Mẹ, bọn mày nghĩ xem tao có tương lai làm giáo viên mầm non không?
Ừ thì công nhận là tao đẹp trai tốt tính, nhưng vẫn éo thể phủ nhận được một sự thật là tao ghét trẻ con vcl.
Có thể nói tao chính là người cảm nhận rõ nhất quá trình trưởng thành của thằng Bi. Mẹ nó hồi nó bé tí con con thì cứ tối đến lại ngoác cái mồm ra khóc, khóc chán thì nó ngủ. Nó ngủ thì gia đình nó yên ổn, tao cũng yên ổn.
Chắc chắn nó là em thất lạc của Erik, cứ như cái chuông báo thức đúng 2h sáng lại ngoác cái mồm ra khóc. Gia đình nó lo lắng mất ngủ, tao cũng lo lắng mất ngủ. Để rồi khi nó lại yên giấc, gia đình nó thở phào, tao cũng thở phào.
Đến cái tuổi đi thoăn thoắt được rồi, nó hăng như chó điên, cứ xểnh ra lại bi ba bi bô lăn sang nhà tao để rình mò ăn trộm siêu nhân sịp đỏ. Tao giấu chỗ éo nào nó cũng đánh hơi ra.
Tao bắt quả tang thì nó khóc, mẹ tao lại quát tao, tao oan quá khóc theo.
Khi mà nó có thú vui mới, nó cười, tao éo bị làm phiền nữa cũng cười theo.
Tào lao vãi, tóm lại là tao ghét bọn con nít vãi. Thiết nghĩ đợi xxx năm nữa khoa học phát triển có thể chuyển phát nhanh cái bọn này lên sao hỏa cho rồi.
"Anh Bô ơi cái anh Quân lâu rồi không sang chơi nhỉ?"
"Được mỗi mấy lần nó mua cho bim bim mà mày nhớ nó rõ nhỉ?"
Chả là tao vẫn nằm lăn ra đọc Conan như bình thường thôi, thế là thằng Bi rảnh quần này lại đến quấy rối tao. Cùng lúc đấy thằng Quân cũng đến, nó định ngồi cạnh tao thì thằng Bi lại ì ra lù lù làm lá chắn.
Thằng Quân gợi ý khéo cho cu cậu biến ra thì nó lại càng lì thêm. Thế là chó Quân lại ỷ thế mình là người có tiền, mà mua chuộc cu Bi bằng vật chất, nào là mô hình siêu nhân, bóng bay, thẻ bài...,....,...
Không thể tin được đồng chí Bi lại cương quyết không nhận hối lộ, tao cứ nghĩ nó có tương lai làm một ông quan được người dân yêu mến lắm. Ai ngờ chỉ với gói bim bim 1 nghìn mà nó sẵn sàng vứt liêm sỉ mà đu bám chân chó Quân.
Mẹ, mầm non nát từ gốc rễ.
"Trang thích bim bim gì không?"
Hết mua chuộc thằng Bi, nó còn định mua chuộc cả tao cơ đấy.
"Ostar vị kim chi ý."
"Quân cũng thích vị đấy."
"Thì sao?"
"Thì chúng mình hợp nhau."
Lúc đấy tao gãi gãi đít tỏ vẻ éo quan tâm.
Nghe thấy tiếng rục rịch, tao đi ra thì thấy bà chị đang khệ nệ bê đống đồ đi ra.
À, hôm nay bả dọn đồ để mai chuyển đi đây mà, đếch ngờ học lười như chó mà lúc thi ngáp phải ruồi hay sao mà điểm cao vồn. Thế là vẫn đỗ cái trường y giống ông Khang.
"Chị Hải ơi, chị đi ở với anh Khang à?"
Nhìn thằng bé bị bà chị tao băm đít mà tao thấy thích thú vl. Đáng đời cái loại gặp quan bắt quàng làm họ, thanh niên tranh thủ lợi dụng.
Cười chưa xong thì cả tao với thằng Bi bị bắt phải lao động khổ sai dọn đồ cho bả.
Là con gái mà tao thấy phòng bả còn thua xa cái phòng tao, được mẹ thiên vị cho cái phòng rõ to hơn phòng tao mà bị bả biến thành chuồng lợn. Tao lăn vào gầm giường tìm mấy cuốn truyện bà nhảy trộm của tao.
Mò ra được cả một lô luôn.
Sẽ không có gì đáng nói nếu như tao thấy mấy lá thư... tình(??) kẹp bừa trong quyển truyện? Giề giề?? Mồn lá?? Chìn chá? Nà ní? Hồn tô ní?
Tao đến thua mấy thằng crush con quỷ cái này.
Tối hôm đấy bả lăn sang phòng tao lúc 9h tối, tao phải nhấn mạnh là 9h tối chứ không phải 2h sáng.
"Chị đi rồi mày ở nhà phải chăm sóc mẹ tốt vào đấy."
Tao vặn quạt số to nhất rồi trùm kín chăn làm như không nghe thấy bả nói gì.
"Cái thằng như mày thì làm được cái nước gì, mẹ, xưa bố dọa cho tí đã ỉa đùn mới sợ."
Đệt, đùa kiểu lấy con giun đất to chà bá thả vào quần thằng bé tuổi chim đang lớn thì vui lắm hả? Đm tao sợ xanh mặt chưa ngất là may đấy, hóa ra tao phải cười khằng khặc nướng giun ăn à??
"Tao thì chả có gì cho mày, thôi thì để lại cho mày con J7 pro nhá, có gì nhớ quá cứ gọi cho tao."
Vểnh vểnh cái tai, tao ngồi dậy.
"Bà cho tuôi rồi thì bà dùng gì?"
Bà ý hí hửng lôi ra quả iphone 7 plus đen sang chảnh ra khoe với tao. Đấy, tao biết ngay mà, chỉ cho tao đồ thừa là nhanh.
"Thằng Khang nó mua một đôi, nó gửi cho tao cái này. Nó mua màu đỏ với đen, tao lấy cái đen thôi."
"Dốt, sao không lấy cái đỏ ý?"
Mà thôi, có iphone 7 là ngon vãi nồi rồi. Ừ thì tao đợi bả lấy ông Khang thì lấy tư cách em vợ xin ổng mua cho hí hí.
"Thằng Khang bảo thằng Quân cũng mua smartphone rồi, mày lấy số nó không?"
Nhắc đến là tao lại thấy thót cả tim. Tao lắc đầu không thèm rồi đuổi bà ý ra khỏi phòng.
Bà chị tao còn lì lợm lấy chân chắn ngang không cho tao đóng cửa.
"Thật ra cái máy kia tao lưu sẵn số thằng Quân rồi há há. Nhưng tao không cho thằng Quân số mày đâu lêu lêu. Tự chủ động nha cưng."
"Đi dùm!"
Tưởng lừa tao chắc, cái số này vốn là số cũ của bả, thằng Quân chỉ cần xin ông Khang là ra.
Tao nhảy lên giường cầm con J7 lên, bật lên rồi lại tắt đi, xong lại mở lên. Tao lỡ tay nhấn vào danh bạ rồi hoảng quá quăng cái điện thoại ra, lăn xuống nền.
Núp ở dưới như núp bom, tao run run hé đầu lên nhìn thì thấy cái màn hình tắt rồi mới yên tâm.
Còn lâu tao mới gọi cho thằng Quân nhé!
Thế ếu nào con chó Bi nó lại mò sang, mẹ mới có mấy tuổi ranh mà nó đã biết nghịch điện thoại rồi. Nhân lúc tao không để ý, nó bấm linh tinh trong danh bạ, mà danh bạ chỉ có số thằng Quân. Nó gọi cho thằng Quân mới dọa chết tao.
"Ai vậy?"
Thật lâu rồi tao mới nghe thấy giọng nó.
"Lộn số!!!"
"Này Tra--"
Tắt mẹ nguồn cho chắc ăn, tao cáu sút bay thằng Bi phắn ra khỏi phòng.
Tim tao đập bịch bịch như kiểu muốn nổ tung đây này.
___________________________
Sơ: Lại muộn rồi, mấy cháu ngủ đi không mẹ băm đít đấy.
Ừ thì công nhận là tao đẹp trai tốt tính, nhưng vẫn éo thể phủ nhận được một sự thật là tao ghét trẻ con vcl.
Có thể nói tao chính là người cảm nhận rõ nhất quá trình trưởng thành của thằng Bi. Mẹ nó hồi nó bé tí con con thì cứ tối đến lại ngoác cái mồm ra khóc, khóc chán thì nó ngủ. Nó ngủ thì gia đình nó yên ổn, tao cũng yên ổn.
Chắc chắn nó là em thất lạc của Erik, cứ như cái chuông báo thức đúng 2h sáng lại ngoác cái mồm ra khóc. Gia đình nó lo lắng mất ngủ, tao cũng lo lắng mất ngủ. Để rồi khi nó lại yên giấc, gia đình nó thở phào, tao cũng thở phào.
Đến cái tuổi đi thoăn thoắt được rồi, nó hăng như chó điên, cứ xểnh ra lại bi ba bi bô lăn sang nhà tao để rình mò ăn trộm siêu nhân sịp đỏ. Tao giấu chỗ éo nào nó cũng đánh hơi ra.
Tao bắt quả tang thì nó khóc, mẹ tao lại quát tao, tao oan quá khóc theo.
Khi mà nó có thú vui mới, nó cười, tao éo bị làm phiền nữa cũng cười theo.
Tào lao vãi, tóm lại là tao ghét bọn con nít vãi. Thiết nghĩ đợi xxx năm nữa khoa học phát triển có thể chuyển phát nhanh cái bọn này lên sao hỏa cho rồi.
"Anh Bô ơi cái anh Quân lâu rồi không sang chơi nhỉ?"
"Được mỗi mấy lần nó mua cho bim bim mà mày nhớ nó rõ nhỉ?"
Chả là tao vẫn nằm lăn ra đọc Conan như bình thường thôi, thế là thằng Bi rảnh quần này lại đến quấy rối tao. Cùng lúc đấy thằng Quân cũng đến, nó định ngồi cạnh tao thì thằng Bi lại ì ra lù lù làm lá chắn.
Thằng Quân gợi ý khéo cho cu cậu biến ra thì nó lại càng lì thêm. Thế là chó Quân lại ỷ thế mình là người có tiền, mà mua chuộc cu Bi bằng vật chất, nào là mô hình siêu nhân, bóng bay, thẻ bài...,....,...
Không thể tin được đồng chí Bi lại cương quyết không nhận hối lộ, tao cứ nghĩ nó có tương lai làm một ông quan được người dân yêu mến lắm. Ai ngờ chỉ với gói bim bim 1 nghìn mà nó sẵn sàng vứt liêm sỉ mà đu bám chân chó Quân.
Mẹ, mầm non nát từ gốc rễ.
"Trang thích bim bim gì không?"
Hết mua chuộc thằng Bi, nó còn định mua chuộc cả tao cơ đấy.
"Ostar vị kim chi ý."
"Quân cũng thích vị đấy."
"Thì sao?"
"Thì chúng mình hợp nhau."
Lúc đấy tao gãi gãi đít tỏ vẻ éo quan tâm.
Nghe thấy tiếng rục rịch, tao đi ra thì thấy bà chị đang khệ nệ bê đống đồ đi ra.
À, hôm nay bả dọn đồ để mai chuyển đi đây mà, đếch ngờ học lười như chó mà lúc thi ngáp phải ruồi hay sao mà điểm cao vồn. Thế là vẫn đỗ cái trường y giống ông Khang.
"Chị Hải ơi, chị đi ở với anh Khang à?"
Nhìn thằng bé bị bà chị tao băm đít mà tao thấy thích thú vl. Đáng đời cái loại gặp quan bắt quàng làm họ, thanh niên tranh thủ lợi dụng.
Cười chưa xong thì cả tao với thằng Bi bị bắt phải lao động khổ sai dọn đồ cho bả.
Là con gái mà tao thấy phòng bả còn thua xa cái phòng tao, được mẹ thiên vị cho cái phòng rõ to hơn phòng tao mà bị bả biến thành chuồng lợn. Tao lăn vào gầm giường tìm mấy cuốn truyện bà nhảy trộm của tao.
Mò ra được cả một lô luôn.
Sẽ không có gì đáng nói nếu như tao thấy mấy lá thư... tình(??) kẹp bừa trong quyển truyện? Giề giề?? Mồn lá?? Chìn chá? Nà ní? Hồn tô ní?
Tao đến thua mấy thằng crush con quỷ cái này.
Tối hôm đấy bả lăn sang phòng tao lúc 9h tối, tao phải nhấn mạnh là 9h tối chứ không phải 2h sáng.
"Chị đi rồi mày ở nhà phải chăm sóc mẹ tốt vào đấy."
Tao vặn quạt số to nhất rồi trùm kín chăn làm như không nghe thấy bả nói gì.
"Cái thằng như mày thì làm được cái nước gì, mẹ, xưa bố dọa cho tí đã ỉa đùn mới sợ."
Đệt, đùa kiểu lấy con giun đất to chà bá thả vào quần thằng bé tuổi chim đang lớn thì vui lắm hả? Đm tao sợ xanh mặt chưa ngất là may đấy, hóa ra tao phải cười khằng khặc nướng giun ăn à??
"Tao thì chả có gì cho mày, thôi thì để lại cho mày con J7 pro nhá, có gì nhớ quá cứ gọi cho tao."
Vểnh vểnh cái tai, tao ngồi dậy.
"Bà cho tuôi rồi thì bà dùng gì?"
Bà ý hí hửng lôi ra quả iphone 7 plus đen sang chảnh ra khoe với tao. Đấy, tao biết ngay mà, chỉ cho tao đồ thừa là nhanh.
"Thằng Khang nó mua một đôi, nó gửi cho tao cái này. Nó mua màu đỏ với đen, tao lấy cái đen thôi."
"Dốt, sao không lấy cái đỏ ý?"
Mà thôi, có iphone 7 là ngon vãi nồi rồi. Ừ thì tao đợi bả lấy ông Khang thì lấy tư cách em vợ xin ổng mua cho hí hí.
"Thằng Khang bảo thằng Quân cũng mua smartphone rồi, mày lấy số nó không?"
Nhắc đến là tao lại thấy thót cả tim. Tao lắc đầu không thèm rồi đuổi bà ý ra khỏi phòng.
Bà chị tao còn lì lợm lấy chân chắn ngang không cho tao đóng cửa.
"Thật ra cái máy kia tao lưu sẵn số thằng Quân rồi há há. Nhưng tao không cho thằng Quân số mày đâu lêu lêu. Tự chủ động nha cưng."
"Đi dùm!"
Tưởng lừa tao chắc, cái số này vốn là số cũ của bả, thằng Quân chỉ cần xin ông Khang là ra.
Tao nhảy lên giường cầm con J7 lên, bật lên rồi lại tắt đi, xong lại mở lên. Tao lỡ tay nhấn vào danh bạ rồi hoảng quá quăng cái điện thoại ra, lăn xuống nền.
Núp ở dưới như núp bom, tao run run hé đầu lên nhìn thì thấy cái màn hình tắt rồi mới yên tâm.
Còn lâu tao mới gọi cho thằng Quân nhé!
Thế ếu nào con chó Bi nó lại mò sang, mẹ mới có mấy tuổi ranh mà nó đã biết nghịch điện thoại rồi. Nhân lúc tao không để ý, nó bấm linh tinh trong danh bạ, mà danh bạ chỉ có số thằng Quân. Nó gọi cho thằng Quân mới dọa chết tao.
"Ai vậy?"
Thật lâu rồi tao mới nghe thấy giọng nó.
"Lộn số!!!"
"Này Tra--"
Tắt mẹ nguồn cho chắc ăn, tao cáu sút bay thằng Bi phắn ra khỏi phòng.
Tim tao đập bịch bịch như kiểu muốn nổ tung đây này.
___________________________
Sơ: Lại muộn rồi, mấy cháu ngủ đi không mẹ băm đít đấy.
Danh sách chương