Từ trước đén nay, cờ bạc là thứ có tính gây nghiện, hơn nữa người chơi mấy trò cờ bạc này luôn có một loại tâm lí may mắn. Mấy người đó đều nghĩ, sẽ có người có vận khí nghịch thiên, mà người đó vì sao không thể là mình? Càng nghĩ như vậy thì càng lún sâu hơn.
Vị ông chủ Kha này thời điểm tới chơi trên người chỉ mang theo 10 ngàn, bây giờ không chỉ không có 10 ngàn, hơn nữa ông ta còn thiếu tên mập kia đến 200 ngàn.
Đúng vậy, trong một đêm, ông ta thua từ 40 ngàn đã lên đến 200 ngàn. Mặc dù sau hai giờ sáng ông ta cũng đã thắng lại rồi, đáng lẽ ông ta nên sớm đem trả 40 ngàn lại. Kết quả là ông ta nghiện rồi, cũng không có thu tay nêm kết quả về sau bắt đầu thua, thua liên tục.
Quá một đêm, 200 ngàn tiền nợ giống như một ngọn núi đè lên người ông ta.
“Xong rồi.” Hoàn cảnh trong nhà ông ta biết rất rõ, bây giờ trong nhà mình làm gì có 200 ngàn để mà trả nợ?
Nói về điều này, tại sao phải tốn quá nhiều độ dài chữ như vậy để mô tả ông chủ Kha?
Đó là bởi vì ông chủ Kha này, thực ra cũng có một chút quan hệ với Cổ Dục.
Không biết mọi người còn nhớ không, thời điểm sinh nhật của cha Lý Vân Vân, trong nhà hàng có một người là cô hai và dượng hai rất đáng ghét, muốn tác hợp cho Lý Vân Vân đi làm tình nhân của một người đàn ông trung niên?
Ông chủ Kha này, chính là dượng hai của Lý Vân Vân.
Ông ta tên đầy đủ là Kha Tử Nhiên, trước khi đắc tội với Cổ Dục, kỳ thực ông ta cũng có một chút tên tuổi ở vùng xung quanh đây. Ông ta là một tay môi giới, cũng coi như có chút mặt mũi và tiền bạc.
Nhưng kể từ sau khi đắc tội với Lý Vân Vân, mặc dù Cổ Dục không có đi tìm ông ta gây phiền phức.
Nhưng mà ông chủ mà ông ta muốn hợp tác cho Lý Vân Vân lại mở lời.
Trực tiếp làm rõ ông ta đã đắc tội với Cổ Dục, từ đó về sau công việc làm ăn của ông ta đặc biệt khó tìm.
Trước kia ông ta làm ăn rất tốt, một là bởi vì ông ta không biết xấu hổ, hai là bởi vì ông ta đã làm rất lâu. Cho nên mọi người có chút quen thuộc, có chuyện gì là tìm ông ta hỗ trợ, tiếp đó cho một chút phí khổ cực.
Nhưng hiện giờ nghe nói tên này rất có thể dẫn vong đến phá nhà mình, làm sao còn có người dám đến tìm ông ta? Cũng không phải không có nhân tài mới nổi làm việc này để kiếm sống, cho nên mấy tháng gần đây ông ta trải qua rất khổ.
Chính là bởi vì không có việc làm để kiếm sống, cô hai của Lý Vân Vân cũng không phải người hiền lành gì. Nếu kiếm được tiền thì bà ta ở mọi phương diện đều ngoan ngoãn, kiếm không được tiền thì hận không thể đuổi ông ta ra bên ngoài ngủ. Chính bởi vì áp lực hai mặt từ trong nhà và bên ngoài ông ta phải chịu. Cho nên ông ta mới muốn đi chơi một chút để giải tỏa áp lực.
Kết quả ông ta lại khiến chính mình rơi vào bẫy, nếu như quay trở về thì có lẽ cô hai của Lý Vân Vân sẽ cào nát mặt ông ta, nhưng cứ như vậy mà gánh vác là không được.
Ông ta không có bạn bè nào có thể cho ông ta mượn 200 ngàn.
Trong nhà ông ta cũng không có ai có số tiền lớn như vậy, đừng nhìn tên mập vừa rồi cười ha hả nói không cần gấp. Nhưng ông ta có thể chắc chắn nếu như nửa tháng nữa không trả, tên mập này có thể đánh gãy tay ông ta. Nghĩ tới đây, ông ta không khỏi hừ lạnh một cái.
Về nhà chắc chắn không được, ông ta không thể để cho cô hai Lý Vân Vân biết chuyện này. Không có chỗ mượn tiền, cũng không có chỗ chạy trốn, hiện tại ông ta vô cùng đắn đo.
“Ay! Nếu như mình biết người có tiền thì tốt rồi….A? Người có tiền?” Trong lúc ông ta đứng tại chỗ, có chút ảo não và đắn đo, đột nhiên ông ta đã nghĩ đến một người….
“Đi tìm hắn.” Trong mắt của Kha Tử Nhiên bùng lên một ngọn lửa nhỏ, ông ta không khỏi nở một nụ cười, tiếp đó quay người đi về phía đại lộ.
“Em phải trở về đốt ít lửa trong nhà.”
“Được! Đi sớm về sớm.”
Mà vào lúc này, trước cửa nhà Cổ Dục, Lý Vân Vân đang nói chuyện cùng Cổ Dục. Cô và Lâm Lôi trước đó đã lấy một ít than về nhà để đốt sưởi ấm, Cổ Dục cũng biết chuyện này. Nhưng trước khi cô đi, cô cũng nói cho Cổ Dục một tiếng mình đi làm cái gì, chuyện này là một loại ăn ý.
Sau khi Lý Vân Vân đi, Cổ Dục cũng ngồi ở sân trước, trêu chọc Vua Núi, Tiêu Hoàng Hậu và Trưởng Công Chúa. Gần đây bụng của Tiêu Hoàng Hậu có chút sưng lên. Cổ Dục là ai?
Bậc thầy đông y, mặc dù dùng bậc thầy đông y xem bệnh cho sói có chút kì quái, nhưng hắn liếc mắt đã nhìn ra, hẳn là Tiêu Hoàng Hậu đã mang thai.
Đây là một tin tức tốt, xem ra trong nhà Cổ Dục sắp có thêm một miệng ăn.
Mấy ngày gần đây, Cổ Dục chuẩn bị đồ ăn cho Tiêu Hoàng Hậu đều chú tâm lựa chọn, ít nhất là mấy tháng đầu mang thai phải cần thiết chú ý một chút.
Về phần Vua Núi, gần đây nó hình như cũng khá thân thiết với Trưởng Công Chúa.
Nghĩ đến đây, Cổ Dục không khỏi mắng một tiếng cầm thú, được rồi, nó vốn là cầm thú. Nhưng đây là mẹ con đều đoạt, nếu như chuyện này xảy ra trên người hắn, có lẽ viết lên chỉ sợ sẽ bị cấm sách. Vua Núi đã giết cha, chồng của bọn nó, thực ra đây là phẩm chất kiêu hùng của nó.
Tại sao nhắc đến kiêu hùng, người đầu tiên ta luôn nghĩ tới…..Chính là Tào Tháo.
Mà Tào Tháo thích cái gì nhất? Khục… Người hiểu lịch sử có thể bình luận ở truyện nói cho tôi biết.
Khi Cổ Dục đang trêu chọc gia đình ba con sói không biết diễn tả như thế nào, thì lúc này Kha Tử Nhiên đã đi tới trước cửa nhà Cổ Dục, thẳng lưng muốn đẩy cửa đi vào.
“Xin chào, ông tìm ai?” Thấy dáng vẻ không xem mình coi là người ngoài của người này, đầu tiên Cổ Dục sững sờ. Sau đó thì mở miệng hỏi, hắn xác định mình không quen biết người này.
“Tôi tìm Lý Vân Vân.” Nghe được Cổ Dục nói, người này cũng tạm thời dừng bước, sau đó nhìn Cổ Dục nói.
Vị ông chủ Kha này thời điểm tới chơi trên người chỉ mang theo 10 ngàn, bây giờ không chỉ không có 10 ngàn, hơn nữa ông ta còn thiếu tên mập kia đến 200 ngàn.
Đúng vậy, trong một đêm, ông ta thua từ 40 ngàn đã lên đến 200 ngàn. Mặc dù sau hai giờ sáng ông ta cũng đã thắng lại rồi, đáng lẽ ông ta nên sớm đem trả 40 ngàn lại. Kết quả là ông ta nghiện rồi, cũng không có thu tay nêm kết quả về sau bắt đầu thua, thua liên tục.
Quá một đêm, 200 ngàn tiền nợ giống như một ngọn núi đè lên người ông ta.
“Xong rồi.” Hoàn cảnh trong nhà ông ta biết rất rõ, bây giờ trong nhà mình làm gì có 200 ngàn để mà trả nợ?
Nói về điều này, tại sao phải tốn quá nhiều độ dài chữ như vậy để mô tả ông chủ Kha?
Đó là bởi vì ông chủ Kha này, thực ra cũng có một chút quan hệ với Cổ Dục.
Không biết mọi người còn nhớ không, thời điểm sinh nhật của cha Lý Vân Vân, trong nhà hàng có một người là cô hai và dượng hai rất đáng ghét, muốn tác hợp cho Lý Vân Vân đi làm tình nhân của một người đàn ông trung niên?
Ông chủ Kha này, chính là dượng hai của Lý Vân Vân.
Ông ta tên đầy đủ là Kha Tử Nhiên, trước khi đắc tội với Cổ Dục, kỳ thực ông ta cũng có một chút tên tuổi ở vùng xung quanh đây. Ông ta là một tay môi giới, cũng coi như có chút mặt mũi và tiền bạc.
Nhưng kể từ sau khi đắc tội với Lý Vân Vân, mặc dù Cổ Dục không có đi tìm ông ta gây phiền phức.
Nhưng mà ông chủ mà ông ta muốn hợp tác cho Lý Vân Vân lại mở lời.
Trực tiếp làm rõ ông ta đã đắc tội với Cổ Dục, từ đó về sau công việc làm ăn của ông ta đặc biệt khó tìm.
Trước kia ông ta làm ăn rất tốt, một là bởi vì ông ta không biết xấu hổ, hai là bởi vì ông ta đã làm rất lâu. Cho nên mọi người có chút quen thuộc, có chuyện gì là tìm ông ta hỗ trợ, tiếp đó cho một chút phí khổ cực.
Nhưng hiện giờ nghe nói tên này rất có thể dẫn vong đến phá nhà mình, làm sao còn có người dám đến tìm ông ta? Cũng không phải không có nhân tài mới nổi làm việc này để kiếm sống, cho nên mấy tháng gần đây ông ta trải qua rất khổ.
Chính là bởi vì không có việc làm để kiếm sống, cô hai của Lý Vân Vân cũng không phải người hiền lành gì. Nếu kiếm được tiền thì bà ta ở mọi phương diện đều ngoan ngoãn, kiếm không được tiền thì hận không thể đuổi ông ta ra bên ngoài ngủ. Chính bởi vì áp lực hai mặt từ trong nhà và bên ngoài ông ta phải chịu. Cho nên ông ta mới muốn đi chơi một chút để giải tỏa áp lực.
Kết quả ông ta lại khiến chính mình rơi vào bẫy, nếu như quay trở về thì có lẽ cô hai của Lý Vân Vân sẽ cào nát mặt ông ta, nhưng cứ như vậy mà gánh vác là không được.
Ông ta không có bạn bè nào có thể cho ông ta mượn 200 ngàn.
Trong nhà ông ta cũng không có ai có số tiền lớn như vậy, đừng nhìn tên mập vừa rồi cười ha hả nói không cần gấp. Nhưng ông ta có thể chắc chắn nếu như nửa tháng nữa không trả, tên mập này có thể đánh gãy tay ông ta. Nghĩ tới đây, ông ta không khỏi hừ lạnh một cái.
Về nhà chắc chắn không được, ông ta không thể để cho cô hai Lý Vân Vân biết chuyện này. Không có chỗ mượn tiền, cũng không có chỗ chạy trốn, hiện tại ông ta vô cùng đắn đo.
“Ay! Nếu như mình biết người có tiền thì tốt rồi….A? Người có tiền?” Trong lúc ông ta đứng tại chỗ, có chút ảo não và đắn đo, đột nhiên ông ta đã nghĩ đến một người….
“Đi tìm hắn.” Trong mắt của Kha Tử Nhiên bùng lên một ngọn lửa nhỏ, ông ta không khỏi nở một nụ cười, tiếp đó quay người đi về phía đại lộ.
“Em phải trở về đốt ít lửa trong nhà.”
“Được! Đi sớm về sớm.”
Mà vào lúc này, trước cửa nhà Cổ Dục, Lý Vân Vân đang nói chuyện cùng Cổ Dục. Cô và Lâm Lôi trước đó đã lấy một ít than về nhà để đốt sưởi ấm, Cổ Dục cũng biết chuyện này. Nhưng trước khi cô đi, cô cũng nói cho Cổ Dục một tiếng mình đi làm cái gì, chuyện này là một loại ăn ý.
Sau khi Lý Vân Vân đi, Cổ Dục cũng ngồi ở sân trước, trêu chọc Vua Núi, Tiêu Hoàng Hậu và Trưởng Công Chúa. Gần đây bụng của Tiêu Hoàng Hậu có chút sưng lên. Cổ Dục là ai?
Bậc thầy đông y, mặc dù dùng bậc thầy đông y xem bệnh cho sói có chút kì quái, nhưng hắn liếc mắt đã nhìn ra, hẳn là Tiêu Hoàng Hậu đã mang thai.
Đây là một tin tức tốt, xem ra trong nhà Cổ Dục sắp có thêm một miệng ăn.
Mấy ngày gần đây, Cổ Dục chuẩn bị đồ ăn cho Tiêu Hoàng Hậu đều chú tâm lựa chọn, ít nhất là mấy tháng đầu mang thai phải cần thiết chú ý một chút.
Về phần Vua Núi, gần đây nó hình như cũng khá thân thiết với Trưởng Công Chúa.
Nghĩ đến đây, Cổ Dục không khỏi mắng một tiếng cầm thú, được rồi, nó vốn là cầm thú. Nhưng đây là mẹ con đều đoạt, nếu như chuyện này xảy ra trên người hắn, có lẽ viết lên chỉ sợ sẽ bị cấm sách. Vua Núi đã giết cha, chồng của bọn nó, thực ra đây là phẩm chất kiêu hùng của nó.
Tại sao nhắc đến kiêu hùng, người đầu tiên ta luôn nghĩ tới…..Chính là Tào Tháo.
Mà Tào Tháo thích cái gì nhất? Khục… Người hiểu lịch sử có thể bình luận ở truyện nói cho tôi biết.
Khi Cổ Dục đang trêu chọc gia đình ba con sói không biết diễn tả như thế nào, thì lúc này Kha Tử Nhiên đã đi tới trước cửa nhà Cổ Dục, thẳng lưng muốn đẩy cửa đi vào.
“Xin chào, ông tìm ai?” Thấy dáng vẻ không xem mình coi là người ngoài của người này, đầu tiên Cổ Dục sững sờ. Sau đó thì mở miệng hỏi, hắn xác định mình không quen biết người này.
“Tôi tìm Lý Vân Vân.” Nghe được Cổ Dục nói, người này cũng tạm thời dừng bước, sau đó nhìn Cổ Dục nói.
Danh sách chương