Liễu Hạo thật sự vì bức ảnh mà Thiên Tịnh gửi cho làm cho tức chết, bà xuất thân dòng dõi nhà Nho, chưa từng gặp đứa con gái nào vô liêm sỷ như này, có thể trước mặt bao nhiêu người cưỡng hôn con trai bà. Bà Nhận định loại con gái này chỉ có thể vì tiền, nếu không ai sẽ can tâm tình nguyện làm kẻ thứ ba.
“Dì! Dì đến rồi ạ?” Thiên Tịnh vội vã bước đến bên Liễu Hạo, nháy mắt với Liễu Hạo, chỉ sợ Liễu Hạo nói ra việc cô gửi ảnh cho bà.
Liễu Hạo hiểu ý, tay bà vỗ vào tay Thiên Tịnh “Dì có việc đến tìm Thương Nam, không ngờ lại nghe được những lời vô liêm sỷ như này”. Ánh mắt bà nhìn chằm chằm vào Diệp Phi, Nếu không phải bà được giáo dục kiểu quý tộc, bà đã tiến đến cho cô vài cái tát rồi.
Diệp Phi mím môi, xem ra không đuổi cô ra khỏi công ty, Thiên Tịnh sẽ không cam lòng “Không biết cháu đã làm gì sai mà đuổi cháu ra khỏi công ty?” Cô ấm ức nói. Cho dù cô có nói như vậy, nhưng với công việc của cô lại không có liên quan gì.
Liễu Họa cười nhạt “Thật không biết xấu hổ, bản thân làm chuyện gì hổ thẹn còn để người khác nói ra hay sao? Tại sao cô lại cưỡng hôn con trai tôi?Cô tưởng rằng tôi không biết gì sao? Có người trong công ty đã báo với tôi!”
Diệp Phi lạnh lòng, nếu như lấy lí do này đuổi cô đi, cô thật sự không thể phản bác. Cô nhìn Mộ Thương Nam, anh sẽ đuổi cô sao? Ngón tay Mộ Thương Nam vân vê cằm cô, sự bất lực trong đáy mắt cô, mặc dù chỉ lóe lên, nhưng lại để anh bắt được, làm cho anh muốn bảo vệ cô, muốn ôm cô vào lòng.
Anh nhìn sâu thẳm vào mắt cô, khóe môi anh nở nụ cười lạnh lùng và xấu xa “Sợ rồi à? Lúc cưỡng hôn tôi, không phải rất mạnh dạn hay sao?”
Diệp Phi giơ tay hất tay anh ra “Ai sợ vậy? Tôi không có sợ! Hôn thì cũng hôn rồi, nếu không tôi chịu trách nhiệm với anh là được chứ gì? Anh là đàn ông sao?”
Mặt Mộ Thương Nam nghệt ra, ý của anh là như này sao? Nếu phải chịu trách nhiệm chẳng phải là anh phải chịu trách nhiệm với cô sao? Liễu Họa tức đến run người “Thật vô liêm sỷ! Thiên Tịnh, con vả vào mồm cô ta cho dì! Gọi người phụ trách đến đuổi việc cô ta ngay”
Trái tim Thiên Tịnh đẹp như thiên thần. Cô cố ý cúi đầu làm khó “Dì! Phi Phi là em họ con, em ấy có làm điều gì không đúng, con thay em ấy xin lỗi với dì, người đừng giận! Dì giận hại đến sức khỏe, con sẽ rất áy náy”.
Liễu Họa nhìn cô gái với tròng mắt đỏ hoe, đau lòng “Con dâu tốt của ta, chỉ có con là thương ta! Con yên tâm, vị trí thiếu phu nhân nhà họ Mộ chỉ có thể dành cho con. Con cũng không cần thay cô ta xin lỗi dì đâu, cô bé ngốc, đừng có chuyện gì cũng rước vào thân mình, nó tự không biết xấu hổ, không liên quan gì đến con”.
Diệp Phi cảm thấy ghê tởm đến buồn nôn, kỹ năng diễn xuất của Thiên Tịnh thật sự đạt tới cảnh giới có thể tán thưởng rồi, Thiên Tịnh mà vào giới nghệ thuật, các bộ phim, siêu sao thế giới, đều không có chỗ cho các nữ diên viên khác rồi!”
Chị họ, tôi không cần lòng tốt giả tạo thay tôi xin xỏ của chị, trong công việc tôi không phạm sai lầm gì, ai cũng không thể đuổi việc tôi”.
“Hư…hư…cô còn muốn ăn vạ ở cái nhà này à? Thương Nam, mau đuổi việc cô ta”
“Cô ấy không làm gì sai? Con không có lí do để đuổi việc cô ấy” Thương Nam nói không để tâm.
“Cô ta cưỡng hôn con” Liễu Hoạ lấy lý do này không tha cho cô.
“Là con bắt cô ấy cưỡng hôn. Nếu không mẹ nghĩ cô ấy có thể cưỡng hôn được con không? Mộ Thương Nam lạnh lùng nói.
Liễu Hoạ và Thiên Tịnh như bị sét đánh đứng lặng tại chỗ, không nói ra lời.
Mộ Thương Nam nói không sai, với tính cách của anh, nếu như không phải anh muốn thì Diệp Phi sẽ không thể lại gần anh dù chỉ một bước.
“Thương Nam, con dâu nhà này là Thiên Tịnh” Liễu Hoạ cần phải nhắc nhở Thương Nam, chỉ là cảm thấy đứa con trai trước giờ không coi trọng phụ nữ giờ đã thay đổi rồi.
“Con biết nhưng con bé này rất thú vị, con định giữ bên mình chơi bời thôi. Quy tắc nhà họ Mộ, phụ nữ không được tham gia vào công việc của tập đoàn, mẹ hãy chú ý đến thân phận. Diệp Phi đi sắp xếp lại tài liệu cho con.” Mộ Thương Nam nói.
Diệp Phi lườm anh một cái, cô là mèo hay chó đâu mà anh giữ lại bên mình để chơi.
“Thương Nam, ta không có quyền can thiệp vào việc trong công ty con, con muốn dùng ai, đều thuộc quyền của con” Liễu Họa bị lời của con trai dồn ép, quy tắc gia đình bà thật sự là phụ nữ không được can thiệp vào hoạt động của tập đoàn “Nhưng, việc đó, con có thể giữ lại Diệp Phi, nhưng con buộc phải giữ cả Thiên Tịnh, ta không yên tâm để con hồ ly tinh này bên cạnh con. Hơn nữa con và Thiên Tịnh vẫn chưa kết hôn, Thiên Tịnh chưa phải phụ nữ của nhà họ Mộ”.
“Thế cũng được, để cô ấy làm việc ở văn phòng”. Thương Nam dặn dò.
Lòng Thiên Tịnh mâu thuẫn, Mộ Thương Nam thẳng thắn đồng ý như thế, thật sự bị mẹ mình thuyết phục, hay muốn nói cho cô biết, cô không phải người phụ nữ của nhà họ Mộ.
“Em nhất định sẽ nỗ lực làm việc. Anh Thương Nam, em giúp anh sắp xếp tài liệu nhé” cô vội vàng đi đến sắp xếp đống tài liệu trên bàn.
“Cô sẽ làm việc ở văn phòng, chứ không phải ở đây. Diệp Phi cô dẫn Thiên Tịnh sang văn phòng” Mộ Thương Nam dặn dò.
“Cái gì? Con để Thiên Tịnh đi? Không được, phải để con bé làm trợ lý cho con”.
“Trợ lý của con nhất định phải có tư cách kỹ sư tốc độ, Thiên Tịnh không có, cô ấy không làm được.” Thương Nam giải thích.
Liễu Họa làm sao có thể can tâm để Thiên Tịnh bị đuổi khỏi phòng Tổng giám đốc”
“Thôi được rồi. Nhưng, ở đây ta có vài tập album về lễ cưới và váy cưới, đưa hai con chọn. Các con xem xem!”
Bà lấy hai quyển album từ trong túi xách ra, để ở bàn Thương Nam.
Thiên Tịnh nhìn quyển ablum, mắt sáng lên, album quảng bá váy cưới của công ty thương hiệu lớn của thế giới, nghe nói váy cưới ở đây rẻ nhất cũng trên vài nghìn vạn, là mơ ước cuối cùng của người con gái.
“Dì, bây giờ phải chọn sao?” Cô cúi đầu ngượng ngùng.
“Đương nhiên phải chọn rồi, những thứ này đều được làm thủ công, gấp cũng phải hai tháng mới làm xong, các con chọn luôn bây giờ đi, hai tháng sau mới có váy cưới, bằng không không kịp cho lễ cưới. Thương Nam, ông con hôm nay gọi điện từ bên Mỹ về, nói là bị ung thư phổi, ông chỉ còn thời gian ba tháng, ông nói trước khi chết muốn nhìn thấy con kết hôn” Liễu Họa lấy khăn tay ra lau nước mắt mình, bà thật sự có việc tìm Mộ Thương Nam.
Lông mày đậm của Mộ Thương Nam lướt qua, anh làm sao có thể tin ông nội mình – một ẩn sĩ không chịu bó buộc của thế sự lại mắc bệnh ung thư phổi.
“Nói với ông, kịch diễn rồi. Không có việc gì đừng tự rủa mình bị ung thư phổi”.
“Không phải diễn kịch, ba con cũng không tin, ba con đặc biệt đi tìm bác sĩ của ông con, lấy báo cáo kiểm tra sức khỏe tổng quát của ông, đưa bạn học con Sở Nhiễm xem qua rồi. Không tin con đi hỏi Sở Nhiễm. Lời con bé chắc con tin chứ?” Liễu Họa thề bà không nói dối.
Mộ Thương Nam tuyệt đối tin Sở Nhiễm sẽ không giúp ai nói dối, người phụ nữ này luôn có nguyên tắc của riêng mình. Lông mày anh trĩu xuống, nghĩ đến ông nội mà anh yêu thương nhất, tim anh như bị gì đó thắt chặt.
“Hai người xem rồi chọn ssi, con mặc gì cũng được.” Từ của anh phát ra từ khóe môi.
Tay Diệp Phi đang thu dọn tài liệu dừng lại, như vậy là hai tháng nữa Mộ Thương Nam và Thiên Tịnh kết hôn.............
“Dì! Dì đến rồi ạ?” Thiên Tịnh vội vã bước đến bên Liễu Hạo, nháy mắt với Liễu Hạo, chỉ sợ Liễu Hạo nói ra việc cô gửi ảnh cho bà.
Liễu Hạo hiểu ý, tay bà vỗ vào tay Thiên Tịnh “Dì có việc đến tìm Thương Nam, không ngờ lại nghe được những lời vô liêm sỷ như này”. Ánh mắt bà nhìn chằm chằm vào Diệp Phi, Nếu không phải bà được giáo dục kiểu quý tộc, bà đã tiến đến cho cô vài cái tát rồi.
Diệp Phi mím môi, xem ra không đuổi cô ra khỏi công ty, Thiên Tịnh sẽ không cam lòng “Không biết cháu đã làm gì sai mà đuổi cháu ra khỏi công ty?” Cô ấm ức nói. Cho dù cô có nói như vậy, nhưng với công việc của cô lại không có liên quan gì.
Liễu Họa cười nhạt “Thật không biết xấu hổ, bản thân làm chuyện gì hổ thẹn còn để người khác nói ra hay sao? Tại sao cô lại cưỡng hôn con trai tôi?Cô tưởng rằng tôi không biết gì sao? Có người trong công ty đã báo với tôi!”
Diệp Phi lạnh lòng, nếu như lấy lí do này đuổi cô đi, cô thật sự không thể phản bác. Cô nhìn Mộ Thương Nam, anh sẽ đuổi cô sao? Ngón tay Mộ Thương Nam vân vê cằm cô, sự bất lực trong đáy mắt cô, mặc dù chỉ lóe lên, nhưng lại để anh bắt được, làm cho anh muốn bảo vệ cô, muốn ôm cô vào lòng.
Anh nhìn sâu thẳm vào mắt cô, khóe môi anh nở nụ cười lạnh lùng và xấu xa “Sợ rồi à? Lúc cưỡng hôn tôi, không phải rất mạnh dạn hay sao?”
Diệp Phi giơ tay hất tay anh ra “Ai sợ vậy? Tôi không có sợ! Hôn thì cũng hôn rồi, nếu không tôi chịu trách nhiệm với anh là được chứ gì? Anh là đàn ông sao?”
Mặt Mộ Thương Nam nghệt ra, ý của anh là như này sao? Nếu phải chịu trách nhiệm chẳng phải là anh phải chịu trách nhiệm với cô sao? Liễu Họa tức đến run người “Thật vô liêm sỷ! Thiên Tịnh, con vả vào mồm cô ta cho dì! Gọi người phụ trách đến đuổi việc cô ta ngay”
Trái tim Thiên Tịnh đẹp như thiên thần. Cô cố ý cúi đầu làm khó “Dì! Phi Phi là em họ con, em ấy có làm điều gì không đúng, con thay em ấy xin lỗi với dì, người đừng giận! Dì giận hại đến sức khỏe, con sẽ rất áy náy”.
Liễu Họa nhìn cô gái với tròng mắt đỏ hoe, đau lòng “Con dâu tốt của ta, chỉ có con là thương ta! Con yên tâm, vị trí thiếu phu nhân nhà họ Mộ chỉ có thể dành cho con. Con cũng không cần thay cô ta xin lỗi dì đâu, cô bé ngốc, đừng có chuyện gì cũng rước vào thân mình, nó tự không biết xấu hổ, không liên quan gì đến con”.
Diệp Phi cảm thấy ghê tởm đến buồn nôn, kỹ năng diễn xuất của Thiên Tịnh thật sự đạt tới cảnh giới có thể tán thưởng rồi, Thiên Tịnh mà vào giới nghệ thuật, các bộ phim, siêu sao thế giới, đều không có chỗ cho các nữ diên viên khác rồi!”
Chị họ, tôi không cần lòng tốt giả tạo thay tôi xin xỏ của chị, trong công việc tôi không phạm sai lầm gì, ai cũng không thể đuổi việc tôi”.
“Hư…hư…cô còn muốn ăn vạ ở cái nhà này à? Thương Nam, mau đuổi việc cô ta”
“Cô ấy không làm gì sai? Con không có lí do để đuổi việc cô ấy” Thương Nam nói không để tâm.
“Cô ta cưỡng hôn con” Liễu Hoạ lấy lý do này không tha cho cô.
“Là con bắt cô ấy cưỡng hôn. Nếu không mẹ nghĩ cô ấy có thể cưỡng hôn được con không? Mộ Thương Nam lạnh lùng nói.
Liễu Hoạ và Thiên Tịnh như bị sét đánh đứng lặng tại chỗ, không nói ra lời.
Mộ Thương Nam nói không sai, với tính cách của anh, nếu như không phải anh muốn thì Diệp Phi sẽ không thể lại gần anh dù chỉ một bước.
“Thương Nam, con dâu nhà này là Thiên Tịnh” Liễu Hoạ cần phải nhắc nhở Thương Nam, chỉ là cảm thấy đứa con trai trước giờ không coi trọng phụ nữ giờ đã thay đổi rồi.
“Con biết nhưng con bé này rất thú vị, con định giữ bên mình chơi bời thôi. Quy tắc nhà họ Mộ, phụ nữ không được tham gia vào công việc của tập đoàn, mẹ hãy chú ý đến thân phận. Diệp Phi đi sắp xếp lại tài liệu cho con.” Mộ Thương Nam nói.
Diệp Phi lườm anh một cái, cô là mèo hay chó đâu mà anh giữ lại bên mình để chơi.
“Thương Nam, ta không có quyền can thiệp vào việc trong công ty con, con muốn dùng ai, đều thuộc quyền của con” Liễu Họa bị lời của con trai dồn ép, quy tắc gia đình bà thật sự là phụ nữ không được can thiệp vào hoạt động của tập đoàn “Nhưng, việc đó, con có thể giữ lại Diệp Phi, nhưng con buộc phải giữ cả Thiên Tịnh, ta không yên tâm để con hồ ly tinh này bên cạnh con. Hơn nữa con và Thiên Tịnh vẫn chưa kết hôn, Thiên Tịnh chưa phải phụ nữ của nhà họ Mộ”.
“Thế cũng được, để cô ấy làm việc ở văn phòng”. Thương Nam dặn dò.
Lòng Thiên Tịnh mâu thuẫn, Mộ Thương Nam thẳng thắn đồng ý như thế, thật sự bị mẹ mình thuyết phục, hay muốn nói cho cô biết, cô không phải người phụ nữ của nhà họ Mộ.
“Em nhất định sẽ nỗ lực làm việc. Anh Thương Nam, em giúp anh sắp xếp tài liệu nhé” cô vội vàng đi đến sắp xếp đống tài liệu trên bàn.
“Cô sẽ làm việc ở văn phòng, chứ không phải ở đây. Diệp Phi cô dẫn Thiên Tịnh sang văn phòng” Mộ Thương Nam dặn dò.
“Cái gì? Con để Thiên Tịnh đi? Không được, phải để con bé làm trợ lý cho con”.
“Trợ lý của con nhất định phải có tư cách kỹ sư tốc độ, Thiên Tịnh không có, cô ấy không làm được.” Thương Nam giải thích.
Liễu Họa làm sao có thể can tâm để Thiên Tịnh bị đuổi khỏi phòng Tổng giám đốc”
“Thôi được rồi. Nhưng, ở đây ta có vài tập album về lễ cưới và váy cưới, đưa hai con chọn. Các con xem xem!”
Bà lấy hai quyển album từ trong túi xách ra, để ở bàn Thương Nam.
Thiên Tịnh nhìn quyển ablum, mắt sáng lên, album quảng bá váy cưới của công ty thương hiệu lớn của thế giới, nghe nói váy cưới ở đây rẻ nhất cũng trên vài nghìn vạn, là mơ ước cuối cùng của người con gái.
“Dì, bây giờ phải chọn sao?” Cô cúi đầu ngượng ngùng.
“Đương nhiên phải chọn rồi, những thứ này đều được làm thủ công, gấp cũng phải hai tháng mới làm xong, các con chọn luôn bây giờ đi, hai tháng sau mới có váy cưới, bằng không không kịp cho lễ cưới. Thương Nam, ông con hôm nay gọi điện từ bên Mỹ về, nói là bị ung thư phổi, ông chỉ còn thời gian ba tháng, ông nói trước khi chết muốn nhìn thấy con kết hôn” Liễu Họa lấy khăn tay ra lau nước mắt mình, bà thật sự có việc tìm Mộ Thương Nam.
Lông mày đậm của Mộ Thương Nam lướt qua, anh làm sao có thể tin ông nội mình – một ẩn sĩ không chịu bó buộc của thế sự lại mắc bệnh ung thư phổi.
“Nói với ông, kịch diễn rồi. Không có việc gì đừng tự rủa mình bị ung thư phổi”.
“Không phải diễn kịch, ba con cũng không tin, ba con đặc biệt đi tìm bác sĩ của ông con, lấy báo cáo kiểm tra sức khỏe tổng quát của ông, đưa bạn học con Sở Nhiễm xem qua rồi. Không tin con đi hỏi Sở Nhiễm. Lời con bé chắc con tin chứ?” Liễu Họa thề bà không nói dối.
Mộ Thương Nam tuyệt đối tin Sở Nhiễm sẽ không giúp ai nói dối, người phụ nữ này luôn có nguyên tắc của riêng mình. Lông mày anh trĩu xuống, nghĩ đến ông nội mà anh yêu thương nhất, tim anh như bị gì đó thắt chặt.
“Hai người xem rồi chọn ssi, con mặc gì cũng được.” Từ của anh phát ra từ khóe môi.
Tay Diệp Phi đang thu dọn tài liệu dừng lại, như vậy là hai tháng nữa Mộ Thương Nam và Thiên Tịnh kết hôn.............
Danh sách chương