- Trong các nhà bếp bình thường, không có độc cần - Hannibal tuyên bố.
Thám tử trưởng đang chễm chệ sau bàn viết trong bộ tham mưu bí mật của Ba Thám Tử Trẻ. Peter và Bob vừa mới về từ thư viện, nơi hai bạn bị Hannibal phái đi tìm kiếm thông tin trong khi chính Hannibal đi đến nhà bà Bainbridge, và thám tử trưởng vừa mới kết thúc bản tường thuật về chuyến đi này.
- Độc cần - Hannibal nói tiếp - là tên dành cho cả một họ thực vật. Nhiều cây trong họ này là thuốc độc gây ngủ, còn một số khác được dùng trong nghi lễ ma thuật.
- Úi chà! Peter kêu, Mụ Bainbridge này chắc bị mát nặng. Nhà bếp thì có thuốc độc, ngoài vườn thì có nghĩa địa!
- Không còn là nghĩa địa nữa - Hannibal nói rõ. Nhưng chỗ đó thật rùng rợn. Mình bị nổi da gà.
- Nghĩa địa và cây cỏ để làm bùa - Bob đăm chiêu nói khẽ.
Cậu rút sổ tay ra.
- Khớp đấy. Khớp hoàn toàn! Bob vừa reo vừa đọc lại những gì mình đã ghi chép. Do bà Bainbridge có kể rằng Alexander de Champley là thầy phù thủy, mình có đọc vài bài nói về mỹ thuật và trò phù thủy. Có lẽ điều này đối với bà là quan trọng, vì bà đã chịu khó vẽ cả ngôi sao năm cánh của pháp sư Simon trong bản thảo. "Có nhiều loại phù thủy. Trước hết, có phù thủy xạo chơi cho vui, còn sau đó có cả phù thủy xấu thứ thiệt, những tên tôn thờ quỷ sứ. Theo mê tín dị đoan, bọn chúng được quỷ sứ giúp, nên khả năng gây ác của chúng là vô biên, do chúng được Xa-tăng ủng hộ".
Peter có vẻ bối rối.
- Này Bob, mình không tin một từ trong những gì cậu vừa mới nói, nhưng cậu cố gắng tóm tắt lại đi. Mình không thích nghe chút nào.
- Chờ nghe tiếp đã, Bob trả lời. Có một dạng trò phù thủy được gọi là Tôn Giáo Cổ Xưa, Nó rất cũ, giống như tôn thờ sự màu mỡ phì nhiêu, liên quan đến sự tăng trưởng của cây cỏ và mùa màng. Trò này khá dễ thương. Mấy thầy phù thủy này tin rằng mình có quyền lực để tác động đến muôn vật, nhờ đã tự làm cho mình hài hòa với hoàn vũ. Họ tổ chức thành những nhóm nhỏ gọi là tập đoàn, mỗi tập đoàn gồm mười ba người, hội họp ở những địa điểm đặc biệt như ở các ngã tư. Nhưng họ thường thích các... cậu có đoán nổi không? Nghĩa...
- Nghĩa địa hả? Hannibal ngắt lời.
- Trúng! Và khi hội họp, họ tiến hành lễ nghi. Họ ăn thức ăn mới hái và tôn thờ Séléné, nữ thần mặt trăng, hoặc Diane, nữ thần thiên nhiên hoang dã. Tất cả đều diễn ra ban đêm. Không phải vì mấy người phù thủy này làm điều ác, mà vì họ không muốn bị láng giềng nhìn thấy và bị nói. Các nghi lễ có thể được tiến hành bất cứ lúc nào, nhưng có bốn dịp lễ lớn trong một năm, gọi là Sabbat, tức dạ hội phù thủy. Một người phù thủy thuộc Tôn Giáo Cổ Xưa phải tham gia tất cả những ngày Sabbat ấy, diễn ra vào ngày 30 tháng tư, ngày 1 tháng tám, ngày 31 tháng mười và ngày 2 tháng hai.
Bob khép sổ lại.
- Đó là tất cả những gì mình tìm được ngày hôm nay. Nhưng còn những thông tin khác ở thư viện và thậm chí ta có thể mượn những quyển sách cần thiết. Bây giờ là một ý kiến. Có thể chính một thầy phù thủy đã cướp mất bản thảo Bainbridge: một thành viên Tôn Giáo Cổ Xưa hay một môn đồ Xatăng không muốn người ta biết mình tham gia giáo phái này.
Peter rùng mình.
- Nếu bọn mình phải đối mặt với phù thủy, thì mong sao đó là phù thủy không xấu, Peter nói. Mình không hề muốn gặp mặt những tên tôn thờ quỷ sứ.
- Môn đồ Xa-tăng, Hannibal nói, đó có thể là một người hoàn toàn vô ý thức đạo đức. Hoặc một kẻ điên khùng. Cả hai loại đều nguy hiểm. Còn Peter thì làm gì trong khi Bob tìm tư liệu về phù thủy? - Mình tìm thông tin về Madeline Bainbridge, chuyện này ít nguy hiểm hơn.
Peter lấy vài tờ giấy rời ra khỏi túi, rồi đọc những ghi chép bằng bút chì.
- Bà đi lừ Fort Wayne, bang Indiana, khi mười tám tuổi. Bà đã thắng một cuộc thi hoa hậu, giải nhất là chuyến du lịch đến Hollywood. Khi tham quan phim trường Film-Art, thì bà lọt vào mắt xanh của Alexander de Champley. Ba tuần sau, bà đã giành dược hợp đồng để diễn vai nữ hoàng Mary Stuart trong bộ phim của ông. Cuộc gặp giữa nữ diễn viên và nhà đạo diễn không có gì là đặc biệt cả. Nhưng hãy lưu ý rằng theo mọi lời kể lại, thì bà thật sự rất đẹp.
- Bà vẫn còn rất đẹp, Hannibal nói. Mình có thấy bà hôm nay. Còn thông tin gì khác không Peter?
- Không có gì đặc biệt lắm. Bà ấy là người ít chuyện, bà không dính đến vụ xì căng đan nào hết. Bà đã quay rất nhiều phim chất lượng, nhất là thể loại lịch sử, bà đã từng làm Cléopatre và Ekaterina nước Nga. Các diễn viên cùng đóng với bà luôn là tài tử có tiếng, nhưng sau khi làm xong phim là bà không gặp bạn diễn nữa. Bà có rất ít bạn. Bà thuộc loại người cô đơn và không bao giờ có chuyện để bị nói - ngoại trừ diễn viên nam cuối cùng diễn cùng bà: Ramon Desparto.
- Tên này là ai vậy? Bob hỏi.
- Không là ai cả. Peter trả lời. Ông ấy chết sau khi quay xong Tấn Bi kịch ở Salem, một bộ phim rất kỳ lạ về mấy vụ xử phù thủy ở Salem...
- Lại phù thủy nữa! Hannibal ngắt lời.
- Đúng. Một bộ phim không đầu không đuôi. Madeline đóng vai một cô gái trẻ Thanh giáo bị buộc tội là phù thủy, nên bỏ trốn cùng một thủ lĩnh Da Đỏ. Nhưng đặc biệt hắn đính hôn với Madeline vào thời gian trước khi quay phim. Nhiều người nói rằng lễ đính hôn chỉ có mục đích là giúp hắn thăng tiến trong con đường công danh. Mà hắn cũng đính hôn như thế với khá nhiều nữ diễn viên có tiếng. Ít lâu sau khi quay xong bộ phim Tấn Bi Kịch ở Salem, hắn bị chết trong vụ tai nạn ô tô, khi trên đường đi về từ bữa tiệc chiêu đãi tại trang trại của Madeline. Sau chuyện này, bà bị suy sụp thần kinh và không bao giờ đóng phim nữa. Bà đã mua lại tất cả bộ phim của mình và trong suốt ba mươi năm đã biến mất hẳn khỏi xã hội.
- Bà không còn bạn bè nữa à? Hannibal hỏi.
- Có lẽ bà cũng không còn bao nhiêu bạn - Peter vừa trả lời vừa mở một tờ phô tô rồi đưa cho Hannibal. Xem này: đây là bản sao của một tấm hình chụp ở tiệc liên hoan sau bộ phim Tấn Bi Kịch ở Salem. Nhóm người này có tên là "Vòng Tròn Thần bí của Madeline Bainbridge" bởi vì bà thường chơi với họ. Họ không đông lắm, và không có Marvin Gray trong số này.
- Thời đó, ông ấy không phải là bạn. Mà chỉ là tài xế - Hannibal nhắc.
Thám tử trưởng xem hình và đọc chú thích. Madeline Bainbridge và Ramon Desparto - kiểu người đẹp trai, tóc đen đượm nét buồn đăm chiêu - cùng đứng đầu bàn. Bên cạnh nữ minh tinh, có thể nhận ra anh chàng Jefferson Long đẹp trai, thời đó còn rất trẻ. Chú thích nói rằng Elliot Farber là người quay phim cưng của bà Bainbridge. Một diễn viên tên là Charles Goodfellow đứng cạnh một nữ diễn viên tên Estelle DuBarry. Nicholas Fowler là thành viên trong nhóm, cũng như Clara Adams đang ngồi cạnh nam diễn viên Ted Finley. Janet Perce là người thiết kế y phục cho Tấn Bi Kịch ở Salem. Còn hai nữ diễn viên khác nữa, Lupine Hazel và Marie Alexander. Một cô gái xấu xí tên Gloria Gibbs đang nhìn thẳng phía trước: đó là thư ký của Desparto.
- Rất hay, Hannibal bình luận, "Vòng tròn Thần bí" này gồm mười ba thành viên là số được cho là không mang lại may mắn cho những ai không phải là phù thủy. Ngược lại, đối với một tập đòan Tôn Giáo Cổ Xưa, đó là con số lý tưởng.
Hannibal mỉm cười.
- Bob ơi, theo ghi chép của cậu, ngày 1 tháng tám là một trong bốn ngày lễ Sabbat lớn trong năm. Mà hôm nay đúng là ngày 1 tháng tám. Phải chăng Madeline Bainbridge từng là phù thủy? Bà có còn là phù thủy không? Nếu còn, thì ngày nay tập đoàn bà còn bao nhiêu người? Mình chỉ thấy một cách duy nhất để trả lời mấy câu hỏi này! Ai sẽ đi cùng mình đến trang trại Bán Nguyệt tối nay?
- Trang trại Bán Nguyệt hả? Bộ cậu điên mất rồi sao! Peter la.
Rồi Peter hỏi thêm:
- Đi mấy giờ?
Thám tử trưởng đang chễm chệ sau bàn viết trong bộ tham mưu bí mật của Ba Thám Tử Trẻ. Peter và Bob vừa mới về từ thư viện, nơi hai bạn bị Hannibal phái đi tìm kiếm thông tin trong khi chính Hannibal đi đến nhà bà Bainbridge, và thám tử trưởng vừa mới kết thúc bản tường thuật về chuyến đi này.
- Độc cần - Hannibal nói tiếp - là tên dành cho cả một họ thực vật. Nhiều cây trong họ này là thuốc độc gây ngủ, còn một số khác được dùng trong nghi lễ ma thuật.
- Úi chà! Peter kêu, Mụ Bainbridge này chắc bị mát nặng. Nhà bếp thì có thuốc độc, ngoài vườn thì có nghĩa địa!
- Không còn là nghĩa địa nữa - Hannibal nói rõ. Nhưng chỗ đó thật rùng rợn. Mình bị nổi da gà.
- Nghĩa địa và cây cỏ để làm bùa - Bob đăm chiêu nói khẽ.
Cậu rút sổ tay ra.
- Khớp đấy. Khớp hoàn toàn! Bob vừa reo vừa đọc lại những gì mình đã ghi chép. Do bà Bainbridge có kể rằng Alexander de Champley là thầy phù thủy, mình có đọc vài bài nói về mỹ thuật và trò phù thủy. Có lẽ điều này đối với bà là quan trọng, vì bà đã chịu khó vẽ cả ngôi sao năm cánh của pháp sư Simon trong bản thảo. "Có nhiều loại phù thủy. Trước hết, có phù thủy xạo chơi cho vui, còn sau đó có cả phù thủy xấu thứ thiệt, những tên tôn thờ quỷ sứ. Theo mê tín dị đoan, bọn chúng được quỷ sứ giúp, nên khả năng gây ác của chúng là vô biên, do chúng được Xa-tăng ủng hộ".
Peter có vẻ bối rối.
- Này Bob, mình không tin một từ trong những gì cậu vừa mới nói, nhưng cậu cố gắng tóm tắt lại đi. Mình không thích nghe chút nào.
- Chờ nghe tiếp đã, Bob trả lời. Có một dạng trò phù thủy được gọi là Tôn Giáo Cổ Xưa, Nó rất cũ, giống như tôn thờ sự màu mỡ phì nhiêu, liên quan đến sự tăng trưởng của cây cỏ và mùa màng. Trò này khá dễ thương. Mấy thầy phù thủy này tin rằng mình có quyền lực để tác động đến muôn vật, nhờ đã tự làm cho mình hài hòa với hoàn vũ. Họ tổ chức thành những nhóm nhỏ gọi là tập đoàn, mỗi tập đoàn gồm mười ba người, hội họp ở những địa điểm đặc biệt như ở các ngã tư. Nhưng họ thường thích các... cậu có đoán nổi không? Nghĩa...
- Nghĩa địa hả? Hannibal ngắt lời.
- Trúng! Và khi hội họp, họ tiến hành lễ nghi. Họ ăn thức ăn mới hái và tôn thờ Séléné, nữ thần mặt trăng, hoặc Diane, nữ thần thiên nhiên hoang dã. Tất cả đều diễn ra ban đêm. Không phải vì mấy người phù thủy này làm điều ác, mà vì họ không muốn bị láng giềng nhìn thấy và bị nói. Các nghi lễ có thể được tiến hành bất cứ lúc nào, nhưng có bốn dịp lễ lớn trong một năm, gọi là Sabbat, tức dạ hội phù thủy. Một người phù thủy thuộc Tôn Giáo Cổ Xưa phải tham gia tất cả những ngày Sabbat ấy, diễn ra vào ngày 30 tháng tư, ngày 1 tháng tám, ngày 31 tháng mười và ngày 2 tháng hai.
Bob khép sổ lại.
- Đó là tất cả những gì mình tìm được ngày hôm nay. Nhưng còn những thông tin khác ở thư viện và thậm chí ta có thể mượn những quyển sách cần thiết. Bây giờ là một ý kiến. Có thể chính một thầy phù thủy đã cướp mất bản thảo Bainbridge: một thành viên Tôn Giáo Cổ Xưa hay một môn đồ Xatăng không muốn người ta biết mình tham gia giáo phái này.
Peter rùng mình.
- Nếu bọn mình phải đối mặt với phù thủy, thì mong sao đó là phù thủy không xấu, Peter nói. Mình không hề muốn gặp mặt những tên tôn thờ quỷ sứ.
- Môn đồ Xa-tăng, Hannibal nói, đó có thể là một người hoàn toàn vô ý thức đạo đức. Hoặc một kẻ điên khùng. Cả hai loại đều nguy hiểm. Còn Peter thì làm gì trong khi Bob tìm tư liệu về phù thủy? - Mình tìm thông tin về Madeline Bainbridge, chuyện này ít nguy hiểm hơn.
Peter lấy vài tờ giấy rời ra khỏi túi, rồi đọc những ghi chép bằng bút chì.
- Bà đi lừ Fort Wayne, bang Indiana, khi mười tám tuổi. Bà đã thắng một cuộc thi hoa hậu, giải nhất là chuyến du lịch đến Hollywood. Khi tham quan phim trường Film-Art, thì bà lọt vào mắt xanh của Alexander de Champley. Ba tuần sau, bà đã giành dược hợp đồng để diễn vai nữ hoàng Mary Stuart trong bộ phim của ông. Cuộc gặp giữa nữ diễn viên và nhà đạo diễn không có gì là đặc biệt cả. Nhưng hãy lưu ý rằng theo mọi lời kể lại, thì bà thật sự rất đẹp.
- Bà vẫn còn rất đẹp, Hannibal nói. Mình có thấy bà hôm nay. Còn thông tin gì khác không Peter?
- Không có gì đặc biệt lắm. Bà ấy là người ít chuyện, bà không dính đến vụ xì căng đan nào hết. Bà đã quay rất nhiều phim chất lượng, nhất là thể loại lịch sử, bà đã từng làm Cléopatre và Ekaterina nước Nga. Các diễn viên cùng đóng với bà luôn là tài tử có tiếng, nhưng sau khi làm xong phim là bà không gặp bạn diễn nữa. Bà có rất ít bạn. Bà thuộc loại người cô đơn và không bao giờ có chuyện để bị nói - ngoại trừ diễn viên nam cuối cùng diễn cùng bà: Ramon Desparto.
- Tên này là ai vậy? Bob hỏi.
- Không là ai cả. Peter trả lời. Ông ấy chết sau khi quay xong Tấn Bi kịch ở Salem, một bộ phim rất kỳ lạ về mấy vụ xử phù thủy ở Salem...
- Lại phù thủy nữa! Hannibal ngắt lời.
- Đúng. Một bộ phim không đầu không đuôi. Madeline đóng vai một cô gái trẻ Thanh giáo bị buộc tội là phù thủy, nên bỏ trốn cùng một thủ lĩnh Da Đỏ. Nhưng đặc biệt hắn đính hôn với Madeline vào thời gian trước khi quay phim. Nhiều người nói rằng lễ đính hôn chỉ có mục đích là giúp hắn thăng tiến trong con đường công danh. Mà hắn cũng đính hôn như thế với khá nhiều nữ diễn viên có tiếng. Ít lâu sau khi quay xong bộ phim Tấn Bi Kịch ở Salem, hắn bị chết trong vụ tai nạn ô tô, khi trên đường đi về từ bữa tiệc chiêu đãi tại trang trại của Madeline. Sau chuyện này, bà bị suy sụp thần kinh và không bao giờ đóng phim nữa. Bà đã mua lại tất cả bộ phim của mình và trong suốt ba mươi năm đã biến mất hẳn khỏi xã hội.
- Bà không còn bạn bè nữa à? Hannibal hỏi.
- Có lẽ bà cũng không còn bao nhiêu bạn - Peter vừa trả lời vừa mở một tờ phô tô rồi đưa cho Hannibal. Xem này: đây là bản sao của một tấm hình chụp ở tiệc liên hoan sau bộ phim Tấn Bi Kịch ở Salem. Nhóm người này có tên là "Vòng Tròn Thần bí của Madeline Bainbridge" bởi vì bà thường chơi với họ. Họ không đông lắm, và không có Marvin Gray trong số này.
- Thời đó, ông ấy không phải là bạn. Mà chỉ là tài xế - Hannibal nhắc.
Thám tử trưởng xem hình và đọc chú thích. Madeline Bainbridge và Ramon Desparto - kiểu người đẹp trai, tóc đen đượm nét buồn đăm chiêu - cùng đứng đầu bàn. Bên cạnh nữ minh tinh, có thể nhận ra anh chàng Jefferson Long đẹp trai, thời đó còn rất trẻ. Chú thích nói rằng Elliot Farber là người quay phim cưng của bà Bainbridge. Một diễn viên tên là Charles Goodfellow đứng cạnh một nữ diễn viên tên Estelle DuBarry. Nicholas Fowler là thành viên trong nhóm, cũng như Clara Adams đang ngồi cạnh nam diễn viên Ted Finley. Janet Perce là người thiết kế y phục cho Tấn Bi Kịch ở Salem. Còn hai nữ diễn viên khác nữa, Lupine Hazel và Marie Alexander. Một cô gái xấu xí tên Gloria Gibbs đang nhìn thẳng phía trước: đó là thư ký của Desparto.
- Rất hay, Hannibal bình luận, "Vòng tròn Thần bí" này gồm mười ba thành viên là số được cho là không mang lại may mắn cho những ai không phải là phù thủy. Ngược lại, đối với một tập đòan Tôn Giáo Cổ Xưa, đó là con số lý tưởng.
Hannibal mỉm cười.
- Bob ơi, theo ghi chép của cậu, ngày 1 tháng tám là một trong bốn ngày lễ Sabbat lớn trong năm. Mà hôm nay đúng là ngày 1 tháng tám. Phải chăng Madeline Bainbridge từng là phù thủy? Bà có còn là phù thủy không? Nếu còn, thì ngày nay tập đoàn bà còn bao nhiêu người? Mình chỉ thấy một cách duy nhất để trả lời mấy câu hỏi này! Ai sẽ đi cùng mình đến trang trại Bán Nguyệt tối nay?
- Trang trại Bán Nguyệt hả? Bộ cậu điên mất rồi sao! Peter la.
Rồi Peter hỏi thêm:
- Đi mấy giờ?
Danh sách chương