Tiêu Lăng lái xe đi được nửa cái thành phố A, đưa cô đi từ cực nam đến cực bắc, đợi đến lúc không mấy dễ dàng xe dừng lại, Tô Tố đã ngủ thiếp đi.

  Chiếc xe dừng bánh, Tiêu Lăng ngoảnh đầu lại nhìn thấy Tô Tố nghiêng đầu trên cửa sổ xe ngủ rất là ngon lành. Nét ngủ của cô không được tốt, đôi mày thon đang cau nhẹ, đôi môi hồng mọng hơi mở, để lộ ra hàm răng trắng tinh, góc miệng… còn có một chút nước bọt lấp lánh.

  Cô cuộn người vào áo khoác của anh, dường như có chút lạnh, cô quấn lấy áo khoác của anh rất là chặt, để lộ ra những ngón tay trắng muốt. Quần áo đã che đi thân hình nóng bỏng của cô, nét ngủ say lúc này của cô hồn nhiên như một đứa trẻ.

  Tiêu Lăng đứng ngây người.

  Nhìn cô khoác áo của anh ngủ thiếp đi, tự nhiên khiến anh có một cảm giác ấm áp.

  Gặp ma rồi!

  Anh không chút khách sáo vỗ vào mặt của cô,”Dậy đi nào!”

  “Uhm… Cảnh Thụy, để mẹ ngủ thêm lát……”

  Chốc lát, hốc mắt của Tiêu Lăng sâu lắng như vòng xoáy dưới đáy biển.

  Cảnh Thụy?

  Rất là hiển nhiên đây là tên của một người đàn ông, người phụ nữ chết tiệt này còn dám nói bản thân chưa có bạn trai, vậy người tên Cảnh Thụy này là ai? Có thể khiến cô đang trong cơn mơ vẫn thì thầm gọi tên, chắc hẳn có một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng cô.

  Người phụ nữ chết tiệt này!

  Tiêu Lăng cắn chặt răng, trong giây phút này ghen tức đến nỗi muốn nuốt nguyên người Tô Tố vào bụng.

  ……

  Tô Tố đang ngủ bỗng cảm thấy sau lưng có một luồng gió âm thổi đến, lạnh đến nỗi cô phải run cầm cập.

  Cô mơ mơ màng màng mở đôi mắt mỏi mệt, thấy trước mặt là một gương mặt tuấn tú, kèm theo là một đôi mắt xanh mơn mớn, đáng sợ như một con sói.

  Cô giật bắn người, tỉnh ngủ hoàn toàn.

  “Tiêu Lăng? Sao anh nhìn tôi chằm chằm vậy, làm tôi hết cả hồn biết không.” Cô ôm chặt lấy áo, bây giờ mới phát hiện chiếc xe đã dừng lại, cô vươn cổ ngó xe đang dừng ở đâu, nhưng nhìn qua nhìn lại vẫn không thấy thân thuộc, cô nghi hoặc nhìn anh, “Chúng ta đã đến rồi sao, ở đây không giống như là khách sạn……”

  Thông thường bữa tiệc không phải đều lựa chọn tổ chức ở khách sạn sao.

  “Cảnh Thụy là ai?”

  “Hả?” Tô Tố vừa tỉnh giấc, đầu óc chưa được tỉnh táo lắm, nhất thời không có phản ứng.

  Thoạt nhiên cách phản ứng như thế trong mắt Tiêu Lăng, hoàn toàn là đang giả ngốc!

  Nét mặt của anh càng lạnh lùng, cánh tay của anh ghì chặt lấy tay cô bất giác đã dùng sức, “Tôi hỏi cô thêm một lần nữa, Cảnh Thụy là ai?”

  “Á, đau……”

  “Trả lời tôi, đó có phải người đàn ông bên ngoài của cô không?”

  Trời ạ!

  Anh tự nhiên dám nói Cảnh Thụy là đàn ông bên ngoài của cô, đó là bảo bối yêu quý,là con trai cưng của cô không được sao. Tô Tố khẳng định lần nữa người này tuyệt đối có bệnh hoang tưởng. Cánh tay cô ngày lúc càng đau, gương mặt nhỏ nhắn của cô nhăn nhó, “Anh có thể buông tay tôi ra trước được không.”

  “Trả lời tôi!” Anh lạnh lùng hỏi lại thêm một lần.

  “Là bạn trai cũ của tôi, bạn trai cũ được chưa!” Tô Tố bị ép quá, chỉ có thể đưa ra đáp án này cho anh. Nhưng Tô Tố phát hiện, sau khi cô nói xong, nét mặt của Tiêu Lăng càng đáng sợ hơn.

  “Ồ---- bạn trai cũ. Rất tốt! Rất tốt!

  Chia tay rồi vẫn còn quyến luyến, hô hô, Tô Tố, cô giỏi thật đấy!

  Tô Tố căng thẳng đến nỗi không dám nhúc nhích.

  Tiêu Lăng của bây giờ rất là đáng sợ, rõ ràng giống như là con quỷ Satan bước ra từ địa ngục……

  “Anh……”

  “Xuống xe!”

  “Oh!”

  Tô Tố nhún lấy cổ, hoàn toàn không dám làm trái lời. Mở cửa xe bước xuống, Tiêu Lăng khóa ngay cửa xe, tiện tay vứt luôn chìa khóa xe vào anh bạn nhỏ đang gác cửa.

  Tô Tố lúc này mới phát hiện Tiêu Lăng dẫn cô đến trước cổng một căn biệt thực độc lập, trong biệt thự ánh đèn sáng trưng, nhưng nhìn vào lại không giống kiểu dạng biệt thự nhà ở.

  Đầu óc của Tô Tố có chút rối mù, chần chừ không dám bước vào.

  “Còn ngây người ở đó làm gì, đi!”

  “Đó……”

  Tiêu Lăng lạnh lùng nhìn quét qua, Tô Tố lúc này không dám hé lời, cúi đầu ủ rũ đi theo Tiêu Lăng vào biệt thự.

  Biệt thự này là biệt thự nhỏ hai tầng, hai người vừa bước vào nhà, thì có một người cô gái xinh đẹp tầm 20 tuổi hơn ra đón tiếp, cô ấy mặt trên người bộ áo liền quần trắng đen, phần thân trên là kiểu áo hai dây đơn giản, phần thân dưới là loại quần Harem khổ rộng. Đầu tóc cột hình đuôi ngựa gọn gàng, trông như phong cách của một nữ hoàng thực thụ. Nhìn thấy Tiêu Lăng cô ấy có chút ngạc nhiên, ”A, Tiểu Lăng? Sao em lại tới rồi?”

  Tiểu Lăng?

  Môi của Tô Tố giật một cái.

  Ánh mắt nghi hoặc của cô nhìn về toàn thân đang toác ra vẻ lạnh lùng của Tiêu Lăng. Cách xưng hô này so với hình tượng của anh…… hoàn toàn không hợp tí nào?

  Tiêu Lăng lạnh lùng nhìn vào cô gái ấy, đưa tay đẩy Tô Tố qua đó, “Trong ba tiếng, sửa soạn tốt cho cô ấy.”

  Cô gái ấy chẳng hề hoảng sợ trước vẻ mặt lạnh lùng của anh, liếc sang anh một cái thì không ngó ngàng tới nữa, cô ta cười tít mắt nắm lấy tay của Tô Tố, kéo cô vào trong nhà, “Tôi tên là Tiêu Khả, là chị họ của Tiểu Lăng, tiểu muội muội, em tên gì thế?”

  Thì ra là chị họ của anh, hèn gì.

  Nhưng chị họ của Tiêu Lăng nhìn thân thiện hơn nhiều so với anh.

  Tô Tố đi theo chị vô phòng, ngại ngùng gãi gãi đầu, “Em tên Tô Tố.”

  Đến phòng, nhìn vào đồ đạc phía trong phòng, Tô Tố trố mắt ngạc nhiên, phòng này không phải phòng nghỉ ngơi, trong phòng để đầy những đồ trang điểm ngăn nắp, còn có thanh kẹp và máy nhiệt, hiển nhiên là một căn phòng trang điểm.

  Tiêu Khả cười híp mắt kéo Tô Tố ngồi xuống cái ghế da trước gương, cúi đầu cười tít mắt nhìn cô, “Chị gọi em bằng Tố Tố, em không ngại chứ?”

  Tô Tố lắc đầu.

  “Tô Tố, em năm nay bao nhiêu tuổi rồi? Ở nhà làm công việc gì thế, hôm nay em muốn được tạo hình như thế nào đây?”

  Tô Tố mồ hôi chảy như tắm.

  Đây không phải là tra xét hộ khẩu sao.

  Nhưng mà ấn tượng cô đối với Tiêu Khả cũng tốt, vẫn cứ trả lời cô ấy, “Năm nay em 21 tuổi. ở nhà…… làm trang trí, có thể đợi chút mới tạo hình được không?”

  “Ủa, sao vậy?”

  “Em muốn đi tắm trước……”

  Hôm nay cô đã đóng phim cả ngày trời, thân thể sớm đã ra mồ hôi ướt đẫm người, lại bị gió lạnh của máy điều hòa thổi khô, thân thể nhớt nhớt vô cùng khó chịu.

  Tắm?

  Tiêu Khả nhìn vào ánh mắt Tô Tố có chút thay đổi, cô nhìn trên người Tô Tố đang khoác áo khoác, ánh mắt thoắt ngạc nhiên, “Em và Tiểu Lăng……”

  “Không phải như chị nghĩ đâu, hôm nay em làm việc cả ngày, mồ hôi ướt đẫm cả người, vẫn chưa tắm.” Mồ hôi đầy mặt của Tô Tố, vẻ mặt đùa cợt của Tiêu Khả rất là rõ ràng.

  “Làm việc, em mới 21 tuổi là đã đi làm rồi à?”

  “Uhm, em hiện đang đóng phim ở tổ làm phim.”

  Ánh mắt của Tiêu Khả trong tức thì sâu lắng khiến người ta nhìn không thấu, cô cúi đầu nhỏ tiếng thì thầm một câu,”Không ngờ lại là diễn viên……”

  Tô Tố cười cười, không nói. Ấn tượng tốt về cô vơi đi không ít.

  Cô biết rằng, một số người ở xã hội thượng lưu đều coi thường diễn viên, đều cảm thấy rằng nghề diễn viên như là kẻ diễn kịch, là một ngành nghề không có giá trị lớn.

  Nhưng cô không cảm thấy như vậy, diễn viên là một công việc rất có ý nghĩa, có thể diễn được cuộc sống thiên biến vạn hóa, cô rất là yêu thích công việc này.

  Không khí bỗng chốc có chút gượng gạo.

  Tiêu Khả nhạy bén phát giác được tâm trạng đổi thay của Tô Tố, trong lòng nghĩ đây quả là một cô nàng tinh tế, Tiêu Khả cười cười với cô:” Chị không phải không thích nghề diễn viên, chỉ là có chút kinh ngạc không ngờ rằng em là diễn viên.” Cô vừa nói vừa kéo tay Tô Tố đứng dậy, “Chị dẫn em đi phòng tắm nhé.”

  Tô Tố đi vào phòng tắm của biệt thự, xả qua vòi sen, sau khi cởi hết quần áo mới phát hiện, hôm nay sợi dây thép treo trên bụng nhỏ của cô đã ửng đỏ nguyên vùng, thậm chí có đẫm chút máu tươi.

  “Hey---“

  Nước nóng vừa dội vào, cô càng đau đến nỗi nhức răng tê miệng.

  Lúc thoa sữa tắm, cô quả thật không nhịn được nữa rồi, đau đớn la lên một tiếng.

  Tiêu Khả đang đợi bên ngoài, nghe thấy tiếng động bên trong, tưởng là Tô Tố gọi cô, đưa tay ra đẩy nhẹ cửa phòng tắm, thấy ngay vết thương trên bụng của cô, la lên một tiếng lớn.

  “A---“

  Tiếng động này làm kinh động đến Tiêu Lăng đang ngồi ghế sofa ở phòng khách, anh cau mày, bước nhanh đến.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện