Sáng ngày hôm sau.
Tại cửa biệt thự nhà họ Giang, hai mươi chiếc Maserati hùng dũng chạy tới đây.
Cả nhà họ Giang pháo mừng ngút trời, khắp nơi trải đầy hoa tươi.
Khi Vương Tài mặc bộ tây phục từ trên chiếc xe thể thao bước xuống, tất cả mọi người đều nhìn Giang Trúc Nhi với ánh mắt ngưỡng mộ.
“Cậu chủ Vương Tài thật là có tiền mà, có hàng trăm chiếc xe hơi sang trọng mở đường, thật là hoành tráng” | "Giang Trúc Nhi là hòn ngọc quý trên tay bà cụ, giờ đây được gả vào nhà họ Vương cũng coi như là môn đăng hộ đối”.
“Ha ha, nói đến môn đăng hộ đổi, năm đó con gái lớn của nhà họ Giang thể nhưng lại kết hôn với một tên ăn mày, nghèo đến nỗi không có đủ tiền tổ chức đám cưới nữa”
“Người bà đang nói là Giang Ngọc Hằng phải không, cô ấy đúng thật là đáng tiếc, dù sao người ta cũng là mỹ nữ đẹp nhất ở Hạ Thành”.
Một đám người xôn xao nghị luận.
Nhưng những lời nói này truyền vào tai Giang Trúc Nhi lại có chút chói tai.
Cô ta có chút không vui nói: “Mỹ nữ đẹp nhất thì đã sao? Cô ta còn không phải đang ở trong khu dân nghèo sao?”.
Trong nhà họ Giang, người Giang Trúc Nhi ghét nhất chính là Giang Ngọc Hằng.
Bởi vì Giang Ngọc Hằng là con gái lớn của nhà họ Giang, lại còn là mỹ nữ đẹp nhất ở Hạ Thành, có thể nói là cô nhận hết mọi sự nuông chiều, vô cùng sung sướng.
Khi đó tất cả mọi người đều biết đến Giang Ngọc Hằng, nhưng lại không hề biết đến Giang Trúc Nhi.
Bởi vậy cho tới tận bây giờ, Giang Trúc Nhi làm thế nào cũng không thể thích Giang Ngọc Hằng được, một lòng muốn áp chế Giang Ngọc Hằng.
Nghĩ đến đây, Giang Trúc Nhi liền quay sang nói với mọi người: “Các người thân và bạn bè thân mến, mong mọi người yên lặng một chút”.
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu nghi hoặc nhìn cô ta.
Giang Trúc Nhi cố tình nói: “Thực ra hôm nay không chỉ là đám cưới của tôi, mà đám cưới của chị họ Giang Ngọc Hằng tôi cũng được tổ chức vào ngày hôm nay
“Thật sao? Không phải Giang Ngọc Hằng sớm đã kết hôn rồi sao?” | “Bà không biết đến chuyện này rồi, ngày hôm qua Tô Hoài Dương đã mạnh miệng nói là muốn tổ chức lại cho Giang Ngọc Hằng một đám cưới thế kỷ đấy”
“Ha ha ha, thằng nhóc này đúng là biết khoác lác, cậu ta muốn tổ chức đám cưới thế kỷ bằng cách nào, tôi cảm thấy cậu ta ngay cả chiếc nhẫn cưới cũng mua không nỗi nữa”.
Giang Trúc Nhi cũng cười hùa theo, chế giễu nói: “Nếu cả hai bên đều tổ chức đám cưới, chúng ta vừa hay có thể thuận đường ghé qua nhà cô ấy, xem cô ấy chuẩn bị đám cưới đến đâu rồi”.
| “Nếu Tô Hoài Dương không có khả năng chuẩn bị lễ đám cưới đó, tôi cũng không ngại thuận đường mang theo Giang Ngọc Hằng để cô ấy chứng kiến hôn lễ long trọng của tôi và Tuấn Kiệt”
Người nhà họ Giang nghe thể đều lộ ra một nụ cười mỉa mai.
Trên đường đến khách sạn, thuận đường ghé đến nhà của Giang Ngọc Hằng? Cái ý định này đúng thật là quá tuyệt vời.
Đến lúc đó còn không làm mất hết mặt mũi của Giang Ngọc Hằng? Giờ khắc này đây, trong nhà của Giang Ngọc Hằng.
Giang Ngọc Hằng mặc chiếc váy cưới do Tô Hoài Dương chuẩn bị cho mình, xoay vài vòng trong gương với vẻ mặt rất hài lòng.
Sáng sớm hôm nay, Tô Hoài Dương mang đến bộ váy cưới này, nhìn trông rất tinh xảo, vạt váy được trang trí bằng pha lê, có vẻ như giá trị không hề rẻ.
Con gái Thiên An cũng khoác lên một bộ váy công chúa màu trắng, tay cầm lấy hoa tươi, trông đặc biệt vui vẻ.
“Ba thật đẹp trai, mẹ cũng thật xinh đẹp”
Lúc này cô em vợ Giang Ngọc Như từ trong phòng đi ra, bỗng nhiên trông thấy Giang Ngọc Hằng mặc váy cưới, liền kinh ngạc kêu lên: “Chị ơi, bộ váy cưới này của chị mua ở đâu vậy? Những viên pha lê này thoạt nhìn cũng không giống như là hàng rẻ tiền, tối thiểu cũng phải hơn mấy trăm triệu đấy”.
Nghe được lời này, Giang Ngọc Hằng hơi sửng sốt: “Hơn mấy trăm triệu? Không thể nào? Anh rể em làm sao có thể mua được bộ váy cưới đắt tiền như vậy”
Giang Ngọc Như cau mày: “Chiếc váy cưới này là do Tô Hoài Dương mua sao? Thật không vậy? Sao em cảm thấy chiếc váy cưới này trông quen thế nào ấy nhỉ? Trông giống như tác phẩm của một nhà thiết kế hàng đầu ở nước ngoài”
Mẹ VỢ Ngô Tâm ở một bên khinh thường nói: “Con đừng dát vàng lên mặt Tô Hoài Dương cái tên phế vật này nữa, đoán chừng còn là hàng vỉa hè từ chỗ nào kiếm được đấy, còn những viên pha lê đó, không chừng còn được | làm bằng thủy tinh, mặc nó lên người coi chừng đừng bị cắt trắng da đấy”
Tô Hoài Dương không để ý nói: “Mẹ, mẹ muốn nói sao cũng được”
Chiếc váy cưới này quả thật là được thiết kế bởi một nhà thiết kế hàng đầu ở nước ngoài, được chuyển từ nước ngoài đến Hạ Thành trong đêm qua.
Còn về phần giả cả, thì không phải là mấy trăm triệu, cũng không phải là mấy chục tỷ, mà là đúng hơn một trăm tỷ.
Những viên pha lê đó cũng đều là những viên pha lê cao cấp từ thiên nhiên, có giá tương đương với kim cương.
Giang Chí Lâm ba vợ lúc này mới lạnh lùng nói: "Hai người đã kết hôn lâu như vậy rồi, còn tổ chức lại hôn lễ | làm gì chứ, vả lại còn cưới cùng ngày với đám cưới của Giang Trúc Nhi, đúng thật là mất mặt chết đi được.”
Giang Ngọc Hằng bất lực thở dài: “Ba mẹ, hôm nay là đám cưới của con và Hoài Dương, hai người có thể bớt nói lại vài câu được không?”
Ngô Tâm không vui nói: “Tổ chức hôn lễ làm gì nữa, tốt nhất là nên ly hôn càng sớm càng tốt đi.
Con cứ nhất quyết đòi tổ chức lễ cưới này, thì tự đi với Tô Hoài Dương đi, mẹ và ba con cùng với Ngọc Như sẽ không ra ngoài cùng hai đứa mất mặt đầu”
Giang Ngọc Hằng nghe vậy, bỗng nhiên cảm thấy có chút buồn lòng: “Mẹ, tại sao ba mẹ lại không muốn đến dự hôn lễ của con? Con là con gái ruột của hai người mà, làm sao có chuyện tổ chức hôn lễ mà không có ba mẹ ở đó được”
Ngô Tâm khinh thường nói: “Bởi vì ba mẹ không giống như con thích ra ngoài cho mất mặt xấu hổ”
Trong lúc nói chuyện.
Đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng pháo nổ.
Ngay sau đó, liền nghe thấy tiếng nổ vang của động cơ xe thể thao.
Ngô Tâm bị dọa giật cả mình, hùng hùng hổ hổ mắng: "Muốn chết à, ai lại đốt pháo mừng ở trước cửa nhà tôi hả? Có phải bị bệnh hay không?”
Bà ta vừa nói vừa bước ra ngoài mở cửa.
Một giây tiếp theo, vẻ mặt của Ngô Tâm lập tức trơ mặt ra.
Ngoài cửa, hai mươi chiếc xe hơi sang trọng đầu ở cửa ra vào, khắp bầu trời bay đầy hoa tươi, pháo mừng từng | hồi từng hồi vang lên, cảnh tượng khí thế trông rất hoành tráng.
Ngô Tâm nhất thời ngẩn ra, run rẩy nói: “Mọi người mau ra đây xem đi, bên ngoài có một đoàn xe rước dâu tới đấy, con gái ngoan của mẹ, đây không phải là do Tô Hoài Dương làm ra chứ?”
Tô Hoài Dương không khỏi nghi hoặc, anh đúng là đã chuẩn bị một đoàn xe rước dâu, nhưng không phải là lúc này tới.
| Đám người Giang Ngọc Hằng nghe vậy cũng không khỏi kinh ngạc, vội vàng theo Tô Hoài Dương bước đến bên
cửa nhà.
Đưa mắt ra nhìn.
Có hai mươi chiếc Maserati Quattroporte đang đậu ở bên ngoài, dẫn đầu là một chiếc Aston Martin.
Cô em vợ Giang Ngọc Như nhịn không được thốt lên: “Đây cũng thật hoành tráng quá đi, Tô Hoài Dương có thể gọi một đoàn xe sang trọng như vậy sao?”
| Giang Ngọc Hằng dùng ánh mắt không dám tin nhìn Tô Hoài Dương, không khỏi kinh ngạc hỏi: “Tô Hoài Dương, đoàn xe này thật sự là do anh gọi tới sao?”
Tô Hoài Dương lại nói với sắc mặt kỳ quái: “Vợ à, mọi người hiểu lầm rồi, những chiếc Maseratis này chẳng qua chỉ hơn mấy trăm triệu một chiếc, quá rẻ mạt, căn bản không xứng để làm đoàn xe rước dâu của chúng ta.”
“Hơ, Tô Hoài Dương cậu thật là biết khoác lác, chiếc Maserati Quattroporte sang trọng được làm đoàn xe trong mắt cậu cũng không xứng à? Thực đúng là buồn cười quá đi”
Cửa xe Aston Martin được mở ra, Vương Tài và Giang Trúc Nhi khinh thường bước ra ngoài.
Những người thân và bạn bè của nhà họ Giang và nhà họ Vương cũng đều xuống xe.
Mỗi người đều nhìn gia đình Giang Ngọc Hằng với ánh mắt hóng hớt.
| Ba vợ và mẹ vợ, cùng với cô em vợ của Tô Hoài Dương lập tức hiểu ra ngay, hóa ra đây là đoàn xe rước dâu của Vương Tài và Giang Trúc Nhi, không liên quan gì đến Tô Hoài Dương cả.
Lúc này Giang Trúc Nhi đi tới, nhìn thấy váy cưới của Giang Ngọc Hằng còn đẹp hơn của mình, cô ta không khỏi cau mày, cố ý chế nhạo nói: “Chị họ, chiếc váy cưới này của chị trong cũng khá đẹp đấy, đoán chừng có giá khoảng ba bốn triệu đồng nhỉ”
Vương Tài lại khinh thường nói: “E là cũng phải hơn ba bốn triệu đồng, cứ cho là năm sáu triệu đi, dù sao có nhiều hạt thủy tinh như vậy, đem bán ve chai cũng được hơn mười mấy chục ngàn đấy!
Những người khách đều đồng loạt phá lên cười.
“Nhìn bộ váy cưới này đi, được làm giống như thật vậy.
Nếu không phải biết được gia đình của Giang Ngọc Hằng nghèo khó đến mức nào, tôi thật sự đã tưởng rằng mình được chứng kiến thấy cô tiểu thư nhà phú hào nào rồi đó.”
“Nhìn trông giống thiên nga trắng, nhưng trên thực tế ngay cả vịt con xấu xí cũng không bằng”
“Nghèo thì nghèo đi, còn thích khoe mẽ làm chi, đúng thật là hết thuốc chữa rồi”
Tại cửa biệt thự nhà họ Giang, hai mươi chiếc Maserati hùng dũng chạy tới đây.
Cả nhà họ Giang pháo mừng ngút trời, khắp nơi trải đầy hoa tươi.
Khi Vương Tài mặc bộ tây phục từ trên chiếc xe thể thao bước xuống, tất cả mọi người đều nhìn Giang Trúc Nhi với ánh mắt ngưỡng mộ.
“Cậu chủ Vương Tài thật là có tiền mà, có hàng trăm chiếc xe hơi sang trọng mở đường, thật là hoành tráng” | "Giang Trúc Nhi là hòn ngọc quý trên tay bà cụ, giờ đây được gả vào nhà họ Vương cũng coi như là môn đăng hộ đối”.
“Ha ha, nói đến môn đăng hộ đổi, năm đó con gái lớn của nhà họ Giang thể nhưng lại kết hôn với một tên ăn mày, nghèo đến nỗi không có đủ tiền tổ chức đám cưới nữa”
“Người bà đang nói là Giang Ngọc Hằng phải không, cô ấy đúng thật là đáng tiếc, dù sao người ta cũng là mỹ nữ đẹp nhất ở Hạ Thành”.
Một đám người xôn xao nghị luận.
Nhưng những lời nói này truyền vào tai Giang Trúc Nhi lại có chút chói tai.
Cô ta có chút không vui nói: “Mỹ nữ đẹp nhất thì đã sao? Cô ta còn không phải đang ở trong khu dân nghèo sao?”.
Trong nhà họ Giang, người Giang Trúc Nhi ghét nhất chính là Giang Ngọc Hằng.
Bởi vì Giang Ngọc Hằng là con gái lớn của nhà họ Giang, lại còn là mỹ nữ đẹp nhất ở Hạ Thành, có thể nói là cô nhận hết mọi sự nuông chiều, vô cùng sung sướng.
Khi đó tất cả mọi người đều biết đến Giang Ngọc Hằng, nhưng lại không hề biết đến Giang Trúc Nhi.
Bởi vậy cho tới tận bây giờ, Giang Trúc Nhi làm thế nào cũng không thể thích Giang Ngọc Hằng được, một lòng muốn áp chế Giang Ngọc Hằng.
Nghĩ đến đây, Giang Trúc Nhi liền quay sang nói với mọi người: “Các người thân và bạn bè thân mến, mong mọi người yên lặng một chút”.
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu nghi hoặc nhìn cô ta.
Giang Trúc Nhi cố tình nói: “Thực ra hôm nay không chỉ là đám cưới của tôi, mà đám cưới của chị họ Giang Ngọc Hằng tôi cũng được tổ chức vào ngày hôm nay
“Thật sao? Không phải Giang Ngọc Hằng sớm đã kết hôn rồi sao?” | “Bà không biết đến chuyện này rồi, ngày hôm qua Tô Hoài Dương đã mạnh miệng nói là muốn tổ chức lại cho Giang Ngọc Hằng một đám cưới thế kỷ đấy”
“Ha ha ha, thằng nhóc này đúng là biết khoác lác, cậu ta muốn tổ chức đám cưới thế kỷ bằng cách nào, tôi cảm thấy cậu ta ngay cả chiếc nhẫn cưới cũng mua không nỗi nữa”.
Giang Trúc Nhi cũng cười hùa theo, chế giễu nói: “Nếu cả hai bên đều tổ chức đám cưới, chúng ta vừa hay có thể thuận đường ghé qua nhà cô ấy, xem cô ấy chuẩn bị đám cưới đến đâu rồi”.
| “Nếu Tô Hoài Dương không có khả năng chuẩn bị lễ đám cưới đó, tôi cũng không ngại thuận đường mang theo Giang Ngọc Hằng để cô ấy chứng kiến hôn lễ long trọng của tôi và Tuấn Kiệt”
Người nhà họ Giang nghe thể đều lộ ra một nụ cười mỉa mai.
Trên đường đến khách sạn, thuận đường ghé đến nhà của Giang Ngọc Hằng? Cái ý định này đúng thật là quá tuyệt vời.
Đến lúc đó còn không làm mất hết mặt mũi của Giang Ngọc Hằng? Giờ khắc này đây, trong nhà của Giang Ngọc Hằng.
Giang Ngọc Hằng mặc chiếc váy cưới do Tô Hoài Dương chuẩn bị cho mình, xoay vài vòng trong gương với vẻ mặt rất hài lòng.
Sáng sớm hôm nay, Tô Hoài Dương mang đến bộ váy cưới này, nhìn trông rất tinh xảo, vạt váy được trang trí bằng pha lê, có vẻ như giá trị không hề rẻ.
Con gái Thiên An cũng khoác lên một bộ váy công chúa màu trắng, tay cầm lấy hoa tươi, trông đặc biệt vui vẻ.
“Ba thật đẹp trai, mẹ cũng thật xinh đẹp”
Lúc này cô em vợ Giang Ngọc Như từ trong phòng đi ra, bỗng nhiên trông thấy Giang Ngọc Hằng mặc váy cưới, liền kinh ngạc kêu lên: “Chị ơi, bộ váy cưới này của chị mua ở đâu vậy? Những viên pha lê này thoạt nhìn cũng không giống như là hàng rẻ tiền, tối thiểu cũng phải hơn mấy trăm triệu đấy”.
Nghe được lời này, Giang Ngọc Hằng hơi sửng sốt: “Hơn mấy trăm triệu? Không thể nào? Anh rể em làm sao có thể mua được bộ váy cưới đắt tiền như vậy”
Giang Ngọc Như cau mày: “Chiếc váy cưới này là do Tô Hoài Dương mua sao? Thật không vậy? Sao em cảm thấy chiếc váy cưới này trông quen thế nào ấy nhỉ? Trông giống như tác phẩm của một nhà thiết kế hàng đầu ở nước ngoài”
Mẹ VỢ Ngô Tâm ở một bên khinh thường nói: “Con đừng dát vàng lên mặt Tô Hoài Dương cái tên phế vật này nữa, đoán chừng còn là hàng vỉa hè từ chỗ nào kiếm được đấy, còn những viên pha lê đó, không chừng còn được | làm bằng thủy tinh, mặc nó lên người coi chừng đừng bị cắt trắng da đấy”
Tô Hoài Dương không để ý nói: “Mẹ, mẹ muốn nói sao cũng được”
Chiếc váy cưới này quả thật là được thiết kế bởi một nhà thiết kế hàng đầu ở nước ngoài, được chuyển từ nước ngoài đến Hạ Thành trong đêm qua.
Còn về phần giả cả, thì không phải là mấy trăm triệu, cũng không phải là mấy chục tỷ, mà là đúng hơn một trăm tỷ.
Những viên pha lê đó cũng đều là những viên pha lê cao cấp từ thiên nhiên, có giá tương đương với kim cương.
Giang Chí Lâm ba vợ lúc này mới lạnh lùng nói: "Hai người đã kết hôn lâu như vậy rồi, còn tổ chức lại hôn lễ | làm gì chứ, vả lại còn cưới cùng ngày với đám cưới của Giang Trúc Nhi, đúng thật là mất mặt chết đi được.”
Giang Ngọc Hằng bất lực thở dài: “Ba mẹ, hôm nay là đám cưới của con và Hoài Dương, hai người có thể bớt nói lại vài câu được không?”
Ngô Tâm không vui nói: “Tổ chức hôn lễ làm gì nữa, tốt nhất là nên ly hôn càng sớm càng tốt đi.
Con cứ nhất quyết đòi tổ chức lễ cưới này, thì tự đi với Tô Hoài Dương đi, mẹ và ba con cùng với Ngọc Như sẽ không ra ngoài cùng hai đứa mất mặt đầu”
Giang Ngọc Hằng nghe vậy, bỗng nhiên cảm thấy có chút buồn lòng: “Mẹ, tại sao ba mẹ lại không muốn đến dự hôn lễ của con? Con là con gái ruột của hai người mà, làm sao có chuyện tổ chức hôn lễ mà không có ba mẹ ở đó được”
Ngô Tâm khinh thường nói: “Bởi vì ba mẹ không giống như con thích ra ngoài cho mất mặt xấu hổ”
Trong lúc nói chuyện.
Đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng pháo nổ.
Ngay sau đó, liền nghe thấy tiếng nổ vang của động cơ xe thể thao.
Ngô Tâm bị dọa giật cả mình, hùng hùng hổ hổ mắng: "Muốn chết à, ai lại đốt pháo mừng ở trước cửa nhà tôi hả? Có phải bị bệnh hay không?”
Bà ta vừa nói vừa bước ra ngoài mở cửa.
Một giây tiếp theo, vẻ mặt của Ngô Tâm lập tức trơ mặt ra.
Ngoài cửa, hai mươi chiếc xe hơi sang trọng đầu ở cửa ra vào, khắp bầu trời bay đầy hoa tươi, pháo mừng từng | hồi từng hồi vang lên, cảnh tượng khí thế trông rất hoành tráng.
Ngô Tâm nhất thời ngẩn ra, run rẩy nói: “Mọi người mau ra đây xem đi, bên ngoài có một đoàn xe rước dâu tới đấy, con gái ngoan của mẹ, đây không phải là do Tô Hoài Dương làm ra chứ?”
Tô Hoài Dương không khỏi nghi hoặc, anh đúng là đã chuẩn bị một đoàn xe rước dâu, nhưng không phải là lúc này tới.
| Đám người Giang Ngọc Hằng nghe vậy cũng không khỏi kinh ngạc, vội vàng theo Tô Hoài Dương bước đến bên
cửa nhà.
Đưa mắt ra nhìn.
Có hai mươi chiếc Maserati Quattroporte đang đậu ở bên ngoài, dẫn đầu là một chiếc Aston Martin.
Cô em vợ Giang Ngọc Như nhịn không được thốt lên: “Đây cũng thật hoành tráng quá đi, Tô Hoài Dương có thể gọi một đoàn xe sang trọng như vậy sao?”
| Giang Ngọc Hằng dùng ánh mắt không dám tin nhìn Tô Hoài Dương, không khỏi kinh ngạc hỏi: “Tô Hoài Dương, đoàn xe này thật sự là do anh gọi tới sao?”
Tô Hoài Dương lại nói với sắc mặt kỳ quái: “Vợ à, mọi người hiểu lầm rồi, những chiếc Maseratis này chẳng qua chỉ hơn mấy trăm triệu một chiếc, quá rẻ mạt, căn bản không xứng để làm đoàn xe rước dâu của chúng ta.”
“Hơ, Tô Hoài Dương cậu thật là biết khoác lác, chiếc Maserati Quattroporte sang trọng được làm đoàn xe trong mắt cậu cũng không xứng à? Thực đúng là buồn cười quá đi”
Cửa xe Aston Martin được mở ra, Vương Tài và Giang Trúc Nhi khinh thường bước ra ngoài.
Những người thân và bạn bè của nhà họ Giang và nhà họ Vương cũng đều xuống xe.
Mỗi người đều nhìn gia đình Giang Ngọc Hằng với ánh mắt hóng hớt.
| Ba vợ và mẹ vợ, cùng với cô em vợ của Tô Hoài Dương lập tức hiểu ra ngay, hóa ra đây là đoàn xe rước dâu của Vương Tài và Giang Trúc Nhi, không liên quan gì đến Tô Hoài Dương cả.
Lúc này Giang Trúc Nhi đi tới, nhìn thấy váy cưới của Giang Ngọc Hằng còn đẹp hơn của mình, cô ta không khỏi cau mày, cố ý chế nhạo nói: “Chị họ, chiếc váy cưới này của chị trong cũng khá đẹp đấy, đoán chừng có giá khoảng ba bốn triệu đồng nhỉ”
Vương Tài lại khinh thường nói: “E là cũng phải hơn ba bốn triệu đồng, cứ cho là năm sáu triệu đi, dù sao có nhiều hạt thủy tinh như vậy, đem bán ve chai cũng được hơn mười mấy chục ngàn đấy!
Những người khách đều đồng loạt phá lên cười.
“Nhìn bộ váy cưới này đi, được làm giống như thật vậy.
Nếu không phải biết được gia đình của Giang Ngọc Hằng nghèo khó đến mức nào, tôi thật sự đã tưởng rằng mình được chứng kiến thấy cô tiểu thư nhà phú hào nào rồi đó.”
“Nhìn trông giống thiên nga trắng, nhưng trên thực tế ngay cả vịt con xấu xí cũng không bằng”
“Nghèo thì nghèo đi, còn thích khoe mẽ làm chi, đúng thật là hết thuốc chữa rồi”
Danh sách chương