Trong lòng bà cụ không khỏi kinh ngạc, suýt chút nữa quên mất chuyện này.
Trước đó bà ta đối xử với Tô Hoài Dương cực kỳ tồi tệ, bây giờ lại lấy danh nghĩa của Long chủ Tô Hoài Dương ra để moi tiền nhà họ Vương, nhà họ Vương cũng không phải kẻ ngốc, sẽ không dễ bị lừa như vậy.
Nhưng khi bà cụ suy nghĩ lại, thì lập tức trả lời: “Ông cụ nhà họ Vương đang lo lắng về sau khi Tuấn Kiệt kết hôn với Trúc Nhi, cháu rể Tô Hoài Dương của tôi sẽ bỏ mặt không quan tâm đúng không?”
Ông cụ nhà họ Vương gật đầu nói: “Bà cụ nói trúng tâm sự của tôi rồi, vả lại lúc trước Tuấn Kiệt cũng từng hay đắc tội với Tô Hoài Dương nữa”
Vương Tài ở một bên nghe vậy, sắc mặt lập tức thay đổi.
Trong lòng anh ta cũng có chút sợ hãi, lúc trước mình hay hùa theo người nhà họ Giang chế nhạo Tô Hoài Dương, đối xử với anh cực kỳ tệ hại.
Nếu về sau Tô Hoài Dương có bởi vì nguyên nhân này mà đi trả thù mình, vậy mình cũng chết chắc rồi.
Bà cụ nhà họ Giang lúc này lại lên tiếng: "Sui gia cũng đừng lo lắng, cháu rể Tô Hoài Dương của tôi cũng không phải là người nhỏ mọn như vậy, ngược lại nó còn rất chăm lo cho người thân và bạn bè.
Trước đây, nhà họ Giang chúng tôi không biết thân phận của nó, khiến nó tức giận bỏ đi khỏi Hạ Thành suốt năm năm trời, bây giờ trở về rồi, nó cũng không có ý định sẽ trả thù chúng tôi”
"Hơn nữa, bây giờ nhà họ Giang đã hóa giải hiểu lầm với Tô Hoài Dương rồi, mọi người đều là người thân trong nhà, cứ ngẩng mặt lên là sẽ nhìn thấy nhau, nó cũng không thể bỏ mặc chúng tôi được”
“Chỉ cần Tuấn Kiệt kết hôn với Trúc Nhi, vậy thì nhà họ Vương cũng sẽ trở thành người thân của Tô Hoài Dương”
Bà cụ nói xong, liền tươi cười nhìn ông cụ nhà họ Vương.
Ông cụ nhà họ Vương đã có chút động lòng rồi, ông ta suy nghĩ lại rồi cắn răng nói: “Nếu như bà cụ đã nói như thế này, thì nhà họ Vương chúng tôi sẽ đưa ra một nửa tài sản làm sính lễ cho nhà họ Giang”
Bà cụ kích động nói: “Việc này không nên chậm trễ, hôm nay chúng ta cùng nhau ký vào biên bản chuyển nhượng tài sản nhé” Ông cụ nhà họ Vương sửng sốt: “Nhưng hôn lễ của Tuấn Kiệt và Trúc Nhi còn chưa tiến hành mà”
Bà cụ nói: "Sính lễ khẳng định là phải đưa trước lễ cưới rồi, tất nhiên đưa càng sớm càng tốt”
Ông cụ nhà họ Vương ngượng ngùng nói: “Nhưng một nửa tài sản của nhà họ Vương chúng tôi đều được phân bố ở nhiều ngành nghiệp và lĩnh vực khác nhau, căn bản không thể trong một sớm một chiều là có thể chuyển nhượng tài sản được.
”
Bà cụ hỏi ngược lại: “Vậy nhanh nhất là phải cần bao lâu?”
Ông cụ nhà họ Vương trả lời: "Ít nhất phải cần đến một tuần”.
Trước đó bà ta đối xử với Tô Hoài Dương cực kỳ tồi tệ, bây giờ lại lấy danh nghĩa của Long chủ Tô Hoài Dương ra để moi tiền nhà họ Vương, nhà họ Vương cũng không phải kẻ ngốc, sẽ không dễ bị lừa như vậy.
Nhưng khi bà cụ suy nghĩ lại, thì lập tức trả lời: “Ông cụ nhà họ Vương đang lo lắng về sau khi Tuấn Kiệt kết hôn với Trúc Nhi, cháu rể Tô Hoài Dương của tôi sẽ bỏ mặt không quan tâm đúng không?”
Ông cụ nhà họ Vương gật đầu nói: “Bà cụ nói trúng tâm sự của tôi rồi, vả lại lúc trước Tuấn Kiệt cũng từng hay đắc tội với Tô Hoài Dương nữa”
Vương Tài ở một bên nghe vậy, sắc mặt lập tức thay đổi.
Trong lòng anh ta cũng có chút sợ hãi, lúc trước mình hay hùa theo người nhà họ Giang chế nhạo Tô Hoài Dương, đối xử với anh cực kỳ tệ hại.
Nếu về sau Tô Hoài Dương có bởi vì nguyên nhân này mà đi trả thù mình, vậy mình cũng chết chắc rồi.
Bà cụ nhà họ Giang lúc này lại lên tiếng: "Sui gia cũng đừng lo lắng, cháu rể Tô Hoài Dương của tôi cũng không phải là người nhỏ mọn như vậy, ngược lại nó còn rất chăm lo cho người thân và bạn bè.
Trước đây, nhà họ Giang chúng tôi không biết thân phận của nó, khiến nó tức giận bỏ đi khỏi Hạ Thành suốt năm năm trời, bây giờ trở về rồi, nó cũng không có ý định sẽ trả thù chúng tôi”
"Hơn nữa, bây giờ nhà họ Giang đã hóa giải hiểu lầm với Tô Hoài Dương rồi, mọi người đều là người thân trong nhà, cứ ngẩng mặt lên là sẽ nhìn thấy nhau, nó cũng không thể bỏ mặc chúng tôi được”
“Chỉ cần Tuấn Kiệt kết hôn với Trúc Nhi, vậy thì nhà họ Vương cũng sẽ trở thành người thân của Tô Hoài Dương”
Bà cụ nói xong, liền tươi cười nhìn ông cụ nhà họ Vương.
Ông cụ nhà họ Vương đã có chút động lòng rồi, ông ta suy nghĩ lại rồi cắn răng nói: “Nếu như bà cụ đã nói như thế này, thì nhà họ Vương chúng tôi sẽ đưa ra một nửa tài sản làm sính lễ cho nhà họ Giang”
Bà cụ kích động nói: “Việc này không nên chậm trễ, hôm nay chúng ta cùng nhau ký vào biên bản chuyển nhượng tài sản nhé” Ông cụ nhà họ Vương sửng sốt: “Nhưng hôn lễ của Tuấn Kiệt và Trúc Nhi còn chưa tiến hành mà”
Bà cụ nói: "Sính lễ khẳng định là phải đưa trước lễ cưới rồi, tất nhiên đưa càng sớm càng tốt”
Ông cụ nhà họ Vương ngượng ngùng nói: “Nhưng một nửa tài sản của nhà họ Vương chúng tôi đều được phân bố ở nhiều ngành nghiệp và lĩnh vực khác nhau, căn bản không thể trong một sớm một chiều là có thể chuyển nhượng tài sản được.
”
Bà cụ hỏi ngược lại: “Vậy nhanh nhất là phải cần bao lâu?”
Ông cụ nhà họ Vương trả lời: "Ít nhất phải cần đến một tuần”.
Danh sách chương