Chương 16
“Bị làm phiền lúc đang ăn ngon, đương nhiên là phải đổi chỗ khác”
Anh lạnh nhạt nói, sau đó tự mình lái xe đưa cô đi tới một cửa hàng bánh ngọt bày biện theo phong cách Tây Âu.
Hứa Minh Tâm vẫn còn bóng ma tâm lý đối với việc lúc trước, nhìn thấy anh thật sự có ý muốn vào, cô không kịp suy nghĩ đã đưa tay nắm chặt lấy bàn tay của anh.
Cố Gia Huy biết cô sợ anh sẽ bị rơi vào hoàn cảnh giống lúc trước, trong lòng anh cảm thấy ấm áp ngọt ngào vô cùng.
“Em đau lòng vì tôi à?”
Khóe miệng anh khẽ cong lên, đáy mắt đuôi lông mày đều là ý cười nhẹ nhàng.
Nụ cười này hòa tan đi cảm giác sợ hãi do vết sẹo trên mặt anh mang lại, cả người anh lập tức trở nên ấm áp tới lạ thường Nếu như GốGia Huy không bị bỏng nặng, gương mặt này nhất định sẽ là cực phẩm, làm vô số người ghen ghét ngưỡng mộ.
Hai má cô bỗng nhiên ửng hồng, Hứa Minh Tâm tự dưng lại cảm thấy ngại ngùng.
€ô còn lâu mới đau lòng vì anh, bởi vì cô đã xem anh như chồng tương lai của mình, anh nở mày nở mặt thì cô cũng xem như có chút thể diện, anh bị người ta sỉ nhục thì cô cũng chẳng được tôn trọng gì cho cam. Hơn nữa anh là người của cô, sao cô có thể trơ mắt nhìn anh bị người ta bắt nạt!
Hứa Minh Tâm bĩu môi, cứng miệng đáp : “Còn lâu mới phải! Em chỉ tức giận vì đứa nhóc nghịch ngợm đó mà thôi. Cũng không phải là em giúp ngài, mà là em đang giúp bản thân mình. Bọn họ nói xấu ngài, có khác gì đang bôi nhọ em đâu, bởi vì chúng ta… là vợ chồng chưa cưới của nhau mài!”
Cố Gia Huy biết da mặt cô mỏng, ngại ngùng không dám thừa nhận chuyện cô đứng ra bảo vệ anh, cho nên anh cũng không cố ý làm khó.
Bàn tay của anh khẽ siết chặt lấy tay nhỏ của cô, anh chậm rãi nói: “Vào đi, đây là nơi mà nhà họ Gố đầu tư”
Hứa Minh Tâm nghe được mấy lời này mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Nhưng bỗng nhiên cô lại cảm thấy đau lòng.
Cố Gia Huy giống như một con ma cà rồng, không dám đứng dưới ánh năng mặt trời, nếu không sẽ bị những lời bàn tán kia ép mới mức phát điên.
Mặc dù sau lưng anh chính là tiền tài danh vọng của nhà họ Cố, nhưng chuyện này cũng không thể thay đổi được thái độ của mọi người đối với gương mặt xấu xí của anh.
Có lẽ… Anh cũng rất cô độc phải không?
Cô đi theo sau lưng anh, nhìn bóng dáng cao lớn ấy, loại tình cảm trời sinh- sự thương hại, lập tức tràn lan.
Cô nhất định phải bảo vệ người này cho thật tốt, nếu như ai dám bắt nạt anh ấy, cô nhất định sẽ không để yên!
“Đúng rồi, nếu như hôm nay những người đó vẫn mạnh miệng dọa người như trước, em sẽ làm thế nào?”
Cố Gia Huy đi ở phía trước như chợt nhớ ra cái gì, chậm rãi hỏi.
Hứa Minh Tâm nhướn mày, mở miệng đáp không chút do dự: “Vậy thì em nhất định sẽ liều mạng với bọn họ!”
“Em đánh thắng được bọn họ sao?”
“Đánh không thắng cũng phải đánh! Em cũng không thể trơ mắt nhìn ngài bị bắt nạt được. Ngài yên tâm đi, Hứa Minh Tâm em là một người rất có nghĩa khí, sẽ tuyệt đối không bỏ mặc ngài đâu!”
Hứa Minh Tâm hùng hồn nói, cô muốn đi lên trước vài bước để võ vai anh, ra vẻ mình chính là anh hùng hảo hán.