Edit: Tiêu Hiên

“Hồ, Hồ quản lý… Hồ Tần Nhàn tiên sinh… Ta thành tâm thành ý xin lỗi ngươi, mang theo mười hai vạn phần hối hận trong lòng…”

Lạc Thành nửa khom người, co đầu rụt cổ mà đứng, vẫn mặc T-shirt hơi cũ cùng cái quần cộc hoa Hawai tràn đầy phong tình, đầu tóc tua tủa cúi xuống, tràn đầy sám hối, “Ta bởi vì người nghèo chí ngắn, nghĩ rằng acc nữ kiếm kiếm tiền, ngươi biết… Loại chuyện này ở trong trò chơi luôn luôn rất nhiều… Lừa gạt ngươi tiền bạc cùng… Tình cảm, ta mười hai vạn phần áy náy, thành thật nói, nhìn kỳ tiết mục kia, biết túy khán xuân thu chính là ngươi, ta sợ khủng khiếp, thật ra thì mấy ngày qua, ngươi thường xuyên đến tìm Thiên Phi, lương tâm ta vẫn luôn chịu đựng chỉ trích, lui ở trong phòng không dám ra… Thật xin lỗi, muốn chém giết muốn róc thịt, muốn kiện ta lừa dối hay là bắt ta ngồi tù, tự nhiên muốn làm gì cũng được, đều là ta đúng người đúng tội…”

Hồ Tần Nhàn nghiêng người tựa vào ghế sa lon, nghe Lạc Thành sám hối, sắc mặt xanh mét đã thối lui, đổi thành khuôn mặt bí hiểm khó lường.

Thật lâu sau, Trương Thiên Phi mới biết được, toàn bộ chuyện này bị lộ ra bởi vì một câu nói đầy tốt bụng của Triệu Tề. Ngày đó Hồ Tần Nhàn ở hiện trường thu tiết mục, không khí rất tốt, y thâm tình bày tỏ không chỉ cảm động tất cả phái nữ ở đó, ngay cả Triệu Tề tình cảm thuộc nhóm các ông chủ cũng nhịn không được thổn thức. Sau khi ghi hình xong, Triệu Tề lại tiến lên an ủi Hồ Tần Nhàn mấy câu, Hồ Tần Nhàn cảm kích tiếp nhận, Triệu Tề bỗng nhiên suy đoán: “Đúng rồi, ta luôn muốn hỏi ngươi, ngươi nghĩ tìm cô bé kia, tại sao không thông qua công ty trò chơi? Mặc dù acc của cô ấy đã xóa cấp, trong Server trò chơi hẳn là vẫn bảo lưu số liệu trước khi cô ấy đổ bộ, nhất là địa chỉ IP. Loại này mặc dù quy định không được tiết lộ ra ngoài, nhưng nếu có năng lực đi cửa sau có lẽ có thể tìm ra.

Mấy câu nói đánh thức người trong mộng, Hồ Tần Nhàn lập tức cho người đi tra xét, một vài ngày, tài liệu đưa tới, lại ập xuống đầu Hồ Tần Nhàn một côn buồn bực, đổ bộ IP của mộng mộng tiểu tiên cùng tư liệu tuyến của cô cho thấy, cô cùng hai cái acc nam tên là “Chẳng qua là bày quầy ” cùng với “Một đá đập hơn vạn ngựa gầy ” lệ thuộc cùng một cái địa chỉ IP, mà địa chỉ IP là gắn liền địa chỉ ADSL của điện thoại gia dụng, cũng không phải là Internet, mà ba acc này thường xuyên đồng thời online, mộng mộng tiểu tiên cùng hai cái acc này trao đổi vật phẩm trình độ tăng tới tấp, nói cách khác, “Mộng mộng tiểu tiên ” vô cùng có khả năng là một người chơi nam dùng acc nữ để lừa tiền.

Hồ Tần Nhàn bị thực tế đen tối thê thảm gây tổn thương sâu sắc, thống khổ mà đi trên đường mua rượu, sau đó bắt gặp Trương Thiên Phi.

Lạc Thành sau lại thở dài nói: “Mạng a, đây đều là mạng!”

Trương Thiên Phi đứng ở bên cạnh Lạc Thành đang hướng Hồ Tần Nhàn sám hối hành vi tội lỗi, đưa tay vỗ vỗ bả vai Lạc Thành, thành khẩn hướng Hồ Tần Nhàn nói: “Hồ quản lý…”

Bị Hồ Tần Nhàn lạnh lùng chặn lại lời nói: ” Đừng gọi ta là Hồ quản lý “

Trương Thiên Phi biết nghe lời phải mà sửa lời nói: “Hồ Tần Nhàn, tiểu tử Lạc Thành này đã đem tất cả thành thật trình bày rồi, nhưng không cầu ngươi xử lý khoan hồng, hắn cũng nói, ngươi yêu cầu hắn bồi thường như thế nào, hắn liền bồi thường như thế, muốn giết muốn lăng trì, kiện hắn lừa dối bắt hắn ngồi tù ngươi cũng xem xét bài trí. Ngoài ra, bởi vì Lạc Thành dù sao cũng là anh em của ta, cho nên ta vẫn không có nói cho ngươi biết sự thật, hắn từ chỗ ngươi gạt đồ đã từng qua tay của ta, ta là tòng phạm, ngươi vậy muốn yêu cầu bồi thường thế nào thì yêu cầu bồi thường thế đó.”

Lạc Thành dùng thanh âm rất nhỏ thầm nói: ” anh em cái gì, chuyện phát sinh lập tức đem ta bán, hiện tại ngay cả tình người cũng không giúp ta cầu xin.”

TrươngThiên Phi mất mặt thấp giọng nói: “Ta không bán ngươi chẳng lẽ giúp ngươi gánh tội thay? Làm chuyện trái với lương tâm sẽ phải lớn mật đi ra nhận tội, ngươi lừa gạt tình cảm người ta thiếu gia nhà lành lương tâm ngươi vui vẻ sao, ta cũng đã nhận tội, không phải là cùng ngươi chờ người bị hại xem xét quyết định à?”

Hồ Tần Nhàn mắt lạnh nhìn Trương Thiên Phi cùng Lạc Thành, sắc mặt càng lộ vẻ bí hiểm: “Thì ra trong mắt Trương Thiên Phi ngươi, ta chỉ là đối tượng khiến lương tâm ngươi ấy náy, là người bị hại bị lừa gạt? Ngươi trong khoảng thời gian này làm, cũng là bởi vì hổ thẹn?”

Mấy câu nói đó tựa hồ không phải ứng với tình huống trước mắt mà xuất hiện. Trương Thiên Phi thành thực khai báo nói: “Ngày đó xem tiết mục, biết người Lạc Thành dụ dỗ chính là ngươi, sauđó lại làm sự tình kia, quả thật không thể nào không mang theo áy náy mà chủ động làm ra mọi chuyện, nhưng là, cũng không phải hoàn toàn là vậy.”

Hồ Tần Nhàn nói: ” Đó là có bao nhiêu, không phải có bao nhiêu? “

Lạc Thành đầu sỏ gây nên bị loại bỏ ngoài cuộc nói chuyện, len lén hơi ngẩng đầu, mờ mịt mà lắng nghe.

Trương Thiên Phi suy tư một chút: “Không phải hoàn toàn, bản thân ta cho rằng có điểm lớn, bởi vì phần trăm áy náy chính là 80% và 20%, chẳng qua điều này muốn xem ngươi có tin hay không, ngươi tin bao nhiêu thì là bấy nhiêu.”

Hồ Tần Nhàn không nói gì nữa, tựa vào trên ghế sa lon, ánh mắt lạnh lùng ở trên người Trương Thiên Phi cùng Lạc Thành quét tới quét lui, Lạc Thành cúi đầu sám hối càng thấp.

Hồ TầnNhàn đột nhiên đứng lên, trực tiếp đi thẳng vào trong phòng, Trương Thiên Phi cùng Lạc Thành không biết y muốn làm cái gì, đều lấy bộ dáng sám hối đứng yên tại chỗ. Chỉ chốc lát sau,Hồ Tần Nhàn đi ra ngoài, đã thay lại bộ quần áo y mặc lúc mới tới,sải bước hướng cửa chính đi tới, Trương Thiên Phi ngây ngốc, vội vàng đến thay y mở cửa, Hồ Tần Nhàn mặt không chút thay đổi, phảng phất trước mắt không có người như Trương Thiên Phi, sau khi cửa mở liền trực tiếp đi ra, ở trong hành lang ấn điện thoại di động, thanh âm lãnh đạm thông báo địa chỉ, nói: “Tẫn mau tới đây đón ta. ” thang máy đúng vào lúc này đến, Trương Thiên Phi đưa mắt nhìn Hồ Tần Nhàn vào thang máy, trong lòng có loại cảm xúc không nói nên lời.

Trở về phòng khóa cửa lại, lạc thành vẫn duy trì tư thế đứng vừa rồi, thật cẩn thận hỏi Trương Thiên Phi: “Đi rồi? Chẳng lẽ y không truy cứu?”

Trương Thiên Phi nói: ” E rằng là thế, ngươi khuya hôm nay lại hướngchúa trời Jesus Phật tổ Ngọc đế khấn cầu một chút, cũng có thể có thể y đã hạ quyết tâm, về nhà chuẩn bị giao cho luật pháp rồi.”

Lạc Thành mặt trắng bệch co co lại, đầu ảo não bước trở về phòng, ngồi ở trước máy vi tính thở dài gào to: “Ta lúc đầu làm sao quỷ mê chú ý a a a a a ———— “

Trương Thiên Phi ở trong lòng cười lạnh: ta hiện tại vấp ngã cảm giác mình có chút manh mối bị quỷ mê chú ý.

Ngày hôm sau Trương Thiên Phi theo thường lệ đi làm, Lạc Thành một đêm chưa ngủ, Trương Thiên Phi ra trước cửa nhìn thấy hắn đầu đội chăn giường, giống như dân nghèo Châu Phi ngồi xếp bằng trên giường, miệng lẩm bẩm: “Hết … Hết.. Hết rồi…”

Trương Thiên Phi mặt không chút thay đổi nói: “Đứa nhỏ, sám hối đi, tiếp nhận trừng phạt sau hảo hảo cải tạo, còn có thể tiếp tục vì xã hội cống hiến.”

Lạc Thành nghểnh cổ lên: “Đừng quên, ngươi ngươi ngươi cũng là tòng phạm, ngươi ngày hôm qua đã nhận!”

Trương Thiên Phi thở dài nói: “Đúng vậy a, kết giao bạn bè không cẩn thận, ta không thể làm gì, thật sâu trong lòng ta đã hướng lên trời cao sám hối, Amen.”

Lạc Thành bị chăn phủ có chút chặt, Trương Thiên Phi mang giày ra khỏi cửa.

Lúc lái xe,ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn của Hồ Tần Nhàn ngày hôm qua một mực lay động trước mắt, Trương Thiên Phi nhắm mắt, lay động liền biến thành ánh mắt của Hồ Tần Nhàn trước đây cùng hắn ở chung một chỗ, sương mù, cảm kích, phiền muộn… Trương Thiên Phi nới lỏng nới lỏng cổ áo, cười khổ một tiếng, xem ra trong lúc vô tình bị bị ma quỷ ám ảnh rất lâu rồi.

Xế chiều sau khi tan ca, Trương Thiên Phi cùng mấy đồng nghiệp vây quanh quán rượu uống hai chén mới về nhà, lấy cái chìa khóa mở cửa, liếc mắt một cái nhìn thấy Hồ Tần Nhàn ngồi chơi ở trên ghế sa lon, Lạc Thành một bộ dạng tiếp nhận tổ chức tra hỏi ngồi ở nhỏ trên ghế đẩu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện