Trần Thạch tiến tới hỏi Địa Mẫu ngọn ngành mọi việc. Tin rằng không lý do gì bà lại không biết chuyện này. Địa Mẫu mới nói, Khả Nhiên công chúa khi xuống trần gian trở thành một cô bé mồ côi ở cô nhi viện. Sau này chết trẻ do tai nạn giao thông, không biết nguyên cớ kiên trì vì sao lại vượt qua Mạnh Bà và Nghiệt Kính Đài để trở thành quỷ sứ, vì vậy mà kéo dài kiếp nạn.

Kéo dài lâu đến mức, Địa Mẫu nhìn thấy nàng như nhìn thấy chính mình khi xưa, bị Ngọc Hoàng rũ bỏ xuống trần gian. Vì vậy bà quyết định nhờ hai người bạn của mình nhận nuôi nàng. Tên nàng khi còn sống gọi là Hoài Ly, vì vậy bọn họ gọi nàng là Hoài Ly. Địa Mẫu một mặt không muốn nhìn thấy em gái mình sống trong cảnh ngục tù trên Thiên Đình, mặt khác muốn Ngọc Hoàng trải qua cảm giác thống khổ khi mất đi con gái.

Sau đó một thời gian, Địa Mẫu nghe tin Ngọc Tiên công chúa trên Thiên Đình lộ diện, được sự bảo hộ của Đại tướng quân Trần Thạch, không quá khó để điều tra được người đứng sau. Ngọc Tiên giả dù sao cũng chỉ là đồ giả, hù dọa vài câu cô ta đã khai ra tất tần tật. Ngược lại với suy đoán, Địa Mẫu đồng ý hợp tác với bọn họ, tuy không góp phần tham gia vào âm mưu nhưng cũng che giấu bí mật này đến cùng.

Vậy mà, thời gian trôi qua lâu như vậy, tưởng chừng như không có gì có thể làm nó lộ ra được... cuối cùng vẫn bị vạch trần. Nay Hoài Ly đã đầu thai, không tiếp tục thành một sinh mệnh khác mà trở lại làm Khả Nhiên công chúa. Nhìn gương mặt này đúng là không quen chút nào. Chính Địa Mẫu cũng cảm thấy cô độc. Nàng sẽ không nhớ được bất kì ai, cũng như đoạn ký ức của mình khi còn ở kiếp nạn trước.

Tiệc tàn. Người tan. Sau khi tiễn Ngọc Hoàng rượu thịt say sưa trở về phòng nghỉ ngơi, Thánh Gióng chỉ đạo thu dọn tàn cuộc, Khả Nhiên bảo Cường Bạo Đại Vương trở về trước đi. Nàng biết, Trần Thạch có nhiều chuyện muốn hỏi. Thoáng chốc, trong sảnh chính chỉ còn hai người.

- Em... là Khả Nhiên, hay là Hoài Ly? - Trần Thạch trúc trắc hỏi. Dù đã được nghe đáp án từ Địa Mẫu nhưng hắn vẫn khó tin.

- Ta đương nhiên là Khả Nhiên công chúa.

Khả Nhiên công chúa xa lạ nhìn hắn. Sở dĩ trước kia nàng ngưỡng mộ hắn, rồi ngu ngốc bị Ngọc Hoàng đày xuống trần gian. Lúc đó nàng chỉ nghĩ, một người như thế mà vô cớ chết đi thì thật đáng tiếc. Là nhất thời bồng bột, bỏ qua một quãng thời gian rất dài. Bây giờ Trần Thạch đã có chỗ đứng trên Thiên Đình, đâu cần ai giúp đỡ nữa.

Nàng biết Ngọc Hoàng chắc chắn sẽ không đồng ý cho nàng cưới Trần Thạch, mà với tâm trí cao ngạo của nàng cũng sẽ không theo đuổi hắn. Trong lúc trị thương cùng với Phùng Cường Bạo, hắn đã kể cho nàng rất nhiều chuyện về Ngọc Tiên công chúa, còn có Hoài Ly. Sau khi Hoài Ly biến mất, trừ Thánh Gióng ra, Trần Thạch cự tuyệt giao lưu cùng bất kì ai. Rốt cuộc người con gái thế nào có thể khiến Trần Thạch sầu não trong thời gian dài như vậy? - Em thích ta sao?

- Phải không? Ai nói vậy? - Khả Nhiên khoanh tay cười - Hoài Ly là ai? - Nàng biết mà vẫn còn hỏi.

- Vợ chưa cưới của ta.

Khả Nhiên cắn chặt răng, bên ngoài vẫn tươi cười như cũ, phong độ không hề giảm.

- Vậy anh còn hỏi ta thích anh không làm gì? Anh có thể quên đi vợ chưa cưới của mình sao?

Đột nhiên Khả Nhiên cất cao giọng. Giọng nói của nàng vang vọng khắp Thiên cung, như từng hồi trống thúc mạnh vào đầu hắn. Trần Thạch hạ tầm mắt. Khả Nhiên trở về còn muốn hỏi hắn về những vấn đề này, nếu hắn trả lời sai, có thể nàng sẽ căm ghét hắn, hoặc là, giống như Ngọc Tiên, tìm mọi cách giết chết chút tình cảm nhỏ nhoi của hắn.

- Không thể.

- Anh!

Khả Nhiên hai má đỏ bừng, nghẹn uất không thể nói được lời nào. Không có chút nào giống với ban nãy đứng ở giữa sảnh ăn to nói lớn. Nàng như vậy, là lần đầu tiên hắn nhìn thấy. Trần Thạch nén tiếng cười trong cổ họng.

- Vợ chưa cưới của ta đang ở đây, sao ta có thể quên em ấy được.

Nói rồi, cổ tay Trần Thạch nâng lên, Xích Thằng lộ ra ngoài. Từ Xích Thằng trên tay Trần Thạch nối ra một sợi chỉ dài. Khả Nhiên ngạc nhiên nhìn theo nó, càng nhìn, tầm mắt càng gần đến bản thân, điểm cuối cùng là một vòng đỏ trên cổ tay nàng. Nó luôn ở trên cơ thể nàng, Khả Nhiên chẳng qua là không để ý. Cô vạch tay áo ra, hai vòng tay nối với nhau một sợi tơ mảnh gần như là trong suốt. Trần Thạch cong môi cười, dùng lực giật một cái, cơ thể nàng theo đà bị kéo tới. Không, nói đúng hơn là bay tới.

Trong khi Khả Nhiên còn đang kinh ngạc thì bản thân đã ngã vào lòng Trần Thạch từ lúc nào không hay. Cơ thể nàng giống như không xương, mềm mại mặc cho hắn nhung nhớ.

- Hoài Ly, em đi lâu quá. Hai năm... hai năm rồi.

Không ngờ Chử Đồng Tử lại giao Xích Thằng lại cho Trần Thạch. Ý nghĩa của nó không ai không biết. Xích Thằng buộc chặt hai người sẽ trở thành vợ chồng. Cho dù là kẻ thù của nhau, dù là ở cách xa nhau vạn dặm, cả đời sẽ không thể tách rời nhau.

Đúng vậy, là cả đời.

Khả Nhiên trở về phủ công chúa. Mọi thứ trong phòng nàng tựa như không hề thay đổi chút nào. Trên tường đều là các loại pháp lực thần chú quan trọng mà quen thuộc. Những thứ này nàng đã nắm rất rõ rồi, ghi lên chỉ để hằng ngày ngắm nhìn thôi.

Hoài niệm vô cùng. Khả Nhiên sờ lên từng mảnh giấy, từng cái bàn, từng cái đệm nàng ngồi, còn có chiếc giường chỉ độc nhất một màu trắng ngà, không khác cái giường xa hoa của Hằng Nga là bao. Nàng còn không nhớ lúc trước mình yêu thích kiểu giường này đến vậy.

Đối với Trần Thạch, Khả Nhiên không được gọi là cực kì yêu thích, có chăng cũng chỉ là trước kia để mắt một chút, không muốn bọn người trên Thiên Đình quá ngông cuồng mà thôi. Bây giờ, Trần Thạch lấy lý do trước kia Ngọc Hoàng lệnh cho hắn đi theo bảo hộ Ngọc Tiên công chúa thật sự, bây giờ trở thành Khả Nhiên công chúa. Bản chất cũng không khác nhau là mấy.

- Bản thân ta không cần có người bảo vệ. Anh về đi. - Không hiểu sao trước kia nàng có thể nhìn trúng hắn. Ngoại trừ mấy năm qua trở nên cường tráng hơn, mạnh mẽ hơn, cũng đẹp trai hơn nhưng nhìn chung thì quá phiền phức. Nhất là mỗi cử chỉ hành động của nàng đều nằm trong tầm mắt của hắn.

- Ta chỉ làm theo mệnh lệnh.

- Trần Thạch! Trần Thạch! - Thánh Gióng từ xa chạy hồng hộc tới, tay ôm một đống văn kiện, không kịp thở lấy hơi - Ngọc Hoàng mới cùng các vị thần tiên bàn bạc về hội thi săn thú, anh là Đại tướng quân thì nhanh chóng chuẩn bị ngựa. Những thứ khác đều giao cho ta. - Nói đoạn, Thánh Gióng dừng lại, mới nhận người có đôi mắt hờ hững này là Khả Nhiên công chúa, không phải Hoài Ly thì giật mình - Công chúa!

- Không cần chào. - Đây cũng là một trong những loại phiền phức mà nàng không muốn nhận - Hội săn thú gì mà còn cưỡi ngựa? Người ta bây giờ đã lái ô tô, bay chuyên cơ rồi. Trên này bao nhiêu năm sao vẫn cổ hủ vậy?

- Công chúa, đây chính là điểm khác biệt giữa hai nơi. Dưới kia con người có điện có thiết bị, muốn gì có nấy. Còn chúng ta không có nguồn điện nên đành đi mây về gió, cưỡi cá chép lên trời. Này cưỡi ngựa là muốn rèn luyện sức khỏe. - Khả Nhiên đã hiểu rõ gật đầu. Thánh Gióng trộm liếc nàng. Cũng không quá cao ngạo khó gần, chỉ là, khí chất đó bọn họ vẫn chưa kịp thích ứng - Công chúa, người hôm đó cũng tham gia chứ?

- Đương nhiên... là không. - Khả Nhiên nhếch môi - Trò nhảm nhí đó sao bắt ta đi tham gia được? Xem cũng không được.

- Cuộc thi chắc chắn được tổ chức ở gần biên giới rừng núi, em một mình ở Thiên Đình không an toàn. - Trần Thạch nghiêm giọng nhắc nhở.

- "Em"? Anh hơn tuổi ta sao? - Khả Nhiên không vui nhíu mày - Với lại đừng có giở giọng điệu đó, ta thừa sức bảo vệ mình. Thiên Đình còn biết bao nhiêu Thiên binh, chẳng lẽ đều đi hết?

- Xác định đều sẽ đi hết.

- Anh... - Khả Nhiên trợn mắt nhìn hắn - Tóm lại ta sẽ không đi, thách anh làm ta đổi ý.

Khả Nhiên thoắt cái đã biến mất. Loại pháp lực này vẫn là khiến Thánh Gióng trợn mắt. Cao cường, là một người cõi tiên đúng nghĩa. Thánh Gióng liếc mắt sang Trần Thạch, hắn nhún vai tỉnh bơ.

- Hai người đang là mối quan hệ gì vậy? Công chúa giống hệt Hoài Ly.

- Nàng là Hoài Ly mà, sao không giống cho được. - Trần Thạch buồn cười lắc đầu - Không ngờ nàng lại lưu lạc đến Địa Phủ.

- Vậy, hai người là vợ chồng mà. Trời đất, Trần Thạch, anh may mắn đến chết được. Cưới bừa một quỷ sứ cũng trở thành công chúa.

Thánh Gióng càng nói càng quá đáng, Trần Thạch quyết định phớt lờ bỏ đi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện