Trên người mang theo kiếm nặng, bước chân vững vàng, Cửu Thiên chậm rãi đi về phía trung tâm quảng trường.
Trên vai, tiểu Hắc tò mò nhìn bốn xung quanh, không biết tại sao tất cả mọi người đều nhìn bọn họ.
Trên quán trà, Cửu Phong không nhịn được, gọi Cửu Thiên, nhưng lúc Cửu Hạo Nhiên lại ngăn cản ông ta.
“Đừng gọi nó, Cửu Thiên đã quyết định làm như vậy, đương nhiên là có tính toán của mình.
Chúng ta không cần phải ngăn cản.”
“Nhưng Cửu Thiên đi kiểm tra như thế này, nhất định sẽ phải chịu sự ngăn cản ác ý của Nông Kiến Tịnh.”
Khuôn mặt Cửu Phong tràn đầy sự lo lắng nói.
Cửu Hạo Nhiên nói tiếp: “Cửu Thiên không phải là đứa ngốc, nó đưa ra quyết định như thế này, đương nhiên sẽ có dụng ý của nó.”
Cửu Hạo Nhiên khẽ thở dài mộ tiếng, ngồi xuống.
Mặc dù quyết định lần này của Cửu Thiên có chút không lý trí, nhưng Cửu Hạo Nhiên vẫn không gọi hắn lại.
Mỗi một võ giả mạnh, đương nhiên có quyết định của mình, không vì những thứ bên ngoài, không vì người khác tác động mà thay đổi.
Cửu Thiên đã đưa ra quyết định như vậy, Cửu Hạo Nhiên chỉ có thể lựa chọn ủng hộ.
“Cửu Thiên này, vậy mà lại đến vào lúc này, hắn ta đặc biệt để cho chúng ta xem trò cười của hắn ta sao? Kiếm Đình, cậu Triệu Thường, hai người cũng đến rồi.”
Mục Long khẽ cười thành tiếng, phía sau lúc này Mục Kiếm Đình mới đi vào.
Đi cùng với Mục Kiếm Đình là một người đàn ông cao lớn, đẹp trai, mười ngón tay dài, thon, có lực, cả người khoác áo choàng màu trắng, mờ ảo có khí chất vượt qua thế tục.
“May mà tôi đến kịp lúc, nếu không sẽ bỏ qua cảnh tượng Cửu Thiên bị mất mặt ở trước mọi người, đó là một sự tiếc nuối.”
Mục Kiếm Đình và Triệu Thường ngồi xuống bên cạnh Mục Phong.
Ánh mắt Triệu Thường rơi trên người Cửu Thiên, sau khi đánh giá trên dưới một lượt, vẻ mặt mang theo sự khác thường.
Trong lòng thầm suy nghĩ, đây chính là Cửu Thiên tu luyện với tốc độ yêu nghiệt sao?
Tại sao trên người hắn ta, có một mùi của luyện khí sĩ.
Là mình nghĩ nhiều sao?
Trên mặt Mục Hải vẫn mang theo nụ cười, lúc này Cửu Thiên đến mặc dù nằm ngoài dự đoán của ông ta, nhưng lại vô cùng, vô cùng tốt.
Từ xa, Mục Hải khẽ gật đầu với Nông Kiến Tịnh ở bên cạnh mặc thạch.
Lúc này, cuối cùng Nông Kiến Tịnh cũng mở ra mắt, bắt ra tia lạnh lùng.
Vậy mà lại đến rồi, đúng là lo lắng hộ ông ta, suy nghĩ hộ ông ta.
Lúc nãy còn đang suy nghĩ làm xong việc sớm một chút, bây giờ Cửu Thiên lại đến.
Khóe miệng mang theo nụ cười, Nông Kiến Tịnh quay đầu nói với hai đạo sư khác ở bên cạnh: “Hai vị có thể thấy trên người tên này có chút khác thường.”
Hai đạo sư sao có thể không hiểu ý của Nông Kiến Tịnh, bọn họ đều biết rõ Nông Kiến Tịnh muốn làm gì, hai người đồng thanh nói: “Quả thật có chút khác biệt, giống như trên người có sự ô uế.”
Nông Kiến Tịnh cười, ông ta nói lời này chính là để thăm dò thái độ của hai đạo sư.
Chỉ cần hai đạo sư không quấy rối, tất cả có thể nắm trong lòng bàn tay.
Viết tên lên, trình ra, Cửu Thiên đứng cách đó không xa, yên lặng đợi người kiểm tra gọi đến tên của hắn.
Lúc này, những người đến thi ở phía trước đã hoàn toàn không thể thu hút được ánh mắt của mọi người, tất cả mọi người đều đang xì xầm thảo luận thực lực của Cửu Thiên.
“Bây giờ ít nhất Cửu Thiên cũng đạt đến luyện thể cấp chín.”
“Có lẽ là luyện thể cấp chín đỉnh phong.
Lần trước, lúc ở hội săn ở Tây Sơn, hắn ta có thể đánh bại Tĩnh Như đã luyện ra canh khí.”
“Nói không chừng hắn ta cũng đã luyện ra được canh khí.”
“Ừ, rất có khả năng.”
“Dù sao, Cửu Thiên thông qua kiểm tra là một điều chắc chắn.”
….
Người kiểm tra ở phía trước cũng rất nhanh đã đi xuống, không có một người nào kéo dài thời gian, bọn họ cũng muốn nhìn thấy thực lực hiện tại của Cửu Thiên sớm một chút.
Ánh mắt đang nhìn chăm chú của tất cả mọi người, chính là trạng thái hiện tại của Cửu Thiên, nghĩ đến cuộc kiểm tra 1 năm trước, đúng là vô cùng khác biệt.
“Người tiếp theo, Cửu Thiên!”
Một tiếng gọi, tất cả mọi người lập tức trở nên yên tĩnh.
Cửu Thiên chậm rãi đi về phía trước, nhìn vào mặc thạch ở phía trước, không vui không buồn.
Trên quán trà, ánh mắt người nhà họ Cửu, người nhà họ Mục, người nhà họ Tĩnh đều nhìn chằm chằm vào Cửu Thiên.
Đối với cảnh giới thực lực bây giờ của Cửu Thiên, thực ra bọn họ cũng vô cùng tò mò.
Ha!
Khẽ ha một tiếng, Cửu Thiên đột nhiên ra quyền.
Không có tiếng xé gió, thậm chí rất nhiều người không nhìn thấy động tác ra quyền của Cửu Thiên, giây tiếp theo, nắm đấm của Cửu Thiên chạm vào mặc thạch.
Một tiếng vỡ vang lên, mặc thạch lập tức nứt ra thành vô số đường, ánh sáng vàng dâng lên đột ngột, nhưng lại không có ký tự khác thường nào xuất hiện.
Tia sáng vàng kịch liệt quả thật muốn chọc mù mắt mọi người, trong chốc lát tia sáng được thu lại.
Mọi người thấy mặc thạch không có bất kỳ ký tự xuất hiện, khuôn mặt tràn đầy sự kinh ngạc.
Không có ký tự xuất hiện, thật sự không có bất kỳ ký tự nào.
Điều này chỉ có thể chứng minh hai tình huống, một là, thực lực của Cửu Thiên còn chưa đến luyện thể cấp một.
Nhưng nếu như là tình huống này, không có thể tia sáng chói mắt như vậy,
Thứ hai, chính là Cửu Thiên đã đạt đến từ nội canh cảnh trở nên.
Dù sao mặc thạch cũng chỉ là công cụ kiểm tra cảnh giới luyện thể của võ giả.
Chỉ cần luyện ra canh kình, mặc thạch bình thường không thể đánh giá cấp bậc.
Lẽ nào, Cửu Thiên đã vào nội canh cảnh rồi?
Điều này đúng là khiến người khác không thể tin được, trong vòng một năm, từ luyện thể tam trùng đã lên đến canh cảnh, tin lạ trong thiên hạ!
Răng rắc!
Mục Hải bóp vỡ cốc trà trong tay, nghiến năng nói: “Nội canh cảnh, Cửu Thiên đã luyện đến nội canh cảnh, thiên phú của tên tiểu tử này thật khác thường.”
Khuôn mặt của Mục Kiếm Đình sững sờ, lúc này vẫn còn đang ở trong trạng thấy đờ đẫn, hắn ta không thể tin được, Cửu Thiên còn luyện được canh kình trước hắn ta.
Triệu Thường ở bên cạnh ngược lại khuôn mặt tràn đầy sự bình tĩnh, trình độ nội canh kình mà thôi, rất đáng để kinh ngạc sao? Trong học viện võ đạo, người như thế này không phải chỉ cần vơ là được một đống sao.
Triệu Thường không hiểu được sự kinh ngạc của nhà họ Mục, bởi vì anh ta không hề biết, Cửu Thiên đã thăng cấp lên nội canh cảnh nhanh như thế nào.