Lời nói của Lâm Nhã Hân giúp Đỗ Long thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại cảm thấy có chút tổn thương. Hắn không nói lại mà ngồi dậy tóm lấy quần áo của hắn đi ra ngoài. Lâm Nhã Hân một tay chống eo ngồi dậy, nói với Đỗ Long:

- Đứng lại! Ăn xong rồi chùi mép định bỏ đi hả, không có cửa đâu! Quay lại cho tôi!

Đỗ Long quay đầu lại, bĩu môi nói với Lâm Nhã Hân:

- Tôi chẳng qua là muốn tắm một cái mà thôi. Khắp người dinh dính mồ hôi cô nghĩ dễ chịu lắm à? Tắm rửa sạch sẽ xong sẽ tiếp tục tính sổ với cô.

Lâm Nhã Hân hừ một tiếng rồi nằm xuống, miệng nói:

- Tắm xong thì cọ sạch bồn tắm cho tôi, tôi muốn tắm bọt.

Đỗ Long đi vào phòng tắm không quay đầu lại, nói:

- Bản thiếu gia đây không phải là nhân viên phục vụ. Tôi luôn tắm vòi hoa sen. Nếu cô muốn tôi phục vụ cho cô thi ngoan ngoãn chút. Chúng ta cùng tắm uyên ương trong bồn tắm!

Sau khi thân thể cường tráng rực đỏ của Đỗ Long biến mất trước mặt Lâm Nhã Hân, cô đột nhiên khẽ cười. Đợi tới khi Đỗ Long điều chỉnh nước ấm đang tắm gội, Lâm Nhã Hân đột nhiên mở cửa phòng tắm đi vào.

Đỗ Long cười hì hì nói:

- Hân, cô thực sự rất ngoan. Mau rửa sạch bồn tắm, chúng ta cùng tắm bọt.

Lâm Nhã Hân bĩu môi nói:

- Bồn tắm của tôi ngày nào cũng cọ rửa, lúc nào cũng sạch sẽ. Tôi chẳng qua muốn thử cậu chút thôi. Không ngờ mới thử một lần đã lộ ra hết, chiếm được lời lớn như vậy mà đến chuyện nhỏ này cũng không muốn làm. Từ đó có thể thấy cậu là một chàng trai không có lương tâm!

Sau khi để quần áo vừa thay ra vào chậu giặt, Lâm Nhã Hân bước vào trong bồn tắm. Đỗ Long tắt vòi hoa sen, cũng bước vào trong bồn tắm, đặt mông ngồi phía sau lưng Lâm Nhã Hân, hai tay luồn qua dưới nách cô, nhẹ nhàng bưng lấy đôi thỏ ngọc nặng trịch trước ngực cô.

Lâm Nhã Hân vặn vẹo thân mình bất mãn. Đỗ Long thân mật ghé bên tai cô nói:

- Đừng có dở tính trẻ con ra, tôi không phải đang chơi đùa với cô? Lâm Nhã Hân hừ nhẹ một tiếng, cuối cùng cũng không lấy chuyện này để làm nũng nữa. Cơ thể cô hơi nghiêng về phía trước, sau khi điều chỉnh lại nước nóng, cơ thể cô lại nằm trong lòng Đỗ Long. Nước dần dần ấm lên, hai người không nói câu gì cho tới khi nước đủ ấm. Lâm Nhã Hân từ từ điều chỉnh mức nước ấm đưa vào nhỏ lại, thoải mái quay trở lại trong lòng Đỗ Long. Cảm thấy một vật nóng như lửa ở sau lưng mình, Lâm Nhã Hân mới xấu hổ nói:

- Đỗ Long, chút rượu vang đó chỉ để tôi to gan một chút, còn không đến mức khiến tôi say không nhận ra cậu là ai. Tôi thực sự cố ý dụ dỗ cậu. Từ sớm tôi đã bắt đầu dụ dỗ cậu, thật không dễ dàng mới quyến rũ cậu lên giường thành công… Đỗ Long, cậu sẽ không vì thế mà xem thường tôi, cảm thấy tôi là một phụ nữ dễ dãi chứ?

Đỗ Long dở trò trên người Lâm Nhã Hân, đồng thời cười nói:

- Điều này sao có thể? Tôi còn phải cám ơn cô đã cho tôi cơ hội này. Cô còn nhớ những lời chúng ta nói sáng nay không? Tôi hỏi cô tại sao không tìm người để gả, cô nói chưa chọn được người phù hợp, vậy bây giờ tính ra tôi đã đủ tư cách chưa?

Lâm Nhã Hân vỗ vỗ mặt nước nói:

- Chỉ một chút thôi, cự ly đủ tư cách còn kém xa hàng vạn dặm!

Đỗ Long cười nói:

- Có phải là chỉ có người có năng lực phù hợp mới có thể xuống cái mật thất dưới đất kia?

Cơ thể Lâm Nhã Hân cứng đơ lại, sau đó than nhẹ một tiếng:

- Có lẽ… Đỗ Long, tôi không thể phủ nhận rằng có chút thích cậu, nếu không tôi tuyệt đối sẽ không quyến rũ cậu. Trong mắt tôi, cậu là cậu em trai có thể làm bạn với tôi giúp tôi vượt qua thời khắc cô đơn. Cậu không phải có tâm lí trách nhiệm gì cả, tôi sẽ không quấn lấy cậu, cũng sẽ không can thiệp hoặc phá hoại cuộc sống tình cảm của cậu. Sau này chỉ cần cậu đồng ý ở bên giúp đỡ tôi những lúc tôi cần… cũng không nhất định phải lên giường… tôi đã rất mãn nguyện rồi.

Đỗ Long thẳng thắn đáp:

- Được, sau này chỉ cần tôi có thời gian rảnh, bất cứ lúc nào cô có thể gọi tôi đến cùng cô. Tuy nhiên cô cũng phải đồng ý với tôi, trong lúc đang ở cùng tôi quyết không được thân mật quá mức với người đàn ông khác, nếu không tôi sẽ ghen đấy!

Lâm Nhã Hân cọ cọ lòng bàn chân của Đỗ Long, cười ha ha nói:

- Tôi còn chưa hạn chế cậu qua lại với người con gái khác mà cậu đã bắt đầu yêu cầu tôi. Cậu thật sự là chàng thanh niên thích ghen tuông!

Đỗ Long nghiêm nghị nói:

- Sai rồi, đàn ông đều rất hẹp hòi. Người khác kính tôi một thước, tôi sẽ kính họ một trượng. Cô đang cọ lòng bàn chân tôi một lúc, tôi sẽ trả lại cô gấp trăm lần!

Nghe được lời Đỗ Long, Lâm Nhã Hân sợ tới mức đứng lên muốn chạy trốn, nhưng lại bị Đỗ long ôm chặt lấy hai chân. Lâm Nhã Hân lảo đảo ngã lên bên cạnh bồn tắm. Cô còn chưa kịp kêu đau, đột nhiên cảm thấy hai chân đập trong nước của mình vân đang nằm trong bàn tay quỷ dữ của Đỗ Long. Sau đó Lâm Nhã Hân liền cảm thấy gan bàn chân bị vạch một đường. Loại cảm giác tê dại này khiến Lâm Nhã Hân như bị điện giật vậy. Sau khi kinh hãi kêu lên một tiếng liền cười khanh khách, chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn. Chân bị Đỗ Long tóm được một lần nữa được kéo lại trong nước. Sau đó cô thấy Đỗ Long nâng hai chân cô lên trước mặt ngắm ngắm.

- Buông tay ra, có gì đáng xem chứ…

Lâm Nhã Hân gắt giọng, nhưng trong lòng lại rất thích. Cô biết rằng đôi chân này của mình trong mắt người đàn ông thật đẹp biết bao, cũng biết rằng có rất nhiều người đàn ông bắt được cơ hội sẽ nhìn trộm chân cô. Tuy nhiên người có thể nâng lên ngắm nhìn với cự ly gần như vậy thì cho tới nay mới chỉ có hai người.

Ngay từ lần gặp đầu tiên Đỗ Long đã muốn nâng chân của Lâm Nhã Hân trên tay từ từ ngắm nhìn rồi, chỉ có điều vẫn chưa có cơ hội, tình cờ nhìn được cũng chỉ có thể cố nén kích động trong lòng. Nhưng hôm nay có thể không giống như vậy. Hắn dùng hai chân kẹp lấy hai chân của Lâm Nhã Hân, sau đó có thể mặc sức thưởng thức, ngắm nghía.

Chân của Lâm Nhã Hân rất đẹp, Đỗ Long từ lâu đã biết vậy, nhưng hắn không dự đoán được đôi chân đẹp đẽ này ở trong nước lại càng không thể nói được lời nào. Chỉ nhìn đôi chân dài thanh tú, mắt cá chân lung linh, gót chân tròn tinh tế, lại còn lòng bàn chân hồng hồng trắng trắng, đáng yêu nhất là mười ngón chân màu hồng xếp chặt cùng nhau. Nếu khép lại cả hai chân, mười ngón chân kia tựa như một chuỗi vòng mã não đẹp đẽ…

Ánh đèn xuyên qua làn nước trong suốt khiến đôi chân xinh đẹp kia được chiếu rọi càng thêm mỹ lệ. Đặc biệt là khi mặt nước dập dờn nổi lên, ánh sáng không ngừng biến đổi, đôi chân kia dường như có được ma lực thần bí, có sức hấp dẫn mạnh mẽ đối với Đỗ Long.

- Còn không buông tay à?

Lâm Nhã Hân nói:

- Tôi trở về còn chưa tắm đâu, rất bẩn đó!

Nghe được lời của cô, Đỗ Long trên mặt cười gian ác nói:

- Thật sao. Không những bẩn mà còn rất hôi. Tôi sẽ rửa giúp cô!

Dứt lời, tay Đỗ Long không ngừng cọ cọ dưới lòng bàn chân của Lâm Nhã Hân. Lâm Nhã Hân lại kêu lên kinh hãi, giãy dụa như cá lớn bị vớt lên bờ. Khi cô rơi xuống nước một lần nữa, miệng cô chỉ có thể phát ra những tiếng cười đứt quãng như bị điên vậy.

Lâm Nhã Hân cười đến mức không còn sức lực, thanh âm có chút khan khan lại, nước mắt nước mũi cầu khẩn nói:

- Tha cho tôi đi…

Đỗ Long nhân cơ hội uy hiếp nói:

- Muốn tôi tha cho cô, trước tiên cô phải đồng ý với tôi, sau này nếu không được sự cho phép của tôi cô không được ở một mình với người khác!

Lâm Nhã Hân do dự một lúc, Đỗ Long lại vạch một vòng ở gan bàn chân cô, Lâm Nhã Hân vội vàng gật đầu đáp:

- Được rồi, tôi đồng ý…mau thả chân tôi ra.

Đỗ Long lại nói:

- Sau này cô phải gọi tôi là Long, đưa cho tôi một chìa khóa nhà cô. Tôi muốn bất cứ lúc nào cũng có thể tới chỗ cô. Đây không phải là điều cô mong đợi sao?

Lần này Lâm Nhã Hân không chút do dự vội vàng gật đầu nói:

- Được! Tôi cho anh, cái gì cũng cho anh, hài lòng chưa? Mau thả tôi ra…

Đỗ Long vẫn không có ý định buông tay…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện