“Thật sao? Vậy cô chờ tôi một lát. Nếu có thời gian, chúng ta cùng nhau ăn cơm trưa.” Nghe Triệu Hàn nói như vậy, Cổ Dục không khỏi có chút kinh ngạc, không nghĩ đến quá trùng hợp, còn gặp được cô ấy.
“Đương nhiên, OK.”
“Ai vậy? Tình nhân nhỏ số mấy?” Nhìn thấy tin nhắn Triệu Hàn gửi tới, Cổ Dục cũng nhét điện thoại vô túi, mà lúc này Tiết Thanh Huyến cũng bu lại, nhướng mày hỏi.
Bây giờ trong thang máy không có người nào, nếu không có người ngoài Tiết Thanh Huyến sẽ không tỏ ra lạnh lùng.
“Cái gì tình nhân nhỏ chứ. Là Triệu Hàn. À! Cô biết đó, tôi có viết cho Lương Tuyết một bài hát. Cô ấy là bạn của Lương Tuyết, cũng tới chỗ tôi mấy lần, cũng xem như đồng hương.” Nghe Tiết Thanh Huyến nói, Cổ Dục nở nụ cười, tùy ý trả lời.
Thấy Cổ Dục giống như không phải nói dối, Tiết Thanh Huyến nhíu mày một cái. Nhưng cũng không nói gì nhiều, chỉ mang theo Cổ Dục đến phòng chủ tịch ở tầng cao nhất.
Có sao nói vậy, những phú bà này thực sự rất biết hưởng thụ hơn cánh đàn ông.
Cái Phi Tuyết Các này, vốn đầu tư trước đây là 2 tỷ, trong có 500 triệu nhân dân tệ dùng để mua đất và xây dựng văn phòng. Trong tòa nhà chỉ có một công ty duy nhất là Phi Tuyết Các, tuy rằng không quá cao cũng chỉ có 20 tầng, nhưng bất kể là phong cảnh hay thiết kế bên trong có thể nó là là khá tốt. Toàn bộ tầng trên cùng là phòng làm việc của chủ tịch, khá ấn tượng.
Hiện tại, sở dĩ Tuyết Phi Các còn có giá trị 1 tỷ thì chính là bởi vì tòa kiến trúc này. Trừ tòa nhà ra, bản thân Phi Tuyết Các cũng không đáng giá bao nhiêu.
“Ngồi đi!” Khi hai người vào văn phòng chủ tịch, Cổ Dục cũng ngồi đối diện với bàn làm việc của Tiết Thanh Huyến. Sau đó Tiết Thanh Huyến lấy một xấp hợp đồng từ ngăn kéo bàn đưa cho Cổ Dục.
Sau khi Cổ Dục nhận lấy, phát hiện đó là hợp đồng chuyển nhượng công ty của bạn thân của cô ấy và số tiền chuyển nhượng chính xác là 1 tỷ.
“Anh nói với em là số Long Diên Hương của anh có giá trị khoảng 200 triệu à.” Lúc Cổ Dục đang xem hợp đồng, Tiết Thanh Huyến cũng mở miệng nói.
“Ừ! Cỡ chừng 737 ký, giá trị tầm trên dưới 200 triệu.” Cổ Dục vừa nhìn hợp đồng vừa thản nhiên trả lời.
“Như vậy đi, dùng số Long Diên Hương lần này, còn có tất cả số Long Diên Hương mà anh có trong tương lai để nhập cổ phần, em cho anh… 40% cổ phần, như thế nào?” Nghe được lời Cổ Dục nói, Tiết Thanh Huyến suy nghĩ một chút, rồi báo giá ra.
Thời điểm nghe được giá, Cổ Dục không khỏi có chút sửng sốt.
Thành thật mà nói, hắn không có ý muốn chiếm lợi gì từ Tiết Thanh Huyến.
Dựa theo giá của lô Long Diên Hương của hắn, nếu như quả thật gia nhập cổ phần thì đại khái chỉ có khoảng 16%.
Có người nói, tính như vậy sai, công ty này giá trị 1 tỷ, lô Long Diên Hương này giá trị 200 triệu, vậy thì hẳn là 1/5, 20% mới đúng.
Nhưng thật ra không phải tính như vậy. Mà giá trị công ty 1 tỷ, lô Long Diên Hương giá 200 triệu, cộng chung lại là 1,2 tỷ. Cổ Dục nắm giữ 200 triệu tiền cổ phần của Long Diên Hương, vậy là 1/6 thì là 16%.
Nếu như muốn tính cả số Long Diên Hương Cổ Dục sẽ cung cấp trong tương lai. Hơn nữa, do bây giờ Tiết Thanh Huyến mua không được Long Diên Hương, giá cả của Long Diên Hương cũng là một vấn đề. Trong lòng hắn, cho hắn khoảng 25% cổ phần là vô cùng hợp lý rồi, nhưng không nghĩ tới là Tiết Thanh Huyến trực tiếp đập tới 40%.
“Bốn mươi có phải hơi nhiều quá hay không?” Nghe được Tiết Thanh Huyến nói, Cổ Dục trong lòng tính toán một chút. Nếu như giữ 40%, vậy không phải nói mình trực tiếp giữ gần 500 triệu tiền cổ phiếu trên thị trường, nhưng có phải hơi nhiều quá rồi không.
“Có phải có chút không….”
“Đừng ngại nhiều.” Nhìn thấy Cổ Dục muốn nói chuyện, lúc này Tiết Thanh Huyến bất chợt cầm lấy tay hắn, ngắt lời hắn rồi tiếp đó cười nói.
“Em biết đồ của anh đều không giống như đồ bình thường, nếu mua nhất định phải mua giá cao hơn. Huống chi em cho anh 40% cổ phần cũng có lý do….ừm, nói cho anh cũng không sao, anh biết tình huống của gia đình em không?”
Nhìn Cổ Dục, Tiết Thanh Huyến suy nghĩ một chút rồi nói với hắn.
“Có biết đại khái.” Nghe Tiết Thanh Huyến nói như vậy, Cổ Dục cũng gật đầu cười một cái.
Thực ra hắn có nghe từ ông cụ Tống và Tống Mính một chút.
Ông của Tiết Thanh Huyến tên là Tiết Xương, có tất cả hai đứa con trai, con trai lớn tên là Tiết Anh Duệ, con trai nhỏ tên là Tiết Anh Lợi.
Tiết Anh Duệ tòng quân, mà Tiết Anh Lợi làm kinh doanh. Đây là lựa chọn của rất nhiều gia đình thời đó, thậm chí có gia đình tham gia cả ba lĩnh vực chính trị, quân sự và kinh doanh.
Ban đầu nhà họ Tiết có thể nói là như mặt trời ban trưa. Bởi vì có quan hệ của Tiết Anh Duệ và còn có chỉ thị của ông cụ Tiết mà hai anh em nhà họ Tiết cũng được xưng là Tiết Gia song hổ.
Nhưng tiệc vui chóng tàn. Khoảng mười năm trước, khi Tiết Thanh Huyến học năm ba trung học, cha mẹ cô đột ngột qua đời. Sản nghiệp của nhà cô, mặc dù là cô thừa kế tài sản trên danh nghĩa, nhưng trên thực tế nó đã bị sáp nhập vào tài sản của gia tộc.
Nhưng chú cô đúng là không phải thiên tài kinh doanh gì, tòng quân thì được, nhưng làm kinh doanh thì thật sự không được. Cho nên những năm gần đây những sản nghiệp của nhà họ Tiết đều giao cho chuyên gia tới xử lý. Hằng năm thu nhập của những sản nghiệp này, Tiết Thanh Huyến chiếm ba phần, còn bảy phần còn lại giao cho nhà họ Tiết.
Đừng xem thường ba phần này, ba phần này có thể giúp Tiết Thanh Huyến kiếm được mấy tỷ mỗi năm, đó là lý do vì sao cô ấy giàu có như vậy.
Mà vì ba phần trong mắt không ít người nó là một miếng thịt mỡ cực kì béo bở.
Chú của Tiết Thanh Huyến mấy năm trước vẫn rất tốt, cũng không thèm để ý mấy thứ này, cũng đem Tiết Thanh Huyến coi như con gái ruột của mình mà chăm sóc.
Nhưng trên đời này không có gì là tuyệt đối, mấy năm trước nhà họ Tiết gặp phải vấn đề.
“Đương nhiên, OK.”
“Ai vậy? Tình nhân nhỏ số mấy?” Nhìn thấy tin nhắn Triệu Hàn gửi tới, Cổ Dục cũng nhét điện thoại vô túi, mà lúc này Tiết Thanh Huyến cũng bu lại, nhướng mày hỏi.
Bây giờ trong thang máy không có người nào, nếu không có người ngoài Tiết Thanh Huyến sẽ không tỏ ra lạnh lùng.
“Cái gì tình nhân nhỏ chứ. Là Triệu Hàn. À! Cô biết đó, tôi có viết cho Lương Tuyết một bài hát. Cô ấy là bạn của Lương Tuyết, cũng tới chỗ tôi mấy lần, cũng xem như đồng hương.” Nghe Tiết Thanh Huyến nói, Cổ Dục nở nụ cười, tùy ý trả lời.
Thấy Cổ Dục giống như không phải nói dối, Tiết Thanh Huyến nhíu mày một cái. Nhưng cũng không nói gì nhiều, chỉ mang theo Cổ Dục đến phòng chủ tịch ở tầng cao nhất.
Có sao nói vậy, những phú bà này thực sự rất biết hưởng thụ hơn cánh đàn ông.
Cái Phi Tuyết Các này, vốn đầu tư trước đây là 2 tỷ, trong có 500 triệu nhân dân tệ dùng để mua đất và xây dựng văn phòng. Trong tòa nhà chỉ có một công ty duy nhất là Phi Tuyết Các, tuy rằng không quá cao cũng chỉ có 20 tầng, nhưng bất kể là phong cảnh hay thiết kế bên trong có thể nó là là khá tốt. Toàn bộ tầng trên cùng là phòng làm việc của chủ tịch, khá ấn tượng.
Hiện tại, sở dĩ Tuyết Phi Các còn có giá trị 1 tỷ thì chính là bởi vì tòa kiến trúc này. Trừ tòa nhà ra, bản thân Phi Tuyết Các cũng không đáng giá bao nhiêu.
“Ngồi đi!” Khi hai người vào văn phòng chủ tịch, Cổ Dục cũng ngồi đối diện với bàn làm việc của Tiết Thanh Huyến. Sau đó Tiết Thanh Huyến lấy một xấp hợp đồng từ ngăn kéo bàn đưa cho Cổ Dục.
Sau khi Cổ Dục nhận lấy, phát hiện đó là hợp đồng chuyển nhượng công ty của bạn thân của cô ấy và số tiền chuyển nhượng chính xác là 1 tỷ.
“Anh nói với em là số Long Diên Hương của anh có giá trị khoảng 200 triệu à.” Lúc Cổ Dục đang xem hợp đồng, Tiết Thanh Huyến cũng mở miệng nói.
“Ừ! Cỡ chừng 737 ký, giá trị tầm trên dưới 200 triệu.” Cổ Dục vừa nhìn hợp đồng vừa thản nhiên trả lời.
“Như vậy đi, dùng số Long Diên Hương lần này, còn có tất cả số Long Diên Hương mà anh có trong tương lai để nhập cổ phần, em cho anh… 40% cổ phần, như thế nào?” Nghe được lời Cổ Dục nói, Tiết Thanh Huyến suy nghĩ một chút, rồi báo giá ra.
Thời điểm nghe được giá, Cổ Dục không khỏi có chút sửng sốt.
Thành thật mà nói, hắn không có ý muốn chiếm lợi gì từ Tiết Thanh Huyến.
Dựa theo giá của lô Long Diên Hương của hắn, nếu như quả thật gia nhập cổ phần thì đại khái chỉ có khoảng 16%.
Có người nói, tính như vậy sai, công ty này giá trị 1 tỷ, lô Long Diên Hương này giá trị 200 triệu, vậy thì hẳn là 1/5, 20% mới đúng.
Nhưng thật ra không phải tính như vậy. Mà giá trị công ty 1 tỷ, lô Long Diên Hương giá 200 triệu, cộng chung lại là 1,2 tỷ. Cổ Dục nắm giữ 200 triệu tiền cổ phần của Long Diên Hương, vậy là 1/6 thì là 16%.
Nếu như muốn tính cả số Long Diên Hương Cổ Dục sẽ cung cấp trong tương lai. Hơn nữa, do bây giờ Tiết Thanh Huyến mua không được Long Diên Hương, giá cả của Long Diên Hương cũng là một vấn đề. Trong lòng hắn, cho hắn khoảng 25% cổ phần là vô cùng hợp lý rồi, nhưng không nghĩ tới là Tiết Thanh Huyến trực tiếp đập tới 40%.
“Bốn mươi có phải hơi nhiều quá hay không?” Nghe được Tiết Thanh Huyến nói, Cổ Dục trong lòng tính toán một chút. Nếu như giữ 40%, vậy không phải nói mình trực tiếp giữ gần 500 triệu tiền cổ phiếu trên thị trường, nhưng có phải hơi nhiều quá rồi không.
“Có phải có chút không….”
“Đừng ngại nhiều.” Nhìn thấy Cổ Dục muốn nói chuyện, lúc này Tiết Thanh Huyến bất chợt cầm lấy tay hắn, ngắt lời hắn rồi tiếp đó cười nói.
“Em biết đồ của anh đều không giống như đồ bình thường, nếu mua nhất định phải mua giá cao hơn. Huống chi em cho anh 40% cổ phần cũng có lý do….ừm, nói cho anh cũng không sao, anh biết tình huống của gia đình em không?”
Nhìn Cổ Dục, Tiết Thanh Huyến suy nghĩ một chút rồi nói với hắn.
“Có biết đại khái.” Nghe Tiết Thanh Huyến nói như vậy, Cổ Dục cũng gật đầu cười một cái.
Thực ra hắn có nghe từ ông cụ Tống và Tống Mính một chút.
Ông của Tiết Thanh Huyến tên là Tiết Xương, có tất cả hai đứa con trai, con trai lớn tên là Tiết Anh Duệ, con trai nhỏ tên là Tiết Anh Lợi.
Tiết Anh Duệ tòng quân, mà Tiết Anh Lợi làm kinh doanh. Đây là lựa chọn của rất nhiều gia đình thời đó, thậm chí có gia đình tham gia cả ba lĩnh vực chính trị, quân sự và kinh doanh.
Ban đầu nhà họ Tiết có thể nói là như mặt trời ban trưa. Bởi vì có quan hệ của Tiết Anh Duệ và còn có chỉ thị của ông cụ Tiết mà hai anh em nhà họ Tiết cũng được xưng là Tiết Gia song hổ.
Nhưng tiệc vui chóng tàn. Khoảng mười năm trước, khi Tiết Thanh Huyến học năm ba trung học, cha mẹ cô đột ngột qua đời. Sản nghiệp của nhà cô, mặc dù là cô thừa kế tài sản trên danh nghĩa, nhưng trên thực tế nó đã bị sáp nhập vào tài sản của gia tộc.
Nhưng chú cô đúng là không phải thiên tài kinh doanh gì, tòng quân thì được, nhưng làm kinh doanh thì thật sự không được. Cho nên những năm gần đây những sản nghiệp của nhà họ Tiết đều giao cho chuyên gia tới xử lý. Hằng năm thu nhập của những sản nghiệp này, Tiết Thanh Huyến chiếm ba phần, còn bảy phần còn lại giao cho nhà họ Tiết.
Đừng xem thường ba phần này, ba phần này có thể giúp Tiết Thanh Huyến kiếm được mấy tỷ mỗi năm, đó là lý do vì sao cô ấy giàu có như vậy.
Mà vì ba phần trong mắt không ít người nó là một miếng thịt mỡ cực kì béo bở.
Chú của Tiết Thanh Huyến mấy năm trước vẫn rất tốt, cũng không thèm để ý mấy thứ này, cũng đem Tiết Thanh Huyến coi như con gái ruột của mình mà chăm sóc.
Nhưng trên đời này không có gì là tuyệt đối, mấy năm trước nhà họ Tiết gặp phải vấn đề.
Danh sách chương