Giang Minh Nguyên kinh ngạc há hốc mồm: “Bà nội, ý của bà là Tô Hoài Dương đó sao? Nhưng anh ta không phải là Long chủ giả sao?”
Bà cụ cười nham hiểm nói: “Nhà họ Vương đâu có biết Tô Hoài Dương là giả đâu.



Nói xong, bà cụ lại nói một cách chắc chắn: “Nếu Tô Hoài Dương đã thích giả làm Long chủ đến vậy rồi, vậy thì cứ để cậu ta tiếp tục giả dạng đi, nhà họ Giang chúng ta sẽ cùng Tô Hoài Dương diễn một màn kịch lớn để lừa gạt nhà họ Vương”
Giang Minh Nguyên nhìn bà cụ bằng ánh mắt đầy sự kính phục, nhịn không được giơ ngón tay cái lên: “Bà nội, bà thật là quá cao minh đi, Minh Nguyên khâm phục đến sát đất luôn này, nhưng nếu như Tô Hoài Dương không bằng lòng giả làm Long chủ thì phải làm sao?”
Bà cụ cười lạnh nói: “Bây giờ nhà họ Giang đang có khởi sắc, cho dù cậu ta có không muốn giả bộ cũng phải giả bộ cho trót chuyện này, Long chủ chắc chắn phải do cậu ta làm”
Giang Trúc Nhi lúc này mới lo lắng nói: “Bà nội, lời anh cháu nói cũng không phải là sai, tên phế vật Tô Hoài Dương đó xưa nay đều bất hoà với chúng ta, bà phải hành động trước chuyện này, tránh cho đến khi đó anh ta lại làm ra chuyện gì ngoài ý muốn”
Trong lòng bà cụ cũng biết là tên phế vật Tô Hoài Dương này đã nhiều năm lưu lạc ở bên ngoài, đối với nhà họ Giang căn bản không hề có lòng kính trọng, đối với mình cũng không hề kính nể gì.

Hơn nữa, điều mà Tô Hoài Dương thích nhất chính là khoe mẽ, nếu muốn anh ngoan ngoãn nghe lời đúng thật là không dễ dàng.

Nghĩ đến đây, trong lòng bà cụ đột nhiên lại nảy sinh ra một kế.


Dù cho Tô Hoài Dương có thích khoe mẽ đến thế nào, anh cũng không thể nào bỏ mặc vợ con mình được.

Chỉ cần anh còn có chút tình người, thì sẽ có thể kiểm soát được anh thôi.

Nghĩ đến đây, bà cụ liền trực tiếp căn dặn với Giang Minh Nguyên: “Truyền lợi của bà xuống dưới, bảo cả gia đình Tô Hoài Dương bây giờ đến nhà họ Giang gặp bà ngay lập tức, bà muốn ra mặt cảnh cáo gia đình bọn họ trước, bắt Tô Hoài Dương phải ngoan ngoãn giả dạng làm Long chủ phối hợp với chúng ta”
Buổi tối ngày hôm đó.

Trong biệt thự nhà họ Giang, ánh đèn chao động.


Tất cả con cháu nhà họ Giang đều ngồi ngay ngắn bên bàn hội nghị, bà cụ ngồi ở hàng ghế đầu, một bộ dạng cao cao tại thượng.

Còn cả gia đình Tô Hoài Dương lại không hiểu sự tình.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện