Các tu giả của Nhiên Nguyên giới gần đây đều bị một tin tức lớn làm chấn động đầu óc choáng váng. Bọn họ vốn cho là Tứ đại gia tộc vô địch Nhiên Nguyên giới lại ở trong một buổi chiều đã bị người chơi đùa đại thương nguyên khí, gia chủ Tứ đại gia tộc đồng thời gặp chuyện không may không nói, tinh anh Tứ đại gia tộc cũng chết thiệt hại thảm trọng, liên luỵ vài toà thành trì của Tứ đại gia tộc ở nơi đó cũng bắt đầu rung chuyển lên —— không ai lại nguyện ý buông tha thời cơ thượng vị tốt này, nếu như có thể thừa dịp lúc này đem Tứ đại gia tộc kéo xuống, đổi thành gia tộc của chính bọn họ, việc này ai cũng nguyện ý đến nhìn.

Cho nên, Tứ đại gia tộc đang sứt đầu mẻ trán chỉ có thể ôm đoàn chống đỡ kẻ thù bên ngoài, bởi vì những gia tộc này đều cũng có nội tình cho nên bọn họ một khi ôm đoàn để sự tình giằng co xuống, cho dù tầng chót trong gia tộc của Nhiên Nguyên giới giờ bắt đầu đánh giằng co rồi, trong khoảng thời gian ngắn người này cũng không thể làm gì được người kia. Tu giả bình thường va chạm đấu tranh không tới cao tầng cao như vậy, cho nên ngoại trừ đối người bị truy nã cảm thấy vô cùng có hứng thú ra, những thứ khác hết thảy đều không thèm để ý.

Đúng vậy, hiện giờ những người tu chân của Nhiên Nguyên giới hầu như sẽ đối người gọi là Nguyên Tu Vân cảm thấy hết sức hứng thú, ở trong ý nghĩ của bọn họ, Tứ đại gia tộc là không có người có thể đụng động, bất luận người nào muốn cùng Tứ đại gia tộc cứng đối cứng hoặc là thế lực cuối cùng nhất định sẽ chết rất thảm. Thế nhưng người này cùng Tứ đại gia tộc đối đầu, nhưng đến kết quả cuối cùng cũng không phải người này bị Tứ đại gia tộc giết đi, ngược lại người của Tứ đại gia tộc bị người này gài bẫy, còn hãm hại rất thảm, bằng vào điểm này có thể biết Nguyên Tu Vân này tuyệt đối có bản lĩnh, hơn nữa không phải người hiền lành.

Bởi vì vô cùng lưu ý, cho nên Nguyên Tu Vân thoáng cái trở thành người làm mưa làm gió từng tu giả Nhiên Nguyên giới cũng phải thảo luận mấy lần, mà chờ một ít người tài ba sau khi đem cuộc đời từng trải của Nguyên Tu Vân dò la ra, bọn họ càng muốn gặp một lần người này, không phải bởi vì cái gì, chỉ bằng vào y là một phế vật Ngũ linh căn tu luyện đến kỳ Ngưng Mạch.

"Hả? Ngươi đùa gì thế, phế sài Ngũ linh căn làm sao có thể tu luyện thành kỳ Ngưng Mạch? Nhiên Nguyên giới mấy nghìn năm cũng không thể đi ra một người như vậy đi!"

"Đấy! Chính là bởi vì như thế cho nên nói người này mới lợi hại á, ngươi nghĩ đi! Hắn cũng là một phế vật đã định trước, đã coi như định sẵn mà hắn tu luyện thành đến kỳ Ngưng Mạch, nếu như là một Đơn linh căn, nói không chừng qua vài năm hắn sẽ trở thành đại năng Nguyên Anh đầu tiên của Nhiên Nguyên giới chúng ta đấy! Cho dù theo ta biết trong Ngũ linh căn lợi hại nhất cũng chỉ miễn cưỡng đạt tới kỳ Trúc Cơ, còn lại tất cả đều quanh quẩn ở Luyện Khí tầng năm sáu đây."

"Ai ngươi nói như vậy cũng đúng á! Cho dù mặc kệ nói như thế nào, người này nhất định là cực kỳ có thể nhẫn nại hơn nữa túc trí đa mưu. Chậc chậc, chẳng qua bây giờ Tứ đại thế gia bắt đầu liên hợp phát lệnh truy nã hắn, coi như giờ Tứ đại thế gia có chút rung chuyển bất an, chẳng qua có lẽ Nguyên Tu Vân kia cũng chống đỡ không được bao lâu, dù sao hắn mới chỉ là một kỳ Ngưng Mạch, coi như bên người có giúp đỡ, cũng chạy không khỏi nhiều kẻ liều mạng muốn trọng thưởng như vậy."

"Quả thực như vậy, chẳng qua mọi việc cũng không thể khẳng định như vậy nói không chừng người này có bản lĩnh khiến Tứ đại gia tộc bỏ phát lệnh truy nã sao? Hay hoặc là, Tứ đại gia tộc thực sự bị hắn làm tiếp, uy hiếp gì cũng không tồn tại."

"Ha ha ha, không thể nào đâu? Cho dù Nguyên Tu Vân kia lợi hại như thế nào đi nữa hắn cũng chỉ là một Ngũ linh căn mà thôi, có thể tu luyện tới kỳ Ngưng Mạch đã là được trời may mắn rồi, ngoài hắn nếu đem thù báo vậy bảo mệnh quan trọng hơn, làm sao có thể lại đi lăn qua lăn lại chút chuyện này chứ!"

Lúc này, các tu giả thảo luận khí thế ngất trời bên này cũng không biết, phế sài Ngũ linh căn hẳn là bảo mệnh trong miệng bọn họ kia đang ngồi ở bên cạnh bọn họ cách đó không xa vẻ mặt không cho là đúng ăn linh thực trong tửu lâu. Cách ngày nào đó sau khi Triệu Trung Thiên đột nhiên phát động chuông Bạo Huyết mà bỏ chạy đã qua mười ngày, ở nơi này trong mười ngày để cho tiện, bọn Nguyên Tu Vân liền trói gia chủ Thiết gia Thiết Thạch Không đến thành Bách Hối gần đây tu dưỡng.

Bởi vì Triệu Trung Thiên chạy trốn, đồng thời dùng phương pháp tế máu hoàn toàn giết chết hai người Phó Thiên Hải và Triệu Hoa Dung, Nguyên Tu Vân trong khoảng thời gian ngắn lại đột nhiên phát hiện, người y muốn báo thù hầu như đều đã chết sạch, gia chủ Tứ đại gia tộc đã chết hai người, chạy thoát một còn bị bọn họ trói lại một, mà Phó gia theo Phó Thiên Hải bỏ mạng cũng chỉ còn lại có một Phó Cẩm Long, đối với Phó Cẩm Long, Nguyên Tu Vân ngược lại nghĩ có chút... Coi như là may mắn đi! Người kia cuối cùng không chạy khắp thế giới cùng y chống lại, sau mười ngày y nghe được Phó Cẩm Long ở cùng ngày phụ mẫu hắn gặp chuyện không may thì chạy tới Vạn Độc Huyết Quật, có người nói lúc đó ánh mắt của hắn vô cùng đáng sợ giống như tùy thời cũng phải đi tìm một người nào đó liều mạng, thế nhưng khi hắn thấy hiến huyết đầy đất và mùi máu tanh nồng đậm phiêu tán trên không trung, Phó Cẩm Long dường như thoáng cái bị đả kích thật lớn, đứng ở nơi đó ba ngày ba đêm, ở trong ba ngày ba đêm đó mặc dù là trời giáng mưa to mưa như trút nước, cũng không khiến Phó Cẩm Long rời khỏi.

Vì thế Minh Xá còn đặc biệt phái tiểu đệ đi giám sát nhìn thoáng qua, đợi lát nữa các tiểu đệ trở về báo cáo xong, Minh Xá đem nội dung thuật lại cho Nguyên Tu Vân, biểu tình trên mặt Nguyên Tu Vân trở nên có chút phức tạp. Hồi lâu sau y mới thở dài: "Hắn chắc là đã biết."

Dịch Nhiên ở bên cạnh không thể phủ nhận mà nhướng mày, "Hắn ngược lại không phải là kẻ ngu xuẩn, đã như vậy, cũng bỏ bớt chuyện của ngươi."

Nguyên Tu Vân nhìn thoáng qua kiếm tu mao tra này đã là kỳ Kim Đan, vẫn là không có cho hắn sắc mặt gì tốt. Coi như giờ y quay trở về nghĩ đến chuyện Dịch Nhiên làm ra ngày đó, y cũng cảm thấy cực kỳ nguy hiểm, vốn y cũng định theo kế hoạch rồi, nhưng tất cả dự định đều bị người này chơi đùa rối loạn toàn bộ. Mặc dù kết quả cũng không coi là xui xẻo, nhưng hồi tưởng lại lôi kiếp ngày đó Nguyên Tu Vân đã cảm thấy nghĩ lại mà sợ.

Nguyên Tu Vân mười ngày gần đây hầu như không phản ứng Dịch mao tra thế nào, điều này làm cho vị kiếm tu vốn tính tình không thể nào tốt này càng thêm không xong, vụn băng trên mặt cũng nhanh chóng có thể rớt xuống, vì thế Thạch Hâm và Minh Xá cũng cảm thấy kẹp ở giữa hai người bọn họ ngồi đứng rất không yên, lúc này hai vị này lại không lời nào để nói mà tiến vào trạng thái trầm mặc, Thạch Hâm liền nhanh chóng nói sang chuyện khác, "Lão đầu Thiết gia kia làm sao bây giờ? Giờ chúng ta phải trực tiếp đi thành Thiết gia sao? Hay là trước viết chút gì đó cho Thiết gia? Chẳng lẽ không thể dùng gia chủ Thiết gia này đi đổi đệ đệ Minh Hoặc của ngươi? Mặc kệ nói như thế nào, chúng ta bắt được người này chính là người nắm quyền Thiết gia á."

Giờ Thạch Hâm còn cảm thấy kỳ thực chuyện này chắc là rất có khả năng, dù sao coi như đệ đệ Minh Xá lợi hại như thế nào đi nữa, thiên phú dị bẫm, cũng sẽ không quan trọng hơn với gia chủ Thiết gia đi? Nhưng hắn vừa mới dứt lời Minh Xá trực tiếp ở bên cạnh nở nụ cười lạnh, "Ngươi nghĩ rằng ta không có từng bắt cóc người của Thiết gia sao? Ta đến giờ đã sống sáu trăm năm mươi năm, gia chủ Thiết gia cũng mới hơn bốn trăm tuổi, làm sao ngươi biết không từng trói gia chủ Thiết gia chứ?"

Lời nói của Minh Xá gồm nội dung thật sự quá kinh người, không riêng gì Thạch Hâm, coi như Nguyên Tu Vân cũng không nhịn được nhìn nhiều hắn vài lần, người này quả nhiên là một nhân vật hung ác á, chỉ có điều thứ này ác như vậy cũng không thành công cứu ra đệ đệ của mình, có thể thấy được Thiết gia đem Minh Hoặc giấu sâu bao nhiêu.

"Trước ngươi nói Thiết gia đem đệ đệ ngươi nhốt tới chỗ nào? Trong Sơn Hà đồ?"

Minh Xá nghe vậy dừng một chút, sau đó hắn cắn răng nghiến lợi nói, "Là Luyện Yêu Sơn Hải đồ."

Thạch Hâm biểu thị bản thân chắc là người không có kiến thức phương diện này nhất, cho nên trực tiếp đem sự nghi ngờ của mình hỏi ra: "Cái gì là Luyện Yêu Sơn Hải đồ?"

Minh Xá hừ lạnh: "Nghe thấy tên cũng biết đó không phải thứ tốt gì. Đó là đem yêu tộc bao gồm yêu tu nhốt vào sau đó tiến hành tế luyện bảo khí, tế luyện chia làm luyện thần và luyện thể. Nếu như yêu thú nào bị giam vào trong đồ một là toàn thân cũng là luyện khí hoặc là tài liệu luyện đan, như vậy người lắp nó đi vào nhất định sẽ lựa chọn luyện thể. Như vậy chờ sau khi luyện xong, yêu thú kia đã chết, còn dư lại chính là tài liệu có ích. Về phần luyện thần..." Âm thanh của Minh Xá hơi run một cái, mới nói: "Là đem thần thức luyện hóa, trực tiếp để yêu thú hoặc yêu tu được luyện chế đánh mất thần trí, sau đó có thể làm con rối nuôi dưỡng. Đó là một thứ cực kỳ hại người lại buồn nôn!"

Mà Dịch Nhiên lúc này bỗng nhiên mở miệng: "Luyện Yêu Sơn Hải đồ kia của Thiết gia không thể nào là thật."

Minh Xá thẳng tắp nhìn sang, "Ngươi có ý gì?"

Dịch Nhiên nói: "... Đây đại khái là một hàng nhái, chính phẩm mà nói... Làm sao có thể chỉ là bảo khí? Chính phẩm bất kể nhân ma yêu linh một chủng tộc nào, chỉ cần bị nhốt vào rồi, liền có thể luyện."

Lúc này đến phiên tất cả mọi người nhìn hắn, ánh mắt kia rõ ràng bày tỏ nghi vấn "Vì sao ngươi lại biết?"

Chẳng qua rất hiển nhiên Dịch kiếm tu không quá muốn tiếp tục suy nghĩ chuyện này, hắn chỉ thô sơ giản lược mà có lệ nói, "Ta trước gặp qua vật thật." Mà khiến hắn biểu hiện trên mặt không thế nào tốt là, một món tiên khí Tứ phẩm nghe thì tà ác vô cùng, lại phát rồ, lại thật lợi hại dĩ nhiên ở trong tay hai người cặn bã hại chết hắn, trước hắn còn nghĩ cái loại bảo bối này thật sự yêu cầu quá nhiều, không bằng làm được mức lớn nhiều mà đơn giản cho nên có chút chẳng đáng, nhưng sau khi đợi được hắn tới Nhiên Nguyên giới địa phương nhỏ này thì phát hiện tâm tắc, chỉ dựa vào một món tiên khí Tứ phẩm, người nắm giữ nó có thể ở toàn bộ Nhiên Nguyên giới làm mưa làm gió rồi. Nhớ năm đó, thế nhưng hắn một kiếm liền chống tất cả pháp bảo mới trực tiếp đánh ra danh tiếng của mình.

"Được rồi, không nói khác, nếu Minh Xá đã khẳng định Thiết gia sẽ không bởi vì bắt tộc trưởng của bọn họ thì đem Luyện Yêu Sơn Hải đồ hoặc giao ra đệ đệ của hắn, chúng ta đây phải giúp ngươi chắc là còn cần hao chút trắc trở, cho nên thành Thiết gia chính là nơi nhất định phải đi, thừa dịp hiện giờ tộc trưởng Thiết gia không ở, những người khác tâm động muốn đi tranh vị trí tộc trưởng, chúng ta có thể cho Tiểu Sỏa Đản và Tiểu Hồ Lô nghe được rất nhiều tin tức hữu dụng, có thể trong này nghe được tin tức Luyện Yêu Sơn Hải đồ."

Rất rõ ràng, Minh Xá đối với đề nghị của Nguyên Tu Vân rất tán đồng, cho nên hắn trực tiếp vỗ bàn một cái, "Đi! Chúng ta lại đi nháo nó long trời lở đất, không hại chết nó là không thể được!"

Nhất thời, tất cả tu giả của thực quán đồng loạt nhìn về phía bọn họ. Dịch Nhiên trực tiếp cúi đầu thả lãnh khí biểu thị bản thân không dễ chọc, mà Nguyên Tu Vân lại là khóe miệng giật một cái, y rất buồn bực phát hiện trong ánh mắt của những người này nhìn về phía bọn họ tất cả đều biểu thị một chữ, đó chính là, đồ ngu xuẩn, đầu óc bị hư sao? Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Đầu óc có đúng hay không bị hư.

Minh Xá: Đi đi đi, chúng ta muốn đi nháo hắn long trời lở đất!

Thạch Hâm: Cảm giác thật kích động, hình như khí phách của Minh Xá tràn ra?

Tu giả xung quanh:... Ta đệch cái đồ này vậy mà khẩu xuất cuồng ngôn còn kích động như vậy, đây là đầu óc bị hư sao?

Dịch Nhiên:... Ta liền thả lãnh khí không nói lời nào.

Nguyên Tu Vân lệ rơi đầy mặt: Lúc trước... Đầu óc y thật sự không hư á.

———

AAAAx:Λ
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện