Chương 3697
Anh ta không tin!
“Bác gái, hợp hay không hợp là chuyện của hai người, có thể tất cả mọi người đều cảm thấy không hợp nhưng hai người lại cảm thấy rất hợp thì sao? Tình yêu cũng như uống nước vậy, nóng hay lạnh chỉ có người uống mới biết, chẳng có ai giống ai cả.” Tư Đồ Không cứng rắn nói. Anh ta không phải kiểu người nói lý lẽ nhưng lại muốn nói ra một đống lý do để thuyết phục mẹ Liễu.
“Cậu chắc chứ? Thế có phải Liễu Ảnh từ chối thì cậu sẽ đi không?” Mẹ Liễu hoàn toàn không có ý ép họ xa nhau, chỉ hờ hững nói, giống như một người đứng xem với góc nhìn thứ ba đang bình luận về câu chuyện này.
Dù mẹ Liễu tức giận hay chấp nhận, Tư Đồ Không đều cảm thấy anh ta vẫn còn cơ hội khiến mẹ Liễu đồng ý để anh ta và Liễu Ảnh ở bên nhau, nhưng mẹ Liễu lại bình tĩnh và lạnh nhạt y như Liễu Ảnh, khiến anh ta cảm thấy nhục nhã, bọn họ… đều không để ý.
Dù anh ta có quấn lấy hay bám theo Liễu Ảnh thì trong mắt họ, đều không phải chuyện lớn gì cả, bởi vì… họ không quan tâm. Họ hoàn toàn lờ đi, dù có đứng trước mặt họ thì họ cũng xem như người xa lạ.
Hiện giờ trong lòng Tư Đồ Không chỉ có một suy nghĩ, đó là không thể lập tức trả lời mẹ Liễu, không thể để Liễu Ảnh quyết định, cô nhất định sẽ từ chối. Nếu giờ lên tiếng, sau đấy Liễu Ảnh từ chối, vậy sau này, có phải anh ta sẽ không còn lý do gì để đi theo Liễu Ảnh nữa không?
“Bác gái, hiện giờ Liễu Ảnh đang tức giận, cháu nghĩ, quyết định bây giờ không hợp lý đâu, thế nên cháu cũng sẽ không hỏi Liễu Ảnh luôn, đợi cô ấy bình tĩnh lại rồi nói tiếp.” Tư Đồ Không nhẹ nhàng nói, đong đầy sự quan tâm dành cho Liễu Ảnh.
Mẹ Liễu nhíu mày, bà biết Tư Đồ Không không dễ dao động, chỉ là không ngờ anh ta lại kiên trì tới như vậy, dù đã thể hiện rõ ràng nhưng anh ta vẫn không từ bỏ.
Mẹ Liễu như đã hiểu ra, ngay từ đầu Tư Đồ Không đã không định để Liễu Ảnh đi rồi, thế nên dù Liễu Ảnh cô nói gì thì anh ta đều sẽ không chấp nhận. Nhịp điệu này, hoàn toàn ở trong tay Tư Đồ Không, anh ta vẫn luôn là người quyết định hướng đi của mọi chuyện, sự dịu dàng của Liễu Ảnh đối với anh ta, sự kháng cự với anh ta, thậm chí là phớt lờ, anh ta đều có thể chấp nhận, chỉ vì thứ anh ta muốn trước giờ đều là Liễu Ảnh, ngay từ đầu, anh ta chưa từng nghĩ tới từ bỏ.
“Tổng giám đốc Tư Đồ, tôi rất bình tĩnh, không tức giận.” Liễu Ảnh lên tiếng phản bác, không ngờ mấy ngày trôi qua, năng lực nói suông của Tư Đồ Không ngày càng cao. Chỉ cần Liễu Ảnh còn ở đây, Tư Đồ Không nhất định sẽ không bỏ qua, cũng hoàn toàn toàn không hỏi ý của cô.
Trực giác của Tư Đồ Không cảnh báo việc chẳng lành, lẽ nào Liễu Ảnh muốn nhân cơ hội này vạch rõ giới hạn với anh ta sao?
“Vừa rồi tổng giám đốc Tư Đồ nói, tình yêu giống như nước uống, người uống mới biết nóng hay lạnh, vậy thì, tôi có thể nói rõ ràng cho tổng giám đốc Tư Đồ biết, tôi không thích anh, cuộc sống mà anh cho tôi cũng không phải thứ mà tôi muốn, chúng ta không hợp nhau!” Liễu Ảnh không để ý tới Tư Đồ Không, nói hết suy nghĩ của mình ra: “Tổng giám đốc Tư Đồ, chuyện năm đó cứ để nó qua đi, tôi và mẹ tôi đều xem như quá khứ rồi, sẽ không tới tìm anh nữa, cũng hy vọng anh đừng tới tìm chúng tôi nữa.”
Liễu Ảnh không cho Tư Đồ Không thời gian nói tiếp, nói liền một mạch, cô ấy muốn nói rõ ràng suy nghĩ của mình. Trước đây, Tư Đồ Không luôn không chịu từ bỏ, Liễu Ảnh không tin, cô từ chối mãi mà Tư Đồ Không vẫn sẽ nhẫn nại với cô được, huống hồ, anh ta còn là người kiêu ngạo như vậy nữa.
Tư Đồ Không nhìn sắc mặt Liễu Ảnh, cô nói ra những lời này, trong lòng hình như không chút gợn sóng, vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt lạnh lùng, không mang theo chút căm hận, càng không có tình yêu, giống như đang trần thuật một sự thật.
“Thời gian năm năm, em thật sự không để ý chút nào sao? Em không thích anh chút nào sao?” Tư Đồ Không xót xa nhìn Liễu Ảnh, thậm chí giọng nói anh ta có chút run rẩy. Có lẽ đây là lần cuối cùng anh ta hỏi, trước đây Liễu Ảnh từ chối bao nhiêu lần đều bị anh ta cố ý phớt lờ, nhưng bây giờ là trước mặt mẹ Liễu, Tư Đồ Không cảm thấy, nếu lần này Liễu Ảnh thật sự từ chối, vậy thì, có lẽ anh ta sẽ không tới nữa, giữa họ… có lẽ thật sự chỉ tới đây thôi.