Trong Tây Sơn, nước chảy róc rách.
Cửu Thiên mang theo một đống rượu ngon và một đống thức ăn ngon, nâng ly chúc mừng với sư phụ Ngô Tân.
Ngô Tân uống say, ánh mắt lờ đờ, Tiểu Hắc ở bên cạnh đã nằm bẹp ra đất mà ngủ, tiếng ngáy vang vọng.
Chỉ là nó đã ngủ thiếp đi rồi mà vẫn không chịu buông vò rượu ra, Cửu Thiên mỉm cười nhìn bộ dạng của Tiểu Hắc: “Nó đúng là quỷ rượu mà.”
Ngô Tân cũng cười, sau đó nói: “Cửu Thiên, qua năm con đã phải đến học viện võ đạo rồi, con có nhớ rõ sư phụ đã dặn dò con gì không?”
Cửu Thiên gật đầu: “Con nhớ chứ, học viện võ đạo, nhất nguyên phân viện, nhất nguyên đạo quyết."
Ngô Tân nói: “Không sai, tuyệt đối đừng quên, đối với con mà nói nó rất quan trọng, phải nghĩ hết tất cả các biện pháp để tiến vào nhất nguyên phân viện, nếu như không thành công, vậy thì vào học viện võ đạo chẳng có ý nghĩa gì với con.”
Cửu Thiên mang theo nghi hoặc: “Học viện võ đạo không phải là thánh địa luyện võ à, sao lại không có ý nghĩa gì.”

Ngô Tân nói: “Chỉ là một học viện mà thôi, ý nghĩa có thể lớn cỡ nào.

Con có biết canh khí mà con đã luyện được mạnh hơn võ giả luyện khí sĩ khác ở điểm nào không?”
Cửu Thiên nói: “Con có thể sử dụng hai loại công pháp, tiến có thể công, lùi có thể thủ, canh khí trong người mạnh hơn nhiều so với canh kình nguyên khí.
Ngô Tân lắc đầu: “Đây chỉ là một bộ phận bên ngoài mà thôi, ta nói cho con biết, lợi ích lớn nhất của khí võ song tu là con có thể dùng tất cả các loại đan dược.”
Cửu Thiên khó hiểu nhìn Ngô Tân, hắn không biết tại sao thứ này lại được gọi là điểm mạnh.
Ngô Tân chậm rãi giải thích cho hắn: “Luyện khí sĩ bình thường nếu như muốn luyện ra đan dược làm tăng thực lực của mình là vô cùng khó khăn, bởi vì đan dược có thể làm tăng nguyên khí của luyện khí sĩ, là cực phẩm từ dược liệu, đến phương thuốc đều vô cùng quý giá, một nhất phẩm luyện khí sĩ mấy năm liền vẫn không thể thu thập nổi dược liệu để luyện ra một viên ngũ hành đan.

Nhưng đan dược của luyện khí sĩ làm cho võ giả thì đơn giản hơn nhiều, bởi vì ban đầu sự phát minh của những đan dược chính là vì để có tác dụng với võ giả, không cần phải bỏ ra quá nhiều tâm tư.”
Cửu Thiên hiểu được một chút, ánh mắt như phát sáng, Ngô Tân nói tiếp: “Cho nên, những phương thuốc này rất phổ biến ở luyện khí sĩ, gần như là không hề có bí mật gì.

Một phương thuốc có thể để địa canh võ giả nâng cao thực lực, cũng có thể dùng tiền mua được, những thứ này đối với luyện khí sĩ mà nói chỉ cần có mối quan hệ tốt với võ giả, thậm chí là dùng thủ đoạn bóc lột võ giả, nhưng đối với con mà nói chính là nền tảng để làm tăng thực lực, luyện khí sĩ không thể sử dụng, con lại có thể sử dụng.

Võ giả bình thường muốn có được một viên đan dược như thế thì phải bỏ ra một cái giá gấp trăm, thậm chí là gấp nghìn lần, còn con chỉ cần tìm đủ dược liệu rồi tự mình luyện là được.”
Cửu Thiên nghe nói như thế, có từng tia sáng phát ra từ trong mắt anh: “Thì ra là vậy, thực lực của con tăng lên, có thể luyện võ cũng có thể luyện khí, đan dược hai bên con đều có thể sử dụng, không lấy được đan dược làm tăng nguyên khí thì vẫn có thể làm tăng canh kình, dù sao cuối cùng cũng sẽ hóa thành canh khí của con.”

Ngô Tân nói: “Đúng vậy, chính là như thế, cho nên ta mới nói sự tồn tại của học viện võ đạo đối với con mà nói chẳng có ý nghĩa gì lớn, chuyện con cần làm là đến nơi luyện khí sĩ ẩn nấp, quen biết với nhiều người luyện khí, sau đó mua phương thuốc trong tay người đó, càng có nhiều phương thuốc hơn, tốc độ tăng thực lực của con sẽ tăng lên rất nhanh.

Hơn nữa, một khi canh khí tăng cao, con đã có thể luyện chế đan dược tốt hơn, đây là một vòng tuần hoàn đủ để con có thể phát triển mạnh mẽ, căn bản không cần phải đến học viện võ đạo gì hết, con chỉ cần đi tham gia hội luyện đan là được.”
Cửu Thiên liên tục gật đầu, hắn chợt nghĩ đến một vấn đề nào đó: “Nói như vậy thì chẳng phải luyện khí sĩ có thể bồi dưỡng võ giả cường đại rất dễ dàng.”
Ngô Tân nói: “Không sai, nhưng chỉ giới hạn từ cương cảnh trở xuống, từ Địa Canh cảnh bắt đầu muốn đột phá đến Thiên Canh cảnh thì nhất định phải ngộ đạo, đây không phải là thứ mà đan dược bình thường có thể làm tăng lên.

Đan dược có thể làm tăng năng lực ngộ đạo vô cùng quý giá, bởi vì luyện khí sĩ cũng phải ngộ đạo, cho nên sau này con có gặp luyện khí sĩ thì nhất định phải cẩn thận, bên cạnh người đó sẽ còn có võ giả mạnh hơn bản thân hắn ta một phẩm.

Luyện khí sĩ đều sẽ có một võ giả nội canh cấp tám, cấp chín đi theo bên cạnh, như thế cũng là chuyện bình thường.”
Cửu Thiên thở dài một hơi: “Nói như vậy, học viện võ đạo quả thật không có ý nghĩa gì lớn, trước khi con chưa tu luyện đến Địa Canh cảnh, con căn bản không cần phải hao tâm tổn trí đi nghiên cứu công pháp võ đạo gì gì đó, chỉ cần có thể tích lũy đủ phương thuốc, tìm đủ dược liệu, có lẽ chỉ cần dùng đan dược tự luyện là đã có thể tăng cấp.”

Ngô Tân nói: “Con nói đúng, nhưng ta không tán thành cách làm cứ dùng đan dược để mình mạnh hơn, nó sẽ khiến căn cơ yếu đi và sức chịu đựng không còn mạnh nữa.

Phải sử dụng đan dược với một số lượng vừa phải, chọn loại tốt nhất mà dùng.

Bây giờ để ta truyền cho con phương thuốc luyện khí sĩ mà mình có, đây đều là những phương thuốc rất quý giá, con đừng xem thường nó, lần này con đến học viện võ đạo tu luyện, cố gắng trong vòng năm năm đừng nên quay lại, mỗi năm đến lễ tết cũng là lúc luyện khí sĩ hội tụ, nếu như ta nhớ không lầm, ở Đông Hoa Châu Bắc bộ có một nơi mà luyện khí sĩ hay hội tụ, cách học viện võ đạo bọn con không xa, con đi đến đó xem thử.”
Ngô Tân nói xong, lại đặt một ngón tay vào mi tâm Cửu Thiên, lập tức lần lượt những đơn thuốc liền xuất hiện trong đầu hắn, khắc sâu vào trong trí nhớ của hắn.
Ngô Tân chậm rãi nói: “Thiên hạ rộng lớn mênh mông, chỉ là ở nước Võ Đỉnh là đã có một vạn tám ngàn châu, Đông Hoa Châu nho nhỏ không đáng để con lãng phí quá nhiều thời gian, sư phụ hi vọng sớm ngày nhìn thấy con đứng ở đỉnh cao.”\u0007\u0007\u0007\u0007\u0007\u0007\u0007.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện