Edit: Mr.Downer
Tiệc sinh nhật ông nội của Hồ Sơn xác định tổ chức vào chủ nhật, Thẩm Thư Kiệt đặc biệt mặc một thân chính trang khéo léo đến tham dự, cậu biết trong nhà Hồ Sơn có chút bối cảnh, nhưng đến tận nơi thấy đều là nhân vật thượng lưu thành đạt, cậu vẫn có chút nho nhỏ kinh hãi, Hồ Sơn cầm ly rượu đến tìm cậu: “May là có cậu tới đây, không thôi cùng những ông bác sắp hói đầu này uống rượu, phỏng chừng tôi sẽ buồn chán đến chết.”
Thẩm Thư Kiệt cụng ly cùng gã: “Những người này không ít lần lên tạp chí kinh tế tài chính đúng chứ?”
“Ừ, đều là chút nhân vật thành đạt.”
“Hóa ra bối cảnh của anh sâu như vậy.”
“Không sánh được với Giang gia các cậu.”
“Đâu có đâu có.”
Hai người tâng bốc nhau một phen rồi cười ha ha, tán gẫu một hồi Hồ Sơn liền bị trưởng bối gọi đi, Thẩm Thư Kiệt một mình dựa vào hàng rào chờ gã, chưa đến năm phút sau chợt có một người đi đến bên cạnh cậu, Thẩm Thư Kiệt ngẩng đầu lên nhìn thì thấy Từ Địch.
Từ Địch đứng ở đằng xa vốn không chắc chắn, không nghĩ ra được vì sao Thẩm Thư Kiệt lại ở đây, nên đi đến xác nhận một cái: “Anh Thẩm?”
“Từ Địch, đã lâu không gặp.”
Sau khi nhận ra là Thẩm Thư Kiệt, Từ Địch rõ ràng có chút cao hứng: “Anh Thẩm, sao anh lại ở đây? Anh biết ông Hồ?”
“Tôi và Hồ Sơn là bạn bè.”
“À, chẳng trách, em theo cha mình đến đây.”
Thẩm Thư Kiệt gật đầu cụng ly với cậu ta: “Cho tôi gửi lời thăm đến cha cậu.”
Từ Địch không rất hài lòng với câu trả lời này của Thẩm Thư Kiệt, bình thường mà nói không phải nên hỏi “Cha cậu là ai” sao? Trong lúc ghi hình cho chương trình, Từ Địch đã dần dần nảy sinh chút hảo cảm với Thẩm Thư Kiệt, có điều Thẩm Thư Kiệt nói mình đã kết hôn, Từ Địch kỳ thực không quá tin, cậu ta vốn định sau khi kết thúc đến công ty cọ rửa một chút hành vi xấu tính của mình lúc đầu gặp nhau, kết quả Thẩm Thư Kiệt hoàn toàn không về công ty, rốt cuộc ngày hôm nay mới được gặp, Từ Địch nghĩ kỹ mình nên thể hiện một ít, liền tự giới thiệu: “Cha em là Đạt chủ tịch.”
Nghe đến cái tên này, Thẩm Thư Kiệt quả thực có chút kinh ngạc: “Hóa ra là Từ thiếu gia.”
Từ Địch có chút vui vẻ trong lòng, cảm thấy mình có thể trợ giúp tiểu minh tinh Thẩm Thư Kiệt tăng cường chút kiến thức trong trường hợp này: “Anh Thẩm trước đây đã từng tham gia tiệc rượu như vậy sao?”
“Rất ít tham gia.”
“Ừm, loại tiệc rượu này cơ bản đều là các nhân vật thành đạt, bối phận của ông Hồ xem như là ngôi sao sáng của giới kinh doanh, người được mời đều là những nhân vật rất tài giỏi.”
Thẩm Thư Kiệt thật lòng gật đầu: “Ừ, rất nhiều người đã từng thấy qua trong tạp chí.”
“Đúng đó, anh Thẩm muốn nhận thức ai, em giúp anh giới thiệu.”
Thẩm Thư Kiệt không trả lời, cậu nhìn thấy người trong sân đều tụ tập lại một chỗ, ông Hồ chống gậy, nét mặt tươi cười đi ra, Thẩm Thư Kiệt bị sặc rượu vang một cái, bởi vì cậu nhìn thấy Giang Hạo Phong cùng quản gia mang theo hộp quà theo sau.
Giang Hạo Phong đi tới trước mặt ông Hồ hơi cúi người, ông Hồ nhanh chóng dìu hắn: “Cháu trai có thể tới đây, quả thật là rồng đến nhà tôm.”
“Hồ gia, ngài nói gì vậy?” Hắn tiếp nhận lễ vật trong tay quản gia giao cho người hầu phía sau ông Hồ, “Cha cháu nhờ cháu chuyển lời hỏi thăm.”
“Tốt tốt, vào nhà nói chuyện.”
Từ Địch thấy Thẩm Thư Kiệt vẫn luôn nhìn phía trước, vì vậy tự bắt đầu thuyết minh: “Đó là thiếu gia của Giang thị, Giang gia, không biết anh Thẩm đã nghe thấy qua chưa, cụ thể em cũng không biết, nhưng mà theo như cha em nói, bối cảnh của Giang thị vô cùng khổng lồ, giẫm một bước đều có thể run chuyển, ngày hôm nay trông thái độ này của ông Hồ, xem ra không phải là giả.”
Từ Địch nhìn nét mặt của Thẩm Thư Kiệt một chút, cảm thấy hình như cậu chỉ có phản ứng sau khi Giang thiếu gia xuất hiện, vì để khiến cho Thẩm Thư Kiệt có thể thay đổi cái nhìn về mình, Từ Địch vẫn nói: “Nếu như anh Thẩm muốn quen biết Giang thiếu gia, để em xem có thể tìm người giới thiệu một chút hay không.”
Thẩm Thư Kiệt có phần lúng túng nhìn Từ Địch, không biết làm sao mở miệng, cậu vội vã xua tay: “Không, không cần đâu Từ Địch, không cần giới thiệu.”
“Thẩm Thư Kiệt.”
Vừa mới dứt lời liền nghe thấy Giang Hạo Phong cách đó không xa gọi tên cậu, Thẩm Thư Kiệt nhanh chóng quay đầu lại, không biết có phải là do ảo giác hay không, Giang thiếu gia ngày hôm nay cực kỳ đẹp trai, âu phục cắt may khéo léo, tôn lên vóc người có tỉ lệ hoàn mỹ của hắn, mày kiếm mũi cao, khuôn mặt sâu sắc tựa như đao gọt, góc cạnh rõ ràng, hắn sải bước đi tới, một đôi mắt thâm thúy vô biên như chứa đựng toàn bộ bầu trời mang đầy sao.
Mà chính cậu, đang ở ngay tâm của bầu trời sao ấy.
Thẩm Thư Kiệt vẫn cảm thấy cậu thích Giang Hạo Phong, là thuộc kiểu sau khi kết hôn, tế thủy trường lưu ngày đêm làm bạn lâu ngày sinh tình, cậu nghĩ cậu sẽ càng ngày càng thích hắn, thật lâu thật dài liên tục mãi mãi, cho đến suốt đời.
Bất chợt, tim đập như nổi trống, va vào trong lòng cậu đến hốt hoảng, cậu tùy ý để Giang Hạo Phong nắm tay mình, nghe Giang Hạo Phong khách sáo chào hỏi Từ Địch, nghe Giang Hạo Phong giới thiệu chính mình là người yêu của cậu, cậu cũng không rảnh để ý tới nét mặt kinh ngạc của Từ Địch.
Vì ngay vào lúc này, cậu đã hoàn toàn trọn vẹn, rơi vào bể tình của Giang Hạo Phong
Tiệc sinh nhật ông nội của Hồ Sơn xác định tổ chức vào chủ nhật, Thẩm Thư Kiệt đặc biệt mặc một thân chính trang khéo léo đến tham dự, cậu biết trong nhà Hồ Sơn có chút bối cảnh, nhưng đến tận nơi thấy đều là nhân vật thượng lưu thành đạt, cậu vẫn có chút nho nhỏ kinh hãi, Hồ Sơn cầm ly rượu đến tìm cậu: “May là có cậu tới đây, không thôi cùng những ông bác sắp hói đầu này uống rượu, phỏng chừng tôi sẽ buồn chán đến chết.”
Thẩm Thư Kiệt cụng ly cùng gã: “Những người này không ít lần lên tạp chí kinh tế tài chính đúng chứ?”
“Ừ, đều là chút nhân vật thành đạt.”
“Hóa ra bối cảnh của anh sâu như vậy.”
“Không sánh được với Giang gia các cậu.”
“Đâu có đâu có.”
Hai người tâng bốc nhau một phen rồi cười ha ha, tán gẫu một hồi Hồ Sơn liền bị trưởng bối gọi đi, Thẩm Thư Kiệt một mình dựa vào hàng rào chờ gã, chưa đến năm phút sau chợt có một người đi đến bên cạnh cậu, Thẩm Thư Kiệt ngẩng đầu lên nhìn thì thấy Từ Địch.
Từ Địch đứng ở đằng xa vốn không chắc chắn, không nghĩ ra được vì sao Thẩm Thư Kiệt lại ở đây, nên đi đến xác nhận một cái: “Anh Thẩm?”
“Từ Địch, đã lâu không gặp.”
Sau khi nhận ra là Thẩm Thư Kiệt, Từ Địch rõ ràng có chút cao hứng: “Anh Thẩm, sao anh lại ở đây? Anh biết ông Hồ?”
“Tôi và Hồ Sơn là bạn bè.”
“À, chẳng trách, em theo cha mình đến đây.”
Thẩm Thư Kiệt gật đầu cụng ly với cậu ta: “Cho tôi gửi lời thăm đến cha cậu.”
Từ Địch không rất hài lòng với câu trả lời này của Thẩm Thư Kiệt, bình thường mà nói không phải nên hỏi “Cha cậu là ai” sao? Trong lúc ghi hình cho chương trình, Từ Địch đã dần dần nảy sinh chút hảo cảm với Thẩm Thư Kiệt, có điều Thẩm Thư Kiệt nói mình đã kết hôn, Từ Địch kỳ thực không quá tin, cậu ta vốn định sau khi kết thúc đến công ty cọ rửa một chút hành vi xấu tính của mình lúc đầu gặp nhau, kết quả Thẩm Thư Kiệt hoàn toàn không về công ty, rốt cuộc ngày hôm nay mới được gặp, Từ Địch nghĩ kỹ mình nên thể hiện một ít, liền tự giới thiệu: “Cha em là Đạt chủ tịch.”
Nghe đến cái tên này, Thẩm Thư Kiệt quả thực có chút kinh ngạc: “Hóa ra là Từ thiếu gia.”
Từ Địch có chút vui vẻ trong lòng, cảm thấy mình có thể trợ giúp tiểu minh tinh Thẩm Thư Kiệt tăng cường chút kiến thức trong trường hợp này: “Anh Thẩm trước đây đã từng tham gia tiệc rượu như vậy sao?”
“Rất ít tham gia.”
“Ừm, loại tiệc rượu này cơ bản đều là các nhân vật thành đạt, bối phận của ông Hồ xem như là ngôi sao sáng của giới kinh doanh, người được mời đều là những nhân vật rất tài giỏi.”
Thẩm Thư Kiệt thật lòng gật đầu: “Ừ, rất nhiều người đã từng thấy qua trong tạp chí.”
“Đúng đó, anh Thẩm muốn nhận thức ai, em giúp anh giới thiệu.”
Thẩm Thư Kiệt không trả lời, cậu nhìn thấy người trong sân đều tụ tập lại một chỗ, ông Hồ chống gậy, nét mặt tươi cười đi ra, Thẩm Thư Kiệt bị sặc rượu vang một cái, bởi vì cậu nhìn thấy Giang Hạo Phong cùng quản gia mang theo hộp quà theo sau.
Giang Hạo Phong đi tới trước mặt ông Hồ hơi cúi người, ông Hồ nhanh chóng dìu hắn: “Cháu trai có thể tới đây, quả thật là rồng đến nhà tôm.”
“Hồ gia, ngài nói gì vậy?” Hắn tiếp nhận lễ vật trong tay quản gia giao cho người hầu phía sau ông Hồ, “Cha cháu nhờ cháu chuyển lời hỏi thăm.”
“Tốt tốt, vào nhà nói chuyện.”
Từ Địch thấy Thẩm Thư Kiệt vẫn luôn nhìn phía trước, vì vậy tự bắt đầu thuyết minh: “Đó là thiếu gia của Giang thị, Giang gia, không biết anh Thẩm đã nghe thấy qua chưa, cụ thể em cũng không biết, nhưng mà theo như cha em nói, bối cảnh của Giang thị vô cùng khổng lồ, giẫm một bước đều có thể run chuyển, ngày hôm nay trông thái độ này của ông Hồ, xem ra không phải là giả.”
Từ Địch nhìn nét mặt của Thẩm Thư Kiệt một chút, cảm thấy hình như cậu chỉ có phản ứng sau khi Giang thiếu gia xuất hiện, vì để khiến cho Thẩm Thư Kiệt có thể thay đổi cái nhìn về mình, Từ Địch vẫn nói: “Nếu như anh Thẩm muốn quen biết Giang thiếu gia, để em xem có thể tìm người giới thiệu một chút hay không.”
Thẩm Thư Kiệt có phần lúng túng nhìn Từ Địch, không biết làm sao mở miệng, cậu vội vã xua tay: “Không, không cần đâu Từ Địch, không cần giới thiệu.”
“Thẩm Thư Kiệt.”
Vừa mới dứt lời liền nghe thấy Giang Hạo Phong cách đó không xa gọi tên cậu, Thẩm Thư Kiệt nhanh chóng quay đầu lại, không biết có phải là do ảo giác hay không, Giang thiếu gia ngày hôm nay cực kỳ đẹp trai, âu phục cắt may khéo léo, tôn lên vóc người có tỉ lệ hoàn mỹ của hắn, mày kiếm mũi cao, khuôn mặt sâu sắc tựa như đao gọt, góc cạnh rõ ràng, hắn sải bước đi tới, một đôi mắt thâm thúy vô biên như chứa đựng toàn bộ bầu trời mang đầy sao.
Mà chính cậu, đang ở ngay tâm của bầu trời sao ấy.
Thẩm Thư Kiệt vẫn cảm thấy cậu thích Giang Hạo Phong, là thuộc kiểu sau khi kết hôn, tế thủy trường lưu ngày đêm làm bạn lâu ngày sinh tình, cậu nghĩ cậu sẽ càng ngày càng thích hắn, thật lâu thật dài liên tục mãi mãi, cho đến suốt đời.
Bất chợt, tim đập như nổi trống, va vào trong lòng cậu đến hốt hoảng, cậu tùy ý để Giang Hạo Phong nắm tay mình, nghe Giang Hạo Phong khách sáo chào hỏi Từ Địch, nghe Giang Hạo Phong giới thiệu chính mình là người yêu của cậu, cậu cũng không rảnh để ý tới nét mặt kinh ngạc của Từ Địch.
Vì ngay vào lúc này, cậu đã hoàn toàn trọn vẹn, rơi vào bể tình của Giang Hạo Phong
Danh sách chương