Chương 501

Người của các phân viện đều có mặt, chỉ có Âm Dương viện trở về trước, có điều cũng không làm mất nhã hứng.

Phong tục của Hoành Sơn viện chính là há miệng †o ăn thịt, há to miệng uống rượu.

Trong bữa tiệc, cơ bản không nhìn thấy bao nhiêu rau xanh. Tất cả đều là các loại thịt. Bát đựng rượu cũng sắp to bằng cái nồi.

Điều này khiến đám Cửu Thiên, đại sư huynh quá nghiện. Tiểu Hắc cũng ăn trong vui vẻ.

Hơn nữa không chỉ ăn, còn lén giấu đi.

Từ sau khi làm đầu bếp chính của Nhất Nguyên viện, bây giờ Tiểu Hắc càng ngày càng sống tốt.

Trên bàn rượu, các phân viện khác lũ lượt chúc mừng Nhất Thanh sư tôn.

Hôm nay Nhất Thanh sư tôn cuối cùng cũng được sướng một lần, cơ thể đầy mỡ cười tới rung lên.

Cũng có không ít người kính rượu Cửu Thiên, hơn nữa đều là học viên của Hoành Sơn viện.

“Cửu Thiên sư huynh, uống một ly. Tuy tôi là học viên của Hoành Sơn viện, nhưng cũng kính sư huynh là một hán tử, sau này mong Cửu Thiên sư huynh chỉ điểm thêm.”

“Cửu Thiên sư huynh, sư huynh thật lợi hại. Bao giờ chuyển tới Hoành Sơn viện của chúng tôi đi. Sư huynh nên là người của Hoành Sơn viện chúng tôi!”

“Cửu Thiên sư huynh, sư huynh có hôn phối chưa.

Xá muội chưa có hôn phối, có muốn suy nghĩ tí không, đây là tranh chân dung của muội ấy…

“Cửu Thiên sư huynh, sư huynh vẫn chưa có gia thất nhỉ? Sư huynh nhìn muội, tuy trông có hơi vạm vỡ một tí. Nhưng có ngực có mông, mọi người đều nói mông to dễ đẻ. Cửu Thiên sư huynh hay là chúng ta qua lại một khoảng thời gian thử. Haizz…

các người kéo tôi làm gì? Tìm chết!”

Trên mặt Cửu Thiên nở nụ cười, chỉ có thể gật đầu ứng phó từng người.

Đám học viên của Hoành Sơn viện này quả nhiên là vô cùng nhiệt tình. Tuy bọn họ thô lỗ, nhưng đều có tính tình chất phác, hán tử thật sự. Đương nhiên, nữ hán tử cũng tính là hán tử.

Không dễ dàng gì mới ứng phó xong đám người này, không ngờ Kiều Chinh cũng tới.

Trên mặt còn hơi tái nhợt, Kiều Chinh vẫn cười vài tiếng đầy thoải mái, đi tới cầm bát rượu to nói với Cửu Thiên: “Cửu Thiên, cạn một ly. Cuộc chiến hôm nay, thật sự sảng khoái.”

Cửu Thiên cũng cầm bát rượu lên, nói: “Kiều Chinh sư huynh, mời.”

“Mời!”

Hai người một hơi uống cạn. Kiều Chinh bỗng đè thấp giọng nói với Cửu Thiên: “Cửu Thiên, sau bữa tiệc, hãy tới hậu viện nói chuyện, sư tôn muốn gặp riêng cậu.”

Trái tim của Cửu Thiên hơi rung lên, sư tôn mà Kiều Chinh nói đương nhiên chỉ có thể là Thân Đồ sư tôn của Hoành Sơn viện.

Tuy Cửu Thiên không biết Thân Đồ tìm hắn làm gì.

Nhưng nghĩ thì cũng không có chỗ xấu, khẽ gật đầu.

Kiều Chinh nói xong thì khẽ mỉm cười, lại lớn tiếng nói: “Cửu Thiên, lần sau đợi thương thế của tôi khỏi, nhất định sẽ đánh một trận với cậu nữa.”

Cửu Thiên ôm quyền nói: “Chờ bất cứ lúc nào”

Hai người nhìn nhau mỉm cười, Kiều Chinh từ từ rời đi.

Khi Kiêu Chinh vừa đi sang một bên, lúc này một người Cửu Thiên không quá quen biết đi tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện