Trong lòng Tưởng Hạ "Lộp bộp" một tiếng, nhìn khuôn mặt Kiều Hồng Diệp có chút sững sờ.
Là Cảnh Vân Chiêu đánh sao? Họ không phải hai chị em sao?
Mặc dù trong lòng Tưởng Hạ, Cảnh Vân Chiêu rất không hiểu chuyện bằng cô em gái Kiều Hồng Diệp này, nhưng trong nội tâm cậu ta lại luôn tin tưởng, dù sao Cảnh Vân Chiêu cũng là được ân huệ của nhà họ Kiều, cho dù bình thường xa lánh với Kiều Hồng Diệp, nhưng trên bản chất đó là em gái, nào sẽ nghĩ tới sự thật hoàn toàn ngược lại!
Tưởng Hạ nhất thời có chút mất tự nhiên, từ lần trước sau khi cậu ta bị Cảnh Vân Chiêu đánh một trận, chỉ sợ cậu ta còn không kịp tránh né Cảnh Vân Chiêu, làm sao chủ động trêu chọc cô (CVC) chứ? Nhưng bây giờ Kiều Hồng Diệp khóc đau lòng như thế, tim của cậu ta đều đi theo nắm chặc, nếu không phải tìm Cảnh Vân Chiêu nói rõ, Kiều Hồng Diệp không phải sẽ thất vọng về cậu ta hay sao?
Trong lòng Tưởng Hạ thiên nhân giao chiến rối rắm vô cùng, trong lòng Kiều Hồng Diệp lại khinh bỉ nam sinh này đến cực hạn.
Cô ta cũng không phải là người mù, người này đã bày tỏ ý tốt với cô ta mấy lần rồi, không thể nào chỉ vì quen sơ với cô ta, nhất định là thích cô ta mới có thể như vậy, có thể để cho rất nhiều nữ sinh thích Tưởng Hạ thấy cậu ta phí tâm phí sức với cô như thế nào, trong lòng cô ta dĩ nhiên là kiêu ngạo, nhưng mặc dù cô ta khẳng định sức hấp dẫn của mình, cô rất thất vọng về Tưởng Hạ.
Có phải ánh mắt của những nữ sinh thích Tưởng Hạ có vấn đề hay không? Mặc dù dáng dấp Tưởng Hạ không tệ, nhưng chỉ là người ngu ngốc mà thôi, cũng không có bản lãnh ra mặt cho người phụ nữ, căn bản là không tính là người đàn ông, nói là phế vật cũng không sai biệt lắm!
"Bạn, mặt bạn không sao chứ?" Tưởng Hạ im lặng một lúc, lời nói không có ở đây trọng điểm.
Kiều Hồng Diệp trái tim lấp kín, khóc dữ dội hơn.
Tưởng Hạ luống cuống tay chân: "Vậy nếu không tôi đi mua chút thuốc bôi lên cho bạn nghen?"
Trong lòng Kiều Hồng Diệp luôn thay đổi xem thường, hận không thể ném tên ngu ngốc này từ trên lầu xuóngdưới!
Ban đầu, Kiều Hồng Diệp là muốn có người cam tâm tình nguyện ra mặt thay cô ta, lại không nghĩ rằng tới là một con hàng sợ hãi như vậy!
Bây giờ cô ta khóc một lát rồi, nếu tiếp tục khóc nữa, người khác chỉ trích Cảnh Vân Chiêu không chỉ sẽ không tăng, ngược lại còn có thể có người nói cô ta làm bộ, diễn trò cũng phải có lúc mà dừng, lúc này không thể làm gì khác hơn là lau nước mắt, chuẩn bị trở về lớp.
"Kiều Hồng Diệp bạn đừng đi, tôi sẽ đưa bạn đi bệnh viện kiểm tra một chút đi! Khuôn mặt rất quan trọng đối với cô gái nhỏ......" Đây chính là người trong lòng của cậu ta, Tưởng Hạ làm sao có thể khiến Kiều Hồng Diệp "Nản lòng thoái chí" rời khỏi chứ, quyết định chủ ý muốn khuyên tốt nữ thần của mình.
Kiều Hồng Diệp không nhịn được trừng mắt liếc cậu ta một cái, có chút thu lại cảm xúc, nhìn qua ngược lại giống như nũng nịu bình thường: "Không cần bạn quan tâm......"
Trong lòng Tưởng Hạ tê dại: "Không, cậu bị thương ở trước cửa lớp chúng tôi, đều tại tôi không quản lý tốt bạn học, tôi sẽ phụ trách với bạn, chúng ta đi bệnh viện, bạn xem mặt của bạn cũng sưng lên rồi đó, nếu bỏ mặc không quan tâm sẽ nhìn không tốt đâu."
Tưởng Hạ nói xong, tay kia cũng không thành thật, không kiềm chế được đưa về trên mặt Kiều Hồng Diệp.
Đầu ngón tay lạnh như băng vừa mới chạm đến, Kiều Hồng Diệp lập tức trợn to hai mắt lui lại mấy bước: "Bạn đừng chạm vào tôi!"
Cái này Tưởng Hạ là cố ý đi! Chẳng lẽ là muốn cùng mình truyền ra tin nhảm gì?
Sau lưng Kiều Hồng Diệp không ít người rình rập, cho nên dễ dàng truyền ra lời đồn càng phải chủ động tránh khỏi mọi chuyện, mặc dù cô ta quan hệ tốt với nhiều nam sinh, cũng có rất nhiều người theo đuổi cô ta, nhưng chưa bao giờ sẽ biểu hiện hành động thân mật gì ở trước mặt người khác, lúc này hành động thân mật của Tưởng Hạ hiển nhiên đã chạm đến ranh giới cuối cùng của cô ta rồi!
"Tôi là nói, mặt tôi còn có chút đau, bạn không cần loạn chạm vào, tôi cũng không cần bạn đưa tôi đi bệnh viện." Kiều Hồng Diệp hít sâu một hơi, thu lại nói.
Tưởng Hạ vốn là có chút tự cho là đúng, lúc này làm sao cảm thấy được mình gây phiền toái cho Kiều Hồng Diệp, ngược lại cảm thấy Kiều Hồng Diệp quá mức thiện lương hiểu chuyện, nhất định là không muốn phiền toái cậu mới khách sáo như thế!
Vừa nghĩ tới đưa kiều Hồng Diệp đi bệnh viện không chỉ có thể phục vụ vì người yêu, còn có thể đạt được cơ hội đơn độc cùng cô bên nhau, ánh mắt Tưởng Hạ cũng sáng lên.
Là Cảnh Vân Chiêu đánh sao? Họ không phải hai chị em sao?
Mặc dù trong lòng Tưởng Hạ, Cảnh Vân Chiêu rất không hiểu chuyện bằng cô em gái Kiều Hồng Diệp này, nhưng trong nội tâm cậu ta lại luôn tin tưởng, dù sao Cảnh Vân Chiêu cũng là được ân huệ của nhà họ Kiều, cho dù bình thường xa lánh với Kiều Hồng Diệp, nhưng trên bản chất đó là em gái, nào sẽ nghĩ tới sự thật hoàn toàn ngược lại!
Tưởng Hạ nhất thời có chút mất tự nhiên, từ lần trước sau khi cậu ta bị Cảnh Vân Chiêu đánh một trận, chỉ sợ cậu ta còn không kịp tránh né Cảnh Vân Chiêu, làm sao chủ động trêu chọc cô (CVC) chứ? Nhưng bây giờ Kiều Hồng Diệp khóc đau lòng như thế, tim của cậu ta đều đi theo nắm chặc, nếu không phải tìm Cảnh Vân Chiêu nói rõ, Kiều Hồng Diệp không phải sẽ thất vọng về cậu ta hay sao?
Trong lòng Tưởng Hạ thiên nhân giao chiến rối rắm vô cùng, trong lòng Kiều Hồng Diệp lại khinh bỉ nam sinh này đến cực hạn.
Cô ta cũng không phải là người mù, người này đã bày tỏ ý tốt với cô ta mấy lần rồi, không thể nào chỉ vì quen sơ với cô ta, nhất định là thích cô ta mới có thể như vậy, có thể để cho rất nhiều nữ sinh thích Tưởng Hạ thấy cậu ta phí tâm phí sức với cô như thế nào, trong lòng cô ta dĩ nhiên là kiêu ngạo, nhưng mặc dù cô ta khẳng định sức hấp dẫn của mình, cô rất thất vọng về Tưởng Hạ.
Có phải ánh mắt của những nữ sinh thích Tưởng Hạ có vấn đề hay không? Mặc dù dáng dấp Tưởng Hạ không tệ, nhưng chỉ là người ngu ngốc mà thôi, cũng không có bản lãnh ra mặt cho người phụ nữ, căn bản là không tính là người đàn ông, nói là phế vật cũng không sai biệt lắm!
"Bạn, mặt bạn không sao chứ?" Tưởng Hạ im lặng một lúc, lời nói không có ở đây trọng điểm.
Kiều Hồng Diệp trái tim lấp kín, khóc dữ dội hơn.
Tưởng Hạ luống cuống tay chân: "Vậy nếu không tôi đi mua chút thuốc bôi lên cho bạn nghen?"
Trong lòng Kiều Hồng Diệp luôn thay đổi xem thường, hận không thể ném tên ngu ngốc này từ trên lầu xuóngdưới!
Ban đầu, Kiều Hồng Diệp là muốn có người cam tâm tình nguyện ra mặt thay cô ta, lại không nghĩ rằng tới là một con hàng sợ hãi như vậy!
Bây giờ cô ta khóc một lát rồi, nếu tiếp tục khóc nữa, người khác chỉ trích Cảnh Vân Chiêu không chỉ sẽ không tăng, ngược lại còn có thể có người nói cô ta làm bộ, diễn trò cũng phải có lúc mà dừng, lúc này không thể làm gì khác hơn là lau nước mắt, chuẩn bị trở về lớp.
"Kiều Hồng Diệp bạn đừng đi, tôi sẽ đưa bạn đi bệnh viện kiểm tra một chút đi! Khuôn mặt rất quan trọng đối với cô gái nhỏ......" Đây chính là người trong lòng của cậu ta, Tưởng Hạ làm sao có thể khiến Kiều Hồng Diệp "Nản lòng thoái chí" rời khỏi chứ, quyết định chủ ý muốn khuyên tốt nữ thần của mình.
Kiều Hồng Diệp không nhịn được trừng mắt liếc cậu ta một cái, có chút thu lại cảm xúc, nhìn qua ngược lại giống như nũng nịu bình thường: "Không cần bạn quan tâm......"
Trong lòng Tưởng Hạ tê dại: "Không, cậu bị thương ở trước cửa lớp chúng tôi, đều tại tôi không quản lý tốt bạn học, tôi sẽ phụ trách với bạn, chúng ta đi bệnh viện, bạn xem mặt của bạn cũng sưng lên rồi đó, nếu bỏ mặc không quan tâm sẽ nhìn không tốt đâu."
Tưởng Hạ nói xong, tay kia cũng không thành thật, không kiềm chế được đưa về trên mặt Kiều Hồng Diệp.
Đầu ngón tay lạnh như băng vừa mới chạm đến, Kiều Hồng Diệp lập tức trợn to hai mắt lui lại mấy bước: "Bạn đừng chạm vào tôi!"
Cái này Tưởng Hạ là cố ý đi! Chẳng lẽ là muốn cùng mình truyền ra tin nhảm gì?
Sau lưng Kiều Hồng Diệp không ít người rình rập, cho nên dễ dàng truyền ra lời đồn càng phải chủ động tránh khỏi mọi chuyện, mặc dù cô ta quan hệ tốt với nhiều nam sinh, cũng có rất nhiều người theo đuổi cô ta, nhưng chưa bao giờ sẽ biểu hiện hành động thân mật gì ở trước mặt người khác, lúc này hành động thân mật của Tưởng Hạ hiển nhiên đã chạm đến ranh giới cuối cùng của cô ta rồi!
"Tôi là nói, mặt tôi còn có chút đau, bạn không cần loạn chạm vào, tôi cũng không cần bạn đưa tôi đi bệnh viện." Kiều Hồng Diệp hít sâu một hơi, thu lại nói.
Tưởng Hạ vốn là có chút tự cho là đúng, lúc này làm sao cảm thấy được mình gây phiền toái cho Kiều Hồng Diệp, ngược lại cảm thấy Kiều Hồng Diệp quá mức thiện lương hiểu chuyện, nhất định là không muốn phiền toái cậu mới khách sáo như thế!
Vừa nghĩ tới đưa kiều Hồng Diệp đi bệnh viện không chỉ có thể phục vụ vì người yêu, còn có thể đạt được cơ hội đơn độc cùng cô bên nhau, ánh mắt Tưởng Hạ cũng sáng lên.
Danh sách chương