“ kích thích” "

Hạ An Nhiên nghĩ rằng Lăng Mặc nhất định sẽ không chạm vào cô.

Chính vì vậy cô cố tình nằm xuống để anh ấy tiến đến gần, còn nói cái gì mà tôi ngủ cùng anh một chút, rồi anh ngủ cùng tôi một chút.

Làm sao nghĩ đến, anh ấy vì kích thích, mà đến thật.

Thậm chí nghe khẩu khí, tên bệnh mất trí này còn muốn đem phát triển điều này thành trạng thái bình thường.

Cô nhất định phải ngăn cản điều này, mối quan hệ bất bình thường giữa năm và nữ.

Hạ An Nhiên lo lắng, vội vàng mở miệng: "Tôi đã làm những gì với anh trước đây, cho dù là vô ý thức, nhưng cũng là lỗi của tôi, tôi không nên trốn tránh chuyện anh trách phạt tôi, lại còn cố ý làm loạn, điều gì đến thì sẽ đến. Vì vậy, anh phải thất tỉnh táo! Ngay cả khi anh nghĩ rằng điều gì đó có thể kích thích hờn, thì cũng phải là do hai người tình nguyện, không cần phải ép buộc...

Và ngay khi Hạ An Nhiên nói xong điều này.

Đoạn video trên điện thoại của Lăng Mặc đang chiếu cảnh thú vị nhất. Cô và Lăng Mặc đang quấn quýt vào nhau, và điều gì đó đó sắp xảy ra.

Hạ An Nhiên nhìn thấy hình ảnh đáng xấu hổ này, liền vươn tay tắt video.

Nhưng, đột nhiên cô nhìn thấy trong video của Lăng Mặc có một con dao rạch trên cổ của cô.

Sau đó, cô liền hôn mê.

Hạ An Nhiên thấy cảnh này, liền trợn tròn mắt nhìn Lăng Mặc.

Ờ? Cốt truyện này và những gì cô ấy nghĩ, không giống nhau.

Cô ấy không có ăn luôn Lăng Mặc? Mà là bị anh ấy đánh hôn mê? Bởi vì hôn mê, cô ấy đã vượt qua dược tính của mê tình hương một cách an toàn, và sau đó cô ấy đã được giải độc?

Vì vậy, cô và Lăng Mặc hiện tại là trong sạch?

Hạ An Nhiên vốn dĩ đang cảm thấy mình rất hèn mọn, ngay sau khi biết được tình huống này cũng không còn hèn mọn nữa.

Nhanh chóng kích động nói với Lăng Mặc đang đè cô: "Không có chuyện gì xảy ra giữa chúng ta!"

Lặng Mặc lạnh lùng liếc mắt, "Cô cho rằng tôi sẽ chạm vào cổ?"

Nếu trước đây bị Lăng Mặc nhìn với ánh mắt ghê tởm như vậy, Hạ Án Nhiên chắc chắn sẽ rất tổn thương.

Nhưng vào lúc này, cô cảm thấy ánh mắt kinh tởm và thờ ơ của Lăng Mặc đặc biệt rất đáng yêu. . Truyện Điền Văn

Điều này cho thấy rằng, cô không có lỗi.

Sau khi Hạ An Nhiên cao hứng, cô nhìn Lăng Mặc với vẻ mặt nhăn nhó, "Vì giữa chúng ta không phát sinh chuyện gì, như vậy anh đối với tôi như thế này làm gì? Anh có biết hành vi hiện tại của mình là gì không? Ảnh là đồ lừa đảo!"

Lăng Mặc nhẹ nhàng bâng quợ nói: "Tôi chỉ là đem những việc cô làm, lắm lại một lần nữa mà thôi."

Hạ An Nhiên: “

Lời nói này có vẻ cũng không sai.

Lăng Mặc chính là muốn đem chuyện lần trước, cô đã có hành động sờ vào anh ấy, một lần nữa làm lại cho cô xem mà thôi. "Kích thích" trong mắt anh, và "kích thích" mà cô nghĩ ra, từ đầu đến cuối đều không cùng một “ kích thích

Cô nghĩ rằng Lăng Mặc sẽ làm gì đó với cô.

Hóa là là lo lắng vô ích rồi.

Hạ An Nhiên thở phào nhẹ nhõm, nặn ra nụ cười dễ thương với Lăng Mặc, " Là tôi hiểu lầm"

Lăng Mặc chế nhạo, "Cô nghĩ rằng chúng ta đã phát sinh quan hệ trong xe?"

Hạ An Nhiên bị Lăng Mặc chọt vào eo, sắc mặt lập tức đỏ lên, cô lắp bắp nói: "Tôi, tôi chỉ là lo lắng, trúng mệ tình hương sẽ phát rồi lên thôi, chuyện gì cũng có thể làm cả"

Lăng Mặc: "Sự thật đã chứng minh điều đó cũng đúng."

Hạ An Nhiên: “

Lăng Mặc: "Tuy nhiên, tôi sẽ không để điều này xảy ra." HạAn Nhiên cố gắng gượng cười, ". Tôi cảm ơn anh!" Lăng Mặc nheo lại mắt, "Còn nữa, nếu thật sự chuyện này xảy ra, cô cho rằng hiện tại cô còn có thể sống sao?"

HạAn Nhiên giật giật khỏe miệng.

Có vẻ dựa trên sự ác cảm của Lăng Mặc với những cô gái xinh đẹp, nếu giữa cô và anh thật sự có chuyện gì, có lễ cô ấy đã bị treo cổ dưới gốc cây lớn ở Tây Môn.

Hạ An Nhiên nghĩ đến lúc tên bệnh hoạn mất trí sống đời sống thực vật ở bệnh viện, rồi nghĩ đến việc lúc đó cô muốn chiếm lấy cuộc đời của anh

Lúc này cô rùng mình một cái.

Việc này sống để bụng chết mang theo, ngàn vạn lần cũng không thể bị phát hiện! Nếu không, cổ nhất định sẽ chết rất thê thảm l
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện