Editor: Cafe26

Cô đi bên cạnh ông Tống, ngồi xổm xuống nói với Tống Duyên Minh nói với ông Tống: “Để cho cô thử thử, cô có thể tạm thời giúp ông Tống giảm bớt đau đớn”.

Bà Tống thấy ông Tống đau đến mặt biến sắc, vừa đau lòng vừa lo lắng, nghe thấy lời nói của Kiều Uyển Uyển, nhất thời nổi trận lôi đình.

“Cô bớt ở chỗ này làm loạn, nếu cô thật sự muốn giúp đỡ, thì nhanh đi tìm người tới giúp”.

“Hơn nửa đêm, cho dù tìm được người, cũng không có xe à. Đây là một nơi cách trạm y tế trong thị trấn rất xa! Cho dù chúng ta khiêng đi, sợ là ông Tống cũng không chịu được đến lúc đó”.

Kiều Uyển Uyển thấy bà Tống không phản ứng, mới lập tức nói: “Không bằng để tôi thử xem đi, so với việc để ông Tống chịu đau như vậy là tốt hơn”.

Bà Tống cũng từng nghe nói qua là ở vùng nông thôn có rất nhiều thiên phòng trị bệnh, có người chữa trị rất hiệu quả, cũng có người chỉ là làm bậy.

Nhưng bây giờ ngoại trừ để cho Kiều Uyển Uyển thử một lần, hình như cũng không có biện pháp khác, nhưng bà cũng không dám mạo hiểm thân thể chồng ông.

Bà không quyết định ngay mà nhìn về phía Tống Duyên Minh.

Tống Duyên Minh là người có học, tin vào khoa học!


Chỉ sợ Kiều Uyển Uyển lúc trước nói có vài phần tà ác, bằng không anh cũng sẽ không tin.

Anh trực tiếp không để ý đến đề nghị của Kiều Uyển Uyển, nói với ông Tống đang đau đớn lăn lộn trên mặt đất: “Cha! Cha gắng chịu đựng một chút, con sẽ đưa cha đến trạm y tế! ”

Anh vừa mới duỗi tay ra vòng quay phía thắt lưng ông Tống, ông Tống lập tức giống như bị tra tấn gì đó, đau đến mức cả người run cầm cập, đồng tử đột nhiên co rút lại.

Tống Duyên Minh sợ hãi vội vàng rụt tay lại, lần này có thể khiến bà Tống đau lòng đến cháy ruột cháy gan.

Đẩy Tống Duyên Minh ra một bên, bà nói với Kiều Uyển Uyển: “Cô nhanh làm thử đi! ”

Con ngươi Kiều Uyển Uyển sáng lên, vừa lấy ngân châm trong túi ra nói với Tống Duyên Minh: “Giúp tôi giữ bác Tống lại”.

Lăn qua lăn về như vậy, thì không có cách nào mà châm cứu.

Tống Diên Minh sắc mặt nghiêm túc nói: “Kiều Uyển Uyển, cô có biết cô đang làm gì không!”

Anh có thể dễ dàng tha thứ cho Kiều Uyển Uyển các loại cố ý gây sự, nhưng không thể tha thứ cho Kiều Uyển Uyển khi lấy mạng người ra đùa giỡn, huống chi còn là mạng của cha anh.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện