Giang Trúc Nhi trực tiếp cầm lấy điện thoại gọi cho Vương Tài.

Rất nhanh, cuộc gọi đã được kết nối.

Vương Tài ở đầu dây bên kia, nói với giọng điệu lạnh nhạt: “Giang Trúc Nhi, cô có ý gì? Chúng ta đã chia tay rồi, cô còn gọi điện thoại cho tôi làm gì?”.


Giang Trúc Nhi vội vàng nói: “Tuấn Kiệt, anh hiểu lầm rồi, lần này em gọi cho anh, thật ra là em muốn bắt đầu lại từ đầu.


Vương Tài sửng sốt: “Bắt đầu lại từ đầu là sao?”
Giang Trúc Nhi liếc nhìn bà cụ, thấy bà cụ khẽ gật đầu, mới tiếp tục nói chuyện điện thoại: “Tuấn Kiệt, lúc trưa ở khách sạn Hương Các Lưu Mộng, thật sự là em đã quá kích động nên mới tuyên bố hủy hôn với anh, dù sao con gái một đời người cũng chỉ có thể có được một lễ đám cưới, em hy vọng anh có thể hiểu cho em”.

Vương Tài vội vàng hỏi: “Vậy bây giờ em muốn làm gì? Em định tiếp tục kết hôn với anh sao?”
Giang Trúc Nhi bất mãn nói: “Nếu em không kết hôn với anh thì còn có thể kết hôn với ai nữa?”.

Vương Tài không tin nói: “Thế nhưng gia đình các người bây giờ đã phát đạt rồi, một mình Tô Hoài Dương đã có thể khiến nhà họ Giang trở thành Hà Thành, thậm chí là gia tộc đứng đầu trong nước, nhà họ Giang còn có thể để ý đến nhà họ Vương chúng tôi sao?”
Giang Trúc Nhi trả lời: “Tuấn Kiệt, bà nội đã đồng ý cuộc hôn nhân của chúng ta rồi, bà cũng cảm thấy không nên ngăn cản hôn sự của chúng ta, hơn nữa bà còn nói là mặc dù nhà họ Vương không xứng với nhà họ Giang chúng tôi, nhưng chỉ cần nhà họ Vương các anh có lòng, thì nhà họ Giang cũng sẽ không ngần ngại nâng đỡ nhà anh đâu.



Thực ra trong lòng Vương Tài vẫn còn rất thích Giang Trúc Nhi, dù sao tình cảm nhiều năm như vậy, cũng không thể nói kết thúc là kết thúc được.

Vì vậy anh ta mừng rỡ nói: “Không ngờ bà nội em lại hiểu lý lẽ đến như vậy, anh cũng không biết phải cảm ơn bà cụ như thế nào đây”.

Giang Trúc Nhi cười nói: “Cảm ơn gì chứ, đợi sau khi chúng ta kết hôn, chúng ta chính là người một nhà rồi, đúng rồi, bà nội muốn để nhà họ Vương cảm thấy được chúng tôi coi trọng nhà các anh, đặc biệt dẫn theo em và anh trai em đến biệt thự nhà anh, anh nhanh chóng dẫn người đi ra ngoài nghênh đón đi”.

Khi Vương Tài nghe thấy lời này, lại càng trở nên kích động hơn: “Được, được, được, anh đang ở với ba anh đây, anh sẽ nói chuyện này với bọn họ ngay bây giờ”.

Lúc này, trong biệt thự của nhà họ Vương.


Sau khi Vương Tài cúp máy điện thoại, sắc mặt đỏ ửng nói với ba mình và ông nội: “Ba, ông nội, mọi người đều nghe thấy rồi đó, nhà họ Giang hồi tâm chuyển ý rồi, muốn kết thông gia lại với nhà chúng ta.


Ba của Vương Tài mừng rỡ nói: “Vốn cho rằng chúng ta phải trơ mắt nhìn nhà họ Giang vượt mặt vương lên cao, không ngờ còn có thể trèo lên cành cây cao này, đây thật đúng là gặp vận may mà”
Nhà họ Giang vốn chỉ là một gia tộc nhỏ không thể xếp vào giới thượng lưu, nhưng bây giờ từ sau khi đeo bám được Long chủ, Nhà họ Vương đã không còn có thể so sánh được nữa.

Vốn dĩ nhà họ Vương đã rất hối hận khi cuộc hôn nhân này bị phá hủy.




Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện