Edit: Phạmnhi
Trước nay Cam Cẩn Thần không nghĩ tới trước một ngày cậu nhắc nhở Cảnh Vân Chiêu chú ý danh tiếng, ngày hôm sau liền trở thành nam chính trong lời đồn.
Mặc dù trước kia cậu không thích quá gần gũi với các cô gái, nhưng ở tuổi này, trong lòng ít nhiều cũng có chút hư vinh, ít nhiều cũng sẽ để ý ánh mắt bạn khác giới, nhưng bây giờ các nữ sinh trong lớp nhìn cậu giống như nhìn virus vậy đó.
“Cam Cẩn Thần, tôi không nghĩ cậu là người như vậy! Thiệt thòi trước kia tôi thích cậu!” Trong giờ học, một nữ sinh đỏ mắt đi tới trước mặt Cam Cẩn Thần nói xong câu đó liền quay đầu đi, lưu lại Cam Cẩn Thần ngây ngốc tại chỗ!
Phần lớn các nữ sinh đều đơn giản, ít người có suy nghĩ chín cong mười tám quẹo giống như Kiều Hồng Diệp, rất nhiều cô gái chỉ cảm thấy chính mình xinh đẹp yêu đơn phương bị hắt nước bẩn lên làm cho người ta chán ghét, ô nhiễm tình cảm thuần khiết.
Cam Cẩn Thần khóc không ra nước mắt, xung quanh tiếng bàn tán hết tầng này đến tầng khác, quả thực giống như muốn nuốt cậu.
Dù cậu là một nam sinh cũng có chút chịu không nổi những lời nói kia, chứ đừng nói một nữ sinh như Cảnh Vân Chiêu.
Sau khi nhịn một tiết học, Cam Cẩn Thần vẫn không khắc chế được tâm trạng của chính mình, trực tiếp chạy tới lớp học của Cảnh Vân Chiêu, đứng đứng ở cửa lớp nhìn bên trong an tĩnh cúi đầu học tập giống như xung quanh Cảnh Vân Chiêu không có người, Cam Cẩn Thần đột nhiên có chút hoảng loạn.
Trước khi đến cậu suy nghĩ rất nhiều, thậm chí cảm thấy việc này sẽ làm Cảnh Vân Chiêu đau lòng khóc thương tâm lợi hại, ai biết sau khi đến nơi, phát hiện sự thật hoàn toàn ngược lại!
Cảnh Vân Chiêu ngồi ở vị trí gần chính giữa, bốn phía cũng có người chỉ chỉ trỏ trỏ nói lời gì đó không sạch sẽ, đặc biệt sau khi phát hiện cậu tới rồi, phía sau đó càng có nhiều nam sinh huýt sáo, nhưng Cảnh Vân Chiêu vẫn ngồi viết chữ vẽ tranh trên giấy như cũ, dáng vẻ tập trung khiến cậu có cảm giác nói không rõ ràng.
“Vân Chiêu! Thằng nhóc kia đã tới.” Tiêu Hải Thanh nói nhỏ với Cảnh Vân Chiêu một chút, ra hiệu bằng mắt nói.
Tiêu Hải Thanh thật không tin cái loại lời đồn này, rốt cuộc tuy rằng Cam Cẩn Thần lớn lên không tệ, gia đình cũng tốt, nhưng cũng quá non nớt, Cảnh Vân Chiêu làm sao có thể nhìn trúng? Hơn nữa cậu bởi vì lời đồn này, mới như vậy mà đã đứng ngồi không yên rồi, còn không thể có việc quay đầu lại nói sao? Hiện tại xuất hiện ở cửa lớp của bọn họ, rõ ràng là muốn làm cho những lời đồn càng ngày càng dữ dội hơn, thật không đầu óc.
Cảnh Vân Chiêu vừa ngẩng đầu, nhíu mày một cái.
Cô đã trải qua quá nhiều lời đồn rồi, lần này cũng không được xem là khó nghe nhất, cho nên vẫn còn bình tĩnh.
Nhấc chân đi ra ngoài, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như cũ, nói nhỏ một tiếng: “Cậu là bởi vì người khác nói lời lung tung mà đi tới? Thật ngại quá, người bọn họ nhắm vào chính là tôi, liên lụy đến cậu rồi.”
Cam Cẩn Thần chưa từng nghĩ tới Cảnh Vân Chiêu mở miệng nói chính là cái này.
Hắn nhận biết nữ sinh không nhiều lắm, quen thuộc nhất chính là em họ Tô Sở, cậu có thể khẳng định nếu chuyện tương tự xảy ra trên người của em họ, con bé nhất định sẽ khóc sưng đôi mắt, sau đó một trận nước mũi nước mắt tố cáo những người nói những lời bàn tán kia, thậm chí vì khổ sở sợ hãi mà xin nghỉ thậm chí chuyển trường.
Thái độ của Cảnh Vân Chiêu này hiển nhiên cũng không giống như một nữ sinh.
Có trái tim hay không? Không có cảm xúc sao?
“Rốt cuộc cô đang làm chuyện gì thế? Vì sao có người nói nặng lời sau lưng cô như vậy?” Trong lòng Cam Cẩn Thần hết sức tức giận, theo bản năng nói.
Hắn cũng không phải trách cứ Cảnh Vân Chiêu, chỉ là cảm thấy người sau lưng quá âm hiểm, chẳng lẽ Cảnh Vân Chiêu không thể cảnh giác một chút sao?
Cảnh Vân Chiêu mím môi, nghĩ nghĩ: “Tôi sẽ xử lý chuyện này, nhưng mà có khả năng cần một chút thời gian, nhưng cậu yên tâm, bảo đảm sẽ không làm ảnh hưởng lớn đến danh tiếng của cậu.”
Kiều Hồng Diệp, thật là quá mức, lần này thật đúng là không thể nhịn được!
Trước nay Cam Cẩn Thần không nghĩ tới trước một ngày cậu nhắc nhở Cảnh Vân Chiêu chú ý danh tiếng, ngày hôm sau liền trở thành nam chính trong lời đồn.
Mặc dù trước kia cậu không thích quá gần gũi với các cô gái, nhưng ở tuổi này, trong lòng ít nhiều cũng có chút hư vinh, ít nhiều cũng sẽ để ý ánh mắt bạn khác giới, nhưng bây giờ các nữ sinh trong lớp nhìn cậu giống như nhìn virus vậy đó.
“Cam Cẩn Thần, tôi không nghĩ cậu là người như vậy! Thiệt thòi trước kia tôi thích cậu!” Trong giờ học, một nữ sinh đỏ mắt đi tới trước mặt Cam Cẩn Thần nói xong câu đó liền quay đầu đi, lưu lại Cam Cẩn Thần ngây ngốc tại chỗ!
Phần lớn các nữ sinh đều đơn giản, ít người có suy nghĩ chín cong mười tám quẹo giống như Kiều Hồng Diệp, rất nhiều cô gái chỉ cảm thấy chính mình xinh đẹp yêu đơn phương bị hắt nước bẩn lên làm cho người ta chán ghét, ô nhiễm tình cảm thuần khiết.
Cam Cẩn Thần khóc không ra nước mắt, xung quanh tiếng bàn tán hết tầng này đến tầng khác, quả thực giống như muốn nuốt cậu.
Dù cậu là một nam sinh cũng có chút chịu không nổi những lời nói kia, chứ đừng nói một nữ sinh như Cảnh Vân Chiêu.
Sau khi nhịn một tiết học, Cam Cẩn Thần vẫn không khắc chế được tâm trạng của chính mình, trực tiếp chạy tới lớp học của Cảnh Vân Chiêu, đứng đứng ở cửa lớp nhìn bên trong an tĩnh cúi đầu học tập giống như xung quanh Cảnh Vân Chiêu không có người, Cam Cẩn Thần đột nhiên có chút hoảng loạn.
Trước khi đến cậu suy nghĩ rất nhiều, thậm chí cảm thấy việc này sẽ làm Cảnh Vân Chiêu đau lòng khóc thương tâm lợi hại, ai biết sau khi đến nơi, phát hiện sự thật hoàn toàn ngược lại!
Cảnh Vân Chiêu ngồi ở vị trí gần chính giữa, bốn phía cũng có người chỉ chỉ trỏ trỏ nói lời gì đó không sạch sẽ, đặc biệt sau khi phát hiện cậu tới rồi, phía sau đó càng có nhiều nam sinh huýt sáo, nhưng Cảnh Vân Chiêu vẫn ngồi viết chữ vẽ tranh trên giấy như cũ, dáng vẻ tập trung khiến cậu có cảm giác nói không rõ ràng.
“Vân Chiêu! Thằng nhóc kia đã tới.” Tiêu Hải Thanh nói nhỏ với Cảnh Vân Chiêu một chút, ra hiệu bằng mắt nói.
Tiêu Hải Thanh thật không tin cái loại lời đồn này, rốt cuộc tuy rằng Cam Cẩn Thần lớn lên không tệ, gia đình cũng tốt, nhưng cũng quá non nớt, Cảnh Vân Chiêu làm sao có thể nhìn trúng? Hơn nữa cậu bởi vì lời đồn này, mới như vậy mà đã đứng ngồi không yên rồi, còn không thể có việc quay đầu lại nói sao? Hiện tại xuất hiện ở cửa lớp của bọn họ, rõ ràng là muốn làm cho những lời đồn càng ngày càng dữ dội hơn, thật không đầu óc.
Cảnh Vân Chiêu vừa ngẩng đầu, nhíu mày một cái.
Cô đã trải qua quá nhiều lời đồn rồi, lần này cũng không được xem là khó nghe nhất, cho nên vẫn còn bình tĩnh.
Nhấc chân đi ra ngoài, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như cũ, nói nhỏ một tiếng: “Cậu là bởi vì người khác nói lời lung tung mà đi tới? Thật ngại quá, người bọn họ nhắm vào chính là tôi, liên lụy đến cậu rồi.”
Cam Cẩn Thần chưa từng nghĩ tới Cảnh Vân Chiêu mở miệng nói chính là cái này.
Hắn nhận biết nữ sinh không nhiều lắm, quen thuộc nhất chính là em họ Tô Sở, cậu có thể khẳng định nếu chuyện tương tự xảy ra trên người của em họ, con bé nhất định sẽ khóc sưng đôi mắt, sau đó một trận nước mũi nước mắt tố cáo những người nói những lời bàn tán kia, thậm chí vì khổ sở sợ hãi mà xin nghỉ thậm chí chuyển trường.
Thái độ của Cảnh Vân Chiêu này hiển nhiên cũng không giống như một nữ sinh.
Có trái tim hay không? Không có cảm xúc sao?
“Rốt cuộc cô đang làm chuyện gì thế? Vì sao có người nói nặng lời sau lưng cô như vậy?” Trong lòng Cam Cẩn Thần hết sức tức giận, theo bản năng nói.
Hắn cũng không phải trách cứ Cảnh Vân Chiêu, chỉ là cảm thấy người sau lưng quá âm hiểm, chẳng lẽ Cảnh Vân Chiêu không thể cảnh giác một chút sao?
Cảnh Vân Chiêu mím môi, nghĩ nghĩ: “Tôi sẽ xử lý chuyện này, nhưng mà có khả năng cần một chút thời gian, nhưng cậu yên tâm, bảo đảm sẽ không làm ảnh hưởng lớn đến danh tiếng của cậu.”
Kiều Hồng Diệp, thật là quá mức, lần này thật đúng là không thể nhịn được!
Danh sách chương