“Lại lớn thêm rồi, thoải mái như vậy sao?” Lời nói của Khâu Thiên Kỳ khiến Lâm Húc Viễn cảm thấy thẹn muốn chết, nhưng thân thể lại không tự chủ được lại có phản ứng, rất nhanh ra vào khoang miệng ấm áp, Lâm Húc Viễn dựa vào cửa, giữ lấy tóc Khâu Thiên Kỳ, áp hắn sát vào thân mình. Hai đùi hưng phấn run run cơ hồ khiến cho cậu đứng không nổi, Lâm Húc Viễn đành phải một tay giữ lấy cánh cửa vừa mới được sửa, thắt lưng phối hợp cùng Khâu Thiên Kỳ đong đưa.

“A… Khâu tổng… Em muốn bắn…” Động tác Lâm Húc Viễn càng lúc càng nhanh, muốn nhanh chóng bắn trong miệng Khâu Thiên Kỳ, ngay lúc này Khâu Thiên Kỳ lại lấy ngón tay chặn cậu sắp trào dâng.

“A! Không cần…” Lâm Húc Viễn cúi đầu nhìn, vẻ mặt bị kích tình đỏ ửng, đôi mắt hồng hồng như muốn khóc.

Nhìn biểu tình của cậu như vậy, Khâu Thiên Kỳ cũng nhịn không được liếm liếm môi.”Em vừa gọi anh là gì?”

“… Khâu tổng…” Khâu Thiên Kỳ cúi đầu ngậm lấy cậu bé rồi hung hăng hút một ngụm, Lâm Húc Viễn suýt nữa không cầm được tay vịn.

“Thiên… Thiên Kỳ. Ai, cho em bắn đi…” Tay Khâu Thiên Kỳ tìm đến phía sau Lâm Húc Viễn, vuốt ve lên cái mông mềm mềm, vân vê một trận ở huyệt khẩu, từng chút một chen vào tiểu huyệt ấm nóng, trực tiếp đánh lên tuyến tiền liệt của Lâm Húc Viễn. Khóai cảm mãng liệt khiến cho Lâm Húc Viễn thét chói tai, bắn ra. Hai tay cậu đặt ở đầu vai Khâu Thiên Kỳ, ngồi xổm giữa hai chân hắn, ngửa đầu lên, vài giọt nước mắt rơi xuống trên mặt cậu.

“A Húc…” Nhìn đến hai mắt thất thần của Lâm Húc Viễn còn đọng lại những giọt nước mắt kích tình, mái tóc mềm mại nhẹ nhàng phất qua hai má hắn, giữa hai người như không còn khoảng cách, Lâm Húc Viễn không còn sức cúi đầu, chạm phải môi Khâu Thiên Kỳ. Khâu Thiên Kỳ thuận thế ôm lấy cổ cậu, khiến cậu thuận theo cửa trượt xuống, đầu lưỡi linh hoạt thâm nhập khoang miệng cậu, câu dẫn đầu lưỡi đã ngốc đến không thể ngốc hơn kia bị dằn vặt đến thất thần sau cao trào ban nãy. Khâu Thiên Kỳ cởi áo sơmi của Lâm Húc Viễn vứt lung tung, cởi sạch sẽ, hai tay thưởng thức hạt đậu nhô ra trước ngực cậu. Lâm Húc Viễn vẫn trong dư vị cao trào không tự thoát ra được, nhưng bị Khâu Thiên Kỳ cởi sạch đặt trên mặt sàn lạnh lẽo khiến cậu bất giác tỉnh táo lại một chút, cậu đẩy đầu Khâu Thiên Kỳ đang chôn trước ngực ra. Khâu Thiên Kỳ dừng một chút, mặc kệ cậu ngốc, tiếp tục dùng đầu lưỡi đảo quanh núm vú nhỏ của cậu.

“Ưm… Lên giường làm đi…” Lâm Húc Viễn hơi từ chối, Khâu Thiên Kỳ nghe được thanh âm cậu có điểm nũng nịu, rõ ràng chỉ là một câu nói bình thường, lại làm cho hắn có dục vọng muốn hung hăng yêu thương người trước mắt, hắn không nhiều lời ôm lấy Lâm Húc Viễn ném lên trên giường, bản thân cởi quần áo tiến đến. Nhìn đến khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, Lâm Húc Viễn đỏ mặt không dám nhìn hắn. Khâu Thiên Kỳ cười xấu xa nói: “Mặt em hồng quá, rõ ràng hạ lưu hấp chặt lấy anh như vậy, cầu xin cho em thật nhiều, đã vậy lại còn có thểđỏ mặt nữa cơ đấy.”

Lời nó kích thích khiến thân thể Lâm Húc Viễn không khỏi run lên một cái, thân thể trần trụi của hai người lại gần như vậy, Lâm Húc Viễn xấu hổ quay mặt đi: “Không phải…”

“Phải không đó,, chẳng lẽ em không thích anh thao em đến mức kêu cha gọi mẹ sao? Trước đây không phải em cứ hưởng thụ khiến anh bắn vào bên trong cái động nhỏ kia à, bắn xong rồi còn nuốt tòan bộ vào, cầu xin anh tiếp tục ngấu nghiến en đến no hả?” Nhìn đến bộ dàn thẹn thùng đến ngốc của Lâm Húc Viễn, Khâu Thiên Kỳ lưu manh rất muốn dùng từ ngữ kích thích cậu.

Lâm Húc Viễn câm lằn cắn môi, lúc này ngay cả tai cũng đã đỏ mất rồi, chân cậu vòng qua thắt lưng Khâu Thiên Kỳ, dùng thân dưới chạm chạm nhục bổng thô to của Khâu Thiên Kỳ, ngôn ngữ kích thích không cách nào thỏa mãn được thân thể đang kêu gào của cậu.

“Cho em…” Ánh mắt hồng hồng nhìn về phía trước, bộ dạng nhấc cao chân khiến nhục bổng đang bị cậu ma sát của Khâu Thiên Kỳ chảy ra một ít dịch lỏng.

“Hầu hạ anh đi đến khi cao hứng sẽ cho em hết.” Khâu Thiên Kỳ xoay người nằm thẳng bên cạnh cậu, tay liên tục xâm lược. Lâm Húc Viễn vận động tay chân nằm úp sấp trên thân thể hắn, theo môi bắt đầu, một đường hôn đến núm đó trước ngực. Cảm giác thoải mái khiến Khâu Thiên Kỳ nhịn không được hừ lên tiếng. Điều này khiến Lâm Húc Viễn càng hưng phấn, càng thêm ra sức liếm duyệt, thắt lưng đong đưa trước sau khiến côn thịt của mình ma sát bụng Khâu Thiên Kỳ.

Hai tay Khâu Thiên Kỳ khoát lên cái mông cánh hoa của Lâm Húc Viễn vừa nán vừa bóp, Lâm Húc Viễn điều chỉnh tư thế muốn cho hắn chạm vào tiểu huyệt khao khát của mình, nhưng mà Khâu Thiên Kỳ chỉ muốn chạm đến cái mông cánh hoa kia, một chút ý tứ muốn đi xuống cũng không có. Lâm Húc Viễn không chịu nổi, ngẩng đầu lên mang theo một cái chỉ bạc từ trên núm thịt đỏ kia

“Cho em, em muốn anh.”

Khâu Thiên Kỳ vui vẻ thay cậu lau nước bọt nơi khóe miệng “Vậy em ngồi vững vào.” Nói xong liền đánh sâu vào huyệt khẩu. Tràng vách mẫn cảm của Lâm Húc Viễn kịch liệt mấp máy, cậu ngã sấp trên người Khâu Thiên Kỳ.

“A a… Mạnh quá… mạnh…”

Khâu Thiên Kỳ nâng cái đầu có chút vô lực của cậu, vừa vuốt ve, vừa hỏi: “Hôm nay trao đổi với khách hàng em nhớ kỹ được gì không? Nói cho anh nghe một chút.”

Lâm Húc Viễn thừa nhận khoải cảm truyền đến từ sâu trong đằng sau, dương vật nóng rẫy ở trong cơ thể cậu càn quấy khiến lỗ nhỏ co rút nhanh hơn, cậu căn bản không có sức để nhớ lại cuộc trao đổi với khách hàng, “Em không nhớ rõ … A a a a…” Tiếng kêu của cậu lập tức to hơn bởi mãnh lực đâm vào của Khâu Thiên Kỳ.

Khâu Thiên Kỳ kéo cậu, khiến hai chân cậu ôm chặt lấy thắt lưng mình, sau đó dã man ra vào. Nhục bổng bị vách tường ấm áp hấp đến thích muốn chết, hắn hít sâu một hơi, “Không nhớ được? Vậy thì dùng thân thể để giúp em nhớ lại chút đi.” Lâm Húc Viễn bị hắn làm đến không biết phương hướng, chỉ có thể cảm giác khoái cảm cuồn cuộn không ngừng theo chỗ tiếp xúc trào ra, “A… Ô a… Anh… Tuyệt vời quá…”

Khâu Thiên Kỳ tách cánh mông no tròn của cậu ra, khiến chính mình tiến càng sâu hơn, “Hư đốn, anh đang cùng em nói chuyện công việc!”

Lâm Húc Viễn quấn chặt lấy thắt lưng hắn, vặn vẹo chính mình muốn đuổi kịp tiết tấu của hắn, huệt khẩu bị âm nang của hắn liên tục đánh vào, cảm giác được hắn tiến càng lúc càng sâu, Lâm Húc Viễn co chặt lỗ nhỏ như phản xạ có điều kiện, kẹp chặt Khâu Thiên Kỳ đến thích chết.

“Chết tiệt. Em nút chặt quá, có phải muốn hút khô anh không.” Khâu Thiên Kỳ giữ chặt thắt lưng không ngừng vặn vẹo của cậu, cố định thật tốt lại hung hăng va chạm điểm mẫn cảm.

“Không được …a…nhanh quá, ngừng a a…” Lâm Húc Viễn giãy dụa muốn né tránh, nhưng lại bị Khâu Thiên Kỳ gắt gao giữ chặt, chỉ có thểthừa nhận va chạm mãnh liệt của hắn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện