Chuyển ngữ: AnhTuc712.
Giang Vấn Nguyên im lặng nhìn Tả Tri Ngôn, thật ra lý trí đã sớm bảo cậu hoài nghi hắn, nhưng tình cảm sau trước không thể tiếp nhận khả năng Tả Tri Ngôn là kẻ phản bội.
Giang Vấn Nguyên bắt đầu nghi ngờ Tả Tri Ngôn từ sau cái chết của Trương Thiết Ngưu.
Đó là bữa cơm đầu trong hồi ức trường cũ, Chu Chương làm món ăn phong phú, tốn gần hai giờ mới hoàn thành. Không phải ai cũng chở ở nhà ăn suốt hai tiếng, hơn hai phần ba người chơi đều rời khỏi nhà ăn, đa số là kết bạn rời đi rồi trở lại. Tả Tri Ngôn là một trong số ít những người đi một mình. Thời gian hắn đi không dài, nhưng chỗ Trương Thiết Ngưu chết rất gần nhà ăn, thời gian hắn đi đủ để hắn gϊếŧ Trương Thiết Ngưu hoặc khiến anh ta tự sát.
Nguyên nhân Giang Vấn Nguyên nghi ngờ Tả Tri Ngôn đương nhiên không ngừng lại ở chỗ hắn rời đi, vì trước đó cũng có không ít người đi khỏi. Khi đó ô nhiễm tinh thần của người chơi chưa nặng lắm, hơn nữa dựa vào cảnh cáo của Trương Thiết Ngưu, họ vẫn nhớ mình là người chơi, mục đích phải qua màn. Trừ những người giải quyết nhu cầu thì đa số đi tìm manh mối, nhưng không ai phát hiện thi thể. Đến tận khi Giang Vấn Nguyên và Tả Tri Ngôn đến tìm mới phát hiện xác anh ta.
Người tìm được Trương Thiết Ngưu chính là Tả Tri Ngôn, góc độ cổ thi thể mà Tả Tri Ngôn nói Giang Vấn Nguyên không chú ý đến. Cậu không để ý, người chơi khác không phát hiện, Tả Tri Ngôn nhìn một lát đã chú ý đến rồi. Chi tiết này vốn không có giá trị để cân nhắc, nhưng sau khi Giang Vấn Nguyên nhận định cơ bản Tả Tri Ngôn là kẻ phản bội mới nhận ra đây là hố hắn đào cho mình.
Dù Giang Vấn Nguyên không thể tìm được thi thể Trương Thiết Ngưu, cũng có thể nhận ra trong trò chơi có kẻ phản bội nhờ khúc tấu giao hưởng ngủ mê của rối. Tả Tri Ngôn chủ động để lộ thủ đoạn mình giấu thi thể là muốn phủi sạch quan hệ của mình với kẻ phản bội, có kẻ phản bội nào dám giao nhược điểm của mình ra chứ? Cái chết của Trương Thiết Ngưu chỉ khiến Giang Vấn Nguyên nghi ngờ Tả Tri Ngôn mà thôi, sau khi họ xác nhận vị trí nhẫn của nhau thì cậu đã bỏ mối nghi ngờ này xuống. Lần thứ hai Giang Vấn Nguyên hoài nghi hắn là khi Kim Hâm biến mất với ảnh chụp thiếu niên.
Kim Hâm bị kẻ phản bội thả đi, tại sao ảnh chụp lại mất?
Kỹ thuật diễn xuất của Giang Vấn Nguyên rõ ràng đã lừa được Kim Hâm. Điều kiện qua màn của kẻ phản bội và người chơi thường không giống nhau, nhưng kẻ phản bội cũng là người chơi của trò chơi Bàn tròn, hắn không hề có góc nhìn Thượng Đế, không thể biết ảnh chụp nằm dưới gầm giường. Khả năng duy nhất – khi Giang Vấn Nguyên diễn trò lừa Kim Hâm thì kẻ phản bội cũng ở đó.
Dựa vào tố chất tâm lý của Tả Tri Ngôn, dù hắn có ở dưới mi mắt của Giang Vấn Nguyên cũng có thể không hoảng không loạn trói chặt Kim Hâm, âm thầm nói với cậu ta ảnh chụp dưới gầm giường. Dấu chân ngoài ban công cũng là Tả Tri Ngôn phát hiện, dùng dấu hiệu giả để tránh tình nghi.
Sau khi Kim Hâm mất tiasch, tâm trạng Giang Vấn Nguyên cực kỳ mâu thuẫn, một mặt cậu không hề muốn nghi ngờ thân phận Tả Tri Ngôn, mặt khác lại cảm thấy sác xuất kẻ phản bội là hắn rất cao. Dùng cậu trăm mối tơ vò, Giang Vấn Nguyên lần nữa dùng hai lý do thuyết phục bản thân mình, Tả Tri Ngôn đối chiếu được vị trí nhẫn, còn có thêm con rối người máy cậu đưa, Tả Tri Ngôn không thể là kẻ phản bội.
Nhưng hạt mầm hoài khi một khi đã gieo thì nhất định sẽ ăn sâu bén rễ. Giang Vấn Nguyên vẫn chưa hoàn toàn buông hoài nghi với Tả Tri Ngôn thì sự kiện lớp 76 lại xảy ra. Tả Tri Ngôn cực lực khuyên Giang Vấn Nguyên đừng nhúng tay vào chuyện ba người họ, khi cả hai phân công đi tìm lúc ba người rời khỏi cũng do Tả Tri Ngôn chủ động chia hướng. Cuối cùng kết quả mà Giang Vấn Nguyên nhận được là cả ba tự sát mà chết.
Chuyện ba người họ không thể cứu vãn nhưng đã để lại manh mối cho Giang Vấn Nguyên. Lúc sắp chết, họ bất chấp mọi thứ phải đi bằng được đến hội trường, vết máu trên đường là họ để lại.
Hội trường âm nhạc buộc Giang Vấn Nguyên đối mặt với vấn đề cậu không muốn đối mặt nhất.
Tả Tri Ngôn muốn vào hội trường một mình không thành vấn đề, vì một trong họ cần duy trì tỉnh táo. Nhưng khi Giang Vấn Nguyên đợi lâu rồi má hắn không trở lại, đang định đi vào nghĩ cách cứu hắn thì hắn lại trở ra, hắn làm một hành động rất nhỏ, dùng cơ thể mình ngăn tầm mắt nghiên cứu hội trường của cậu lại, khép cửa rất nhanh.
Tả Tri Ngôn không nói rõ ràng tỉ mỉ tình huống trong hội trường cho Giang Vấn Nguyên, không muốn ngủ cùng phòng với người khác. Tả Tri Ngôn hơi không giống hắn thường ngày lắm, hắn đang trốn tránh người chơi khác, bất kể là người sống hay kẻ đã chết.
Nên buổi chiều khi Tả Tri Ngôn nghỉ ngơi, Giang Vấn Nguyên quyết định thăm hội trường lần nữa.
Xác Kim Hâm xuất hiện mâu thuẫn giữa bị gϊếŧ và tự sát, thật ra có một suy nghĩ Giang Vấn Nguyên không dám tưởng đến, đó chính là kẻ phản bội đã gϊếŧ cậu ta dưới tình huống cậu ta không phản kháng.
Kim Hâm đã chịu ô nhiễm tinh thần nghiêm trọng, cơ bản đã như người chết, tại sao kẻ phản bội còn muốn làm chuyện thừa thãi gϊếŧ cậu ta? Giang Vấn Nguyên chỉ nghĩ đến một khả năng, kẻ phản bội không muốn cậu gặp được Kim Hâm, không muốn cậu hỏi được gì đó từ miệng cậu ta. Chỉ cần Giang Vấn Nguyên có cơ hội tiếp xúc, chắc chắn có thể dò ra được Kim Hâm làm cách nào trốn khỏi phòng ngủ. Người duy nhất có cơ hội gϊếŧ Kim Hâm chỉ có một – Tả Tri Ngôn.
Tả Tri Ngôn chính là kẻ phản bội
Dù Giang Vấn Nguyên không nói mình phát hiện ở đâu đi nữa, Tả Tri Ngôn vẫn hiểu hắn đã lộ đuôi chỗ nào. Hai người thậm chí không trực tiếp vạch trần thân phận hắn nhưng họ đã rõ lập trường của nhau, đây là ăn ý được bồi dưỡng khi Thanh Điểu thành lập.
Một tia đau khổ lóe lên trong mắt Giang Vấn Nguyên, cậu hỏi hắn vấn đề mình nghĩ trăm lần vẫn không được. Cậu trịnh trọng gọi hắn bằng tên thật, "Tả Tri Ngôn, tôi muốn biết tại sao anh không dùng con rối người máy tôi tặng?"
Năng lực đặc thù con rối người máy: Chiếc hộp "vừa mừng vừa sợ" sửa đổi thân phận kẻ phản bội thành người chơi bình thường (bên trong chứa "vừa mừng vừa sợ").
Năng lực đặc thù của rối sẽ không gạt người khác, chỉ cần dùng nó hắn có thể sửa thân phận của mình lại.
Chẳng lẽ vì kẻ phản bội không được dùng rối? Trong tư liệu Tề Tư Viễn cho cậu, không gian bàn tròn là chuyển tiếp từ hiện thực sang trò chơi, người chơi còn không thực sự bước vào, thân phận kẻ phản bội lại càng không chính thức. Nên kẻ phản bội có thể dùng rối ở không gian bàn tròn, nhưng khi vài trò chơi sẽ không dùng được nữa. Con hươu cao cổ Tả Tri Ngôn lấy từ không gian đặc thù ra vẫn chưa cách nào thu lại mà giao nó cho cậu giữ.
"Cậu đoán sai rồi, tôi có dùng nó." Tả Tri Ngôn kiềm chế tâm trạng rất tốt, dáng vẻ hắn không khác mấy mỗi khi chuyện phiếm với cậu, "Tôi chỉ từ bỏ lựa chọn con rối cho tôi, nhận lấy thân phận kẻ phản bội."
Giang Vấn Nguyên che lại đôi mắt đầy chua xót của mình, "Bẫy rập của hộp, có liên quan đến tôi? Nếu màn chơi đã tồn tại kẻ phản bội, sau khi kẻ phản bội bị đổi thành người thường sẽ phải có một người thay thế. Trong lựa chọn con rối cho anh có phải có tôi không?
Ánh mắt Tả Tri Ngôn lóe lên, hắn nhẹ giọng: "Giang Vấn Nguyên, cậu thông minh thật. Cậu đoán đúng rối, hộp 'vừa mừng vừa sợ' của rối người máy như lời cậu nói, yêu cần tôi chọn một người thay thế tôi, quyết định bằng máy xổ số do tôi quay. Số tôi không may lắm nên chọn phải cậu. Vì bảo vệ tin tức kẻ phản bội, sau khi tôi chọn xác nhận hoán đổi thân phận sẽ quên mất những ký ức có liên quan đến con rối người máy, sẽ nghĩ rằng khi vào màn mình là người chơi bình thường. Thật ra tôi rất ích kỷ, nếu chọn phải người khác sẽ không do dự ấn chọn ngay rồi cùng cậu qua màn. Nhưng tôi lại chọn cậu, bất luận tôi chọn thế nào thì màn này chỉ một trong hai chúng ta được sống."
Nếu Tả Tri Ngôn ích kỷ thêm chút nữa, đẩy thân phận kẻ phản bội này cho Giang Vấn Nguyên, hắn sẽ không hề ngày dứt dùng thân phận người chơi bình thường vào màn này. Nhưng hắn lại không làm vậy. Giang Vấn Nguyên cảm thấy tim mình như bị ai bóp chặt, đau đến mức muốn thở thôi cũng khó khăn...
Giang Vấn Nguyên hạ cánh tay đang che mắt xuống, ép chính mình không được trốn tránh Tả Tri Ngôn. Cậu nhìn thẳng vào mắt hắn, "Nếu màn chơi này anh thắng, anh có đổi nguyện vọng của mình thành hồi sinh tôi không?"
Sau khi Tả Tri Ngôn trở thành kẻ phản bội đã nghĩ đến chuyện này, hắn đáp chắc nịch: "Sẽ không, tôi vẫn kiên trì với nguyện vọng của mình. Cậu thì sao, tôi nhớ nguyện vọng ban đầu của cậu là tìm được hung thủ gϊếŧ Trần Miên, nó đã mất hiệu lực rồi, cậu có thể sửa nguyện vọng thành hồi sinh tôi không?"
Giang Vấn Nguyên chầm chậm lắc đầu, "Sẽ không. Tôi sẽ không ước hồi sinh bất kỳ ai."
"Chúng ta qua màn bằng bản lĩnh của mình đi." Tả Tri Ngôn không mất mát với câu trả lời của cậu, thái độ dần kiên định lại, "Trở thành kẻ phản bội, tôi đã làm tốt giác ngộ qua màn bằng thân phận này, sống sót bằng thân phận này, thực hiện nguyện vọng của tôi. Nên tôi lợi dụng trò chơi gϊếŧ Trương Thiết Ngưu, Liên Thành, Vạn Liên, Kiều Tử, Bặc Đao Đao, Kim Hâm cũng là tôi gϊếŧ. Chúng ta tách nhau cả buổi chiều, bốn người Phương Thuần, Chung Vô Nhai, Khương Sơn và Tư Đại Dũng đã được giải quyết toàn bộ. Bây giờ còn dư lại cậu, Giang Vấn Nguyên."
Sâu trong lòng Giang Vấn Nguyên không muốn tin Tả Tri Ngôn sẽ vì sống sót mà bất chấp thủ đoạn, nếu không Tả Tri Ngôn thẳng thừng đổi thân phận với cậu là được, hà tất phải lấy mạng đồng đội mình làm mồi cho quái vật?
Nhưng cho dù cậu không tin đến đâu thì sự thật cũng đã bày ra trước mắt, Tả Tri Ngôn ra tay với cậu.
Giang Vấn Nguyên đã dùng con rối đầu chim mình người giải trừ trạng thái kỳ quái cơ thể, nhưng bản giao hưởng ngủ mê lại bắt đầu tàn phá bộ não cậu, máu mũi vừa ngừng chảy lại tiếp tục rỏ xuống. Ảnh chụp thiếu niên đã chứng minh nguyên nhân ô nhiễm tinh thần không thể bị thiêu hủy, phá hư nhạc cụ hiệu suất quá thấp, dưới tình huống Tả Tri Ngôn nhìn chằm chặp cậu như hổ rình mồi, cậu không cách nào qua màn bằng cách phá hỏng nhạc cụ được. Giang Vấn Nguyên nhìn Tả Tri Ngôn một cái thật sâu, chạy khỏi hội trường từ cửa hông.
Tả Tri Ngôn không đuổi theo ngay khiến cậu thoáng thở một hơi nhẹ nhàng. Cậu tăng nhịp bước, chạy đến phòng hiệu trưởng. Nếu khúc giao hưởng ngủ mê không thể ngăn cản, có thể thử cách khác, tìm nguồn gốc sinh ra nó để ngăn nó không.