Chương 554
Ông ta sẽ không phá hỏng trận chiến giữa Cửu Thiên và La Khởi, nhưng chắc chắn ông ta phải đến gần để quan sát xem sức mạnh này đến từ đâu.
Cửu Thiên từ từ nhấc trọng kiếm Vô Phong, lúc này đây, trọng kiếm Vô Phong cứ như nặng cả nghìn cân, Cửu Thiên cảm thấy kỳ lạ, đáng lẽ nó không nên nặng đến vậy.
Tuy nhiên hắn cảm nhận thấy, sức mạnh đạo vực bên trong trọng kiếm Vô Phong đang ngày càng rõ ràng.
Khi canh khí của hắn va chạm đều có thể cảm thấy sức mạnh đáng sợ đang xao động.
“Trọng kiếm Vô Phong, Đại xảo bất công.”
Tám chữ lớn xuất hiện trong đầu của Cửu Thiên.
Chẳng rõ đầu đuôi nhưng bỗng nhiên Cửu Thiên cảm thấy mình hiểu ra chuyện gì đó.
Nhát kiếm từ từ hạ xuống với tốc độ rất chậm, nó còn chứa đựng cả hơi thở vô cùng huyền ảo.
La Khởi lập tức cảm thấy một luồng sức mạnh đáng sợ vọt đến từ bốn phương tám hướng, ép hắn †a đến mức cong cả lưng, hắn ta vội vàng nắm chặt Tử Ảnh Kiếm.
Trên bầu trời, Hoắc Sơn sư tôn lùi ra sau vài bước, vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên.
“Hóa ra, đây mới là trọng kiếm.”
Đôi mắt trong veo như nước, khí tức trôi dạt.
Lúc này, Cửu Thiên cuối cùng đã sử dụng ra một góc của núi băng sức mạnh Đạo Vực, đồng thời cũng mở ra một cánh cửa lớn mới cho việc tu luyện của hắn.
La Khởi ngẩng đầu lên từng chút một.
Những tia sét lóa mắt dập dờn khắp người, sấm sét ầm ầm tứ phía.
“Ngũ Lôi Chấn Thiên Quyết, Lôi Thần Thiên Bộc!”
Trên khắp Lôi Đình Nha, vô số tia chớp hóa thành những quả cầu sấm sét sáng chói.
Vừa thấy Lôi Đình có biến, Cửu Thiên lập tức dựng thẳng trọng kiếm trước người.
Vô số quả cầu sấm sét nổ ầm ầm, tia sét đáng sợ hóa thành những đám mây sấm sét, bao phủ toàn bộ Lôi Đình Nhai.
Sấm sét đáng sợ làm chấn động cầu Độ Lôi đến mức không ngừng rung lắc.
Tất cả học viên của Lôi Đình viện đứng ở bên cầu Độ Lôi đều bị ảnh hưởng, tiếng la hét thảm không ngừng vang lên.
Thân hình La Khởi ở giữa sấm sét, như thể Lôi Thần hạ phàm.
Trong tay nắm chặt Tử Ảnh Kiếm, ánh mắt La Khởi nhìn chằm chằm vào Cửu Thiên, người đang vững vàng như một ngọn núi giữa sấm sét ở phía trước.
Trong tia chớp đáng sợ như vậy, Cửu Thiên đứng ở nơi đó, vô cùng bình tĩnh.
Trên trọng kiếm, từng đường sức mạnh giống như vân nước giúp hắn loại bỏ được hầu hết sự xung kích của sấm sét.
Tia chớp dư thừa lập tức biến mắt khi chạm vào cơ thể của Cửu Thiên, như thể bị một sức mạnh vô hình nuốt chửng.
La Khởi cầm kiếm bước lên phía trước, trên trường kiếm Tử Ảnh lóe lên ánh sáng đỏ.
“Phong lôi đồng nguồn, sấm sét xuất hiện, gió mây nổi lên.”