Mặc Kinh Phong vừa nghe xong, hận ý trong mắt lập tức chuyển thành sát khí ngùn ngụt, nhìn chằm chằm thiếu nữ không rời mắt, nếu ánh mắt của hắn có thể giết người, thiếu nữ đã sớm biến thành một cỗ thi thể đầy máu tươi !

Như phát hiện một cỗ sát khí mãnh liệt và một tầm mắt vừa lạnh vừa đáng sợ, thiếu nữ sợ hãi ngẩn đầu, một đôi mắt trong veo như nước dáo dác nhìn quanh, nhưng lại không phát hiện bất cứ một ai.

Nàng ta cắn cắn môi, ủy khuất lại cúi thấp đầu, ngăn chặn nước mắt muốn rơi, bộ dáng nàng ta lúc này tuy không đẹp nhưng lại khiến người ta cảm thấy vô cùng thương tiếc, muốn ôm vào lòng mà an ủi.

Mặc Nguyệt cũng chính là bị bộ dạng giả đáng thương này của nàng ta lừa một kiếp người !

Một hôi bào lão giả đi ra, khuôn mặt hiền lành nở nụ cười nhân từ, nói :

-" Tiểu thư, người đi vào đi, tông chủ sẽ sớm tới đây thôi."

-" Ừm, đa tạ."

Nàng ta yếu ớt đáp, trên môi treo nụ cười bi thương.

-" Tiểu thư yên tâm, nếu người đã là nữ nhi của thiếu tông chủ, Phượng Thiên Tông chúng ta sẽ không bạc đãi người."

Hôi bào lão giả trên miệng treo nụ cười hiền từ nhưng ý cười lại không chạm tới đáy mắt. Sáng nay vừa đến một đôi song bào thai phong hoa tuyệt đại, tuyệt mỹ vô song, bây giờ lại thêm một thiếu nữ ốm yếu sống không tốt đến tìm nơi nương tựa. Nếu nói ai là nữ nhi của thiếu tông chủ, ông tuyệt đối sẽ tin tưởng đôi song bào thai hoàn mỹ vô khuyết lại giống hệt thiếu tông chủ kia mà không phải thiếu nữ khiến ông cảm thấy thật giả dối khó lường này.

Hôi bào lão giả đã sống bao nhiêu năm ? Chí ít phải là trăm năm, sớm đã nhìn thấu hồng trần, liếc mắt một cái ông đã thấy thiếu nữ trước mắt có bao nhiêu giả dối. Nhưng nàng lại có lệnh bài mà năm xưa thiếu tông chủ trao cho Tô đại tiểu thư và bức thư mà chữ trong đó được xác định là chữ của Tô đại tiểu thư không giả, ông muốn không tin cũng không có khả năng.

Ông lại trộm đánh giá thiếu nữ ngoan hiền đi phía sau, nàng ta một bộ nhu nhu thuận thuận, ủy khuất cúi đầu, nước mắt vẫn đọng trên khoé mắt. Thoạt nhìn như một thiếu nữ đáng thương bơ vơ không nơi nương tựa.

Nàng trên người không có một tia Linh Lực, chỉ có hai khả năng đó là nàng là một phế vật không tu luyện, hai là nàng che giấu quá sâu, nhưng nàng ta là đến từ Đông Đại Lục, là đại lục mà nữ tử không thể tu luyện, chỉ có thể ở hậu viện chăm con lo việc nhà nên hôi bào lão giả không cần nghĩ cũng thiên về khả năng thứ nhất hơn.

Nhớ năm ấy thiếu tông chủ phong hoa tuyệt đại, thiên phú trác tuyệt, lúc nào cũng mang theo khí chất cao cao tại thượng, hệt như cường giả nhìn xuống chúng sinh, còn Tô đại tiểu thư Tô Thần Phù cũng là một nhân tài kiệt xuất, là mỹ nhân như tranh như hoạ, nhưng nữ nhi này....

Không có thực lực, nhu nhu nhược nhược, chỉ thanh tú chứ không tuyệt mỹ, càng không có khí chất giống thiếu tông chủ, nếu để hai người này đứng chung với nhau chỉ sợ chẳng ai có thể đoán ra hai người là phụ nữ !

Nhưng như vậy thì sao, vẫn không thay đổi được việc nàng là nữ nhi thiếu tông chủ.

Hôi bào lão giả thở dài lắc đầu, cất bước vào trong.

________________________

Mặc Nguyệt và Mặc Kinh Phong cùng Thái Thượng Tứ Trưởng Lão, Phượng Thiên lão gia tử đã sớm rời đi, tiến về sân Thái Thượng Đại Trưởng Lão, nếu ở đó lâu thêm một khắc, Mặc Nguyệt dám khẳng định nàng nhất định sẽ không nhịn được mà bóp chết nữ nhân thối tha đó !

Ngay lúc này một gia đinh vội vã đi tới, hành lễ với Thái Thượng Tứ Trưởng Lão và Phượng Thiên lão gia tử, Mặc Nguyệt, Mặc Kinh Phong biết có người tới liền lập tức lánh mặt đi.

Tên gia đinh thở gấp nói :

-" Thái Thượng Trưởng Lão, Tông chủ, nữ nhi thất lạc của thiếu tông chủ đã đến, đại trưởng lão mời Tông chủ tới sảnh đường !"

Hai người bốn mắt nhìn nhau, đều thấy sự ngoài ý muốn trong mắt đối phương, đùa gì thế, nhi tử và nữ nhi của Phượng Thiên Tử Mạc đều ở đây, tự nhiên sao lại xuất hiện một nữ nhi nữa ? Chẳng lẽ là....nữ nhi tư sinh của Phượng Thiên Tử Mạc ? Nhưng Phượng Thiên lão gia tử rất hiểu Phượng Thiên Tử Mạc, ngoại trừ Tô Thần Phù hắn chưa bao giờ đặt bước tới gần nữ nhân thì đâu ra nữ nhi tư sinh !

Thái Thượng Tứ Trưởng Lão phất tay cho gia đinh lui, Mặc Nguyệt và Mặc Kinh Phong mới đi ra từ chỗ tối.

-" Các con cùng Thái Thượng Tứ Trưởng Lão tới chỗ Thái Thượng Đại Trưởng Lão trước đi, gia gia tới đại sảnh một chút."

Phượng Thiên lão gia tử mỉm cười nói, xoay người định bước đi lại bị Mặc Nguyệt gọi lại :

-" Gia gia, đối với nữ nhi kia của phụ thân, người cứ phân phó tới hậu viện đi, con và ca ca xong việc muốn qua nhìn một chút."

Mặc Nguyệt cười lạnh, trong một ngày này Phượng Thiên Tông chỉ có nàng và Mặc Kinh Phong đến, sau đó Mặc Liên cải trang thành Mặc Mai và xuất hiện ở Phượng Thiên Tông, chỉ sợ nàng ta chính là "nữ nhi" của Phượng Thiên Tử Mạc.

Thái Thượng Tứ Trưởng Lão và Phượng Thiên lão gia tử có lẽ cũng đã đoán ra nữ nhi đó là thiếu nữ mà hai người trông thấy ở ngoài sân.

Nhưng Thiên Huyết Tô chưa từng nói về nữ nhi tư sinh nào, mà Mặc Nguyệt cũng dám chắc khẳng định Mặc Liên là nữ nhi của Mặc Đặc và Thuân Thị, vậy nàng ta làm sao mà tiến vào Phượng Thiên Tông ? Vả lại nàng ta làm sao sống sót dưới tay nàng ?

Mặc Nguyệt ánh mắt lướt qua phương hướng Phượng Thiên lão gia tử rời đi, môi cong lên nụ cười trào phúng.

Mặc kệ thế nào, nàng ta dám đến Phượng Thiên Tông chính là tự đâm đầu vào chỗ chết !

Nàng sẽ giết nàng ta, một lần nữa !!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện