Chương 564
Nhưng Cửu Thiên dùng thực lực của mình nói với hắn ta, hắn ta không phải thiên tài giỏi nhất, mãi mãi không phải.
Vào trên địa bàn của hắn ta, trên Lôi Đình Nhai hắn ta có lòng tin nhất, Cửu Thiên hoàn toàn đánh bại hắn ta.
Mỗi khi nghĩ tới, trước khi chiến đấu, hắn ta còn hống hách nhường Cửu Thiên 3 chiêu, La Khởi cũng muốn tát mình.
Ra vẻ cái gì chứ, ra vẻ tới xảy ra chuyện rồi!
Cửa đột nhiên mở ra, bóng người của Hoắc Sơn sư tôn bỗng xuất hiện ở trước mặt La Khởi.
Hoắc Sơn sư tôn nhìn La Khởi bộ dạng chán nản, lạnh lùng nói: “La Khởi, con còn là một võ giả không?”
La Khởi ngơ ngác ngẩng đầu nói: “Sư tôn, con thua rồi. Xin lỗi, con làm mất mặt Lôi Đình viện. Qua ngày hôm nay, tin tức con thua Cửu Thiên ở Lôi Đình Nhai sẽ truyền khắp học viện Võ Đạo. Con làm người mất mặt.”
Hoắc Sơn cười nói: ‘Mất mặt ư? Khi ta còn trẻ mất mặt rất nhiều lần. La Khởi, nói cho ta biết, thua trận này, con còn là một võ giả không?”
La Khởi nghiến răng nói: “Ta đương nhiên phải.”
Hoắc Sơn hỏi tiếp: “Rất tốt. Vậy võ giả lúc này nên làm như nào?”
La Khởi hít thở sâu một hơi, đứng dậy nói: “Nhịn nhục, gia tăng tu hành.”
Hoắc Sơn gật đầu nói: ‘Được rồi, ta hỏi xong rồi.
Con tiếp tục. Ngày mai, ta muốn nhìn thấy con hoàn toàn khác, chứ không phải con của bây giờ.”
Dứt lời thì Hoắc Sơn đóng cửa phòng lại.
La Khởi nhìn tay của mình, từ từ nhắm mắt lại.
Hai ngày sau, tin tức Cửu Thiên của Nhất Nguyên viện thắng Lôi Đình viện truyền khắp học viện Võ Đạo.
“Nghe nói gì chưa, Cửu Thiên của Nhất Nguyên viện một mình khiêu chiến Lôi Đình viện. La Khởi đó chọn nơi có lợi nhất đối với hắn ta là Lôi Đình Nhai, vẫn thua thảm bại.”
“Lúc đầu ta cảm thấy Nhất Nguyên viện là một trong chín đại phân viện, sẽ không yếu như thế.
Thì ra người ta là giấu tài, lù đù vác cái lu mà chạy, không bay thì bay thì thôi đã bay là bay thẳng lên trời.”
“Ta thấy ấy à, lần này Nhất Nguyên viện chắc muốn giết vào top ba. Tĩnh Như của Phiêu Miểu viện bị đuổi khỏi học viện Võ Đạo. Ai còn có thể chặn được Cửu Thiên chứ.”
“Ha ha, Tĩnh Như đó cho dù ở đây thì có thể như nào. Không thấy cô ta solo với Cửu Thiên ở nơi hoang dã, còn không phải thua thê thảm hay sao, cuối cùng còn bị đuổi khỏi học viện.”
“Cũng đúng, người bây giờ có thể chặn được thế xung lên của Nhất Nguyên viện cũng chỉ có Thanh Kiếm viện và Âm Dương viện.”
Trên núi Giám Ngọc, xung quanh đều là tiếng bàn luận như vậy.
Gần như đi tới đâu cũng có thể nghe thấy không ít lời ngưỡng mộ của các học viên đối với Nhất Nguyên viện. Đồng hối hận lúc đầu nếu báo danh vào Nhất Nguyên viện thì tốt rồi.
“He he, đám người này. Lúc đầu ai cũng xem thường Nhất Nguyên viện chúng ta, bây giờ lại đổi chiều khá nhanh. Cửu Thiên sư đệ, đệ có tin không.
Ngày mai lại tuyển thêm học viên mới vào viện, Nhất Nguyên viện của chúng ta cũng sẽ có một đám sư đệ sư muội tới. Ha ha, đệ được làm ngũ sư huynh rồi. Ừ, phải tuyển thêm một ít các sư muội mới được. Có câu lâu đài gần nước được hưởng trăng trước.”