Chắc chắn việc làm rơi mất cây son không phải là ý chính mà là thâm dò xem thái độ của cô!

Mới nghĩ tới việc Vương Cẩn Mai ngồi trên xe Mạc Thiên Nhật Dạ thì cô đã không khỏi tức giận.

Nhìn thấy khuôn mặt Lý Thiên Nguyệt trong có vẻ như đang giận dõi Mạc Thiên Nhật Dạ kéo Lý Thiên Nguyệt ôm vào lòng" Đừng để ý cô ta nói gì chắc chắn nó chỉ là lời bịa đặt.Hôm nay trời mưa mà xe cô ta lại bị chớp máy giữa đường cửa xe bị mở ra, nửa người cô ta bị nước mưa dội ướt.Dù quan hệ cấp trên cấp dưới hay là quan hệ với nhà Vương anh cũng không thể nào xem như không thấy cô ta mà lờ đi được"

Thấy ánh mắt Lý Thiên Nguyệt vẫn không vui, ánh mắt tĩnh mịch của Mạc Thiên Nhật Dạ khóa chặt trên người cô, dùng tay mơn trớn đầu cô " Lúc đầu anh định bảo tài xế công ty đưa cô ta về nhưng trong túi xách của cô ta có tài liệu quan trọng cần dùng trong cuộc họp tối nay nên cô ta phải nhanh chóng về nhà chuẩn bị gấp một bản mới vì vậy cô ta hỏi xin đi nhờ xe anh"

Lý Thiên Nguyệt nhướn mày,cô cảm thấy chuyện này trùng hợp quá mức rồi.

" Địa chỉ của cô ta không xa tòa nhà cao ốc của em" Mạc Thiên Nhật Dạ bình tĩnh giải thích cặn kẽ trầm ổn" Anh để cô ta ngồi ở hàng ghế sau,không đụng đến chỗ ngồi dành riêng cho bà xã.Vợ em đừng giận nữa nhá?"

" Nhưng thư ký Vương nói với em trước khi xuống xe có trang điểm lại.Tại sao phải trang điểm lại? Tại sao phải nói với em?" Cái này rõ ràng là cố ý khiêu khích cô.



Mạc Thiên Nhật Dạ không lên tiếng,im lặng đồng thời nhìn Lý Thiên Nguyệt.

Một lát âu, thấp giọng nói" Em không tin anh?"

"Em tin"từ từ Lý Thiên Nguyệt mỉm cười toe toét nói nhưng trong lòng vẫn bực tức.Cô nghiến răng nói" Nhưng thư ký Vương điện đến giờ này là có ý ngấm ngầm tuyên truyến với em rồi.Không lẽ em phải giả vờ bình tĩnh không đáp trả"

Làm sao cô không tin Mạc Thiên Nhật Dạ? Lúc nãy ôm rồi hôn nhưng cô không cảm nhận được mùi phụ nữ trên người Mạc Thiên Nhật Dạ vì vậy cô chắc chắn Mạc Thiên Nhật Dạ không làm điều gì có lỗi sau lưng cô.

Nhưng có việc gì xảy ra khiến cho kẻ luôn cẩn trọng làm việc như Vương Cẩn Mai lại muốn hành động quá khích này?

Không lẽ cô ta không muốn giả làm cô thư ký Vương điềm tĩnh nữa à?

Ánh mắt lạnh nhạt của Mạc Thiên Nhật Dạ quét qua chiếc điện thoại đang bị vứt trên so fa,đôi mắt bình tĩnh lãnh đạm không biết đang vui hay đang buồn.

Ngay lúc Lý Thiên Nguyệt không biết đề tài đêm khuya khoắt này là gì thì giọng nói của Mạc Thiên Nhật Dạ truyền trên đỉnh đầu" Em thích loại xe gì?"

" Dạ?" Lý Thiên Nguyệt ngước lên nhìn Mạc Thiên Nhật Dạ ánh mắt khó hiểu.



" Anh để chiếc Ghost đó này cho công ty dùng chung, chúng ta đổi xe khác" Đôi mắt sâu thẳm của Mạc Thiên Nhật Dạ nhìn Lý Thiên Nguyệt.

" Đổi xe?" Lý Thiên Nguyệt suýt nữa sặc nước miếng của mình, khuôn mặt ngơ ngác nhìn Mạc Thiên Nhật Dạ.

Thật ra Vương Cẩn Mai ngồi trên xe chỉ là cô cảm giác không thoải mái nhưng không tới mức không tôn trọng người khác.Thỉnh thoảng trợ lí hay người khác cũng thường ngồi ở đó với lại cô ta cũng chỉ ngồi ở hàng ghế sau.Về mặc này Mạc Thiên Nhật Dạ rất chu đáo mà cũng chỉ có mình anh nghĩ ra cách này nhưng tuy nhiên cô không thể làm một chuyện điên khùng được.

Huống chi đây là chiếc siêu xe hơn sáu mươi triệu đô la! Lại còn lạ Rolls- Royce Ghost phiên bản kỉ niệm giới hạn!

" Không cần đổi em thấy điều đó không cần thiết.Với lại em đâu phải là người không hiểu lí lẽ" Lý Thiên Nguyệt bĩu môi.

Tiếng cười trầm thấp của Mạc Thiên Nhật Dạ vang lên bên tai cô, anh hỏi" Em thích xe Ghost à? Loại khác cũng được mà?"

" Không cần thiết đổi! Chiếc xe này hơn cả sau mươi triệu đô la mà anh lại quẳng đi làm đồ chung vậy anh lấy tiền để thịt chết em luôn đi" Lý Thiên Nguyệt vừa nói vừa đấm vào ngực Mạc Thiên Nhật Dạ không mạnh, như gãi ngứa.Cô trừng mắt uy hiếp" Không được đổi!"

" Chẳng phải em không vui sao?" Giọng nói của anh mềm mại, êm du đầy sự dung túng vang lên.Cô cảm nhận được anh đang chiều chuộng dung túng cho cô hết mực không cho cô bị ủy khuất càng nghĩ cô càng ghen tỵ với Lý Thiên Nguyệt.

Lấy lại tinh thần cô nói" Nếu anh đổi thì em càng không vui hơn!" Thừa dịp Lý Thiên Nguyệt cắn lên cầm Mạc Thiên Nhật Dạ một cái.

Biết là sắp tới thời gian họp của anh nên nếu cô có làm gì anh cũng không thể ôm cô bỏ lên giường.

Quả nhiên trong phút chốc mắt anh tồi sầm,cúi đầu hôn cô hỏi" Vậy làm sao em mới vui, hửm?"

Lý Thiên Nguyệt tựa lưng vào ngực anh, cười tít mắt nói" Chỉ cần trong nửa tháng anh không động vào em để em phục hồi sức khỏe là được"

Mạc Thiên Nhật Dạ còn dám để chiếc siêu xe hơn sáu mươi triệu đô la ở công ty thì chắc việc cô yêu cầu chỉ là việc nhỏ nhoi.

Không ngờ Mạc Thiên Nhật Dạ nhìn cô ánh mắt đầy ẩn ý, ném cho cô hai từ" Không được"

Lý Thiên Nguyệt trừng mắt nói" Sao lại không?Anh còn dám để chiếc siêu xe cho công ty dùng chung thì yêu cầu của em cũng có khó gì đâu?"

Mạc Thiên Nhật Dạ không thèm nhìn Lý Thiên Nguyệt,ngoảnh đầu đi về phía phòng khách bỏ lại cho Lý Thiên Nguyệt ba chữ" Em đừng có mơ!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện