Tô Lê đang mơ màng ngủ thì bị tiếng chuông điện thoại làm tỉnh giấc.

Là Giang Thần Hy.

" Sân bay, ba tiếng nữa tôi sẽ hạ cánh".

Anh nói xong liền lập tức cúp máy.

Tô Lê sững sờ một lát sau đó con ngươi hiện lên ý cười. Cô than nhẹ một tiếng, nhìn đồng hồ, 9h sáng.

Cô cũng không vội vàng dậy tắm rửa thay quần áo mà cầm điện thoại lướt weibo.

Chuyện tối qua vẫn bị đăng lên trang tin tức giải trí.

Dù sao Diệp Minh và Phương Nghiên cũng là thiếu gia và tiểu thư nhà danh môn, hơn nữa bên ngoài còn ca tụng bọn họ là đôi kim đồng ngọc nữ. Địa vị thân phận, bối cảnh gia đình của họ đều rất tương xứng.

Diệp gia và Phương gia vì con trai và con gái của họ ở bên nhau nên hai nhà càng thân thiết hơn.

Thực ra, việc liên hôn của những danh môn thế gia từ trước đến nay đều là chủ đề buôn chuyện của giới bình dân. Cho nên, sau khi tin này được phát ra, hiển nhiên được coi là một cái chủ đề bình thường.

Huống hồ, chuyện nực cười không may là cô là một độc giả của mục tin tức giải trí lại là một đương sự được nhắc đến, cho nên chủ đề hot lại được bàn tán xôn xao.

Tô Lê kéo xem mấy cái bình luận, đều là mắng cô, được bao nuôi, phẫu thuật thẩm mỹ,...những lời thô tục đều được văng ra hướng vào cô.

Tô Lê thở dài một hơi, cười tự giễu. Cô nhìn thấy cuối cùng có một bình luận giống như là giải thích cho cô, đáp lại tất cả những bình luận trước.

Tô Lê cười khẽ một cái, không biết ai có lòng tốt nói giúp cho cô nữa? Đúng là ăn no thừa hơi.

Đúng lúc này, điện thoại của cô vang lên, là số lạ. Cô đang nghĩ là ai thì không cẩn thận ấn vào nút nhận.

" Tô Lê."

Đầu dây bên kia truyền đến giọng của Diệp Minh.

Tô Lê thở dài một hơi, ừ một tiếng:" Sao vậy, có việc gì?"

Diệp Minh trầm mặc một lát mới nói:" Xin lỗi, chuyện tin tức anh đã cho người xử lý rồi".

Tô Lê lạnh nhạt "ồ" một tiếng, nói:" Diệp thiếu, nếu không còn truyện gì thì tôi cúp máy đây."

"Tô Lê" Diệp Minh có chút do dự, lên tiếng lại thôi.

Tô Lê ngồi dậy, kéo chăn, xuống giường, một tay cầm điện thoại, một tay mở tủ quần áo, bình thản nói:" Còn có việc gì sao?"

Diệp Minh than thầm một tiếng, nói:" Tô Lê, anh nghe nói hiện giờ em là diễn viên, anh có quen mấy đạo diễn, khi nào rảnh anh giúp em hẹn bọn họ".

Tô Lê lấy một bộ quần áo, ướm thử lên người, cười nói:" Được, vậy làm phiền anh."

Khách sáo, bình thản, giống như là thái độ với một người bạn bình thường.

" Diệp Minh, anh xem em mua bộ quần áo cho dì Diệp...." Lúc này, bên đầu dây điện thoại truyền đến giọng của Phương Nghiên.

Tô Lê bình thản cười, nói:"Được rồi, nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi cúp máy đây." Dứt lời, cô trực tiếp cúp máy, tiếp tục chọn quần áo

Cô chọn xong bộ quần áo liền đi vào phòng tắm

Cô nhìn bản thân mình trong gương, hơi ngây người.

Thực ra, đối với cô mà nói, kết hôn với ai cũng không có sự khác biệt.

Sao cô lại không biết Giang Thần Hy với cô còn có mục đích khác, nhưng cô không biết cô có giá trị gì với anh.

Cô đưa bàn tay ướt sũng lên xoa lên gương, hình ảnh trong gương liền trở lên mơ hồ. Giày vò cả một tiếng đồng hồ, sau khi thay quần áo, trang điểm cô liền đi ra cửa.

Bên ngoài lại có tuyết rơi, mùa đông ở Yên Thành thực sự rất lạnh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện