Chương 2180

Viên Chí Viễn ngồi trong một chiếc SUV màu đen, chỉ huy tất cả mọi sự hỗn loạn này, phụ trách “Cử lính đi làm”, khiến cho toàn bộ quận Giang Nam trở thành một nơi tối tắm không ánh mặt trời.

Người dân ở quận Giang Nam không còn dám ra khỏi nhà nữa. Ai ai cũng trốn trong nhà, khóa trái cửa lại, thậm chí trong nhà còn không dám bật đèn.

Thế giới bên ngoài đã hoàn toàn loạn lạc.

Cùng lúc đó, cảnh sát thể hiện thái độ cực kỳ cứng rắn. Phía cảnh sát cử ra một lực lượng cảnh sát lớn tiến hành đàn áp bạo động.

Chỉ cần là gây chuyện thì đều bị bắt lại hết.

Có kẻ phá phách cướp bóc tương đối cứng đầu thậm chí còn bị đánh gục tại chỗ.

Phía nhà nước và Phàn Thức đã hoàn toàn nằm về hai phe đối lập, không còn con đường quay lại nào nữa.

Vào giờ phút này, trong phòng họp ở cục cảnh sát, Nguyễn Bình Phàm đi tới đi lui, cảm thấy rất lo lắng cho tình hình trước mắt.

Thỉnh thoảng, ông ấy sẽ nhận được điện thoại từ lãnh đạo phía trên hỏi tình hình ở hiện trường.

Nguyễn Bình Phàm cố gắng hết sức để đối phó.

Sau khi nhận xong một cuộc điện thoại, ông ấy nhìn Giang Nghĩa.

rồi nói: “Bây giờ toàn bộ quận Giang Nam đã rối loạn rồi. Thật không biết trận hỗn loạn này sẽ kéo dài đến khi nào.”

Giang Nghĩa cực kỳ bình tĩnh đáp: “Nhiều nhất là mười tám tiếng đồng hồ. Ngày mai khi mặt trời lên cũng là lúc quận Giang Nam lấy lại được sinh mạng mới.”

“Chỉ mong là vậy.”

Nguyễn Bình Phàm không hề có chút lòng tin nào. Ông ấy không biết Giang Nghĩa còn có đường lui nào. Dù sao thì ông ấy cũng không thấy bên mình còn chút khả năng hòa giải nào với Phàn Thức.

Giang Nghĩa nói: “Không phải là hoà giải mà là tha thứ. Nếu đám người Phàn Thức chiếm được ưu thế thì chúng ta sẽ thua hoàn toàn trong cuộc chiến này. Chỉ có chúng ta chiếm được ưu thế thì mới có tư cách đàm phán điều kiện với Phàn Thức. Trận chiến này chỉ được thắng không được thua!”

Đúng lúc đó, một viên cảnh sát vội vàng chạy tới, đầu đầy mồ hôi nói: “Quận trưởng Nguyễn, không xong rồi, bên ngoài có mấy trăm người tới phát động tấn công với cục cảnh sát”

“Hấp”

Nguyễn Bình Phàm giật mình. Ông ấy thật sự không ngờ tình huống này sẽ xảy ra.

Ông ấy cho rằng nhiều nhất Phàn Thức sẽ tiến hành phá phách, cướp bóc quận Giang Nam để trút bất mãn trong lòng ra mà thôi.

Thật sự không ngờ rằng Phần Thức lại chơi trò nhử hổ xa rừng Để đàn áp những kẻ gây chuyện kia mà lực lượng chính của cục cảnh sát đều đã được cử ra ngoài hết rồi. Chút lực lượng còn lại e rằng khó mà chống lại được sức tấn công của mấy trăm người.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Mặc dù bọn họ có súng nhưng bất lợi về số người là quá lớn.

Mặt của Nguyễn Bình Phàm trở nên u ám, lẩm bẩ: ‘Phàn Thức ơi là Phàn Thức, ông thật đúng là quá to gan. Ngay cả cục cảnh sát mà cũng dám tấn công thì ông điên thật rồi!”

Giờ phút này em họ của Phàn Thức là Phàn Cường đang dẫn theo gần hai trăm người phát động đợt tấn công cuối cùng. Mục đích của bọn họ chỉ có một, đó là cướp người thực vật ra!

Cho dù không cướp được ra thì cũng phải giết được một đám người, thậm chí giết chết Giang Nghĩa và Nguyễn Bình Phàm, kéo bọn họ làm kẻ đệm lưng.

Muốn dồn ép người khác à, ai sợ ai chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện