Chương 2113

Giang Nghĩa vẫn không yên tâm, tốc độ càng lúc càng nhanh.

“Thu Huyền, đợi anh.”

Một bên khác.

Sau khi Đinh Thu Huyền đã lái xe đi một đoạn thì dừng lại, cô lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi cảnh sát.

Phạm Tỉnh Hòa hoảng sợ, lập tức giật lấy điện thoại.

“Thu Huyền, cô làm gì vậy?”

“Tinh Hòa, cô trả điện thoại lại cho tôi, tôi muốn báo cảnh sát cứu Giang Nghĩa!”

Phạm Tinh Hòa nói: “Cô điên rồi sao? Nếu cô dám báo cảnh sát, sau này chắc chắn Phì Trung sẽ trả thù cô còn tàn ác hơn nữa! Với lại, cho dù cô có báo cảnh sát thì đợi đến khi cảnh sát tới, Giang Nghĩa cũng đã bị đánh chết từ lâu rồi.”

Ngừng một lát, cô ta nói tiếp: “Cho nên, Thu Huyền, tôi khuyên cô mau lái xe đi, mặc kệ thứ rác rưởi kia, mấy năm qua cô bị anh ta liên lụy còn chưa đủ sao?”

“Đúng lúc nhân cơ hội này mà ném tay nải đi, sau này tôi sẽ giới thiệu cho cô một người tốt hơn có tiền hơn, để cô có thể hưởng phúc mỗi ngày, không tốt sao?”

Cô ta không ngừng thúc giục Đinh Thu Huyền chạy nhanh đi, đừng mơ mộng đi cứu Giang Nghĩa nữa.

Bởi vì chắc chăn không thể nào cứu được Giang Nghĩa, nếu cứ nhất quyết đi cứu thì chỉ khiến bản thân cũng bị liên lụy.

Nói giống như rất có lý.

Thế nhưng…

Đỉnh Thu Huyền cắn môi, nói: ‘Không được, tôi đã thấy thẹn với Giang Nghĩa ở phường Tiên Uyên một lần rồi, tôi không thể làm chuyện có lỗi với anh ấy một lần nữa!”

“Tinh Hòa, cô đưa điện thoại cho tôi, tôi nhất định phải gọi cảnh sát cứu anh ấy.”

Phạm Tỉnh Hòa cũng nóng nảy: “Thu Huyền, sao cô không nghe tôi khuyên vậy?”

Hai người phụ nữ trong xe bắt đầu trở mặt nhau, cuối cùng Phạm Tỉnh Hòa mở cửa xe, dùng sức ném thẳng điện thoại của Đỉnh Thu Huyền xuống dòng sông bên đường.

“Xem cô còn báo cảnh sát như thế nào nữa!” Phạm Tỉnh Hòa đắc ý nói.

Đinh Thu Huyền vừa vội lại vừa tức.

Cô đập mạnh vào tay lái: ‘Cô không cho tôi báo cảnh sát, vậy tôi lái xe quay lại cứu anh ấy!”

Kịch~ Phạm Tỉnh Hòa lại rút chìa khóa xe ra, đắc ý nói: “Tôi xem cô quay lại như thế nào?”

Đỉnh Thu Huyền thật sự tức muốn chết.

Cô không thể nào ngờ rằng, người chị em bình thường thân thiết với mình thế mà lại có thể đối xử với mình như vậy, đúng là có họa mới biết lòng người.

“Cô không cho tôi lái xe, vậy tôi đi quay lại đói”

Đinh Thu Huyền trực tiếp đẩy cửa xe bước ra ngoài, Phạm Tinh Hòa đứng ở phía sau hét to: “Đinh Thu Huyền cô đúng là đồ ngu xuẩn mất não! Tôi làm như vậy đều là muốn tốt cho cô thôi! Cô mau trở lại đì.”

Đinh Thu Huyền hoàn toàn không nghe, giống như con trâu bướng bỉnh mà đi về phía trước.

Cô đã có lỗi với Giang Nghĩa một lần, không thể có thêm lần thứ hai được, hôm nay cho dù có chết cũng phải chết chung với Giang Nghĩa.

Phạm Tinh Hòa tức đến mức giậm chân: “Ok, cô không quay lại đúng không? Vậy cô cứ đi tìm chết đi! Chết chung với người chồng vô dụng của cô đi, phì.”

Cô ta cắm chìa khóa vào, nổ máy rồi nghênh ngang rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện