"Dạ? Dạ! Không phải không phải!"



Lâm Thu Đồng đứng giữa đường đỏ mặt nói.



"Vậy tối em đợi chị trước cửa công ty nhé?"



Mặt nóng quá, chỉ cần nghe thấy giọng nói Thẩm Cảnh Nhiên, toàn bộ tế bào cô sẽ lại sôi bùng lên.



"Ừm, haha."



Thẩm Cảnh Nhiên thật sự đang cười, tiếng khẽ cười truyền tới, tâm Lâm Thu Đồng cũng tan chảy, trong ký ức, đây là lần đầu Thẩm Cảnh Nhiên chủ động gọi điện mời cô ăn cơm, lại còn ôn nhu như vậy. Cúp máy, Lâm Thu Đồng cảm thấy vẫn như trong mơ, xem lại lịch sử cuộc gọi, quả thật là Thẩm Cảnh Nhiên chủ động gọi, hơn nữa còn hẹn cô ăn cơm, đây là hẹn hò sao? Thẩm Cảnh Nhiên nhìn chằm chằm điện thoại, khóe môi giơ lên, cười thành tiếng, haha, đứa nhỏ này hình như thật rất thích cô.



Vẫn chưa tới giờ tan làm, Thẩm Cảnh Nhiên đứng cạnh cửa kính nhìn ra ngoài, quả nhiên, Lâm Thu Đồng đã đứng dưới cổng, đi tới đi lui, hình như rất sốt ruột. Thẩm Cảnh Nhiên ngồi xuống ghế, an nhiên xem từng giây từng phút trôi qua, cho đến khi sắc trời tối đen, Thẩm Cảnh Nhiên vẫn chưa tan làm, mà Lâm Thu Đồng cũng không gọi tới thúc giục. Thật ra công việc hôm nay của Thẩm Cảnh Nhiên đã xong từ sớm, nhưng cô không định tan làm, chờ xem Lâm Thu Đồng đợi cô đến lúc nào? Tám giờ, Thẩm Cảnh Nhiên nhìn ra ngoài, thân ảnh nọ vẫn còn, chín giờ cô lại nhìn, người đã không còn. A, bất quá chỉ tới đây, Thẩm Cảnh Nhiên bắt đầu thu dọn đồ, thật ra cô cũng không có tâm trạng ăn cơm.



Dọn dẹp xong, di động Thẩm Cảnh Nhiên cũng reo lên.



"Thẩm Cảnh Nhiên, mở cửa cho em, em đang đứng trước cửa phòng chị."



Lâm Thu Đồng xách túi thức ăn đã được đóng gói kỹ đứng ở cửa. Suy nghĩ nhất định Thẩm Cảnh Nhiên tăng ca, trong lòng Lâm Thu Đồng không khỏi yêu thương, đồ ăn mua ở ngoài tuy Thẩm Cảnh Nhiên không thích, nhưng đỡ hơn là đói rã cái bụng.



Thẩm Cảnh Nhiên mở cửa, Lâm Thu Đồng thở hồng hộc, nói.



"Tệ thật, thang máy công ty chị hỏng rồi."



Thẩm Cảnh Nhiên tránh mình, Lâm Thu Đồng xách đồ ăn tiến vào bày biện ra, nói.



"Không có em, chị lại không ăn uống điều độ, vất vả lắm mới chăm bẵm tốt dạ dày xong."



"Không điều độ thì cũng là dạ dày của chị."



Thẩm Cảnh Nhiên ngồi xuống, nhìn Lâm Thu Đồng bận rộn, rất thuần thục. Lâm Thu Đồng nhỏ tiếng lèm bèm 'của chị cũng là của em', Thẩm Cảnh Nhiên hỏi.



"Em lèm bèm gì đó?"



Lâm Thu Đồng cố ý nói to.



"Em nói là ăn cơm được rồi."



Thẩm Cảnh Nhiên vẫn không có khẩu vị, cầm đũa lên nhìn đồ ăn, cảm thấy hơi buồn nôn. Lại nhìn Lâm Thu Đồng đã bắt đầu ăn, Thẩm Cảnh Nhiên mới gắp một miếng rau, haiz, tài bếp núc của đầu bếp này không bằng một nửa Lâm Thu Đồng.



"Đã nói sẽ ăn cơm với nhau, sao em không gọi điện cho chị?"



Thẩm Cảnh Nhiên cố ý hỏi, Lâm Thu Đồng buồn bực, như chuyện đương nhiên nói.



"Sợ chị bận bịu."



"Vậy em đã đợi chị bên ngoài rất lâu à?"



Thẩm Cảnh Nhiên lại hỏi, Lâm Thu Đồng ăn như hổ đói, chủ yếu vì do quá đói. Trong miệng Lâm Thu Đồng còn cơm, lắc đầu, nghiêng đầu nhai nuốt xong, chống lại đôi mắt ôn nhu của Thẩm Cảnh Nhiên, xấu hổ cười nói.



"Cũng không lâu lắm."



Thật ra chỉ cần có thể chờ đợi Thẩm Cảnh Nhiên, dù đợi lâu hơn nữa cũng không sao, Lâm Thu Đồng chỉ cần cuối cùng có được trái tim chị ấy, cảm thấy vậy cũng đáng giá. Thẩm Cảnh Nhiên ngưng thần trong chốc lát, gắp thức ăn cho Lâm Thu Đồng, nói.



"Em ăn nhiều một chút."



Lâm Thu Đồng nâng lên gương mặt vui vẻ, lần đầu cảm thấy, cơm hộp xách về thật dễ ăn, quan trọng là ăn cùng với ai.



Quan Tư Thành rất nhanh có hành động, hạng mục mới nhất đã tuyên bố không tiếp tục hợp tác, kể từ khi Cảnh Trí đưa ra thị trường tới nay, hai công ty luôn giống như cặp đôi đối tác hợp ý nhau nhất. Đột nhiên truyền ra tin tức như vậy, nhất thời dấy lên một trận ồn ào, ngay cả truyền thông cũng nhạy bén bắt đầu theo dõi thu thập thông tin, bóng gió nhất là người hâm mộ cho rằng tình cảm giữa hai vợ chồng Quan Thẩm xảy ra vấn đề. Bàn làm việc của Thẩm Cảnh Nhiên để thời báo XX số ra mới nhất, nội dung cô đã đọc đại khái, phần lớn đều là những bài nhạt nhẽo, có điều nhớ lại quá trình tình cảm họ từng trải, và hiện trạng bây giờ, cuối cùng, sẽ cần sự giải thích cho hành động không rõ này.



Thẩm Cảnh Nhiên ngoài mặt không để ý, nhưng trong lòng đã có chuẩn bị, muốn xem thử Quan Tư Thành có chiêu gì, dù sao Cảnh Trí đã sẵn sàng để cắt đứt hoàn toàn hợp tác với Kiến Nghiệp, hoặc cô sẽ không đưa ra điều kiện ưu đãi nào cùng với việc hợp tác công ty A, phòng khi Quan Tư Thành giở trò ở đấy. Lâm Thu Đồng biết tin tức này không phải từ báo trí, mà nghe được trong WC. WC vĩnh viễn luôn là nơi truyền đi những tin bát quái, Kiến Nghiệp đã có nút thắt này từ sớm, Lâm Thu Đồng đang chỉnh sửa lại quần chíp thì cách vách nghe thấy có người tiến vào, xem bộ là vào sửa lại lớp trang điểm.



"Cậu nghe tin gì chưa? Công ty chúng ta định sẽ kết thúc toàn bộ hợp tác với Cảnh Trí."



"Hả? Thật hay giả? Cậu đừng nói bậy bạ, báo chí chỉ nói không hợp tác ở hạng mục mới nhất thôi à, hình như là một hạng mục mới toanh, Cảnh Trí có thể chưa rành, tổng giám đốc cũng vì an toàn."



"Cậu không biết rồi, loại chuyện hoang đường này cũng tin? Một nguồn tin đáng tin cậy đã tiết lộ cho tôi, nói đây chỉ mới là bắt đầu, nội trong thời gian ngắn nhất Kiến Nghiệp sẽ vạch rõ quan hệ với Cảnh Trí đấy."



"Hả? Nói như thật vậy, tổng giám đốc với tổng giám đốc Thẩm là vợ chồng mà, lẽ nào? Lẽ nào tình cảm bọn họ có vấn đề?"



"Ai mà biết, trước đây cũng có tin đồn, nói bọn họ không giống vợ chồng chút nào, cũng đúng, tổng giám đốc Thẩm trẻ đẹp như vậy, mấy anh trai trẻ đẹp theo đuổi khẳng định không thể ít."



"Tổng giám đốc Quan cũng đâu kém cạnh, là bá vương tổng tài đó có được không? Dáng người anh tuấn, được không ít nữ nhân viên công ty chúng ta ái mộ. Dù tổng giám đốc Thẩm có đẹp thế nào đi nữa cũng vậy, đã kết hôn thì nên giữ bổn phận a! Tôi nghe không ít tin đồn, nói tổng giám đốc Thẩm bên ngoài có người mới, không còn hứng thú với tổng giám đốc chúng ta, đúng là..."



<Rầm!> Lâm Thu Đồng bỗng đạp mạnh cánh cửa vốn cũng không đóng, bởi vì khóa hư, cô cũng dứt khoát khỏi đóng.



... Cả hai sợ hết hồn, lúc này mới chú ý thấy thì ra trong trong phòng rửa tay còn có người, lúc vào đã cố tình nhìn, cửa đều khép hờ. Lâm Thu Đồng bước tới, chỉ hơi nghiêng đầu, ánh mắt bén nhọn nhìn lướt qua, hai cô gái kia liền run rẩy. Đợi Lâm Thu Đồng ra ngoài, một trong số đó mới cất tiếng.



"Dọa chết tôi, cô ấy nhìn cái gì, muốn ăn thịt người à!"



"Suỵt! Sau này chúng ta bát quái nhỏ tiếng một chút, truyền ra ngoài cũng không hay."



Sớm muộn gì cô cũng xé nát cái miệng của bọn họ, Lâm Thu Đồng ghét nhất nói xấu sau lưng người khác, nhất là còn nói Thẩm Cảnh Nhiên. Không thể không bội phục năng lực Quan Tư Thành, có thể mê hoặc cả đám nữ nhân này. Lâm Thu Đồng trở về phòng làm việc cầm tờ báo số mới nhất lên đọc, xem xong cũng không hề có chút lo lắng, ngược lại còn vui vẻ ra mặt. Tình cảm bọn họ rốt cuộc cũng có nguy cơ, cô muốn nhân cơ hội này làm cho tan vỡ luôn, haha! Lâm Thu Đồng giơ nắm tay quyết tâm.



Buổi tối, một nhà ba người ngồi ăn cơm, bầu không khí chỉ có thể dùng hai từ quỷ dị để hình dung, tóm lại rất là quỷ dị, ngay cả Triệu tỷ cũng có suy đoán. Lâm Thu Đồng thì suy nghĩ kế hoạch làm sao để phá vỡ tình cảm bọn họ, cô mong ngày này lâu lắm, để bọn họ càng ghét nhau, sẽ càng tăng tốc quá trình ly dị; Quan Tư Thành thì nghĩ phải làm sao để các cô giữ khoảng cách, bây giờ Thẩm Cảnh Nhiên đã không còn nghe lời hắn, hắn đã từng "tốt bụng" bày tỏ nếu Thẩm Cảnh Nhiên không muốn nhìn thấy hắn, có thể dọn ra ngoài, nhưng Thẩm Cảnh Nhiên chỉ hé miệng cười, bộ dạng lạnh lùng; còn Thẩm Cảnh Nhiên? Bây giờ cô vẫn lựa chọn phòng ngự, mà không chủ động đánh trả; còn suy đoán của Triệu tỷ thì đơn giản lắm, là gì nhỉ? Hôm nay bà nấu mấy món xem ra không hợp khẩu vị của họ, mấy vị chủ nhân đều không muốn ăn, xem ra ngày mai bà phải nghiên cứu mấy công thức mới mới được...



Ăn tối xong, Quan Tư Thành nhận được cuộc gọi hình như có chuyện gấp phải ra ngoài, Triệu tỷ cũng tan làm về nhà, trong nhà chỉ còn Thẩm Cảnh Nhiên với Lâm Thu Đồng. Thế giới hai người, khó có được, trong lòng Lâm Thu Đồng rất đỗi ngứa ngáy, nhưng lại không dám lỗ mãng. Đã hết 3 tháng, dựa theo hẹn ước, các cô sớm đã không còn là người yêu, nếu cô lại làm chuyện quá đáng có thể nào sẽ bị Thẩm Cảnh Nhiên cho ăn tát? Thật ra, cô không sợ ăn tát, chỉ sợ Thẩm Cảnh Nhiên sẽ không để ý cô nữa, đối mặt trước Thẩm Cảnh Nhiên, Lâm Thu Đồng luôn băn khoăn quá nhiều.



Thẩm Cảnh Nhiên vào phòng sách, ngồi trên ghế, trước mặt là một cuốn sách, dáng vẻ như đang đọc sách. Lâm Thu Đồng rất nhanh cũng vào theo, làm bộ chọn sách trên kệ, ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc trộm Thẩm Cảnh Nhiên, gò má rất xinh đẹp, nhưng do không cười nên toát lên không khí rất lạnh, thật ra, khi Thẩm Cảnh Nhiên không cười thì chỉ có biểu cảm nghiêm túc, kèm theo chút hương vị lành lạnh. Có điều, đường cong lông mày Thẩm Cảnh Nhiên dễ nhìn thật, không thẳng tắp giống mình, sao có thể cong cong vậy nhỉ... Lâm Thu Đồng mãi bận trộm ngắm nhìn, thì Thẩm Cảnh Nhiên đột nhiên quay đầu nhìn cô, ánh mắt giao nhau, Lâm Thu Đồng vội vã quay đầu đi, gương mặt lập tức nổ đom đóm, lần nào nhìn trộm cũng bị bắt tại trận!



Lâm Thu Đồng luống cuống tay chân làm rơi sách, bỗng một đôi tay rơi vào hai bên hông thân thể cô, chống lên giá sách, là mu bàn tay trắng nõn mịn màng, gần như có thể nhìn thấy mạch máu dưới lớp da hiện lên xanh thẳm. Lâm Thu Đồng co giật xoay người lại, hương vị quen thuộc tấn công tới, quả nhiên Thẩm Cảnh Nhiên đang đứng sau lưng cô, đầu hơi ngước lên, khóe môi giơ lên nụ cười rất nhẹ. Nhẹ đến mức khó thể phát hiện, nhưng Lâm Thu Đồng chính là cảm giác được Thẩm Cảnh Nhiên đang cười, Lâm Thu Đồng nhỉ nhìn một cái liền quay đầu đi.



Phía sau không còn đường lui, Lâm Thu Đồng chỉ đành tận lực dựa ra sau, thân thể Thẩm Cảnh Nhiên như ẩn như hiện, cô có loại ảo giác, thân thể ấy đang tản ra nhiệt độ như thiêu như đốt, bằng không, tại sao cô lại có loại cảm giác như đang bị nướng trên than thế này. Lâm Thu Đồng không phải không muốn nói chuyện, mà là đầu óc cô đang trống rỗng. Lúc này Thẩm Cảnh Nhiên đột nhiên áp tới, hai thân thể liền dựa sát vào nhau, trong chớp mắt đó, toàn thân Lâm Thu Đồng bùng cháy, cô có thể cảm nhận mềm mại trước ngực Thẩm Cảnh Nhiên đang dán lên của cô, dục vọng của loài dã thú gần như đang muốn xé nát lý trí Lâm Thu Đồng, trong đầu cô chỉ còn duy nhất suy nghĩ, cô mãnh liệt muốn có được Thẩm Cảnh Nhiên.



***



Ngài mai không biết mình có edit tiếp được không, không dám nói trước nhưng mình sẽ cố gắng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện