Một ngày nào đó.
“Ê, Chibi.” - Hắn đứng sẵn ở cổng trường, vẫy vẫy tay gọi cậu.
Tuy nhiên, Hải Đăng ngó lơ hắn, cố tình đi vượt qua.
“Ầy, Chibi à.” - Hắn đuổi theo, vẫn điệu tay đút túi quần đi song song -”Chị gái tôi nói, cậu sinh ra là con trai thì tiếc quá.”
Nghe đến đây, Hải Đăng chợt thấy tưng tức trong lòng.
Vì cái gì? Kiểu là người yêu của hắn dễ thương như thế, hóa ra là con trai.
Tiếc quá sao? Chị ta nghĩ con trai yêu con trai là sai à?
Mà quan trọng là... tại sao hắn lại đem ảnh cậu cho chị xem?
Mà vốn cậu đâu muốn sinh ra đã giống gái! Và cậu đâu muốn sinh ra đã là gay!
Cắn môi dưới, Hải Đăng lại tùy tiện đá hắn một cái.
Bỏ chạy thật nhanh.
Cậu nghĩ ngay từ đầu cậu không nên biết hắn!
------ ------ -------
Tan học.
“Đứng lại!” - Vũ Kiến giữ lấy quai cặp của cậu kéo lại -”Cậu giận dỗi cái gì?”
Đúng là Hải Đăng có đứng lại, quay đầu nhìn hắn.
“Ngay từ đầu là cho vui thôi đúng không? Cậu đùa tôi đúng không?”
“Tôi đùa cậu khi nào?”
“Thế đem ảnh tôi cho chị cậu xem làm gì?”
“Trêu bà ta một chút thôi, bà ta nhận mình nhan sắc khuynh thành nay lại thấy người đẹp hơn, lại là con trai nên....” - Chưa nói xong đã thấy cậu hai tay ôm kín mặt. Không rõ biểu tình.
Mãi một hồi lâu mới chịu bỏ ta, hai má đã sớm ửng hồng, không rõ vì sao, chắc là do ảnh hưởng từ hơi ấm của lòng bàn tay.
Nhưng, mắt cậu ta long lanh lạ thường, chính là chớm khóc.
“Trêu xong rồi đúng không? Thế theo tôi làm gì!”
Hải Đăng bỏ đi để lại hắn cứ đứng tại chỗ, tay nãy giữ quai cặp của cậu đã buông ra, thế nhưng vẫn cứ dừng ở khoảng không vô định.
_____ _____ ___
“Ê, Chibi.” - Hắn đứng sẵn ở cổng trường, vẫy vẫy tay gọi cậu.
Tuy nhiên, Hải Đăng ngó lơ hắn, cố tình đi vượt qua.
“Ầy, Chibi à.” - Hắn đuổi theo, vẫn điệu tay đút túi quần đi song song -”Chị gái tôi nói, cậu sinh ra là con trai thì tiếc quá.”
Nghe đến đây, Hải Đăng chợt thấy tưng tức trong lòng.
Vì cái gì? Kiểu là người yêu của hắn dễ thương như thế, hóa ra là con trai.
Tiếc quá sao? Chị ta nghĩ con trai yêu con trai là sai à?
Mà quan trọng là... tại sao hắn lại đem ảnh cậu cho chị xem?
Mà vốn cậu đâu muốn sinh ra đã giống gái! Và cậu đâu muốn sinh ra đã là gay!
Cắn môi dưới, Hải Đăng lại tùy tiện đá hắn một cái.
Bỏ chạy thật nhanh.
Cậu nghĩ ngay từ đầu cậu không nên biết hắn!
------ ------ -------
Tan học.
“Đứng lại!” - Vũ Kiến giữ lấy quai cặp của cậu kéo lại -”Cậu giận dỗi cái gì?”
Đúng là Hải Đăng có đứng lại, quay đầu nhìn hắn.
“Ngay từ đầu là cho vui thôi đúng không? Cậu đùa tôi đúng không?”
“Tôi đùa cậu khi nào?”
“Thế đem ảnh tôi cho chị cậu xem làm gì?”
“Trêu bà ta một chút thôi, bà ta nhận mình nhan sắc khuynh thành nay lại thấy người đẹp hơn, lại là con trai nên....” - Chưa nói xong đã thấy cậu hai tay ôm kín mặt. Không rõ biểu tình.
Mãi một hồi lâu mới chịu bỏ ta, hai má đã sớm ửng hồng, không rõ vì sao, chắc là do ảnh hưởng từ hơi ấm của lòng bàn tay.
Nhưng, mắt cậu ta long lanh lạ thường, chính là chớm khóc.
“Trêu xong rồi đúng không? Thế theo tôi làm gì!”
Hải Đăng bỏ đi để lại hắn cứ đứng tại chỗ, tay nãy giữ quai cặp của cậu đã buông ra, thế nhưng vẫn cứ dừng ở khoảng không vô định.
_____ _____ ___
Danh sách chương