Vẻ mặt lạnh lùng của Tiêu Lăng thật dọa người.

Anh chậm rãi đứng dậy từ ghế mây, sắc mặt càng ngày càng lạnh, thân hình cao lớn mang theo cảm giác áp bách mãnh liệt, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tô Tố.

Anh không hề nghĩ tới, anh tự thấy mình đối xử với Tô Tố đủ tốt, thật không ngờ đến nàng cô lại không cảm kích.

Cô nói với anh nhiều nhất chính là “Không!”

Không được! Không muốn!

Không thể!

Không cho phép!

Chưa bao giờ ngoan ngoãn qua, mỗi lần anh đối mặt với cô đều có cảm giác rất bất lực.

“ Tô Tố, anh mua cho đồ cho em là bởi vì anh thích em, muốn tặng quà cho em vui, lúc trước thì thôi vậy, bây giờ anh là bạn trai danh chính ngôn thuận của em, tặng quà cho em cũng là chuyện đương nhiên, vì sao em lại không thể nhận, còn nói là......” Anh dừng một chút, ánh mắt thâm thúy như là kết thành một lớp băng, “Hay là nói, em căn bản không tính tiếp tục với anh, giờ là do anh ép em quá nên em không thể không đồng ý đến với anh, em là đang chuẩn bị rút lui bất cứ lúc nào, em cảm thấy có công bằng với anh không?”

Tô Tố sửng sốt.

Đây là lần đầu Tiêu Lăng nói nhiều với cô thế, cô bị lời của anh làm chấn động, không biết phản bác làm sao.

Cô nín thở, cười khổ không thôi.

Cô thừa nhận, anh ta phân tích đúng.

Cô chưa từng nghĩ qua có thể cùng Tiêu Lăng kéo dài lâu, cho nên theo bản năng không đồng nhận quà của anh.

Cô cúi đầu xuống, mái tóc dài rủ xuống, “Thật xin lỗi.”

Không khí chốc lát đóng băng lại.

Tô Tố hoàn toàn không dám ngẩng đầu, sợ nhìn thấy dáng vẻ nổi giận của Tiêu Lăng.

Bên tai chỉ nghe được tiếng “lộp bộp” của những hạt mưa ngoài cửa sổ, Tô Tố nắm chặt lấy váy, căng thằng đến có thể nghe được tiếng tim mình đập.

Một phút.

Hai phút.

Năm phút trôi qua, vẫn không có ai nói chuyện.

Tô Tố nuốt nước miếng, lặng lẽ ngẩng đầu nhìn Tiêu Lăng một chút.

Đập vào mắt, vẻ mặt không biểu cảm của Tiêu Lăng, ngũ quan lạnh lùng cứng nhắc.

Tô Tố cắn chặt môi.

Thời gian cô quen biết Tiêu Lăng không lâu lắm, thế nhưng cô vẫn hiểu anh được vài phần, trên mặt anh lúc giận không nhất định là đang tức giận, Nhưng lúc mặt không hề có biểu cảm gì, thì chắc chắn là đang giận rồi. Cô nhẹ nhàng kéo tay anh, cúi đầu nhận lỗi, “ Em sai rồi em sai rồi, em không nên nói những lời này.”

Tiêu Lăng ép mình tỉnh táo lại.

Anh rất giận, nhưng nhìn thấy vẻ mặt đáng thương của cô như vậy liền không thể không mềm lòng.

Hắn cười khổ không thôi, anh chẳng phải vì cô khác với những phụ nữ khác, cho nên mới sẽ bị cô thu hút sao? Anh hít thật sâu, đưa tay đè lên vai của cô, nâng cằm cô lên và nhìn vào mắt cô, “Tô Tố, anh đối với em rất nghiêm túc, điểm này không thể nghi ngờ.Em không cần lo lắng nhiều như vậy, yên tâm ở bên cạnh anh, hưởng thụ mọi thứ anh cho em.”

Hô hấp Tô Tố ngưng lại.

“ Tô Tố, anh nói cho em nghe lần cuối cùng, tình cảm anh đối với rất nghiêm túc!

“Em, em biết.”

Tâm trạng Tô Tố rất lộn xộn.

Tiếng gõ cửa vang lên, làm dịu bầu không khí lạnh lẻo cứng nhắc bên trong phòng. Tiêu Lăng nhìn cô thật sâu, bước ra khỏi phòng khách, Tô Tố cũng đi theo.

ở trước cửa phòng là người quản lí phòng khách mà sáng nay gặp phải.

“ Tiêu thiếu, bữa tối đã sắp xếp xong xuôi, bây giờ ngài có tiện xuống lầu không?”

“ Được, tôi biết rồi.”

Cửa phòng đóng lại, Tô Tố áy náy gục đầu xuống, ban ngày mọi chuyện còn tốt đẹp, nhưng bây giờ bởi vì cô, bầu không khí đều hết rồi.

“Thật xin lỗi......”

Tiêu Lăng rốt cục thở dài, đưa tay nắm lấy tay của cô, “ Đi thôi, xuống lầu ăn cơm.”

......

Không giống với bầu không khí trong khách sạn.

Trong biệt thự của Tô gia ai cũng đều nôn nóng.

Tô Đại Khuê trong bữa tối trực tiếp lật bàn ăn.

Tô Huệ cùng Tô Kiến hết hồn, Kiến bị nước canh bắn đầy người, “soạt” một cái từ trên ghế nhảy dựng lên, “Ba, đang ăn cơm mà ba đây là làm gì thế, con mấy ngày nay đâu có gây họa đâu, trong công ty cũng lấy được quyền sửa chữa của biệt thự Tân Hải, ba không phải nên vui sao, nổi nóng gì với tụi con!”

Tô Đại Khuê bị đâm trúng vết thương, mặt đều đỏ lên, chỉ vào Tô Kiến chửi lớn, “Ngươi câm miệng cho ta.”

“Câm miệng chi, con lại không nói sai.”

Lý Ái Liên liền kéo lấy tay áo của Tô Kiến, nháy mắt với hắn, “Đừng nói nữa, không thấy được ba con đang giận đó sao.”

Tô Kiến cũng không ngốc, lúc này cũng nhìn ra vấn đề, ngậm miệng lại.

Nếu nói đứa con trong nhà được yêu thích nhất, chắc chắn không phải Tô Kiến, mà là Tô Huệ miệng lưỡi ngon ngọt. Tô Kiến nháy mắt liếc với Tô Huệ, Tô Huệ bất đắc dĩ từ trên ghế đứng lên, đi đến bên người Tô Đại Khuê, đưa tay giúp ông hả giận.

“ Ba, hai ngày trước không phải ba còn rất vui sao? Hôm nay sao thế ạ, công việc không thuận lợi sao?”

Sự tức giận của Tô Đại Khuê hoàn toàn bị áp chế xuống, giận dữ nhìn ba người, mắng to, “mấy người các người đều chỉ biết ăn, lần này công ty xong đời rồi, sau này chúng ta đều mất hết!”

Mẹ con ba người nhất thời giật mình.

vinh hoa phú quý mà Lý Ái Liên hưởng thụ trong những năm nay, giờ đây để bà sống lại cuộc sống trước kia chắc chắn là bà sống không nổi, nghe vậy liền giật mình, vội vàng hỏi, “Lão gia, chuyện gì xảy ra, trong công ty không phải lấy được dự án rồi sao, còn là đơn hàng lớn, làm sao lại phải xong đời.”

Tô Kiến cắn răng mắng to, “Không phải là vật liệu xây dựng không đúng quy định đó sao, tên quản lý không biết điều kia, con đưa hắn hồng bao hắn cũng không chịu nhận, gây đến tầng trên của Hoàn Vũ! Bây giờ Hoàn Vũ chẳng những muốn hủy hợp đồng với chúng ta, còn muốn tố cáo chúng ta, chờ nhận được giấy gọi của tòa, vậy chúng ta sẽ xong đời!”

Hắn vì chuyện này không biết chạy hết bao nhiêu quan hệ, nhưng kết quả cuối cùng đều là bất lực.

công ty Hoàn Vũ muốn chỉnh một công ty xây dựng nho nhỏ như hắn, căn bản chính là chuyện bất cứ lúc nào.

Thời gian hai ngày ngắn ngủi, tóc hắn đều bạc hết.

Mặc dù như thế, vẫn không tìm thấy cách giải quyết!

“ Ba ba! Sao ba có thể sử dụng vật liệu xây dựng không hợp qui cách!”

Tô Kiến nhịn không được phàn nàn, đừng nói là người khác, ngay cả người không hiểu chuyện làm ăn như hắn cũng biết, có thể lấy được dự án biệt thự của tập đoàn Hoàn Vũ, là chuyện khó khăn cỡ nào! Dưới tình huống bình thường, những chuyện thế này đều phải đấu thầu, bọn họ có được cơ hội này, có thể nói phần lớn là do cơ duyên trùng hợp.

Tình huống như vậy, dù là công ty xây dựng nào nhận được đơn hàng này đều sẽ làm rất tốt, coi như không kiếm tiền cũng phải làm thật tốt.

tập Đoàn Hoàn vũ là xuất thân từ bất động sản, nếu như có thể tạo mối quan hệ tốt đẹp với họ, sau này việc kinh doanh của công ty căn bản không cần phiền. Coi như không thể hợp tác lâu dài với Hoàn Vũ, biệt thự sửa xong rồi, làm rạng danh tiếng của công ty, sau này còn phiền vụ không có mối làm ăn sao!

Tô Kiến giận dữ không thôi.

Kiến thức cũng thật hạn hẹp, chắc chắn là chỉ nghĩ tới móc tiền rồi.

“ Ngươi còn nói ta, ta không móc tiền ra, số nợ cờ bạc mà hai ngày trước ngươi nợ, ai trả cho ngươi! Tô Đại Khuê chỉ vào mũi Tô Kiến mắng to, đứa con bất hiếu này, nếu như không phải các ngươi bại gia, ta có thể làm như vậy sao!”

Tô Kiến cười lạnh, “rốt cuộc là vì ai, trong lòng ngươi rõ nhất.”

“Ngươi......”

“ Đủ rồi! Tô Huệ dậm chân, hét lớn một tiếng, “ Lúc này là lúc cãi nhau sao, giải quyết vấn đề mới là quan trọng nhất!”

“ Việc đã như thế này, còn giải quyết thế nào?” Tô Đại Khuê chán nản ngồi phịch xuống ghế.

“ Ai nói không thể giải quyết.” Tô Huệ cười lạnh một tiếng, “Không phải Còn có Tô Tố sao!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện