Edit: Hình mô phỏng nội dung chương này =))))

------------------------------------------------------

"Giang Âm" Lăng Dương kêu lên

Giang Âm dừng ngâm nga, quay đầu xem hắn, kỳ quái hỏi: "Chuyện gì á?"

Thanh âm Lăng Dương phi thường phẫn nộ, tựa hồ có ngàn vạn lời muốn nói với cậu, cuối cùng chỉ thốt ra một câu: "Cậu có phải là hẹn hò với ai rồi đúng không?"

Giang Âm: ".....?"

Giang Âm không hiểu mô tê gì, dở khóc dở cười nói: "Không có mà, tôi hẹn hò với ai được, làm gì có người nào chịu. Cậu sao lại đột nhiên hỏi như vậy?"

Lăng Dương lầm bầm làu bàu lặp lại mấy lần "Không có người yêu à", sau đó đối với Giang Âm càng ngày càng khó hiểu nói: "Cậu phải nhớ cho kỹ, mấy người mà lớn lên nhìn như hồ ly tinh, nhất là nam nhân, nếu có người giống thế vào ngày nào đó đột nhiên cư xử tốt với cậu, cậu nhất định không được trúng quỷ kế rồi theo chân bọn họ! Mấy người như họ thường không thật tình với người khác, người yêu thay đổi chóng mặt, thay bồ còn nhanh hơn thay áo, trên miệng thì nói thích cậu, chỉ có mỗi mình cậu, thực tế thì chỉ coi cậu là kẻ chơi qua đường thôi! Chỉ chờ cậu yêu gã trước, gã sẽ lập tức thay đổi rồi đòi chia tay với cậu, căn bản chính là một tên siêu cấp cặn bã"

Lăng Dương liều mạng nói xấu tình địch của hắn, cố gắng nói sao cho Giang Âm nghe thấy mà sợ, để sau này cậu có gặp tên con trai nào đẹp mã thì lập tức trốn nhanh, cũng đồng thời không dám trộm gặp tên trong video nữa

Giang Âm: "???"

Trên đầu Giang Âm đầy dấu chấm hỏi, cậu cảm thấy Lăng Dương nói mấy lời này không có xuất phát gì, cứ đột như bị thứ gì kíƈɦ ŧɦíƈɦ rồi xộc thẳng ra ấy

Lăng Dương tất nhiên sẽ không vô duyên vô cớ nói mấy vụ này với cậu, khẳng định là có nguyên nhân đằng sau

Giang Âm nghĩ đến chuyện gì, trong lòng đột nhiên căng thẳng, thật cẩn thận hỏi: "Lăng Dương, có phải là cậu..cậu bị loại người như này chơi đùa tình cảm rồi đúng không?"

Cho nên mới tức giận như vậy, đã hơn nửa đêm rồi mà còn kéo cậu nói một đống đạo lý

Giang Âm nhăn mi lại, sớm biết Lăng Dương sẽ bị thằng con trai khác lừa, cậu không bằng sớm lộ mặt làm tập trung bớt sự chú ý của Lăng Dương lại cậu cho rồi, ít nhất làm như vậy sẽ khiến Lăng Dương không bị người lừa

Lăng Dương bị nghẹn một cái, giải thích nói: "Tôi không có bị ai lừa hết, chỉ là nghe nói gần đây có một anh chàng mới bị người khác lừa kiểu như vậy nên mới muốn cậu chú ý an toàn bản thân"

Giang Âm nghe vậy thở dài nhẹ nhõm một hơi, lúc này mới đồng ý, cậu nói bản thân sẽ cẩn thận hơn

Lăng Dương còn chưa yên lòng, tiếp tục nói: "Không được một mình đi gặp bạn trên mạng, nếu thật sự muốn gặp, cậu dắt tôi đi theo, nhiều người thì an toàn hơn"

Giang Âm cảm thấy không đời nào cậu ngầm đi gặp bạn quen qua mạng, cậu không ngốc tới vậy, nhưng vì làm Lăng Dương yên tâm, vẫn gật đầu đồng ý

Cậu cho rằng Lăng Dương dặn dò nhiều vậy rồi, chắc cũng nên dừng lại nghỉ ngơi, nhưng Lăng Dương vẫn tiếp tục lải nhải: "Mấy lúc có ngày nghỉ hay nghỉ lễ gì đó, nhất là Lễ Tình Nhân, cậu không thể đi lung tung khắp nơi nghe không, đi lung tung sẽ bị kẻ xấu bắt đi đó? Đi theo tôi, chỉ có chỗ tôi mới an toàn"

Giang Âm: "....." Lăng Dương đột nhiên dài dòng giống mấy bà thím quá nha

Giang Âm tuy rằng không rõ sao Lăng Dương lại đột nhiên lo lắng chuyện này, nhưng vẫn nói: "Tôi không đi ra ngoài với người khác đâu, nhiều chuyện phiền phức lắm"

Đặc biệt là vào những ngày Lễ Tình Nhân, nếu cậu đi ra ngoài chơi, tuyệt đối sẽ gặp phải trường hợp bao vây, chặn đường, có thể khoa trương đến mức mà nhích một bước cũng là khó khăn luôn ấy. Hơn nữa người đi cùng cậu không chừng còn phải chịu mấy ánh mắt săm soi của kẻ khác nữa. Nên thôi, cậu cũng không đến nỗi không phân biệt tốt xấu, biết bản thân thời điểm như này tốt nhất không nên ra ngoài dạo chơi

"Lễ Tình Nhân mấy tháng nữa là tới rồi, đến lúc đó cậu đừng đi loạn nha, theo bên cạnh tôi, đã hiểu chưa?" Lăng Dương cường ngạnh nói

Giang Âm: "...." Lăng Dương cả Lễ Tình Nhân cũng không đi hẹn hò với người khác à, nhất định theo sát bên cạnh bảo vệ sự an toàn cho cậu sao? Giang Âm thực sự rất cảm động, nhưng vẫn suy nghĩ thực tế rồi nói: "Lúc đó là nghỉ Đông rồi, chúng ta sẽ không gặp mặt nhau đâu"

Lăng Dương nghe cậu nói vậy tức khắc cả kinh nhảy dựng lên, khiếp sợ mở điện thoại tra cứu lịch, phát hiện sau Lễ Tình Nhân không lâu là tới Trừ Tịch, khi đó khẳng định là được trường học cho nghỉ

Chết tiệt, mắc gì mà trường học còn cho sinh viên nghỉ Đông và nghỉ Hè hả? Không biết quan tâm đến ý chí ham học của học sinh à, 365 ngày tốt nhất đừng nghỉ ngày nào!

Đáng chết!

-------------------------------------------------------------------------

Gần tiếp cận đến cuối kỳ, mọi người đều bắt đầu lu bu đủ mọi thứ công việc, bận rộn là thế nhưng nhiều lúc Giang Âm vẫn thấy có nhiều người mang tâm tình kỳ diệu đến hỏi cậu vài chuyện

Một bức ảnh được đưa tới trước mặt cậu, Giang Âm ngước nhìn, liền thấy một khuôn mặt cười vô cùng vui vẻ của người thanh niên

Đó là hình chụp lúc cậu phát sóng trực tiếp mà

Giang Âm ngẩng đầu lên nhìn tiếp, liền nhìn thấy không biết từ lúc nào mọi người trong ban đều dịch chuyển ánh mắt nhìn về phía này, bạn học ngồi gần cậu thậm chí còn nhịn không được nhìn người trong hình vài ba lần

"Giang Âm ơi, bạn có quen người này không?" nữ sinh cầm tấm ảnh khẩn trương hỏi cậu

Giang Âm chỉ liếc nhìn ảnh bản thân một cái liền thu hồi ánh mắt, lãnh đạm nói: "Không quen"

"Hihi, đây là streamer siêu siêu nổi dạo gần đây đó! Hắn, hắn nói là hắn rất thích cậu, nói không chừng sẽ lén tìm cách để liên lạc với cậu đó!" nữ sinh nọ ôm mặt, tràn đầy hâm mộ nhìn Giang Âm "Nếu hắn tìm cậu, cậu có thể xin người nọ chụp thêm mấy tấm ảnh được không vậy?"

Giang Âm sửng sốt, thế mới biết bản thân tự nhiên hot ầm ầm trên mạng

Cậu sao mà sơ suất quá, rõ ràng là nơi chốn đề phòng Lăng Dương thấy khuôn mặt thật của mình, lại quên đến chuyện Lăng Dương lên mạng cũng có thể thấy

....May là Lăng Dương cũng không thích xem mấy video kiểu này trên mạng, bằng không lúc hắn nhìn thấy dung mạo cậu không biết sẽ có phản ứng thế nào

Giang Âm trả lời lại nữ sinh nọ: "Ừm, tui thấy người ta chắc sẽ không liên lạc với mình đâu"

"Ai...Mỹ nhân cách tầng mây rồi...." nữ sinh nọ cũng cảm thấy chắc người trên ảnh sẽ không tìm người như Giang Âm đâu, thở dài rời đi

Giang Âm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, may mắn bọn họ không biết người trong ảnh chính là cậu, nếu biết khẳng định sẽ không để cậu thanh nhàn giống hiện tại, lựa chọn nguỵ trang của cậu quả thực rất chính xác!

--------------------------------------------------------

Kiểm tra cuối kỳ đối với Giang Âm như con bò rụng lông như cây me rụng lá, ngày thường lúc nào cậu cũng cố gắng học tập, bởi vậy lúc kiểm tra cũng vượt qua vô cùng nhẹ nhàng

Rốt cuộc được nghỉ để về nhà rồi!

Nhớ lại đã lâu rồi cậu chưa gặp người nhà, khoé miệng Giang Âm lập tức giơ lên. Cậu đã mua vé máy bay rồi, giờ chỉ cần về ký túc thu xếp valy, ngày mai có thể lập tức trở về rồi

Nhưng Lăng Dương tựa hồ không vui giống cậu, Lăng Dương cau mày nhìn cậu thu thập hành lý, đồ dùng cá nhân, muộn phiền hỏi: "Nhà cậu ở đâu vậy?"

Giang Âm đem chỗ cậu ở nói cho Lăng Dương biết, Lăng Dương bực bội gãi gãi đầu: "Sao lại xa vậy?"

"Đúng là có hơi xa chỗ này" Giang Âm cũng thừa nhận. Bất quá cậu cũng biết là xa, nên người ở đây độ nhận diện với mặt của cậu cũng thấp, mới làm cậu thanh nhàn tự tại như lúc này

Lăng Dương ngồi một bên, lại bắt đầu lải nhải: "Tôi không kề bên cậu, cậu phải chú ý an toàn đó, không thể ra ngoài chơi với họ chỉ vì họ lớn lên dễ nhìn được, dù bọn họ có nói là fans của cậu cũng không được! Con trai mà lớn lên càng đẹp, thì càng không nên tin tưởng, trừ tôi ra "

Dung mạo hơn người, còn là fans của cậu?

Giang Âm không biết có phải là bản thân cậu nghĩ nhiều quá hay không, mà cậu nghe mấy lời này của Lăng Dương, cảm thấy mục tiêu có hơi rõ ràng

Đôi tay thoăn thoắt thu xếp đồ đạc của Giang Âm thoáng dừng lại, cậu kinh nghi không xác định hỏi: "Lăng Dương..Cái người mà cậu nói xinh đẹp đó...Là ai vậy?"

Lăng Dương có phải đã lên mạng rồi thấy gì rồi đúng không?

Lăng Dương không nói, hắn nhìn Giang Âm, nhấp khoé miệng, ánh mắt vô cớ trở nên sắc bén, như là nhớ tới chuyện gì không tốt

Hắn càng làm biểu tình này, Giang Âm càng cảm thấy kinh hồn táng đảm, sợ hãi Lăng Dương đã nhìn thấy được mặt cậu, sau đó từ thẳng biến cong, nhân sinh quan bỗng xảy ra thay đổi thật lớn, rồi có chỗ luẩn quẩn trong lòng

Giang Âm có rất nhiều chuyện muốn hỏi, muốn thật sự biết Lăng Dương có phải thấy hình ảnh hay video của cậu rồi hay không, lại sợ càng nói càng kíƈɦ ŧɦíƈɦ Lăng Dương, vì thế cẩn thận chuyển một chủ đề ôn hoà hơn: "Vậy cậu...Cậu thấy người đó như thế nào?"

Lăng Dương như nghe được chuyện vừa buồn cười vừa ghê tởm, trên mặt bỗng hiện ra biểu tĩnh hỗn tạp vừa căm ghét vừa xen chút chán ghét, lạnh lùng nói: "Đồ hồ ly tinh, đồ làm màu, chỗ nào đẹp hơn người khác mà còn không biết xấu hổ phát trực tiếp, đúng là buồn nôn"

Giang Âm: ".....?" (Chetme con rể -.-)

Ủa có gì đó không đúng lắm, sao Lăng Dương lại chửi cậu

Giang Âm có thể xác định thẩm mỹ của Lăng Dương vô cùng bình thường, dựa theo thẩm mỹ thường ngày của hắn, cậu không nên nhận đánh giá thế này mới đúng

Hơn nữa Lăng Dương còn mới bảo cẩn thận mấy người xinh đẹp mà? Chẳng lẽ vẻ đẹp trong mắt người thường, trong mắt Lăng Dương thì còn lâu mới đạt tiêu chuẩn sao?

Giang Âm nghĩ nghĩ, cảm thấy có lẽ Lăng Dương nói người khác thôi

Giang Âm làm bộ bản thân mắc vệ sinh rồi vào WC, một phen móc điện thoại ra tìm kiếm, quả nhiên liền nhảy ra một người

Ngũ quan người nọ nhìn cũng được, trong mắt Giang Âm thì có chút bình thường, nhưng mà dù gì cũng có fans khen gã đẹp trai

Quan trọng nhất là, người này mới mở live stream hai ngày trước, trên trang web nào đó cũng có đăng lại ngày đó gã có hát bài của cậu, hơn nữa còn nói bản thân rất thích cậu, muốn cùng cậu đi ăn một bữa để trao đổi thêm về âm nhạc

Người này quả thực rất phù hợp với những gì Lăng Dương miêu tả

Giang Âm thở dài nhẹ nhõm một hơi

Bình tĩnh nhìn lại thì, tuy rằng cậu hy vọng Lăng Dương nhìn đến dung mạo thật của mình sẽ không có phản ứng quá khích nào, nhưng nếu Lăng Dương thật sự nhìn thấy, không có phản ứng gì cũng thôi đi, lỡ đâu cũng cho rằng cậu xấu không thể tả, lúc đó mới thật sự đau lòng

Lăng Dương sao có thể chê cậu xấu, ai nói cậu xấu cậu chịu, tuyệt nhiên chỉ riêng Lăng Dương là không được

Biết Lăng Dương không phải nói cậu, Giang Âm thả lỏng tâm tình, tiếp tục thu thập hành lý

Sáng sớm ngày hôm sau, Giang Âm cố gắng làm bản thân không gây ra một tiếng động nào, kéo valy ra khỏi ký túc xá. Vừa đến trước cửa, cậu như có cảm ứng lập tức quay đầu lại, lập tức nhìn thấy Lăng Dương ngồi yên tĩnh trên giường của hắn, vẫn luôn không nhúc nhích, cứ vậy mà an tĩnh nhìn cậu như hòn vọng phu

Giang Âm ngượng ngùng cười cười: "Tôi làm cậu thức à?"

Lăng Dương lắc đầu, muốn nói lại thôi, nhăn mày, cuối cùng nói: "Không thể ở lại thêm mấy ngày à? Tôi dắt cậu đến nhà tôi chơi"

Giang Âm vui vẻ: "Tết mà đi đâu, bộ cậu tưởng là dắt bạn gái về nhà à? Dắt về không chừng nhà cậu còn lấy gậy xua tôi đi đó...À đúng rồi, dì Lăng với chị Lăng Bạch chắc sẽ không đánh đâu haha"

Lăng Dương: "...." Đâu chỉ không đánh, thậm chí không chừng chị gái của hắn còn điên cuồng tỏ tình với cậu kìa

Giang Âm vẫy vẫy tay, chào tạm biệt Lăng Dương, ra khỏi ký túc

Bên ngoài ký túc có một chiếc xe vừa nhìn liền biết giá trị không hề nhỏ đứng đợi, không ít bạn học thì thầm bàn tán, chỉ chỉ trỏ trỏ chiếc xe đó

"Wao, đón ai vậy ta?"

"Tới đón Lăng Dương à? Nhưng tôi nhớ Lăng Dương là người ở đây mà, đâu cần phải tới sớm rước cậu ấy như vậy đâu"

"Hay là đến đón hoa khôi khoa âm nhạc? Tui nghe nói nhà cổ giàu lắm á"

Mọi người đều sôi nổi thảo luận, lúc này trong xe lập tức có một người bước ra, một gã bảo vệ mang kính đen, cúi chào với một người mà có mơ bọn họ cũng không thể ngờ tới: "Tiểu thiếu gia"

Giang Âm đưa hành lý của mình cho bảo vệ của cậu, dưới ánh mắt trợn mắt há hốc mồm của mọi người mà mở cửa xe ngồi lên: "Đi thôi ạ"

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện