“Mời ngài cùng người nhà đến phòng VIP để nghỉ ngơi một lúc. Tôi sẽ đi gọi quản lý đến làm thủ tục.” Nhìn thấy Cổ Dục không có ý kia, cô nhân viên bán nhà có chút tiếc nói. Nhưng vẫn nhiệt tình dẫn cả nhà Cổ Dục ba người tiến vào trong căn hộ, tiếp đó nhanh chóng đi tìm quản lý.

Người quản lý ngay lập tức có mặt. Trước khi đến, hắn cũng đã nghe nói Cổ Dục muốn thanh toán một lần. Nhưng mà cần phải giấu diếm cha mẹ của hắn, điều này đối với người quản lý mà nói thì việc này quá đơn giản.

Đừng nói là phải nói láo giấu diếm cha mẹ Cổ Dục, xem như bảo hắn gọi cha mẹ của Cổ Dục là cha mẹ thì hắn cũng đồng ý. Làm nhân viên bán hàng nếu không dám buông bỏ cái tôi này thì làm sao có thể leo lên đến vị trí quản lý đây.

Mặc dù sự thật rất đáng buồn, hiện tại cái thời đại này chỉ cần bạn muốn kiếm tiền thì hoàn toàn có thể kiếm được. Ít nhất thì việc đủ ăn đủ mặc không thành vấn đề.

Thế nhưng muốn kiếm tiền nhiều hơn người khác, vậy thì phải cần có chút kỹ xảo để che giấu lòng tự ái của bản thân. Ở tình huống có cơ hội kiếm được tiền, đương nhiên người quản lý cái gì cũng có thể làm.


Dựa theo việc thảo luận giữa người quản lý và cha mẹ Cổ Dục, toàn bộ việc trang trí phòng ốc sau đó đều đã thống nhất. Cổ Dục lập tức đi theo người quản lý ra bên ngoài thanh toán. Tổng cộng hơn 15 triệu tiền nhà, còn có một số chi phí thuế trước bạ các loại. Tuy nhiên, vì đây là nhà mới, hơn nữa là căn nhà đầu tiên của Cổ Dục, cho nên thủ tục không quá phiền phức. Quét thẻ một cái, chuyện còn lại thì giao cho bọn họ xử lý là được.

Hơn nữa, vì đây là thanh toán một lần, cho nên người quản lý còn chủ động giảm giá, chỉ cần thanh toán 85% giá trị nhà là được. Ngoài ra còn được tặng thêm bốn chỗ đậu xe trong chung cư. Tất cả chi phí gom vào một chỗ, Cổ Dục thanh toán hết thảy tổng cộng hơn 13 triệu. Tiền sau khi vào tài khoản, người quản lý cũng cho một cái hứa hẹn, lập tức sẽ tìm đội thi công vào trang trí. Từ đây cho đến lúc sau tết, chắc chắn có thể cho cả nhà Cổ Dục có thể dọn vào nhà mới.

Tuy nhiên, đối với việc này Cổ Dục cũng không có ý kiến. Dù sao hắn thời gian dài cũng sẽ ở lại trong thôn. Căn nhà này cũng chỉ là một điểm dừng chân, kế đến chính là cho cha mẹ hắn sau này có thể thoải mái sử dụng.

Người khác mua nhà có lẽ sẽ mất rất nhiều ngày, thậm chí là cả tháng. Nhưng Cổ Dục mua nhà chỉ cần đến buổi trưa là đã giải quyết xong. Buổi trưa, cả nhà ba miệng ở gần đó ăn một bữa bánh cuốn. Món này ăn rất tuyệt. Bánh cuốn với thịt, kèm rau, tương ngọt, khoai tây sợi. Ăn vào miệng cảm giác đúng là sảng khoái.

Ăn xong bữa cơm, cả nhà Cổ Dục lại lên xe xuất phát, lần này chính là muốn đi mua xe cho cha hắn.

“Còn ai vẫn chưa đến?” Phía trước cửa một tòa nhà lúc này đang có một người đàn ông vừa hút thuốc, vừa mở miệng hỏi một cô gái đứng ở bên cạnh.

“Còn nhà của dì nữa ạ. Bố ơi, con lên nhà nhé!” Nghe thấy lời của người đàn ông trung niên, cô gái này có chút không thể nhịn được nữa mà mở miệng nói.

“Nói gì vậy hả. Nhà chúng ta mời khách, khách còn chưa tới đủ mà con đã muốn lên nhà rồi à? Nhỡ có chuyện gì xảy ra thì sao? Chờ thêm một lúc nữa đi.” Nghe thấy lời của con gái, người đàn ông trung niên liếc cô một cái rồi tiếp tục nói. Mà cô gái ấy cũng nhếch miệng, cúi đầu xuống tiếp tục nghịch điện thoại.


“Nhà chị gái anh vẫn còn chưa đến sao? Bây giờ là mấy giờ rồi?” Nhưng vào lúc này, một cô gái có phần đanh đá đi từ trong nhà ra, trên mặt giống như không đợi được nữa mà hỏi người đàn ông trung niên.

“Đúng rồi đó mẹ. Con muốn lên nhà mà bố lại không cho. Xem ra chúng ta đều lên hết cả thôi. Nhà dì ấy cũng không phải là không tới sao.” Nghe thấy lời của người đàn bà, cô gái cũng không nhịn được mà nhếch miệng lên, gương mặt không vui nói. Mà khi người đàn ông trung niên nghe thấy vợ mình và con gái đều nói vậy thì cũng có chút dao động.

Nhưng cũng rất nhanh, đủ đến khiến ông ta chưa kịp đổi ý. Bởi vì ngay lúc ngày, có hai chiếc đang phóng tới từ phía xa. Trong đó, người dẫn đầu đương nhiên là Cổ Dục và chiếc xe bán tải của mình. Mà ở phía sau xe của Cổ Dục có một con Mercedes-Benz E300 AMG mới tinh đi theo sau. Đây chính là chiếc xe mà Cổ Dục mua cho bố của mình.

Vốn Cổ Dục không thích những loại như Mercedes, Ferrari, Audi các thứ cho lắm. Bởi vì chúng khá là phổ biến, và có thể được nhìn thấy ở khắp nơi. Điều này hắn không thích cho lắm.

Nhưng hắn vẫn là đã đánh giá thấp cái tính thích sĩ diện của bố mình. Khi đến cửa hàng 4S thì lão đã để ý ngay đến con Mercedes-Benz này rồi. Sau khi nói chuyện cùng bạn Sales, mẹ của Cổ Dục và Cổ Dục một lúc thì lão bảo là muốn con Mercedes-Benz E300 AMG này. Lão còn chẳng thèm liếc nhìn con Mercedes-Benz S-class lấy một cái, chỉ khăng khăng muốn mua chiếc này thôi.


Đương nhiên Cổ Dục sẽ không để cho cha mình phải thất vọng. Hắn lập tức mua luôn con xe đó. Nhưng con xe này cần phải vận chuyển từ thành phố Thẩm Dương tới. Buổi sáng hôm nay thì vừa đến nơi.

Hôm nay là ngày mà cậu của Cổ Dục mời khách tới chơi......

Bên họ nội của Cổ Dục chỉ là nhà một con, không có anh chị em gì cả. Cho nên ở quê mới không có bất cứ thái độ gì với Cổ Dục cả.

Nhưng mà nhà mẹ của Cổ Dục là một đại gia đình. Tất cả có sáu chị em. Cho nên Cổ Dục có tất cả là 3 người cậu và 2 người dì. Người lớn nhất và cũng là cậu cả của Cổ Dục tên là Tô Minh Kiệt. Đứng thứ hai là dì cả Tô Lan Dung. Sau đó là dì hai Tô Lâm Tuyết. Tiếp theo là cậu hai Tô Minh Hoa. Sau đó là mẹ của Cổ Dục là Tô Hiểu Hạ và cậu nh ỏ nhất là Tô Minh Kỳ. (đoạn này xưng hô khá rối rắm với những ai ở miền Bắc. Còn ở miền Nam thì có lẽ đều hiểu cả. Cho nên đoạn nào cần giải thích thì tại hạ sẽ giải thích kĩ)

Có thể là vì bố của Cổ Dục là một công nhân bình thường, ông nội cũng xuất thân từ nông thôn, cho nên dẫn tới việc gia đình của Cổ Dục không được chào đón ở bên ngoại cho lắm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện