớn một chút thì trở thành tiểu bá vương, ra lệnh cho Lý Nhất Minh đắp người tuyết cho cậu, Lý Bất Đổng sau khi trưởng thành, là bạn trai của Lý Nhất Minh, chỉ huy bạn trai đắp người tuyết.

Luật sư Lý liếc nhìn thầy Lý, đột nhiên hôn cậu một cái, “Anh làm gì vậy!” Lý Bất Đổng đánh lên vai anh.

Lý Nhất Minh vừa nói, “Vẫn là Lý Bất Đổng hồi bé đáng yêu hơn.” Vừa kéo tay thầy Lý chạy đi.

Cái ánh mắt trần trụi kia của Lý Nhất Minh, Lý Bất Đổng muốn làm bộ không nhìn thấy cũng không được, xuống xe hai người liền dính vào nhau, “Lý Nhất Minh sáng sớm mai em có tiết.” Kiểu phản bác mềm yếu này luật sư Lý nghe tai trái ra tai phải.

“Anh sẽ làm nhẹ một chút, ngày mai nhất định không sao.”

Ai mà tin tên quỷ sứ như anh.

Về nhà liền nhào lên giường, vẫn là giường lớn trong nhà thoải mái hơn, ký túc xá của trường thật sự là quá chán, mông cậu bị Lý Nhất Minh không nhẹ không nặng bóp một cái, “Thầy Lý, tắm chung không?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện