Siêu mẫu không có đầu óc
.
Buổi phỏng vấn diễn ra thuận lợi, lúc quay xong fans còn chuẩn bị một niềm vui bất ngờ, lúc chương trình được phát sẽ đúng lúc kỷ niệm 3 năm ngày Viên Thụy debut, đại diện fans chuẩn bị bánh ngọt đem ra, Viên Thụy vừa vui mừng vừa đặc biệt cảm động, hướng về phía người hâm mộ cúi người thật lâu.
Sau khi kết thúc, fans muốn xin ký tên và chụp ảnh chung, cậu liền ở lại đài truyền hình hơn nửa tiếng.
7 giờ tối, Trịnh Thu Dương ngồi lật tạp chí “JCK Luxury”, bật robot vệ sinh làm việc ong ong bên cạnh.
Viên Thụy trở về, ôm một bó hoa hồng to, trong tay còn cầm hộp bánh ngọt.
Trịnh Thu Dương vội bỏ xuống tạp chí bước qua, nhận hoa và bánh ngọt, cố ý hỏi: “Tặng anh sao?”
Viên Thụy một bên thay giày một bên vui vẻ nói: “Fan tặng em!”
Trịnh Thu Dương đem hoa và bánh ngọt để trên bàn, thuận tay mở hộp bánh ngọt ra nhìn, bên trong chỉ còn dư lại một miếng nhỏ, còn không tới 1/8, buồn cười nói: “Cầm hoa về là được, bánh ngọt như vầy rồi còn đem về làm gì?”
Viên Thụy từ phía sau vắt lên vai anh, cười nói: “Debut 3 năm, đây là lần đầu tiên có fan chúc mừng em.” Cậu bổ nhào về phía trước, siết Trịnh Thu Dương vào trong lòng, thỏa mãn nói, “Thật vất vả mới cướp được một miếng cuối cùng, đặc biệt mang về cho anh nếm thử, có hơi ngọt nhưng rất ngon.”
Trịnh Thu Dương chấm một chút bơ, ăn thử: “Ừ, ngọt.”
Viên Thụy đang rất muốn khoe khoang, nói: “Em cho anh xem cái bánh này hình gì, rất đẹp.”
Cậu một tay ôm Trịnh Thu Dương, một tay khác lấy điện thoại ra mở ảnh, nói: “Anh xem, đẹp hông đẹp hông?”
Trịnh Thu Dương khoa trương nói: “Ây ya này cũng quá đẹp đi? Anh chưa từng thấy ổ bánh nào đẹp đến vậy.”
Viên Thụy: “Ha ha ha.”
Trịnh Thu Dương còn nói: “Fan của em cũng rất xinh ha.”
Viên Thụy đắc ý nói: “Đương nhiên.”
Trịnh Thu Dương cười nói: “Oa, dáng người cũng không tồi.”
Viên Thụy: “…”
Cậu cất điện thoại.
Trịnh Thu Dương: “Ha ha ha.”
Viên Thụy nhìn chằm chằm gáy anh chốc lát, vươn tay nhéo mông anh một cái.
Trịnh Thu Dương: “… Phản hả?”
Viên Thụy xoay người chạy, vừa chạy vừa đắc ý: “Ha! Ha! Ha!”
Trịnh Thu Dương đuổi theo cậu, chặn ở góc tường hướng phòng khách đi về phòng ngủ, đem cậu đè lên tường hung hăng hôn 10 phút.
Chờ nháo xong rồi, Viên Thụy đi làm cơm, sau khi ăn xong hai người đem miếng bánh ngọt này làm món tráng miệng, vừa ăn vừa hun, bánh đã ngọt nay càng ngọt thêm mấy phần. (Đ : Tui méo có gato đâu  ̄_ ̄)
Tối thứ 6, “ Shiny Friends » phát sóng tập 2, rating lần thứ 2 tăng cao, hai tập liên tiếp làm mưa làm gió trên internet.
Viên Thụy xem trên TV xong lại lên mạng xem phát lại, cười ha ha ha đến hơn 12 giờ đêm, bị Trịnh Thu Dương không thể nhịn được nữa kéo đi “ba ba ba” một hồi mới chịu ngủ.
Kết quả sáng hôm thứ 7, Lý Linh Linh gọi điện thoại kêu Viên Thụy đến công ty, Viên Thụy eo mỏi mông đau ngực sưng, đau muốn khóc nhưng hết cách rồi, chỉ có thể kéo cái thân tàn ma dại ra cửa.
Trịnh Thu Dương sung sướng ngủ thẳng cẳng hơn 9 giờ, bị điện thoại đánh thức, thấy mẹ hắn gọi tới, nhất thời nhức đầu.
Mẹ của hắn mấy ngày nay liên tục gọi điện thoại cho hắn, biết hắn có ý nghĩ từ chức nên yên lòng, lại liên tục ghét bỏ Viên Thụy, Trịnh Thu Dương cũng không tranh luận cùng, vào tai trái ra tai phải, thuận theo là được rồi.
Khi hắn mười mấy tuổi, lúc bắt đầu hiểu chuyện đã vô số lần khuyên mẹ hắn kết thúc cuộc “Hôn nhân” không bình thường này đi, nhưng không có tác dụng, lâu dần hắn cũng mặc kệ.
Mẹ hắn kỳ thực xuất thân không tệ, lúc còn trẻ không chỉ đẹp mà còn rất ưu tú, sinh viên niên đại 80 vốn có tương lai sáng rực, kết quả lại cố tình gặp được ba hắn, thiếu nữ ngu ngốc cho rằng gặp được phu quân, không ngờ đến khi hoài thai rồi mới biết đối phương đã có vợ, hơn nữa cũng đang lớn bụng, sau khi tìm cái chết không có kết quả, cũng không biết nghĩ như thế nào mà lại sinh hắn ra. Vì vậy mà không thể học lên tiếp, còn khiến ông ngoại Trịnh Thu Dương tức chết, nhà cũng không thể quay về, mang theo đứa nhỏ còn khóc oa oa, từ đó về sau cam tâm tình nguyện làm bà nhỏ Trịnh gia.
Bà lúc còn trẻ kiêu căng tự mãn, cứ cho rằng mình tuổi trẻ xinh đẹp, hi sinh vì tình yêu nhiều như vậy thì nhất định sẽ có ngày người thay đổi, kết quả chờ a chờ, bà đã chờ thành thiếu phụ luống tuổi có chồng [1], ngạo khí cũng mất, chỉ còn lại cái tính chết vì sĩ diện.
[1] một thiếu phụ đã có chồng và mất đi vẽ đẹp ngày xưa
Nói đến cũng thật đáng thương, nhưng cũng không bắt đền được người khác. Câu này Trịnh Thu Dương đương nhiên không thể nói, cãi với bà cũng không làm được gì, ngoại trừ chuyện yêu đương với Viên Thụy, chuyện khác nếu có thể hắn sẽ thuận theo.
Mẹ hắn gọi tới nói muốn đi dạo phố, không tìm được người đi cùng. Hắn không thể làm gì khác hơn là rời giường chuẩn bị, sau đó đi đón mẹ hắn.
Quý bà vừa lên xe đã bắt đầu lải nhải: “Mẹ tối hôm qua không có chuyện gì làm, xem cái show « Shiny Friends », khán giả bây giờ cũng thật biết chạy theo xu hướng, chương trình nhảm như vậy mà cũng có người xem, đặc biệt là thằng ngốc kia, mẹ thấy đạo diễn mới không thèm mời nó…”
Trịnh Thu Dương yên lặng lái xe, trong đầu tính xem buổi tối đi đâu ăn cơm cùng Viên Thụy, vất vả lắm mới được nghỉ ngơi, không bằng lại đặt nhà hàng khách sạn có cửa sổ sát đất, chỉ là không biết mông Viên Thụy còn đau hay không.
Mông Viên Thụy không quá đau, nhưng đầu vú sưng lên bị quần áo ma sát có chút đau, còn ngứa, ngồi ở đó nhẫn nhịn nghe Lý Linh Linh nói chuyện, trên thực tế đặc biệt muốn xoa xoa.
Lý Linh Linh nói: “« Shiny Friends » còn hai tập nữa là quay xong, tôi có nói chuyện với đài truyền hình, đối phương nói cậu biểu hiện rất tốt, hi vọng mùa thứ 2 cậu vẫn có thể tham gia, đây là hợp đồng, cậu xem trước đi.”
Viên Thụy mở hợp đồng ra nhìn.
Lý Linh Linh nói: “Mùa xuân sang năm mới sẽ bắt đầu quay. Còn có mỹ phẩm dưỡng da kia cũng hy vọng cậu có thể ký quảng cáo thêm 1 quý.”
Viên Thụy không nhịn được cười, nói: “Quá tốt rồi, tôi càng ngày càng lên giá.”
Lý Linh Linh: “…”
Cô cũng cười rộ lên, “Lát nữa cậu kêu Triệu Chính Nghĩa đến phòng tài chính lấy hóa đơn, xem có sai gì không, công ty gần đây cũng không có căng thẳng tài chính, đem tiền quảng cáo trước kia trả cho cậu, cũng trả thuế rồi.”
Viên Thụy càng vui vẻ hơn, nói: “Cảm ơn chị Linh Linh.”
Lý Linh Linh nói: “Tiếp tục cố gắng, làm việc cho giỏi.”
Viên Thụy gật đầu như bằm tỏi.
Lý Linh Linh thần sắc nghiêm chỉnh, nói: “Ngoài ra còn có một tin vui cho cậu.”
Viên Thụy: “? ? ?”
Lý Linh Linh nói: “Tinh Mộng đang dự định quay một bộ phim thần tượng, là chuyển thể tiểu thuyết online « Ai là cát trên đầu ngón tay em » , muốn cậu làm nam chính.”
Viên Thụy: “… A?”
Lý Linh Linh mở tay ra, cười nói: “Vui lắm đúng không? Cậu luôn nói Dương Lộ không thích mình, lần này là bà ấy chỉ đích danh cậu.”
Viên Thụy kinh hãi nói: “Không được không được, tôi diễn không tốt.”
Lý Linh Linh: “…”
Viên Thụy nói: “Lúc trước tôi và Nhạc Ninh Vũ diễn bộ phim kia quá lôi, trên weibo có rất nhiều người nói tôi chỉ thích hợp làm bé ngoan show giải trí, chính tôi còn xem không nỗi.”
Lý Linh Linh: “…”
Viên Thụy lại có chút xấu hổ, nói: “Chỉ có bạn trai tôi bao che khuyết điểm, nói tôi diễn tốt.”
Lý Linh Linh chỉ vào cậu muốn mắng, nửa ngày sau nhẫn nhịn nuốt lời mắng trở vào, đổi giọng khuyên nhủ: “Cậu hẳn là biết Dương Lộ quay cái gì là nổi cái đó đi? Lôi thì lôi, miễn nổi là được.”
Viên Thụy vẫn nói: “Tôi không đọc truyện online còn biết tới truyện này, không nên phá nguyên tác người ta… Tôi cảm thấy Nhạc Ninh Vũ so với tôi thích hợp hơn.”
Lý Linh Linh trừng cậu nói: “Chỉ dựa vào show truyền hình không hút được nhiều fan, tình hình trong nước bây giờ show thực tế chỉ có thể truyền bá, cậu một năm nhiều nhất chỉ có thể quay hai chương trình, thời gian còn lại làm cái gì? Yêu đương sao? Không phải cậu muốn năm 35 tuổi giải nghệ sao? Không tranh thủ kiếm tiền thì lấy cái gì mà hưởng? Cậu có hiểu hay không hả?”
Truy cập fanpage https://www.face book.com/webtruyen onlinecom/ để tham gia các event hấp dẫn.
Viên Thụy nói: “Tôi hiểu, nhưng mà tôi sợ mình diễn không tốt, lúc đó fan nguyên tác sẽ mắng.”
Lý Linh Linh nói: “Sẽ diễn tốt, nhân vật này chính là đo ni đóng giày cho cậu.”
Viên Thụy hoài nghi nhìn nàng.
Lý Linh Linh tức giận nói: “Nam chính là siêu mẫu không có đầu óc.”
Viên Thụy: “…”
Triệu Chính Nghĩa từ phòng tài chính đi ra, công ty tổng cộng trả cho Viên Thụy hơn 70 vạn.
Viên Thụy cầm hóa đơn ở trước cửa phòng làm việc Lý Linh Linh nhảy tới nhảy lui, vui không kềm chế được.
Lý Linh Linh cách cửa dùng tiếng Thượng Hải mắng cậu cũng nghe không rõ, nhìn sắc mặt là hiểu, cậu chạy vụt đi như làn khói.
. : .
.
Buổi phỏng vấn diễn ra thuận lợi, lúc quay xong fans còn chuẩn bị một niềm vui bất ngờ, lúc chương trình được phát sẽ đúng lúc kỷ niệm 3 năm ngày Viên Thụy debut, đại diện fans chuẩn bị bánh ngọt đem ra, Viên Thụy vừa vui mừng vừa đặc biệt cảm động, hướng về phía người hâm mộ cúi người thật lâu.
Sau khi kết thúc, fans muốn xin ký tên và chụp ảnh chung, cậu liền ở lại đài truyền hình hơn nửa tiếng.
7 giờ tối, Trịnh Thu Dương ngồi lật tạp chí “JCK Luxury”, bật robot vệ sinh làm việc ong ong bên cạnh.
Viên Thụy trở về, ôm một bó hoa hồng to, trong tay còn cầm hộp bánh ngọt.
Trịnh Thu Dương vội bỏ xuống tạp chí bước qua, nhận hoa và bánh ngọt, cố ý hỏi: “Tặng anh sao?”
Viên Thụy một bên thay giày một bên vui vẻ nói: “Fan tặng em!”
Trịnh Thu Dương đem hoa và bánh ngọt để trên bàn, thuận tay mở hộp bánh ngọt ra nhìn, bên trong chỉ còn dư lại một miếng nhỏ, còn không tới 1/8, buồn cười nói: “Cầm hoa về là được, bánh ngọt như vầy rồi còn đem về làm gì?”
Viên Thụy từ phía sau vắt lên vai anh, cười nói: “Debut 3 năm, đây là lần đầu tiên có fan chúc mừng em.” Cậu bổ nhào về phía trước, siết Trịnh Thu Dương vào trong lòng, thỏa mãn nói, “Thật vất vả mới cướp được một miếng cuối cùng, đặc biệt mang về cho anh nếm thử, có hơi ngọt nhưng rất ngon.”
Trịnh Thu Dương chấm một chút bơ, ăn thử: “Ừ, ngọt.”
Viên Thụy đang rất muốn khoe khoang, nói: “Em cho anh xem cái bánh này hình gì, rất đẹp.”
Cậu một tay ôm Trịnh Thu Dương, một tay khác lấy điện thoại ra mở ảnh, nói: “Anh xem, đẹp hông đẹp hông?”
Trịnh Thu Dương khoa trương nói: “Ây ya này cũng quá đẹp đi? Anh chưa từng thấy ổ bánh nào đẹp đến vậy.”
Viên Thụy: “Ha ha ha.”
Trịnh Thu Dương còn nói: “Fan của em cũng rất xinh ha.”
Viên Thụy đắc ý nói: “Đương nhiên.”
Trịnh Thu Dương cười nói: “Oa, dáng người cũng không tồi.”
Viên Thụy: “…”
Cậu cất điện thoại.
Trịnh Thu Dương: “Ha ha ha.”
Viên Thụy nhìn chằm chằm gáy anh chốc lát, vươn tay nhéo mông anh một cái.
Trịnh Thu Dương: “… Phản hả?”
Viên Thụy xoay người chạy, vừa chạy vừa đắc ý: “Ha! Ha! Ha!”
Trịnh Thu Dương đuổi theo cậu, chặn ở góc tường hướng phòng khách đi về phòng ngủ, đem cậu đè lên tường hung hăng hôn 10 phút.
Chờ nháo xong rồi, Viên Thụy đi làm cơm, sau khi ăn xong hai người đem miếng bánh ngọt này làm món tráng miệng, vừa ăn vừa hun, bánh đã ngọt nay càng ngọt thêm mấy phần. (Đ : Tui méo có gato đâu  ̄_ ̄)
Tối thứ 6, “ Shiny Friends » phát sóng tập 2, rating lần thứ 2 tăng cao, hai tập liên tiếp làm mưa làm gió trên internet.
Viên Thụy xem trên TV xong lại lên mạng xem phát lại, cười ha ha ha đến hơn 12 giờ đêm, bị Trịnh Thu Dương không thể nhịn được nữa kéo đi “ba ba ba” một hồi mới chịu ngủ.
Kết quả sáng hôm thứ 7, Lý Linh Linh gọi điện thoại kêu Viên Thụy đến công ty, Viên Thụy eo mỏi mông đau ngực sưng, đau muốn khóc nhưng hết cách rồi, chỉ có thể kéo cái thân tàn ma dại ra cửa.
Trịnh Thu Dương sung sướng ngủ thẳng cẳng hơn 9 giờ, bị điện thoại đánh thức, thấy mẹ hắn gọi tới, nhất thời nhức đầu.
Mẹ của hắn mấy ngày nay liên tục gọi điện thoại cho hắn, biết hắn có ý nghĩ từ chức nên yên lòng, lại liên tục ghét bỏ Viên Thụy, Trịnh Thu Dương cũng không tranh luận cùng, vào tai trái ra tai phải, thuận theo là được rồi.
Khi hắn mười mấy tuổi, lúc bắt đầu hiểu chuyện đã vô số lần khuyên mẹ hắn kết thúc cuộc “Hôn nhân” không bình thường này đi, nhưng không có tác dụng, lâu dần hắn cũng mặc kệ.
Mẹ hắn kỳ thực xuất thân không tệ, lúc còn trẻ không chỉ đẹp mà còn rất ưu tú, sinh viên niên đại 80 vốn có tương lai sáng rực, kết quả lại cố tình gặp được ba hắn, thiếu nữ ngu ngốc cho rằng gặp được phu quân, không ngờ đến khi hoài thai rồi mới biết đối phương đã có vợ, hơn nữa cũng đang lớn bụng, sau khi tìm cái chết không có kết quả, cũng không biết nghĩ như thế nào mà lại sinh hắn ra. Vì vậy mà không thể học lên tiếp, còn khiến ông ngoại Trịnh Thu Dương tức chết, nhà cũng không thể quay về, mang theo đứa nhỏ còn khóc oa oa, từ đó về sau cam tâm tình nguyện làm bà nhỏ Trịnh gia.
Bà lúc còn trẻ kiêu căng tự mãn, cứ cho rằng mình tuổi trẻ xinh đẹp, hi sinh vì tình yêu nhiều như vậy thì nhất định sẽ có ngày người thay đổi, kết quả chờ a chờ, bà đã chờ thành thiếu phụ luống tuổi có chồng [1], ngạo khí cũng mất, chỉ còn lại cái tính chết vì sĩ diện.
[1] một thiếu phụ đã có chồng và mất đi vẽ đẹp ngày xưa
Nói đến cũng thật đáng thương, nhưng cũng không bắt đền được người khác. Câu này Trịnh Thu Dương đương nhiên không thể nói, cãi với bà cũng không làm được gì, ngoại trừ chuyện yêu đương với Viên Thụy, chuyện khác nếu có thể hắn sẽ thuận theo.
Mẹ hắn gọi tới nói muốn đi dạo phố, không tìm được người đi cùng. Hắn không thể làm gì khác hơn là rời giường chuẩn bị, sau đó đi đón mẹ hắn.
Quý bà vừa lên xe đã bắt đầu lải nhải: “Mẹ tối hôm qua không có chuyện gì làm, xem cái show « Shiny Friends », khán giả bây giờ cũng thật biết chạy theo xu hướng, chương trình nhảm như vậy mà cũng có người xem, đặc biệt là thằng ngốc kia, mẹ thấy đạo diễn mới không thèm mời nó…”
Trịnh Thu Dương yên lặng lái xe, trong đầu tính xem buổi tối đi đâu ăn cơm cùng Viên Thụy, vất vả lắm mới được nghỉ ngơi, không bằng lại đặt nhà hàng khách sạn có cửa sổ sát đất, chỉ là không biết mông Viên Thụy còn đau hay không.
Mông Viên Thụy không quá đau, nhưng đầu vú sưng lên bị quần áo ma sát có chút đau, còn ngứa, ngồi ở đó nhẫn nhịn nghe Lý Linh Linh nói chuyện, trên thực tế đặc biệt muốn xoa xoa.
Lý Linh Linh nói: “« Shiny Friends » còn hai tập nữa là quay xong, tôi có nói chuyện với đài truyền hình, đối phương nói cậu biểu hiện rất tốt, hi vọng mùa thứ 2 cậu vẫn có thể tham gia, đây là hợp đồng, cậu xem trước đi.”
Viên Thụy mở hợp đồng ra nhìn.
Lý Linh Linh nói: “Mùa xuân sang năm mới sẽ bắt đầu quay. Còn có mỹ phẩm dưỡng da kia cũng hy vọng cậu có thể ký quảng cáo thêm 1 quý.”
Viên Thụy không nhịn được cười, nói: “Quá tốt rồi, tôi càng ngày càng lên giá.”
Lý Linh Linh: “…”
Cô cũng cười rộ lên, “Lát nữa cậu kêu Triệu Chính Nghĩa đến phòng tài chính lấy hóa đơn, xem có sai gì không, công ty gần đây cũng không có căng thẳng tài chính, đem tiền quảng cáo trước kia trả cho cậu, cũng trả thuế rồi.”
Viên Thụy càng vui vẻ hơn, nói: “Cảm ơn chị Linh Linh.”
Lý Linh Linh nói: “Tiếp tục cố gắng, làm việc cho giỏi.”
Viên Thụy gật đầu như bằm tỏi.
Lý Linh Linh thần sắc nghiêm chỉnh, nói: “Ngoài ra còn có một tin vui cho cậu.”
Viên Thụy: “? ? ?”
Lý Linh Linh nói: “Tinh Mộng đang dự định quay một bộ phim thần tượng, là chuyển thể tiểu thuyết online « Ai là cát trên đầu ngón tay em » , muốn cậu làm nam chính.”
Viên Thụy: “… A?”
Lý Linh Linh mở tay ra, cười nói: “Vui lắm đúng không? Cậu luôn nói Dương Lộ không thích mình, lần này là bà ấy chỉ đích danh cậu.”
Viên Thụy kinh hãi nói: “Không được không được, tôi diễn không tốt.”
Lý Linh Linh: “…”
Viên Thụy nói: “Lúc trước tôi và Nhạc Ninh Vũ diễn bộ phim kia quá lôi, trên weibo có rất nhiều người nói tôi chỉ thích hợp làm bé ngoan show giải trí, chính tôi còn xem không nỗi.”
Lý Linh Linh: “…”
Viên Thụy lại có chút xấu hổ, nói: “Chỉ có bạn trai tôi bao che khuyết điểm, nói tôi diễn tốt.”
Lý Linh Linh chỉ vào cậu muốn mắng, nửa ngày sau nhẫn nhịn nuốt lời mắng trở vào, đổi giọng khuyên nhủ: “Cậu hẳn là biết Dương Lộ quay cái gì là nổi cái đó đi? Lôi thì lôi, miễn nổi là được.”
Viên Thụy vẫn nói: “Tôi không đọc truyện online còn biết tới truyện này, không nên phá nguyên tác người ta… Tôi cảm thấy Nhạc Ninh Vũ so với tôi thích hợp hơn.”
Lý Linh Linh trừng cậu nói: “Chỉ dựa vào show truyền hình không hút được nhiều fan, tình hình trong nước bây giờ show thực tế chỉ có thể truyền bá, cậu một năm nhiều nhất chỉ có thể quay hai chương trình, thời gian còn lại làm cái gì? Yêu đương sao? Không phải cậu muốn năm 35 tuổi giải nghệ sao? Không tranh thủ kiếm tiền thì lấy cái gì mà hưởng? Cậu có hiểu hay không hả?”
Truy cập fanpage https://www.face book.com/webtruyen onlinecom/ để tham gia các event hấp dẫn.
Viên Thụy nói: “Tôi hiểu, nhưng mà tôi sợ mình diễn không tốt, lúc đó fan nguyên tác sẽ mắng.”
Lý Linh Linh nói: “Sẽ diễn tốt, nhân vật này chính là đo ni đóng giày cho cậu.”
Viên Thụy hoài nghi nhìn nàng.
Lý Linh Linh tức giận nói: “Nam chính là siêu mẫu không có đầu óc.”
Viên Thụy: “…”
Triệu Chính Nghĩa từ phòng tài chính đi ra, công ty tổng cộng trả cho Viên Thụy hơn 70 vạn.
Viên Thụy cầm hóa đơn ở trước cửa phòng làm việc Lý Linh Linh nhảy tới nhảy lui, vui không kềm chế được.
Lý Linh Linh cách cửa dùng tiếng Thượng Hải mắng cậu cũng nghe không rõ, nhìn sắc mặt là hiểu, cậu chạy vụt đi như làn khói.
. : .
Danh sách chương