Bữa tiệc liên hoan của gia tộc lớn thật sự là cực kỳ bức bối ngột ngạt.

Hạ An Nhiên có chút hối hận, lẽ ra trước khi đến cô nên ăn trước chút gì đó.

Nhìn những người khác trên bàn, ăn đồ ăn đều vô cùng nhã nhặn, cô chỉ có thể lặng lẽ ăn thức ăn đang bày phía trước mặt.

Chỉ có điều đáng thương chính là, những món trước mặt cô đều là những món cô không thích ăn.

Đặc biệt là món cá sóc, nhìn thôi cũng đã thấy buồn nôn rồi.

Ánh mắt Hạ An Nhiên như có như không nhìn về món sườn xào chua ngọt cách đó không xa...

Món ăn đó nhìn có vẻ chua ngọt rất vừa miệng, nhất định sẽ rất ngon.Lãng Mạc nhìn dáng vẻ của con mèo hoang nhỏ, lập tức hiểu được tâm tư của cô.

Gắp một miếng sườn cho Hạ An Nhiên.

Hạ An Nhiên có chút ngạc nhiên, không nghĩ tới loại đàn ông như Lăng Mặc còn biết gắp đồ ăn cho cô? Trong lòng vừa có chút rung động, Lăng Mặc lại gần tai cô, nhỏ giọng nói, “Ở bên ngoài thì ăn nhiều một chút."

Vẻ mặt Hạ An Nhiên không hiểu nhìn anh.

Lăng Mặc nhẫn nại giải thích, “Ăn no rồi, về nhà sẽ không đói.”

Hạ An Nhiên: “

Tên điên này thật sự là keo kiệt không có mức độ mà.

Nhịn không được hỏi lại một câu, “ Có cần tôi đóng gói mang về không?"Hơi thở ấm áp của Lăng Mặc phun vào tai cô, giọng nói từ tính và khàn nhỏ, " Phu nhân muốn có thì tự nhiên sẽ được thôi.”

Hạ An Nhiên

Cô không muốn chút nào

Cô chính là muốn phá hoại gây tổn thất cho biệt thự kiểu tây, ăn sạch gia sản của tên điên này!

Lê Văn Tĩnh nhìn Lăng Mặc từ trước đến nay luôn sạch sẽ, không dùng đũa chung với ai bao nhưng lại gắp thức ăn cho Hạ An Nhiên bằng đũa của mình, có chút bất ngờ.

Sau đó, lại nhìn thấy Lăng Mặc cúi đầu nói nhỏ với Hạ An Nhiên.

Nhẹ nhàng cười một tiếng, “ Lăng Mặc bắt đầu biếtquan tâm người khác rồi!”

Lý Nhân nhìn chằm chằm một lúc khuôn mặt kinh ngạc của Hạ An Nhiên, trực tiếp nhận công lao về mình, “ con mắt tinh tường của tôi tất nhiên không có vấn đề.”

Giọng nói Lăng Mặc lạnh lẽo, “ Lúc đầu là dựa theo bát tự để cô ấy xung hỉ cho tôi, có quan hệ gì đến người bên cạnh sao?”

Mí mắt Lý Nhân tức giận giật giật mấy cái, khó chịu đến sắp thổ huyết luôn rồi.

Ban đầu là muốn lấy Hạ An Nhiên ra để làm khó dễ để xỉ nhục Lăng Mặc, không có nghĩ đến là tự mình lấy đá đập chân mình.

Bác hai Lăng Minh Hải quan tâm nhìn Lăng Mặc, “ Lâu như vậy không đến tập đoàn, đã thích ứng lại chưa?"

Giọng nói Lăng Mặc sắc lạnh, “ Nửa năm nay tập đoàn không có thay đổi gì, không có gì là không quen cả."Ánh mắt lạnh lẽo quét một vòng, “ Có điều, trong nửa năm nay tập đoàn không đi đến bước phá sản, các bác cũng đã vất vả rồi.”

Lời này cũng có chút động cơ.

Đế quốc thương mại như Tập đoàn Lăng thị nếu không có một bước tiến mới thì chính là một bước lùi cực lớn.

Lăng Minh Hải mang theo nụ cười, không biến sắc đẩy trách nhiệm, “ Tập đoàn Lăng thị trong nước chủ yếu là do anh cả tận tâm gánh vác, bác ra nước ngoài, chủ yếu mở rộng thị trường nước ngoài thôi.”

Lăng Mặc không chút khách sáo chỉ trích, Bác ra nước ngoài lâu như vậy, tôi cũng không thấy có sự tiến triển tốt nào, đến bây giờ cũng vẫn là chưa chiếm được thị trường?

Sau đó...Hai người Lăng Minh Hải và Lăng Minh Trí bắt đầu tranh luận.

Rất rõ ràng, kĩ năng nói chuyện khôn khéo của Lăng Minh Hải cao hơn một chút, Lăng Minh Trí thật thà chất phác chỉ có thể bị áp chế.

Hạ An Nhiên không thay đổi sắc mặt nhìn Lăng Mặc một cái.

Lúc này kẻ đầu têu đang nho nhã ăn thức ăn, còn không quên gắp thức ăn cho cô.

Nhưng Hạ An Nhiên nhìn trong bát chất đầy cá viên, miếng thịt cá, cả thái lát, nhịn không được nhỏ giọng oán trách, “ tôi không muốn ăn cá, tôi muốn ăn thịt”

Lăng Mặc nhìn con mèo hoang nhỏ một cái, “ Cô 66 không phải là mèo à?”

Hạ An Nhiên: “...

Anh mới là mèo, cả nhà anh đều là mèo!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện