-Có lẽ lần này, lại về với hai bàn tay trắng rồi!
Đinh Nghi nhìn ra ngoài cửa sổ, thầm nghĩ. Kết quả như vậy, sẽ khiến cho trung ương cảm thấy thất vọng, vì các lãnh đạo trung ương hi vọng trong chuyến thăm Trung Quốc của các vị đầu nào lần sau có thể đạt được thỏa thuận chung cho dự án này, từ đó bắt đầu thăm dò và thiết kế đường ống dẫn dầu.
-Điều bất lợi cho cục diện có lẽ đợi nhiệm kỳ sau có thể thay đổi!
Đinh Nghi tự an ủi mình. Trong các lãnh đạo trung ương, cũng không phải tất cả mọi người đều ủng hộ suy nghĩ an an tuyến. Phó thủ tướng kiêm Bộ trưởng Bộ đường sắt Tô Hoán Đông, không ít lần đề cập đến tuyến An Tần cũng không phải không thể chọn lựa. Chỉ có điều quan điểm của anh ta rải rác có người đồng ý trong các tầng lớp lãnh đạo cấp cao trung ương! Nhưng nếu Tô Hoán Đông có thể nắm được cơ hội thành công, khó trở thành tổng giám đốc…Không! Cho dù không thành tổng giám đốc, chỉ cần ông có thể tiến thêm một bậc nữa, cục diễn sẽ khác đi!
Trung Quốc kiên trì đợi sự xuất hiện từ kết quả của tuyến An An, nói toạc ra không có gì thần bí cả! Làm mỏ mỏ dầu lớn nhất Trung Quốc của chính mình, nhất là đối với những người thế hệ trước mà nói, sự xuất hiện mỏ dầu An Đạt đánh dấu kỷ nguyên mới trong lịch sử của nền công nghiệp dầu mỏ Trung Quốc từ đây, bị người nước ngoài bỏ cái mũ nước thiếu dầu ra khỏi đầu, khiến lưng người Trung Quốc càng thẳng hơn! Ở đó ngay cả quy tắc vật lý cũng muốn vào cũng một cái bếp lò và niên đại khác nhau với chủ nghĩa tư bản, trong mắt của người Trung Quốc ở mỏ dầu An Đạt có ý nghĩ rất đặc biệt!
Nhưng sự huy hoàng của mỏ dầu An Đạt sau khi trải qua những năm với năng suất cao,dù sao nó cũng không phải có ánh mặt trời chói lòa chiếu sáng, có thể dùng rất nhiều, lấy không hết,mỏ dầu vốn có không thể tránh khỏi thời kỳ mực nước cao, sản lượng sau nhiều năm tiếp tục tăng 50 triệu tấn, mấy năm sau không thể không đối mặt với khả năng giảm sản lượng! Để duy trì vị trí của thành phố An Đạt trong ngành công nghiệp dầu mỏ Trung Quốc, cũng là để tiếp tục sử dụng tất cả những gì của thành phố An Đạt hiện nay tương lai có thể đối mặt với các đường ống và công trinh lọc dầu nhà nước khai công không đủ,đảm bảo yêu cầu xây dựng kinh tế cơ hội khó cơ được của khu vực phía Đông phát triển nhất Trung Quốc.Cho nên Trung Quốc mới từ chối lời đề nghị ống dẫn dầu tuyến An Tần của công ty dầu mỏ Coase đưa ra,kiên trì tư tưởng tuyến An An!
Chỉ có điều họ cũng không ngờ, công ty dầu mỏ Coase không buông dự án tuyến An Tần! Điều này dẫn đến hiệp nghị hợp tác tăng cường năng lượng giữa hai chính phủ chậm chạp không đi tới thỏa thuận chung!
-Bộ trưởng, có điện thoại!
Thư ký của ông ta đến cắt đứt suy nghĩ của Đinh Nghi,
-Là người tên Phương Minh Viễn.
-Phương Minh Viễn?
Đinh Nghi nhíu mày, trong đầu liền nghĩ ngay đến các tư liệu liên quan, lông mày lại dãn ra,
-Hắn có chuyện gì?
-Mã số điện thoại của anh ta ở Moscow, nói hi vọng ông có thời gian thì gọi điện lại, có việc quan trọng muốn thương thảo với ông!
Thư ký đưa ra một tờ giấy nói.
-Ừh? Bây giờ hắn cũng ở Moscow?
Đinh Nghi có chút ngạc nhiên, nhưng ông càng tò mò hơn, tên thanh niên đó tìm ông có việc gì? Đinh Nghi tự cho rằng. Hắn và đoàn người Tô Hoán Đông đi không xa nhưng cũng không gần.Hắn và Tô Hoán Đông không hề có mâu thuẫn gay gắt nào, nhưng cũng không thể nói là đồng minh.
Mặt trời chiều ngả về Tây, nhuộm hồng cả phía chân trời, trong trang viên của Ma Sinh Hương Nguyệt ở Moscow chào đón vị khách mới.
Đinh Nghi mang theo thư ký của mình, cùng ba thành viên đại diện theo lời mời của Phương Minh Viễn đến đây. Phương Minh Viễn và Ma Sinh Hương Nguyệt đứng trước cửa chào đón bọn họ.
-Bộ trưởng Đinh hạ cố thật vinh hạnh cho kẻ hàn này! Thế nào, đường đi thuận lợi chứ?
Phương Minh Viễn đưa tay ra cười nói.
Đay là lần đầu tiên Đinh Nghi tận mắt nhìn thấy Phương Minh Viễn, tên thanh niên này không lớn hơn con trai ông là mấy, mà bây giờ đã là người nổi tiếng thế giới có thể cùng ngồi đây với ông! Nhất thời, trong lòng không nói nên lời nào.
-Cũng được, chỉ có điều khi ra khỏi thành hơi tắc đường chút!
Đinh Nghi nhìn ra bên ngoài trang viên, nhẹ giọng nói:
-Từ khi chúng tôi ra khỏi khách sạn Moscow, có chiếc xe luôn theo sau chúng tôi!
Mặc dù điều này không có gì lạ, các lãnh đạo cấp cao nước ngoài như Đinh Nghi,nhất cử nhất động ở Moscow đều có thành viên KGB theo sát, nhưng Đinh Nghi vẫn muốn nhắc nhở Phương Minh Viễn một câu!
Phương Minh Viễn mỉm cười nói:
-Bộ trưởng Đinh không cần để ý, cô Ma Sinh sẽ xử lý việc này.
Lúc này Đinh Nghi mới ý thức được cô gái xinh đẹp dáng cao gầy đứng bên cạnh Phương Minh Viễn. Không ngờ đó chính là Ma Sinh Hương Nguyệt nổi tiếng trên nền kinh tế thế giới của Russia! Ông ta vốn nghĩ đó là trợ lý hay thư ký của Phương Minh Viễn, không khỏi liếc nhìn mấy lần.
Ma Sinh Hương Nguyệt mỉm cười đưa tay ra nói:
-Phương thiếu gia nói không sai, Bộ trưởng Đinh cứ thoải mái đi!
Ma Sinh Hương Nguyệt làm kinh doanh ở Russia nhiều năm, trong tay nắm giữ khối tài sản hàng tỉ, giới kinh tế Russia, những nhà nổi tiếng chính trị trên thế giới vô số người biết, KGB mặc dù ngoài tiếng xấu ra, nhưng đối với Ma Sinh Hương Nguyệt mà nói, cũng không phải bí mật gì.
Phương Minh Viễn trong ánh mắt của cô thư ký Đinh Nghi đầy kinh ngạc, sóng bước cùng Đinh Nghi bước vào phòng khách.
-Bộ trưởng Đinh, Phương thiếu gia có một vài việc muốn bàn riêng với ông, nhân viên của ông tôi tiếp đãi được rồi!
Ma Sinh Hương Nguyệt cười nói,
-Tôi ở đây không có người nghe lén đâu, Bộ trưởng Đinh hoàn toàn không cần phải e ngại!
-Vậy phải cảm ơn cô Ma Sinh trước rồi!
Đinh Nghi cười nói,
-Được cô Ma Sinh đích thân tiếp đón là niềm vinh hạnh của chúng tôi!
Phương Minh Viễn và Đinh Nghi bước vào một phòng khách bên trong tràn ngập phong cách Russia, nói là phòng khách nhưng diện tích cũng phải bốn mươi năm mươi mét vuông! Hai người ngồi thành hai bên.
-Bộ trưởng Đinh, ông uống trà chứ? Hay café? Ở chỗ Hương Nguyệt có một vài báu vật quý hiếm khó có được!
Phương Minh Viễn cười nói.
-Trà!
Đinh Nghi cười nói. Nhưng trong lòng hơi rùng mình. Ở trong nước ông cũng từng nghe nói, Ma Sinh Hương Nguyệt ở Russia kinh doanh rất phát triển, rõ ràng chất là đại diện của Phương gia ở Russia! Tài sản trong tay đều tài chính nước ngoài của Phương gia! Chỉ có điều mọi người nói tới nói lui cũng không có bằng chứng nào chứng minh đúng 100%!
Vì không ai có cách nào thuyết phục được ông ta,nếu nói tài sản Ma Sinh Hương Nguyệt nắm trong tay đều là khoản tài chính nước ngoài của Phương gia,như vậy đó phải là một khoản tài chính khổng lồ hàng tỉ USD, Phương gia làm thế nào mà kiếm được ở nước ngoài? Mà khi đó, theo tính toán lợi nhuận của Phương Minh Viễn tại Nhật Bản, cho dù có phóng đại lên gấp tám mười lần, cũng không thể với đến số lượng tài chính mà Ma Sinh Hương Nguyệt nắm trong tay.
Nhưng muốn nói Ma Sinh Hương Nguyệt không phải là người đại diện của Phương gia, thì lại càng không có cách nào giải thích, tại sao Ma Sinh Hương Nguyệt vốn là một người phụ nữ Nhật Bản bình thường, sau này khi đảm nhận vai trò làm người đại diện của Phương gia ở Nhật Bản, làm sao trong thời gian ngắn tích lũy được khoản tiền khổng lồ như vậy?
Nhưng từ hôm nay cho thấy Đinh Nghi cảm thấy Ma Sinh Hương Nguyệt chắc chắn có quan hệ cực kỳ mật thiết với Phương gia, điểm này Phương Minh Viễn có thể mượn phòng khách trong trang viên của Ma Sinh Hương Nguyệt ở Moscow, hơn nữa có thể thấy từ giữa ngôn ngữ nói chuyện với nhau. Nếu nói như vậy, thực lực thật sự của Phương gia như vậy, chỉ sợ thứ mà người ta nhìn thấy chỉ là một góc của tảng băng!
Đinh Nghi không khỏi có chút hâm mộ sự may mắn của Tô Hoán Đông, làm sao có thể tạo được quan hệ với Phương gia, có được sự hỗ trợ tài chính hùng hậu của Phương gia, Tô Hoán Đông muốn đạt được thành tích gì, chẳng phải là việc quá dễ dàng sao? Hơn nữa điều quan trọng hơn cả là sự phát triển mấy năm nay của Phương gia, không cần Tô Hoán Đông phải chịu ảnh hưởng tiêu cực gì, ngược lại Tô Hoán Đông còn nhận được rất nhiều lời tán thưởng! Ví dụ như kỹ thuật sản xuất đường ray tuyến đường sắt cao tốc, hay như hiệp hội sản xuất gang thép đặc biệt, hay như tình trạng thiếu dầu lan sang các khu vực lớn vào năm ngoái! Sở dĩ Tô Hoán Đông có thể thuận lợi trở thành người ứng cử đứng đầu cho chức tổng giám đốc nhiệm kỳ sau, Phương gia không thể bỏ qua công lao!
Đợi nhân viên phục vụ đưa trà đi khỏi, Trần Trung kéo cửa lại, Phương Minh Viễn mới nói với Đinh Nghi:
-Bộ trưởng Đinh, tôi biết công việc của ông rất bề bộn, có thể bớt chút thời gian đến đã không phải việc dễ dàng gì. Cho nên tôi cũng không nói vòng vèo với Bộ trưởng Đinh nữa1 Lần này tôi hẹn ông đến là vì phương án ống dẫn dầu của công ty dầu mỏ Coase!
Trong lòng Đinh Nghi kinh ngạc, nói gì ông cũng không ngờ,từ khi nào mà Phương gia lại có quan hệ với cả công ty dầu mỏ Coase? Lẽ nào, công ty dầu mỏ Coase lại ủy thác bảo ông đến? Nhưng ngẫm lại công nghiệp dầu mỏ dưới tên Phương gia bây giờ, hắn có quan hệ công việc qua lại với công ty dầu mỏ Coase, là việc rất bình thường.Hơn nữa nghe nói, Phương gia đang chuẩn bị xây dựng nhà máy lọc dầu với quy mô lớn thứ hai, hắn không thể nhận được bao nhiêu dầu thô từ thị trường trong nước, nhu cầu trên thị trường dầu thô nước ngoài tất nhiên càng lớn hơn!
-Không giấu gì Bộ trưởng Đinh, công ty dầu mỏ Coase này, Phương gia tôi cũng được coi là một trong những cổ đông, hơn nữa đường ống dẫn dầu này cũng vì lúc đầu Haldore Khodorkovsky đã đạt được thỏa thuận với Phương gia tôi cũng có dự án này!
Phương Minh Viễn nói tiếp, khiến Đinh Nghi không chút dao động!
Không ngờ Phương gia không biết từ khi nào, nhập cổ phiếu của công ty dầu mỏ Coase! Tin này sao từ trước đến nay chưa có người nói qua? Bộ tình báo đang làm cái gì vậy?
-Lần này gặp ông chính là vì muốn hỏi ông về vấn đề đường đi của ống dẫn dầu!
Phương Minh Viễn cười tươi nói,
-Bộ trưởng Đinh, tôi thấy rất kỳ lạ, tại sao chính phủ phải nhất định kiên trì tuyến An An, mà bác bỏ tuyến An Tần chúng ta định ban đầu?
Đinh Nghi nhẹ hít sâu một hơi, trấn tĩnh lại tinh thần, hôm nay ông đã nhận được một tin vui!
Trong đầu Đinh Nghi suy tư,câu nói vừa rồi của Phương Minh Viễn có thể chắc chắn vài điều, Phương gia đã nhập cổ phiếu của công ty dầu mỏ Coase, hơn nữa sở dĩ công ty dầu mỏ Coase đưa ra phương án ống dẫn dầu tuyến An Tần, nên có thỏa thuận chung với Phương gia và Haldore Khodorkovsky, mà không phải là ý của riêng công ty dầu mỏ Coase. Nói cách khác nếu có thể thuyết phục Phương gia, như vậy công ty dầu mỏ Coase rất có thể sẽ không tiếp tục kiên trì tuyến An Tần nữa, thế thì có thể phá vỡ ddwwocj bế tắc trước mắt!
Đây là một cơ hội khó mà có được!
Đinh Nghi nhìn ra ngoài cửa sổ, thầm nghĩ. Kết quả như vậy, sẽ khiến cho trung ương cảm thấy thất vọng, vì các lãnh đạo trung ương hi vọng trong chuyến thăm Trung Quốc của các vị đầu nào lần sau có thể đạt được thỏa thuận chung cho dự án này, từ đó bắt đầu thăm dò và thiết kế đường ống dẫn dầu.
-Điều bất lợi cho cục diện có lẽ đợi nhiệm kỳ sau có thể thay đổi!
Đinh Nghi tự an ủi mình. Trong các lãnh đạo trung ương, cũng không phải tất cả mọi người đều ủng hộ suy nghĩ an an tuyến. Phó thủ tướng kiêm Bộ trưởng Bộ đường sắt Tô Hoán Đông, không ít lần đề cập đến tuyến An Tần cũng không phải không thể chọn lựa. Chỉ có điều quan điểm của anh ta rải rác có người đồng ý trong các tầng lớp lãnh đạo cấp cao trung ương! Nhưng nếu Tô Hoán Đông có thể nắm được cơ hội thành công, khó trở thành tổng giám đốc…Không! Cho dù không thành tổng giám đốc, chỉ cần ông có thể tiến thêm một bậc nữa, cục diễn sẽ khác đi!
Trung Quốc kiên trì đợi sự xuất hiện từ kết quả của tuyến An An, nói toạc ra không có gì thần bí cả! Làm mỏ mỏ dầu lớn nhất Trung Quốc của chính mình, nhất là đối với những người thế hệ trước mà nói, sự xuất hiện mỏ dầu An Đạt đánh dấu kỷ nguyên mới trong lịch sử của nền công nghiệp dầu mỏ Trung Quốc từ đây, bị người nước ngoài bỏ cái mũ nước thiếu dầu ra khỏi đầu, khiến lưng người Trung Quốc càng thẳng hơn! Ở đó ngay cả quy tắc vật lý cũng muốn vào cũng một cái bếp lò và niên đại khác nhau với chủ nghĩa tư bản, trong mắt của người Trung Quốc ở mỏ dầu An Đạt có ý nghĩ rất đặc biệt!
Nhưng sự huy hoàng của mỏ dầu An Đạt sau khi trải qua những năm với năng suất cao,dù sao nó cũng không phải có ánh mặt trời chói lòa chiếu sáng, có thể dùng rất nhiều, lấy không hết,mỏ dầu vốn có không thể tránh khỏi thời kỳ mực nước cao, sản lượng sau nhiều năm tiếp tục tăng 50 triệu tấn, mấy năm sau không thể không đối mặt với khả năng giảm sản lượng! Để duy trì vị trí của thành phố An Đạt trong ngành công nghiệp dầu mỏ Trung Quốc, cũng là để tiếp tục sử dụng tất cả những gì của thành phố An Đạt hiện nay tương lai có thể đối mặt với các đường ống và công trinh lọc dầu nhà nước khai công không đủ,đảm bảo yêu cầu xây dựng kinh tế cơ hội khó cơ được của khu vực phía Đông phát triển nhất Trung Quốc.Cho nên Trung Quốc mới từ chối lời đề nghị ống dẫn dầu tuyến An Tần của công ty dầu mỏ Coase đưa ra,kiên trì tư tưởng tuyến An An!
Chỉ có điều họ cũng không ngờ, công ty dầu mỏ Coase không buông dự án tuyến An Tần! Điều này dẫn đến hiệp nghị hợp tác tăng cường năng lượng giữa hai chính phủ chậm chạp không đi tới thỏa thuận chung!
-Bộ trưởng, có điện thoại!
Thư ký của ông ta đến cắt đứt suy nghĩ của Đinh Nghi,
-Là người tên Phương Minh Viễn.
-Phương Minh Viễn?
Đinh Nghi nhíu mày, trong đầu liền nghĩ ngay đến các tư liệu liên quan, lông mày lại dãn ra,
-Hắn có chuyện gì?
-Mã số điện thoại của anh ta ở Moscow, nói hi vọng ông có thời gian thì gọi điện lại, có việc quan trọng muốn thương thảo với ông!
Thư ký đưa ra một tờ giấy nói.
-Ừh? Bây giờ hắn cũng ở Moscow?
Đinh Nghi có chút ngạc nhiên, nhưng ông càng tò mò hơn, tên thanh niên đó tìm ông có việc gì? Đinh Nghi tự cho rằng. Hắn và đoàn người Tô Hoán Đông đi không xa nhưng cũng không gần.Hắn và Tô Hoán Đông không hề có mâu thuẫn gay gắt nào, nhưng cũng không thể nói là đồng minh.
Mặt trời chiều ngả về Tây, nhuộm hồng cả phía chân trời, trong trang viên của Ma Sinh Hương Nguyệt ở Moscow chào đón vị khách mới.
Đinh Nghi mang theo thư ký của mình, cùng ba thành viên đại diện theo lời mời của Phương Minh Viễn đến đây. Phương Minh Viễn và Ma Sinh Hương Nguyệt đứng trước cửa chào đón bọn họ.
-Bộ trưởng Đinh hạ cố thật vinh hạnh cho kẻ hàn này! Thế nào, đường đi thuận lợi chứ?
Phương Minh Viễn đưa tay ra cười nói.
Đay là lần đầu tiên Đinh Nghi tận mắt nhìn thấy Phương Minh Viễn, tên thanh niên này không lớn hơn con trai ông là mấy, mà bây giờ đã là người nổi tiếng thế giới có thể cùng ngồi đây với ông! Nhất thời, trong lòng không nói nên lời nào.
-Cũng được, chỉ có điều khi ra khỏi thành hơi tắc đường chút!
Đinh Nghi nhìn ra bên ngoài trang viên, nhẹ giọng nói:
-Từ khi chúng tôi ra khỏi khách sạn Moscow, có chiếc xe luôn theo sau chúng tôi!
Mặc dù điều này không có gì lạ, các lãnh đạo cấp cao nước ngoài như Đinh Nghi,nhất cử nhất động ở Moscow đều có thành viên KGB theo sát, nhưng Đinh Nghi vẫn muốn nhắc nhở Phương Minh Viễn một câu!
Phương Minh Viễn mỉm cười nói:
-Bộ trưởng Đinh không cần để ý, cô Ma Sinh sẽ xử lý việc này.
Lúc này Đinh Nghi mới ý thức được cô gái xinh đẹp dáng cao gầy đứng bên cạnh Phương Minh Viễn. Không ngờ đó chính là Ma Sinh Hương Nguyệt nổi tiếng trên nền kinh tế thế giới của Russia! Ông ta vốn nghĩ đó là trợ lý hay thư ký của Phương Minh Viễn, không khỏi liếc nhìn mấy lần.
Ma Sinh Hương Nguyệt mỉm cười đưa tay ra nói:
-Phương thiếu gia nói không sai, Bộ trưởng Đinh cứ thoải mái đi!
Ma Sinh Hương Nguyệt làm kinh doanh ở Russia nhiều năm, trong tay nắm giữ khối tài sản hàng tỉ, giới kinh tế Russia, những nhà nổi tiếng chính trị trên thế giới vô số người biết, KGB mặc dù ngoài tiếng xấu ra, nhưng đối với Ma Sinh Hương Nguyệt mà nói, cũng không phải bí mật gì.
Phương Minh Viễn trong ánh mắt của cô thư ký Đinh Nghi đầy kinh ngạc, sóng bước cùng Đinh Nghi bước vào phòng khách.
-Bộ trưởng Đinh, Phương thiếu gia có một vài việc muốn bàn riêng với ông, nhân viên của ông tôi tiếp đãi được rồi!
Ma Sinh Hương Nguyệt cười nói,
-Tôi ở đây không có người nghe lén đâu, Bộ trưởng Đinh hoàn toàn không cần phải e ngại!
-Vậy phải cảm ơn cô Ma Sinh trước rồi!
Đinh Nghi cười nói,
-Được cô Ma Sinh đích thân tiếp đón là niềm vinh hạnh của chúng tôi!
Phương Minh Viễn và Đinh Nghi bước vào một phòng khách bên trong tràn ngập phong cách Russia, nói là phòng khách nhưng diện tích cũng phải bốn mươi năm mươi mét vuông! Hai người ngồi thành hai bên.
-Bộ trưởng Đinh, ông uống trà chứ? Hay café? Ở chỗ Hương Nguyệt có một vài báu vật quý hiếm khó có được!
Phương Minh Viễn cười nói.
-Trà!
Đinh Nghi cười nói. Nhưng trong lòng hơi rùng mình. Ở trong nước ông cũng từng nghe nói, Ma Sinh Hương Nguyệt ở Russia kinh doanh rất phát triển, rõ ràng chất là đại diện của Phương gia ở Russia! Tài sản trong tay đều tài chính nước ngoài của Phương gia! Chỉ có điều mọi người nói tới nói lui cũng không có bằng chứng nào chứng minh đúng 100%!
Vì không ai có cách nào thuyết phục được ông ta,nếu nói tài sản Ma Sinh Hương Nguyệt nắm trong tay đều là khoản tài chính nước ngoài của Phương gia,như vậy đó phải là một khoản tài chính khổng lồ hàng tỉ USD, Phương gia làm thế nào mà kiếm được ở nước ngoài? Mà khi đó, theo tính toán lợi nhuận của Phương Minh Viễn tại Nhật Bản, cho dù có phóng đại lên gấp tám mười lần, cũng không thể với đến số lượng tài chính mà Ma Sinh Hương Nguyệt nắm trong tay.
Nhưng muốn nói Ma Sinh Hương Nguyệt không phải là người đại diện của Phương gia, thì lại càng không có cách nào giải thích, tại sao Ma Sinh Hương Nguyệt vốn là một người phụ nữ Nhật Bản bình thường, sau này khi đảm nhận vai trò làm người đại diện của Phương gia ở Nhật Bản, làm sao trong thời gian ngắn tích lũy được khoản tiền khổng lồ như vậy?
Nhưng từ hôm nay cho thấy Đinh Nghi cảm thấy Ma Sinh Hương Nguyệt chắc chắn có quan hệ cực kỳ mật thiết với Phương gia, điểm này Phương Minh Viễn có thể mượn phòng khách trong trang viên của Ma Sinh Hương Nguyệt ở Moscow, hơn nữa có thể thấy từ giữa ngôn ngữ nói chuyện với nhau. Nếu nói như vậy, thực lực thật sự của Phương gia như vậy, chỉ sợ thứ mà người ta nhìn thấy chỉ là một góc của tảng băng!
Đinh Nghi không khỏi có chút hâm mộ sự may mắn của Tô Hoán Đông, làm sao có thể tạo được quan hệ với Phương gia, có được sự hỗ trợ tài chính hùng hậu của Phương gia, Tô Hoán Đông muốn đạt được thành tích gì, chẳng phải là việc quá dễ dàng sao? Hơn nữa điều quan trọng hơn cả là sự phát triển mấy năm nay của Phương gia, không cần Tô Hoán Đông phải chịu ảnh hưởng tiêu cực gì, ngược lại Tô Hoán Đông còn nhận được rất nhiều lời tán thưởng! Ví dụ như kỹ thuật sản xuất đường ray tuyến đường sắt cao tốc, hay như hiệp hội sản xuất gang thép đặc biệt, hay như tình trạng thiếu dầu lan sang các khu vực lớn vào năm ngoái! Sở dĩ Tô Hoán Đông có thể thuận lợi trở thành người ứng cử đứng đầu cho chức tổng giám đốc nhiệm kỳ sau, Phương gia không thể bỏ qua công lao!
Đợi nhân viên phục vụ đưa trà đi khỏi, Trần Trung kéo cửa lại, Phương Minh Viễn mới nói với Đinh Nghi:
-Bộ trưởng Đinh, tôi biết công việc của ông rất bề bộn, có thể bớt chút thời gian đến đã không phải việc dễ dàng gì. Cho nên tôi cũng không nói vòng vèo với Bộ trưởng Đinh nữa1 Lần này tôi hẹn ông đến là vì phương án ống dẫn dầu của công ty dầu mỏ Coase!
Trong lòng Đinh Nghi kinh ngạc, nói gì ông cũng không ngờ,từ khi nào mà Phương gia lại có quan hệ với cả công ty dầu mỏ Coase? Lẽ nào, công ty dầu mỏ Coase lại ủy thác bảo ông đến? Nhưng ngẫm lại công nghiệp dầu mỏ dưới tên Phương gia bây giờ, hắn có quan hệ công việc qua lại với công ty dầu mỏ Coase, là việc rất bình thường.Hơn nữa nghe nói, Phương gia đang chuẩn bị xây dựng nhà máy lọc dầu với quy mô lớn thứ hai, hắn không thể nhận được bao nhiêu dầu thô từ thị trường trong nước, nhu cầu trên thị trường dầu thô nước ngoài tất nhiên càng lớn hơn!
-Không giấu gì Bộ trưởng Đinh, công ty dầu mỏ Coase này, Phương gia tôi cũng được coi là một trong những cổ đông, hơn nữa đường ống dẫn dầu này cũng vì lúc đầu Haldore Khodorkovsky đã đạt được thỏa thuận với Phương gia tôi cũng có dự án này!
Phương Minh Viễn nói tiếp, khiến Đinh Nghi không chút dao động!
Không ngờ Phương gia không biết từ khi nào, nhập cổ phiếu của công ty dầu mỏ Coase! Tin này sao từ trước đến nay chưa có người nói qua? Bộ tình báo đang làm cái gì vậy?
-Lần này gặp ông chính là vì muốn hỏi ông về vấn đề đường đi của ống dẫn dầu!
Phương Minh Viễn cười tươi nói,
-Bộ trưởng Đinh, tôi thấy rất kỳ lạ, tại sao chính phủ phải nhất định kiên trì tuyến An An, mà bác bỏ tuyến An Tần chúng ta định ban đầu?
Đinh Nghi nhẹ hít sâu một hơi, trấn tĩnh lại tinh thần, hôm nay ông đã nhận được một tin vui!
Trong đầu Đinh Nghi suy tư,câu nói vừa rồi của Phương Minh Viễn có thể chắc chắn vài điều, Phương gia đã nhập cổ phiếu của công ty dầu mỏ Coase, hơn nữa sở dĩ công ty dầu mỏ Coase đưa ra phương án ống dẫn dầu tuyến An Tần, nên có thỏa thuận chung với Phương gia và Haldore Khodorkovsky, mà không phải là ý của riêng công ty dầu mỏ Coase. Nói cách khác nếu có thể thuyết phục Phương gia, như vậy công ty dầu mỏ Coase rất có thể sẽ không tiếp tục kiên trì tuyến An Tần nữa, thế thì có thể phá vỡ ddwwocj bế tắc trước mắt!
Đây là một cơ hội khó mà có được!
Danh sách chương