Biệt thự nhỏ mang phong cách phương Tây, phòng Lăng
Mặc.

Lúc này, một đám trưởng bối nhà họ Lăng đang tụ tập, và bác sĩ đứng đầu là Phó Tần.

Mạnh Lệ lúc này vừa hay từ bên ngoài đi vào.

Lăng lão phu nhân nhìn thấy Mạnh Lệ đi đến, trầm mặt hỏi, “đã khai ra chưa?”
Sắc mặt Mạnh Lệ khó coi, vẫn chưa khai ra gì cả.

” Lăng lão phu nhân rất không hài lòng với kết quả này, Miệng của cô ta cứng vậy à?”
Mạnh Lệ không muốn nhiệm vụ lần đầu tiên khi đi vào mật thất lại có tình trạng này, vội vàng nói: “Độc chắc chắn là do cô ta hạ! Cho tôi thêm chút thời gian, tôi chắc chắn sẽ hỏi ra được sự tình.



Lý Nhân ở một bên, không nhịn được cảm khái nói, “ở trong phòng tối có thể chống đỡ thời gian dài như vậy, lại có thể chịu nổi.


Mọi người trầm mặc.

Người bình thường đi vào trong hầm giam, không dùng đến thời gian 12 tiếng là đã khai ra mọi chuyện.

Còn Hạ An Nhiên đã ở trong đó 3 tiếng rồi!
Lý Nhận: “ Theo tôi thấy, giống như phân tích lúc đầu của tối, nhất định là do cô ta không chịu đựng nổi sự giày vò của Lăng Mặc, mới hạ thủ ác độc như vậy, đây hoàn toàn là tư thù!
Thực ra Mạnh Lệ cũng khá đồng ý với quan điểm này, “Đại phu nhân nói đúng, có lẽ chính là tư thù!”
Lý Nhân bật cười ha hả, “ Cô ta đã giết người thì có thể thừa nhận không?”
Lúc Bùi Kỳ đi đến, nghe thấy tất cả mọi người đều cho rằng Hạ An Nhiên là hung thủ giết người.

Hơn nữa, bây giờ Hạ An Nhiên còn bị đâm người mất trí này đưa đến mật thật Bùi Kỳ tuy rằng không quá hiểu rõ về Lăng gia, nhưng đã từng nghe qua về sự tồn tại của mật thất qua miệng ông nội.

Đô chính là sự tồn tại u ám nhất của Lăng gia.

Một người khỏe mạnh đi vào trong đấy, còn có thể bị điên dó!
Thế mà Hạ An Nhiên đã bị nhốt ở trong đó 3 tiếng đồng hồ roi?
Trong đầu của Bùi Kỳ chỉ toàn là hình ảnh Hạ An Nhiên bị giày vò đến mức không còn ra hình người nữa, hoang mang rối loạn đến mức không còn để ý đến chuyện che giấu mối quan hệ với Hạ An Nhiền, trực tiếp bổ nhào vào bên trong.

Một mạch đi đến trước mặt Lăng lão phu nhân, thề son sắt nói, “Bà ơi, Hạ An Nhiên tuyệt đối không giết người đâu!” Câu nói này của Bùi Kỳ đã làm cho tất cả mọi người ngạc nhiên đồ dẫn ánh mắt lên người cô ấy.

Lăng lão phu nhân nhíu chặt lông mày, nhìn Bùi Kỳ tâm trạng kích động, mất đi dáng vẻ con gái nhà thế gia vọng tộc đúng mực.


Bùi Kỳ cái gì cũng không để ý được nữa, vội vàng giải thích, * Con hiểu rõ An Nhiên, cô ấy sẽ không làm ra chuyện giết người đầu, trong này chắc chắn có hiểu lầm gì đó.

"
Lãng lão phu nhân nhìn chằm chằm vào Bùi Kỳ, “ Con quen biết cô ta?"
Bùi Kỳ gật đầu, “ Vâng, con biết cô ấy, cô ấy là bạn thân nhất của con! 
Mọi người càng ngạc nhiên.

Bùi Kỳ là một trong những tiểu bối của Bùi gia, là một người nhỏ tuổi nhất, hơn nữa từ trước đến nay đều rất đoan trang dịu dàng, rất có phong thái con gái nhà thế gia vọng tộc.

Vậy mà lúc này lại không chút hình tượng đứng ra giải thích cho đứa con gái xấu xí Hạ An Nhiên đó, còn nói là bạn thân?
Nhìn thế nào cũng khó bề tưởng tượng ra.

Bùi Kỳ tiếp tục giải thích, “ Hai đứa con học cùng trường với nhau.

Mọi người lại lần nữa bất ngờ.

Bởi vì Bùi Kỳ học ở trường Đại học hàng đầu của Trung
Quốc.


Còn Hạ An Nhiên?
Cô ta chỉ là một đứa con gái đến từ nông thôn, đến cấp 3 cũng không vượt qua được mà.

Lý Nhân nhịn không được chất vấn, “ Có phải con nhận nhầm người rồi không? Hạ An Nhiên là đứa trẻ thất lạc của Hạ gia ở cô nhi viện dưới quê, cô ta từ sớm đã bỏ học, làm sao còn có thể học đại học được?”
Chính là bởi vì Hạ An Nhiên quá kém cỏi.

Lý Nhân mới cố ý sắp xếp hành động, đem Hạ An Nhiên “tặng” cho Lăng Mặc làm cô dâu xung hỉ.

Bùi Kỳ vô cùng chắc chắn nói, “ An Nhiên chính là bạn thân đã chơi với con hai năm, con có thể nhận nhầm sao?"
Nói xong đối mặt với Lăng lão phu nhân khẩn khiết thỉnh cầu.

Con không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng bà an con có thể chắc chắn với người, Hạ An Nhiên tuyệt đối không phải là hung thủ giết người".


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện