Chương 129
Đáng tiếc, lúc này long tộc huyết bì trong người Cửu Thiên đã có tác dụng, hai tay Mục Long giống như nện vào một tấm thép bách luyện, chỉ phát ra tiếng va chạm như chạm vào kim thạch.
Cửu Thiên chống đỡ sức mạnh từ cánh tay Mục Long, hắn đã tu luyện cùng trọng kiếm trong một thời gian dài như thế, không phải là để luyện uổng công.
Hai tay Mục Long nắm lấy bả vai Cửu Thiên, khí kinh trên tay không ngừng tấn công Cửu Thiên.
Đây là tuyệt học của Mục Long, đã lâu lắm rồi ông ta không sử dụng với người.
“Cửu Thiên, trúng Đại Lực Thần Viên Tí của tôi, cậu chết chắc rồi.”
Mục Long nghiến răng nói, Cửu Thiên lập tức cảm thấy thực lực của mình từ từ trôi đi, mặc dù rất chậm chạp, nhưng Cửu Thiên có thể cảm nhận được.
Mục Long mới thật sự kinh ngạc, cho dù những võ giả khác có tu vi cao hơn ông ta cấp hai, nếu trúng một chiêu này thì sức mạnh cũng sẽ lập tức giảm bớt mấy phần, yếu hơn thì trực tiếp đánh đến nỗi mất đi khả năng phản kháng.
Nhưng thực lực của Cửu Thiên lại trôi đi chậm như thế, hơn nữa canh kình như ngọn lửa trên người hắn lại không có dấu hiệu giảm đi.
Trong lúc nhất thời, Mục Long hoài nghi có phải là một chiêu này của mình đã dùng sai rồi không.
Cửu Thiên lại đánh liên tục mấy quyền lên người Mục Long, Mục Long gắn gượng chống đỡ nắm đấm của Cửu Thiên, khí kình trên tay lại tăng thêm, lúc này đang so sánh tu vi xem xem ai có thể bị tổn hại nhiều hơn.
Mục Long tuyệt không tin tưởng tu vi của mình là nội canh cấp bảy lại có thể kém với một thằng nhóc vừa mới vào nội canh cảnh không bao lâu.
Hai người triệt tiêu năng lực lẫn nhau, gió xung quanh biến thành hình xoắn ốc, bao bọc hai người. Tử đệ nhà họ Mục và tử đệ nhà họ Cửu nhìn thấy mà vô cùng kinh ngạc.
Dần dần, Cửu Thiên cảm thấy mình bị hao tổn kha khá, cuối cùng thì tu vi của mình cũng không mạnh bằng đối phương, nhưng mà canh khí lại kích động, mặc dù từng chút từng chút bị ép vào cơ thể, nhưng Cửu Thiên có thể cảm nhận được canh khí của mình đang điên cuồng hấp thụ thiên địa chi lực xung quanh.
Cắn răng, Cửu Thiên sẽ không nhận thua, cho dù có thua thì cũng sẽ không thua trong tay Mục Long.
Phá cho ta!
Bỗng dưng canh khí của Cửu Thiên lại thay đổi, ánh sáng ngũ sắc chợt lóe lên trong canh khí của hắn.
Trong nháy mắt, canh khí chỉnh thể như đông đặc lại.
Đây là dấu hiệu đột phá tu vi.
Oành!
Một tiếng vang rất to, khí lưu xung quanh đột nhiên bị nổ tung, hình thành gợn sóng khí lưu cuồn cuộn lan tràn bốn phía.
Mục Long lập tức bị rung chuyển bởi năng lượng cường hoành, nghẹn họng trăn trối nhìn Cửu Thiên.
Canh khí toàn thân ngưng đọng lại một chỗ, khí thế của Cửu Thiên tăng lên gấp đôi.
Một quyền đánh ra, phá diệt băng sơn quyền.
Quyền kình như rồng, khí thế lao nhanh.
Mục Long đưa tay muốn cản lại, nhưng mà có cản cũng không cản nổi, bị một quyền của Cửu Thiên đánh bay, máu tươi từ trong miệng bay giữa không trung, nhuộm đỏ cả mặt đất.
“Ba ơi, chú Mục Long.”