Edit: AnhTuc712.
Dì Trần ngồi cạnh Giang Vấn Nguyên lại như không hề nhìn thấy con rối quỷ dị trong ngực cậu. Loại đối thoại này mang đến cho cậu cảm giác rất không chân thực. Cậu ôm con rối nặng trĩu, lơ đễnh đáp lời dì Trần.
">Dì Trần nhìn Giang Vấn Nguyên lớn lên, một lúc sau liền nhận thấy trạng thái cậu không đúng, "Có phải thân thể con không thoải mái không? Aizz... con vừa mới thực tập, chắc chắn áp lực rất lớn, mỗi cuối tuần còn đến đây, thể lực sao có thể chịu nổi. Hôm nay con về nghỉ sớm một chút, dì không có việc gì, không cần nói với chú Trần đâu."
">Giang Vấn Nguyên không cưỡng ép bản thân, "Con về trước. Gần đây dì lại gầy hơn rồi, phải chú ý ăn uống thật tốt đó."
Sau khi vào hạ dì ăn ít lại một chút, mỗi năm mùa hè dì đều giảm mấy cân, không có gì đáng ngại, đến mùa đông thịt sẽ kéo nhau trở về thôi." Dì Trần đưa Giang Vấn Nguyên đến cửa, "Con còn nói dì, nhìn người con đi, so với dì cũng có hơn được mấy cân, công việc gấp rút cũng không được sơ sót thân thể mình biết không."">"Sau khi vào hạ dì ăn ít lại một chút, mỗi năm mùa hè dì đều giảm mấy cân, không có gì đáng ngại, đến mùa đông thịt sẽ kéo nhau trở về thôi." Dì Trần đưa Giang Vấn Nguyên đến cửa, "Con còn nói dì, nhìn người con đi, so với dì cũng có hơn được mấy cân, công việc gấp rút cũng không được sơ sót thân thể mình biết không."
Chuyên ngành Giang Vấn Nguyên là hoạt hình chuyên nghiệp, trước mắt đang thực tập ở một công ty game. Bởi vì tính chất đặc thù, công ty bọn họ thường xuyên yêu cầu phải tăng ca nên các loại phúc lợi khác đều được đáp ứng đủ. Ký túc xá công nhân cùng một kiểu, đều là phòng hai người. Bạn cùng phòng của Giang Vấn Nguyên vừa từ chức, cậu tạm thời hưởng phúc lợi quý tộc một mình một phòng.
Đường đi từ nhà dì Trần đến ký túc xá hơi xa, đi tàu điện ngầm, sau đó ngồi xe buýt, cuối cùng còn phải đi bộ một đoạn, đi xấp xỉ hai giờ mới về đến nơi. Dọc theo đường đi, Giang Vấn Nguyên phát hiện hai việc. Việc đầu tiên, người thường không thể nhìn thấy con rối trong ngực cậu, con rối cũng không lưu lại trong ảnh chụp hay gương. Thứ hai, con rối kh bế cảm giác nặng trĩu, vậy mà lúc đặt lên cân chỉ có 12.6g.
Con rối chỉ nặng 12,6g là một tồn tại chân thật chứng mình trò chơi Bàn tròn không phải một giấc mộng.
Sau khi trở về, đầu tiên Giang Vấn Nguyên mở máy tính.
Trần Miên thích rất nhiều thứ, là một hacker nghiệp dư, khi khẩn cấp trưng dụng máy tính của cậu vài lần. Giang Vấn Nguyên không có hứng thú với kỹ thuật hack, nhưng cậu lo lắng Trần Miên đôi lúc bất cẩn lưu lại dấu vết, dẫn đến tồn tại một số thứ mang đến tai họa, cậu không thể không họ cách sử dụng proxy server xây nhiều tầng trung gian, che giấu địa chỉ IP.
Giang Vấn Nguyên giờ đã ngựa quen đường cũ nhẹ nhàng giấu tốt IP, ở trình duyệt IE* nguyên thủy nhập địa chỉ diễn đàn Trương Thần đã đưa.
*Internet Explorer.
Đăng ký diễn đàn rất đơn giản, chỉ có hai mục cần điền, là mã số bàn chơi và chủng loại rối.
Hai hạng mục này Giang Vấn Nguyên đều nhớ rõ ràng, 85955 và con rối hề gỗ.
Ấn nút xác nhận, con chuột biến thành hoa cúc xoay hồi lâu mới hiện thông báo duyệt. Giang Vấn Nguyên đặt nick là "Miên Miên, dùng một con cá voi xanh bản Q* làm chân dung, vào diễn đàn người chơi. Diễn đàn có bốn trang: Khu phổ cập Khoa học, Khu giao dịch, khu tin tức và Quán Thủy Khu*.
*Khu tưới nước. Mình không biết "khu tưới nước" là khu gì nên để nguyên là "Quán Thủy khu".
*cá voi xanh bản Q : Mình tra gg ra rất nhiều bản, cho Mọi người coi mấy bản mình thấy kute nhất.
Giang Vấn Nguyên trước tiên click vào khu Phổ cập khoa học. Chỉ xem tiêu đề đã thấy đầy hoa khô, về ứng dụng con rối, kỹ xảo qua màn, NPC, ... rất nhiều mục Giang Vấn Nguyên muốn biết. Nhưng điều khiến cậu do dự chính là, mỗi mục đều dán nhãn tính phí, thu tiền của diễn đàn, đổi thành nhân dân tệ mất từ 1000 đến 5000 nguyên. Chi phí đó hơi lớn nhưng không đến mức Giang Vấn Nguyên không chi nổi, song nếu trả phí, người có năng lực nhất định có thể dễ dàng thông qua việc chi trả có được thân phận thực của cậu.
Do dự một hồi, Giang Vấn Nguyên cũng không mở bất kỳ mục nào dán nhãn mất phí.
Trong số các bài đăng trả phí, có một mục miễn phí trên cùng với tiêu đề: Phương pháp sử dụng nhẫn.
Nội dung bài đăng rất dài. Ba năm trước, một người chơi nào đó ở khu tin tức đã đăng một thư tự bạch rất nhiều chữ, công bố một bí mật đủ dẫn đễn khủng hoảng: trò chơi Bàn tròn tồn tại kẻ phản bội.
Bình thường người chơi sẽ ngồi quanh bàn tròn, người chơi được tuyển làm kẻ phản bội sẽ ngồi trên một chiếc ghế riêng biệt khác. Trò chơi Bàn tròn vì giấu giếm thân phận kẻ phản bội, sẽ tạo ra một ảo ảnh giống hệt ngoại hình kẻ phản bội. Con rối không chỉ không thu vé vào cửa của kẻ này, mà còn cho hắn ta một số lợi ích. Điều kiện qua cửa của kẻ phản bội chỉ có một, trước khi người chơi tìm được con rối, khiến toàn đội diệt vong.
Thư tự bạch kia còn nói, một khi kẻ phản bội có thể tồn tại qua màn chơi, khả năng rất cao sẽ còn được chọn làm kẻ phản bội ở màn kế tiếp. Hắn ta trải qua hơn hai màn làm kẻ phản bội, còn gián tiếp hại chết người yêu mình, cuối cùng không thể nào thừa nhận cảm giác tội lỗi, sau khi công bố sự tồn tại của kẻ phản bội sẽ nhảy lầu tự sát.
Trước đó, người chơi căn bản không biết còn có thiết lập kẻ phản bội này.
Trải qua một đoạn thời gian khủng hoảng, một người chơi biệt danh AJWY dùng thủ đoạn không rõ nào đó làm mờ ranh giới giữa hiện thực và trò chơi, dẫn đầu người chơi dùng kỹ năng con rối quét sạch kẻ phản bội ngoài hiện thực, cũng nghiên cứu ra phương pháp vật lý đối phó kẻ phản bội – nhẫn.
Địa vị của kẻ phản bội có hạn, phạm vi quan sát chỉ có ở trên mặt bàn tròn , người chơi cũ khi tiến vào bàn tròn, trong tay sẽ đeo một chiếc nhẫn, dưới bàn tròn đụng vào nhau xác định vị trí. Nếu giữa người chơi cũ có lẫn người mới, có thể bỏ qua người mới tiến hành xác nhận nhẫn sau đó lập tức tháo ra. Vì tránh trò chơi Bàn tròn phát hiện vật thể lạ, người chơi cũ trong game chỉ bàn luận nhẫn, không bàn về cách sử dụng.
Mỗi màn chơi kẻ phản bội chỉ có một người, người mới đảm nhiệm kẻ phản bội thông thường không đáng sợ, người chơi lâu năm làm kẻ phản bội có thể dùng nhẫn xác nhận thân phận. Sự uy hiếp của kẻ phản bội với người chơi giảm xuống rất nhiều.
Nhiệt độ việc kẻ phản bội dần hạ xuống, nhẫn cũng trở thanh trang sức vật phẩm của người chơi.
Giang Vấn Nguyên buông chuột, từ ngăn kéo máy tính lấy ra một chiếc hộp màu đen.
Trong hộp là vài món quan trọng có ý nghĩa lễ vật Trần Miên đưa cậu, cùng với một ít vật riêng tư. Giang Vấn Nguyên lấy từng chiếc nhẫn trong hộp ra, rất nhiều hình dạng, nhưng không cái nào của Giang Vấn Nguyên cả. Số nhẫn đó là Trần Miên thích, ngón tay hắn thon dài, rất đẹp, đeo nhẫn lên càng thêm hấp dẫn. Sau đó nhẫn của Trần Miên đại đai số đều do Giang Vấn Nguyên mua.
Hiện tại hồi tưởng lại, bất luận là lúc đi trường khuyết tật, nghiên cứu phóng sự một trăm loại cách chết, hay đột nhiên cảm thấy hứng thú với nhẫn, còn rất nhiều chỗ khác, Trần Miên biểu hiện quá khác thường ...
Giang Vấn Nguyên mở Wechat gửi tin nhắn cho Trần Miên: Anh là người chơi trò chơi Bàn tròn sao? Cậu cầm di động phát ngốc một hồi lâu, Trần Miên không có hồi âm.
Giang Vấn Nguyên không tiếp tục chìm vào diễn đàn, cậu tắt máy tính, đi nhà ăn công ty ăn cơm chiều. Hai giờ sai, cậu thay quần áo thể dục, dựa theo thói quen chạy bộ 15km. Chạy xong, Giang Vấn Nguyên đi thong thả một lúc, lại tiếp tục chạy năm km. Dựa theo cách nói của Trương Thần và Tả Tri Hành, trò chơi Bàn tròn không chỉ có một màn, cậu phải tăng cường thể lực.
Sáng sớm hôm sau, Giang Vấn Nguyên bị đồng hồ sinh học đánh thức, sau khi rửa mặt, cậu mặc sơ mi đen viền trắng và quần tây đen, mang theo bữa sáng đúng giờ đến công ty làm. Trong cuộc họp buổi sáng, giám đốc tuyên bố công ty vừa lấy được một hạng mục lớn, yêu cầu mọi người cùng nỗ lực, vì công ty tạo ra giá trị. Từ hôm đó, chế độ tăng ca địa ngục từ tám giờ sáng đến mười một giờ đêm giằng co suốt hai mươi ngày. Trong một đống phản đối kêu la của tầng lớp nông dân, bọn họ rốt cục ngênh đón anh bạn ngày nghỉ đã lâu không gặp, tuy chỉ một ngày, cũng đủ khiến bọn họ vui đến nước mắt tràn mi.
Giang Vấn Nguyên không tài nào cảm thấy vui vẻ vì ngày nghỉ, vì trong lòng cậu có dự cảm, ngày mai màn chơi thứ hai sẽ bắt đầu.
Trước lúc ngủ, Giang Vấn Nguyên nằm trong chăn mở diễn đàn người chơi. Hòm thư chi trả nặc danh mấy ngày nay đã chuẩn bị tốt, chỉ cần cậu muốn, tiền trong tài khoản đủ để cậu mở bất kỳ mục nào cậu thấy hứng thú.
Thế nhưng, đêm nay Giang Vấn Nguyên mở đầu tiên không phải mục phổ cập khoa học, mà là khu giao dịch lớn nhất diễn đàn.
Khu giao dịch có không ít tổ chức cung cấp dịch phụ dẫn người mới, đơn giá đều trên mười vạn*. Tuy rằng có nhân tố không xác định là kẻ phản bội nhưng vẫn có rất nhiều người chơi lao vào.
*Khoảng ba mươi lăm triệu đồng.
Giang Vấn Nguyên xoa huyệt thái dương, phong ấn nội tâm đang mềm yếu, cậu rời khỏi khu giao dịch, chuẩn bị sang khi phổ cập khoa học mua vài mục quan tâm. Đúng lúc này, tài khoản cá nhân của cậu nhảy ra một tin nhắn, vừa click vào, một tài khoản tên Bất Tiếu Ngoạn Gia* gửi tin: Trần Miên, là anh sao? Sao tỷ lệ đóng góp diễn đàn của anh bằng không vậy, có khẩn trương không? Nếu không em cho anh mượn một ít xu diễn đàn, xem một chút mục đáng giá ở khu phổ cập khoa học? Mấy ngày nay anh làm gì vậy, màn thứ hai qua thuận lợi không?
*Dịch thô là "người chơi không cười".
Xem miệng lưỡi đối phương, không cười miêu tả thật là sinh động.
Giang Vấn Nguyên trả lời: Gần đây tôi vẫn luôn tăng ca, ngày mai mới đến màn hai. Trương Thần làm sao cậu tìm được tôi?
Trương Thần phản hồi rất nhanh: số liệu màn chơi 85955 là em đưa vào cơ sở diễn đàn, thông qua số liệu này đăng ký chỉ có hai người, rất dễ tìm. Nhưng mà cái này không phải trọng điểm, trọng điểm là anh vậy mà còn đi làm? Em không đọc nhầm chứ...
Cũng khó trách Trương Thần giật mình, thông thường người chơi trải qua gió tanh mưa máu trong trò chơi, đều rất khó trở về sinh hoạt bình thường, Giang Vấn Nguyên lại nói như cậu chưa trải qua chuyện kỳ lạ quái đản gì, sinh hoạt bình thường trầm lặng.
Giang Vấn Nguyên: Ổn định sinh hoạt có thể bảo hộ thân phận thực của chúng ta, cũng bảo đảm chuyện ăn ở đi lại.
Trương Thần: Xem ra em lo thừa, em chờ tin bình an ngày mai của anh.
Giang Vấn Nguyên: Được, cậu nghỉ ngơi dưỡng sức tốt.
Trương Thần: ...sao anh biết em bị thương?
Giang Vấn Nguyên: tôi chỉ tùy tiện nói thôi, không ngờ cậu thực sự bị thương. Cũng không khó đoán, cậu đã nói tìm ID ở diễn đàn của tôi không khó, nhưng lại qua hai mươi ngày mới tìm tôi, tôi đoán trong khoảng thời gian cậu gặp sự cố dẫn đến hôn mê, thậm chí có thể là nhận đơn dẫn người mới.
Trương Thần: Vẫy tay bái bai. Làm người có thể ít diễn kịch, nhiều chân tâm hơn hay không. Đây là lần đầu nhận đơn của em, có thể mang khách hàng trở về đã là không tồi.
Chuyện phiếm với Trương Thần, tâm tình Giang Vấn Nguyên nhẹ nhàng hơn không ít. Cậu nhã nhặn từ chối cùng vào màn với Trương Thần, lại qua thêm mấy trọng điểm phổ cập khoa học cần chú ý, sau đó ngủ sớm dưỡng sức.
Hôm sau, lúc Giang Vấn Nguyên đang ăn trưa, cảm giác không trọng lực lần nữa bao trùm.
Dưới ánh đèn mờ tối, một con rối mặc trang phục cung đình của công chúa đang đứng, âm thanh ngọt ngào rõ ràng truyền vào tai mọi người: "Hoan nghênh các vị tiến vào trò chơi Bàn tròn – 86415."
Lưỡi hái tử thần một lần nữa đặt lên cổ người chơi, lo sợ —
Lại ghé thăm.
...
*cá voi xanh bản Q – Quả ảnh đại diện của bạn Giang Vấn Nguyên.