Edit: Mr.Downer

Giang Hạo Phong ở nhà nghỉ ngơi hai ngày cuối cùng cũng bị thư ký mời đi làm, Thẩm Thư Kiệt giúp hắn thắt cà vạt xong rồi đưa tiễn hắn ra ngoài, Giang Hạo Phong đi tới cửa liền đứng bất động, Thẩm Thư Kiệt nhìn hắn một lúc, sau đó hơi nhón chân lên hôn hắn một cái: “Buổi trưa có cần em đến đưa cơm không?”

Giang Hạo Phong nghiêm túc từ chối: “Không cần, công ty xa như vậy, em ở nhà nghỉ đi.”

Thẩm Thư Kiệt gật đầu: “Ừm, thế em không đi.”

“…”

Thẩm Thư Kiệt nhìn thời gian rồi đẩy hắn ra ngoài: “Anh còn chưa đi, làm ông chủ lớn là có thể tùy tiện đến muộn sao?”

Giang Hạo Phong mắng mình miệng tiện một lần trong lòng, sau đó bất đắc dĩ ra cửa.

Thẩm Thư Kiệt không có sở thích nào, Giang Hạo Phong vừa đi, trong nháy mắt cậu không biết mình nên làm gì, xem phim một lúc tự nhiên quyết định lướt weibo, thực ra bản thân cũng không có cái gì để đăng, cậu khẽ suy nghĩ, sau đó đăng bánh ngọt nhỏ mình làm hai ngày trước lên.

Thẩm Thư Kiệt: Bánh ngọt nhỏ làm mấy bữa trước, dễ thương chứ? Sau khi đăng xong, Thẩm Thư Kiệt để điện thoại qua một bên tiếp tục xem phim, sau bốn mươi phút mới hết, cậu cầm di động lên xem bình luận, tuy rằng Thẩm Thư Kiệt không hot mấy nhưng cũng không tính là quá flop, fan cứng vẫn có, bình luận của fan cũng khoảng mấy trăm cái sau mấy phút, thực ra cậu rất thích fan nói chuyện với mình ở dưới, mặc dù cậu chưa từng trả lời lại.

“A a a a giựt tem!!”

“Dễ thương vỡi!!! Siêu cấp dễ thương!! Dễ thương như Thư Thư!!”

“Cực kỳ muốn ăn!! Thư Thư cực kỳ hiền huệ nha!! “

“Muốn ăn +1, hi vọng một ngày nào đó Thư Thư có thể share ảnh làm bánh!!”

“Á á á á Thư của mị cư tê nhất! Thư của mị còn ngọt còn cư tê hơn bánh ga tô!!”

Thẩm Thư Kiệt lướt bình luận, khóe miệng mỉm cười, cậu rất cảm kích sự yêu thích của fan dành cho mình, đọc bình luận ở dưới cũng thấy ấm áp, rất nhiều bình luận đều không khác nhau mấy, chỉ có một ID, mỗi lần Thẩm Thư Kiệt nhìn thấy đều cho rằng có lẽ fan của mình đời trước đã đào mồ đào mả tổ tiên nhà cô gái này.

“Nhìn ngán muốn chết, chả có đáng yêu.”

“Weibo cũng là nơi công cộng, không có chuyện gì cứ đòi ăn đòi uống, sao không tự mình làm đi?”

“Có share ảnh bánh ngọt thì cũng không share vô người của cô.”

“Thư của cô, Thư của cô, sách của cô (*) bị chôm hết rồi chắc, thế cô khẳng định tạch đại học rồi.”

(*) Chơi chữ, thư trong tên Thẩm Thư Kiệt nghĩa là cuốn sách.

Thẩm Thư Kiệt nhìn thấy cái ID này lại vô cùng đau đầu, nói cô gái này là anti thì cổ chưa từng chửi cậu bao giờ, nói cô gái này là fan thì cổ cũng chưa từng khen cậu cái gì, hơn nữa luôn ném gạch fan của cậu, cái ID này xuất hiện đến giờ cũng được ba năm, trước đây một số fan còn có thể đi ra cãi tay đôi với cổ, sau đó một ít fan lâu năm liền thờ ơ dửng dưng, nhìn thấy fan mới war với cổ còn chạy ra can ngăn.

“@Rất ghét mấy kẻ nhòm ngó vợ của người khác, ây dô, êm gái lại tới nữa rồi, mỗi lần đều có thể nhìn thấy bóng êm, thực sự cần cù chăm chỉ đi ném gạch nha!”

“Ha ha ha ha, tui cảm thấy vợ nhỏ không phải anti fan của Thư Thư, thím ấy rõ ràng là anti fan của chúng ta đó!”

“Tui cũng thấy thế, nhưng thím này quả thật quá đáng ghét, Thư Thư là của chung cũng không phải riêng mình thím ấy, mỗi lần thím ấy quăng gạch tụi mình thì chẳng lẽ tụi mình không được chọi đá lại sao.”

“Đáng ghét +1, Thư Thư vốn là của chung.”

Thẩm Thư Kiệt xem náo nhiệt ầm ĩ ở bên dưới, thực sự cảm thấy buồn cười, chiến tranh của những cô bé nữ sinh xưa nay luôn là thế này, chỉ cần một lý do đơn giản là có thể ồn ào đến long trời lở đất, cậu để điện thoại di động qua một bên, đi tới nhà bếp bắt đầu chuẩn bị bữa trưa, tuy rằng ngoài miệng nói không đến, nhưng mà nhìn dáng vẻ không vui vẻ lắm của Giang Hạo Phong trước khi đi làm, cậu vẫn quyết định cho hắn một niềm vui bất ngờ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện