Edit: Du
Chủ nhiệm mới nói một câu, học sinh phía dưới đã xì xào bàn tán.
“Không phải nói Cảnh Vân Chiêu chứ.”
“Nhất định là vậy rồi, ngoại trừ cô ta, gần đây cũng không có người nào náo ra chuyện gì đâu, nhất là ngày hôm qua, mấy cậu không có nhìn thấy ba của cô ta như thế nào đâu, trừng mắt rồi gào lên nói Cảnh Vân Chiêu đang ở cùng bọn lưu manh, vốn chỉ là nhắn lại, nhưng ngày hôm qua nháo thành như vậy có khi đó là sự thật!”
Mà ngay cả bên cạnh Cảnh Vân Chiêu, cũng có không ít người đang nói về chuyện này.
“Học sinh bên dưới hãy im lặng!” Giọng nói của chủ nhiệm lớn hơn, tiếp tục nói: “Đối với chuyện lưu manh gần đây, bạn học Cảnh Vân Chiêu đã nói với trường học để báo cảnh sát, những người kia cũng đã bắt được, sau khi thẩm vấn xác nhận không có bất cứ quan hệ nào với Cảnh Vân Chiêu, vốn hai bên cũng không biết nhau, nên không có liên quan gì tới chuyện “yêu sớm”, cho nên từ hôm nay trở đi, trường học hy vọng mọi người quản lý tốt miệng của mình không nên ăn nói - bịa chuyện, tất cả thầy cô của lớp cũng xin chú ý, nếu như phát hiện có học sinh nào vẫn còn gây chuyện từ việc không đâu, nhất định phải nghiêm túc giáo dục...”
Thời gian còn lại vẫn là chủ nhiệm không ngừng phát biểu, thẳng đến cuối cùng, chỉ rõ nói: “Bạn học Lữ Giai ban hai ở trường học gây chuyện, phê bình ở đây một lần coi như cảnh cáo nếu như còn tái phạm thêm lần nữ thì sẽ bị phạt nặng!”
Vừa nói xong các học sinh ở phía dưới ồn ảo hẳn lên.
Trong lòng Cảnh Vân Chiêu nhẹ nhàng thở ra, trong mắt cũng hiện lên vài phần kích động.
Rốt cuộc không giống kiếp trước, để bản thân bị nhục nhã, có miệng cũng không thể biện giải được cho chính mình!
Đứng trong hàng ngũ học sinh, thân thể Kiều Hồng Diệp hung hăng chấn động, trong lòng có chút không cam lòng, cô ghét nhất là chuyện mọi người đều nghe theo Cảnh Vân Chiêu, giống như bây giờ vậy tất cả mọi người đều cảm thấy Cảnh Vân Chiêu chịu không ít ủy khuất!
Cô ta có ủy khuất gì sao? Là ba mẹ cô nuôi Cảnh Vân Chiêu nhiều năm như vậy, dù là một con chó cũng phải biết báo ân chứ!
Kiều Hồng Điệp dùng ánh mắt chán ghét nhìn chằm chằm Cảnh Vân Chiêu.
Trong lòng Cảnh Vân Chiêu hiện lên một cảm giác kỳ quái, quay đầu nhìn, cũng đúng lúc đối diện ánh mắt của Kiều Hồng Diệp, sau một khắc, khóe miệng Cảnh Vân Chiêu cong lên, không hề có độ ấm, lạnh lùng làm cho người ta hốt hoảng.
Trong lòng Kiều Hồng Diệp nhảy dựng, lúc này khí thế yếu đi không ít, mắt trợn trắng lên, lại quay đầu đi chỗ khác.
“Hồng Diệp cậu làm sao vậy?” Vừa thấy sắc mặt Kiều Hồng Diệp có chút không đúng, bạn học bên cạnh lập tức hỏi.
“Không có chuyện gì, ánh nắng mặt trời quá gay gắt nên tớ cảm thấy chóng mặt.” Kiều Hồng Diệp cảm thấy trong đầu “Ông ong”, cảm thấy vô cùng bực bội, thuận miệng nói một câu.
Học sinh kia nhíu mày cũng không nói nhiều.
Mới sáng sớm, mặt trời ở đâu ra? Dù cho giữa trưa, nhưng cũng không phải mùa hè, sao có thể phơi nắng đến choáng váng chứ? Hơn nữa, vẻ mặt Kiều Hồng Diệp cũng quá dọa người rồi, dường như muốn ăn thịt người, cũng không ai đắc tội với cô ta!
Cảnh Vân Chiêu nhìn một màn này, chỉ lạnh nhạt cười cười liền xoay đầu lại.
“Cảnh Vân Chiêu, thật xin lỗi, hai ngày trước tớ nói bậy về cậu không ít, nhưng tớ không phải cố ý, vốn tớ nghĩ cậu...” Trên đường trở về lớp, đột nhiên có một nữ sinh ngăn cản Cảnh Vân Chiêu, áy náy mở miệng nói.
“Hiện tại rõ ràng sự thật thì tốt rồi, không sao.” Cảnh Vân Chiêu cười nói.
Cô rất tính toán chi li với kẻ thù, nhưng đa số người trong trường học, vốn không có ác ý với cô, không cần phải vẫn cầm lấy không tha, huống hồ nữ sinh này còn tìm tới cửa nói xin lỗi, cũng chứng minh thanh danh của cô đã chuyển biến tốt đẹp.
“Lần đầu tiên tớ nói chuyện với cậu đó! Vốn tất cả mọi người nói cậu hung dữ đó, bây giờ tớ mới phát hiện, căn bản không phải như vậy! Hơn nữa thành tích của cậu tốt như vậy... Sau này tớ có thể mượn bài ghi chép của cậu không?” Vẻ mặt của nữ sinh kia lập tức buông lỏng xuống, lại nói.
“Không có vấn đề.” Cảnh Vân Chiêu cũng không thường ở chung với người khác, lúc này có vẻ lời nói ít đến đáng thương.
Chẳng qua nụ cười của cô lúc này làm cho không ít người choáng váng, ngay cả chính cô cũng không phát hiện ra một điều không ít nam sinh nhìn cô mà đỏ mặt.
--- ------ ------ ------ ------
Chương 33.
Edit: Du
Trước đó vài ngày Cảnh Vân Chiêu xin nghỉ, bây giờ trở về lại là lấy hình tượng hoàn toàn khác nhau, làm cho trong ban tràn ngập sự hưng phấn.
Mặc dù thành tích của Cảnh Vân Chiêu tốt, nhưng vì ở trong ban không được hoan nghênh, trước kia ai cũng không muốn ngồi cùng bàn với cô, cố tình cô lại rất cố chấp, cuối cùng dứt khoát dọn xuống bàn cuối cùng ngồi một mình, không ai nói gì.
Nhưng hôm nay, Cảnh Vân Chiêu vừa vào cửa, lại quỷ dị phát hiện bàn học của mình không có.
“Cảnh Vân Chiêu! Vị trí của cậu ở chỗ này!” Trong đám người, một nam sinh đột nhiên hô một câu.
Nhìn theo nơi người đó chỉ, Cảnh Vân Chiêu ngẩn người.
Vị trí kia chính là “Đường Hoàng kim” trong lớp, nếu cô nhớ rõ không sai thì, ngồi cùng bàn là lớp trưởng, phía trước là lớp phó học tập, phía sau cũng là học sinh có thành tích thực tốt, có thể nói, một lớp này những người đứng đầu gần như đều tụ tập ở nơi đó.
Kể cả người ngồi cùng bàn với lớp trưởng……
Cảnh Vân Chiêu nhíu mày.
Tưởng Hạ, thành tích vẫn luôn tốt, vẫn là đội trưởng đội bóng rổ, ngay cả những gì nổi bật trong trường đều có người này, có điều thứ tự cũng không đứng trước thôi.
Cảnh Vân Chiêu nhớ rõ hắn như vậy, cũng không phải vì người này quá ưu tú, do kiếp trước chính là hắn điên cuồng theo đuổi mình, vốn là muốn theo đuổi đến cuối cùng lại dứt khoát vứt bỏ làm cô tuyệt vọng, cuối cùng không nghĩ tới khi cô trước một bước vào ngục giam, thì vẻ mặt hắn cười nhạo nói cho cô biết chân tướng.
Mặc dù khi đó người này vẫn theo đuổi không bỏ, nhưng cô cũng vẫn không động tâm, chỉ là trong lòng có chút cảm động thôi.
Lại không nghĩ rằng người làm cô cảm động, chẳng qua muốn lợi dụng cô để kích thích Kiều Hồng Diệp, gần như làm sinh mệnh cô không có ánh sáng càng thêm hóa thành hư ảo.
Cảnh Vân Chiêu vốn định cự tuyệt, nhưng nghĩ đến việc làm kiếp trước của Tưởng Hạ, trực tiếp đi qua ngồi xuống.
“Cảnh Vân Chiêu, trước kia mọi người hiểu lầm cậu, tôi thay mặt cho các bạn trong lớp xin lỗi cậu, hơn nữa vị trí này khá tốt, sau này trong vấn đề học tập có cái gì không hiểu, chúng ta cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau.” Tưởng Hạ đứng lên, diễn trò trước mặt mọi người nói.
“Cám ơn lớp trưởng.” Cảnh Vân Chiêu khách khí nói, trên mặt cũng không có kích động như trong tưởng tượng cú Tưởng Hạ.
Lúc này, trong lòng Tưởng Hạ có chút không thoải mái.
Nữ sinh trong lớp thầm yêu hắn vẫn rất nhiều, rất nhiều người đều muốn ngồi ở bên cạnh hắn, bây giờ hắn chủ động để cho Cảnh Vân Chiêu ngồi, nhưng cô một chút phản ứng cunhx không có? Chẳng qua đang diễn trò trước mặt các bạn học, hắn cũng không có thái độ không tốt, vẫn giữ khuôn mặt tươi cười ngồi xuống.
“Cảnh Vân Chiêu, tôi nghe nói cậu không ở trong nhà? Là cãi nhau với cha mẹ nháo sao? Kỳ thật, làm cha mẹ rất yêu thương con cái, chỉ là phương thức khác nhau thôi, cậu cũng không cần quá để ý, chờ đến tối thứ Sáu trở về nhỏ nhẹ nói lời xin lỗi, cũng không có gì, chuyện này……” Tưởng Hạ ngồi xuống, thì líu ríu nói.
Đột nhiên Cảnh Vân Chiêu phát hiện, thì ra Tưởng Hạ này vẫn luôn là sinh vật khiến người chán ghét như vậy, chẳng qua kiếp trước cô không nhìn ra mà thôi!
Mở sách vở ra, Cảnh Vân Chiêu cũng không ngẩng đầu lên, dường như không nghe thấy.
“Sao cậu không nói lời nào? Có phải trong lòng khổ sở hay không? Kỳ thật cậu cũng không cần như vậy, Kiều Hồng Diệp ở lớp kế bên không phải là em gái cậu sao, nhìn cậu ấy rất ngoan ngoãn hiểu chuyện, cậu giải thích với cô ấy một chút, để cậu ấy về nhà nói giúp cậu mấy câu, khẳng định ba cậu sẽ tha thứ cho cậu, nếu cậu thật sự không muốn, tôi cũng rất vui giúp cậu, kết thúc khóa học tôi sẽ nói với Kiều Hồng Diệp, nói câu xin lỗi mà thôi, cũng không có gì khó……”
Chủ nhiệm mới nói một câu, học sinh phía dưới đã xì xào bàn tán.
“Không phải nói Cảnh Vân Chiêu chứ.”
“Nhất định là vậy rồi, ngoại trừ cô ta, gần đây cũng không có người nào náo ra chuyện gì đâu, nhất là ngày hôm qua, mấy cậu không có nhìn thấy ba của cô ta như thế nào đâu, trừng mắt rồi gào lên nói Cảnh Vân Chiêu đang ở cùng bọn lưu manh, vốn chỉ là nhắn lại, nhưng ngày hôm qua nháo thành như vậy có khi đó là sự thật!”
Mà ngay cả bên cạnh Cảnh Vân Chiêu, cũng có không ít người đang nói về chuyện này.
“Học sinh bên dưới hãy im lặng!” Giọng nói của chủ nhiệm lớn hơn, tiếp tục nói: “Đối với chuyện lưu manh gần đây, bạn học Cảnh Vân Chiêu đã nói với trường học để báo cảnh sát, những người kia cũng đã bắt được, sau khi thẩm vấn xác nhận không có bất cứ quan hệ nào với Cảnh Vân Chiêu, vốn hai bên cũng không biết nhau, nên không có liên quan gì tới chuyện “yêu sớm”, cho nên từ hôm nay trở đi, trường học hy vọng mọi người quản lý tốt miệng của mình không nên ăn nói - bịa chuyện, tất cả thầy cô của lớp cũng xin chú ý, nếu như phát hiện có học sinh nào vẫn còn gây chuyện từ việc không đâu, nhất định phải nghiêm túc giáo dục...”
Thời gian còn lại vẫn là chủ nhiệm không ngừng phát biểu, thẳng đến cuối cùng, chỉ rõ nói: “Bạn học Lữ Giai ban hai ở trường học gây chuyện, phê bình ở đây một lần coi như cảnh cáo nếu như còn tái phạm thêm lần nữ thì sẽ bị phạt nặng!”
Vừa nói xong các học sinh ở phía dưới ồn ảo hẳn lên.
Trong lòng Cảnh Vân Chiêu nhẹ nhàng thở ra, trong mắt cũng hiện lên vài phần kích động.
Rốt cuộc không giống kiếp trước, để bản thân bị nhục nhã, có miệng cũng không thể biện giải được cho chính mình!
Đứng trong hàng ngũ học sinh, thân thể Kiều Hồng Diệp hung hăng chấn động, trong lòng có chút không cam lòng, cô ghét nhất là chuyện mọi người đều nghe theo Cảnh Vân Chiêu, giống như bây giờ vậy tất cả mọi người đều cảm thấy Cảnh Vân Chiêu chịu không ít ủy khuất!
Cô ta có ủy khuất gì sao? Là ba mẹ cô nuôi Cảnh Vân Chiêu nhiều năm như vậy, dù là một con chó cũng phải biết báo ân chứ!
Kiều Hồng Điệp dùng ánh mắt chán ghét nhìn chằm chằm Cảnh Vân Chiêu.
Trong lòng Cảnh Vân Chiêu hiện lên một cảm giác kỳ quái, quay đầu nhìn, cũng đúng lúc đối diện ánh mắt của Kiều Hồng Diệp, sau một khắc, khóe miệng Cảnh Vân Chiêu cong lên, không hề có độ ấm, lạnh lùng làm cho người ta hốt hoảng.
Trong lòng Kiều Hồng Diệp nhảy dựng, lúc này khí thế yếu đi không ít, mắt trợn trắng lên, lại quay đầu đi chỗ khác.
“Hồng Diệp cậu làm sao vậy?” Vừa thấy sắc mặt Kiều Hồng Diệp có chút không đúng, bạn học bên cạnh lập tức hỏi.
“Không có chuyện gì, ánh nắng mặt trời quá gay gắt nên tớ cảm thấy chóng mặt.” Kiều Hồng Diệp cảm thấy trong đầu “Ông ong”, cảm thấy vô cùng bực bội, thuận miệng nói một câu.
Học sinh kia nhíu mày cũng không nói nhiều.
Mới sáng sớm, mặt trời ở đâu ra? Dù cho giữa trưa, nhưng cũng không phải mùa hè, sao có thể phơi nắng đến choáng váng chứ? Hơn nữa, vẻ mặt Kiều Hồng Diệp cũng quá dọa người rồi, dường như muốn ăn thịt người, cũng không ai đắc tội với cô ta!
Cảnh Vân Chiêu nhìn một màn này, chỉ lạnh nhạt cười cười liền xoay đầu lại.
“Cảnh Vân Chiêu, thật xin lỗi, hai ngày trước tớ nói bậy về cậu không ít, nhưng tớ không phải cố ý, vốn tớ nghĩ cậu...” Trên đường trở về lớp, đột nhiên có một nữ sinh ngăn cản Cảnh Vân Chiêu, áy náy mở miệng nói.
“Hiện tại rõ ràng sự thật thì tốt rồi, không sao.” Cảnh Vân Chiêu cười nói.
Cô rất tính toán chi li với kẻ thù, nhưng đa số người trong trường học, vốn không có ác ý với cô, không cần phải vẫn cầm lấy không tha, huống hồ nữ sinh này còn tìm tới cửa nói xin lỗi, cũng chứng minh thanh danh của cô đã chuyển biến tốt đẹp.
“Lần đầu tiên tớ nói chuyện với cậu đó! Vốn tất cả mọi người nói cậu hung dữ đó, bây giờ tớ mới phát hiện, căn bản không phải như vậy! Hơn nữa thành tích của cậu tốt như vậy... Sau này tớ có thể mượn bài ghi chép của cậu không?” Vẻ mặt của nữ sinh kia lập tức buông lỏng xuống, lại nói.
“Không có vấn đề.” Cảnh Vân Chiêu cũng không thường ở chung với người khác, lúc này có vẻ lời nói ít đến đáng thương.
Chẳng qua nụ cười của cô lúc này làm cho không ít người choáng váng, ngay cả chính cô cũng không phát hiện ra một điều không ít nam sinh nhìn cô mà đỏ mặt.
--- ------ ------ ------ ------
Chương 33.
Edit: Du
Trước đó vài ngày Cảnh Vân Chiêu xin nghỉ, bây giờ trở về lại là lấy hình tượng hoàn toàn khác nhau, làm cho trong ban tràn ngập sự hưng phấn.
Mặc dù thành tích của Cảnh Vân Chiêu tốt, nhưng vì ở trong ban không được hoan nghênh, trước kia ai cũng không muốn ngồi cùng bàn với cô, cố tình cô lại rất cố chấp, cuối cùng dứt khoát dọn xuống bàn cuối cùng ngồi một mình, không ai nói gì.
Nhưng hôm nay, Cảnh Vân Chiêu vừa vào cửa, lại quỷ dị phát hiện bàn học của mình không có.
“Cảnh Vân Chiêu! Vị trí của cậu ở chỗ này!” Trong đám người, một nam sinh đột nhiên hô một câu.
Nhìn theo nơi người đó chỉ, Cảnh Vân Chiêu ngẩn người.
Vị trí kia chính là “Đường Hoàng kim” trong lớp, nếu cô nhớ rõ không sai thì, ngồi cùng bàn là lớp trưởng, phía trước là lớp phó học tập, phía sau cũng là học sinh có thành tích thực tốt, có thể nói, một lớp này những người đứng đầu gần như đều tụ tập ở nơi đó.
Kể cả người ngồi cùng bàn với lớp trưởng……
Cảnh Vân Chiêu nhíu mày.
Tưởng Hạ, thành tích vẫn luôn tốt, vẫn là đội trưởng đội bóng rổ, ngay cả những gì nổi bật trong trường đều có người này, có điều thứ tự cũng không đứng trước thôi.
Cảnh Vân Chiêu nhớ rõ hắn như vậy, cũng không phải vì người này quá ưu tú, do kiếp trước chính là hắn điên cuồng theo đuổi mình, vốn là muốn theo đuổi đến cuối cùng lại dứt khoát vứt bỏ làm cô tuyệt vọng, cuối cùng không nghĩ tới khi cô trước một bước vào ngục giam, thì vẻ mặt hắn cười nhạo nói cho cô biết chân tướng.
Mặc dù khi đó người này vẫn theo đuổi không bỏ, nhưng cô cũng vẫn không động tâm, chỉ là trong lòng có chút cảm động thôi.
Lại không nghĩ rằng người làm cô cảm động, chẳng qua muốn lợi dụng cô để kích thích Kiều Hồng Diệp, gần như làm sinh mệnh cô không có ánh sáng càng thêm hóa thành hư ảo.
Cảnh Vân Chiêu vốn định cự tuyệt, nhưng nghĩ đến việc làm kiếp trước của Tưởng Hạ, trực tiếp đi qua ngồi xuống.
“Cảnh Vân Chiêu, trước kia mọi người hiểu lầm cậu, tôi thay mặt cho các bạn trong lớp xin lỗi cậu, hơn nữa vị trí này khá tốt, sau này trong vấn đề học tập có cái gì không hiểu, chúng ta cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau.” Tưởng Hạ đứng lên, diễn trò trước mặt mọi người nói.
“Cám ơn lớp trưởng.” Cảnh Vân Chiêu khách khí nói, trên mặt cũng không có kích động như trong tưởng tượng cú Tưởng Hạ.
Lúc này, trong lòng Tưởng Hạ có chút không thoải mái.
Nữ sinh trong lớp thầm yêu hắn vẫn rất nhiều, rất nhiều người đều muốn ngồi ở bên cạnh hắn, bây giờ hắn chủ động để cho Cảnh Vân Chiêu ngồi, nhưng cô một chút phản ứng cunhx không có? Chẳng qua đang diễn trò trước mặt các bạn học, hắn cũng không có thái độ không tốt, vẫn giữ khuôn mặt tươi cười ngồi xuống.
“Cảnh Vân Chiêu, tôi nghe nói cậu không ở trong nhà? Là cãi nhau với cha mẹ nháo sao? Kỳ thật, làm cha mẹ rất yêu thương con cái, chỉ là phương thức khác nhau thôi, cậu cũng không cần quá để ý, chờ đến tối thứ Sáu trở về nhỏ nhẹ nói lời xin lỗi, cũng không có gì, chuyện này……” Tưởng Hạ ngồi xuống, thì líu ríu nói.
Đột nhiên Cảnh Vân Chiêu phát hiện, thì ra Tưởng Hạ này vẫn luôn là sinh vật khiến người chán ghét như vậy, chẳng qua kiếp trước cô không nhìn ra mà thôi!
Mở sách vở ra, Cảnh Vân Chiêu cũng không ngẩng đầu lên, dường như không nghe thấy.
“Sao cậu không nói lời nào? Có phải trong lòng khổ sở hay không? Kỳ thật cậu cũng không cần như vậy, Kiều Hồng Diệp ở lớp kế bên không phải là em gái cậu sao, nhìn cậu ấy rất ngoan ngoãn hiểu chuyện, cậu giải thích với cô ấy một chút, để cậu ấy về nhà nói giúp cậu mấy câu, khẳng định ba cậu sẽ tha thứ cho cậu, nếu cậu thật sự không muốn, tôi cũng rất vui giúp cậu, kết thúc khóa học tôi sẽ nói với Kiều Hồng Diệp, nói câu xin lỗi mà thôi, cũng không có gì khó……”
Danh sách chương