Chương 2167
Anh lập tức mở điện thoại, mở nghiên cứu đối với tình trạng bệnh của Tê Dương trước đó ra rồi nói: “Theo như nghiên cứu trước đây của tôi đối với bệnh nhân bột Phệ Tâm, phát hiện loại độc tố này sẽ tạo ra rất nhiều đốm trên cơ thể con người, giống như từng cái lỗ đen vậy.”
“Lúc nào những lỗ đen này cũng tạo ra “sương” khiến cơ thể con người giống như đang sản sinh ra sương vậy, khá đáng sợ.”
“Lúc đó tôi nghĩ, phải làm sao mới có thể loại bỏ được sương này, bây giờ xem ra, hoa trên cơ thể người thực vật, chẳng phải chính là khắc tinh của các đốm này sao?”
Trao đổi chất của những bông hoa này diễn ra rất nhanh, có thể hút chất dinh dưỡng bất cứ lúc nào, mà các đốm này lúc nào cũng đều tạo ra sương, những sương này thật ra đều là chất dinh dưỡng.
Một cái hút, còn một cái sản xuất.
Chẳng phải vừa khéo chống lại nhau sao?
Thì ra, phương pháp chữa trị bột Phệ Tâm lại đơn giản như thế, nguyên tắc lại dễ hiểu như thế.
Nguyễn Bình Phàm vui mừng nói: “Nếu như thật sự như thế, vậy thì tốt quá rồi, dùng những bông hoa đó để kháng lại vết đốm, có thể đồng thời cứu sống được nàng tiên hoa và con gái của cậu, một công đôi việc.”
Có thể thực hiện hay không thật ra cũng rất khó nói, nhưng ít nhất vẫn là một cách.
Không nói nhiều lời, Giang Nghĩa lập tức hợp tác với Tân Uẩn và các nhân viên nghiên cứu đang có mặt ở đây, bắt đầu gỡ những bông hoa trên người nàng tiên hoa xuống, nghiên cứu điều chế ra thuốc giải.
Quá trình này tương đối khó khăn Sau khi thử nghiệm hết lần này đến lần khác, bọn họ bất lực nhận ra, muốn gỡ hoa xuống cũng được nhưng nó cũng đồng nghĩa với việc gỡ ‘bộ phận’ từ trên cơ thể của con người xuống vậy.
Mất đi hoa, nàng tiên hoa cũng sẽ chết.
Như thế thì khó làm rồi.
Không gỡ hoa xuống thì sẽ bị hút cạn, gỡ hoa xuống thì giống như mất đi bộ phận của cơ thể vậy, sẽ chết ngay tại chỗ.
Bất kể là gỡ hay không gỡ, kết quả đều sẽ như nhau.
Chết!
Lúc bị ghép hoa, kết cục của nàng tiên hoa và những người thực vật kia đều đã được định sẵn.
Rầm!
Tân Uẩn vô cùng tức giận đá bay thùng rác trút hết cơn giận trong lòng mình.
Tại sao?
Tại sao ông trời lại muốn trêu đùa cô ta như thế?
Sau bao nhiêu cố gắng như vậy, kết quả cuối cùng nhận được lại là: nàng tiên hoa và những người thực vật khác chết là điều chắc chăn.
Tân Uẩn thật sự khó mà chấp nhận được kết quả này.
Lúc này nàng tiên hoa đã có thể cảm nhận được tâm trạng của Tân Uẩn, cô bé đứng dậy đi đến bên Tân Uẩn, giang tay ôm Tân Uẩn giống như con ôm mẹ vậy.
Cô bé đang dùng hành động để nói với Tân Uẩn: Đừng đau lòng.
Có thể gặp được Tân Uẩn trong thời gian cuối cùng của cuộc đời, đó là may mắn của nàng tiên hoa, cô bé đã thấy đủ lắm rồi, không cần lại phải đau lòng, rơi lệ vì cô bé.
Tân Uẩn nghẹn ở cổ họng, nước mắt rơi xuống như mưa.