Chăn tơ tằm tuyết trắng bị ngón tay thon dài nắm đến biến hình, Lâm Dịch kéo chăn che qua đầu, hai năm trước khi trọng sinh bị đè nén, tinh thần vẫn luôn căng thăng, tâm tình mặt trái gần như đè ép chết bản thân, với tình trạng đó cậu đột nhiên thấy được bước ngoặt có thể xoay chuyển, đột nhiên tháo bỏ được áp lực khiến tâm tình mặt trái của cậu thoáng chốc trút xuống, nước mắt như đê vỡ, lệ nóng biểu thị tâm trạng phức tạp giờ đây của Lâm Dịch, cậu muốn cười, nước mặt lại cứ không bị mình khống chế.
Cha mẹ Lâm Dịch là liên hôn hai gia tộc, người có tính cách như Lâm Tự Đào thích phụ nữ ôn nhu thùy mị, ngoan ngoãn phục tùng mình, tốt nhất là loại chim nhỏ nép vào lòng. Mẹ Lâm Dịch – Dịch Hân Nam lại là một nữ cường nhân điển hình cực đoan, thủ đoạn cứng rắn, nói chuyện làm việc thích nói một là một, làm việc mạnh mẽ vang dội, từ nhỏ đã giúp cha mẹ của bà xử lý công ty. Hai người như vậy ở cùng với nhau, giống như quả cầu tập thể dục bị nắm trong cùng một tay, không ngừng ma sát va chạm, nhưng không thể nào bao dung lẫn nhau.
Hôn nhân môn đăng hộ đối, không chỉ là về vật chất, quan trọng nhất là về tinh thần, hai người ngang nhau về vật chất, nhưng tinh thần lại hoàn toàn trái ngược, thế là Lâm Dịch trưởng thành trong sự gây gổ chiến tranh lạnh không ngừng của cha mẹ, năm cậu 9 tuổi từng thấy Lâm Thái Chi người em trai cùng cha khác mẹ, ông nội cậu nói cho cậu biết, đây là em trai của cậu, cậu phải tiếp nhận nó, để nó làm cánh tay của cậu. Lúc đó Lâm Dịch mới biết, thì ra hôn nhân của cha mẹ đã sớm chẳng còn đường cứu vãn nữa rồi, bất đắc dĩ do liên lụy rất nhiều đến lợi ích gia tộc, cộng thêm mẹ cậu muốn mặt mũi, ngay cả ly hôn đều không thể.
Lâm Tự Đào tính khí nóng nảy, có chút duy ngã độc tôn, tự đại không nói còn đa nghi. Loại người thế này lại có một nhược điểm rất lớn, chính là chịu không nổi gió thổi bên tai đầu giường. Dịch Hân Nam tuyệt đối khinh thường dùng thủ đoạn này để tranh giành đàn ông, bà chỉ ngồi trên cao nhìn tiểu tam dày vò qua lại, cảm thấy loại đàn bà đê tiện kiểu này chẳng đáng để liếc mắt một cái. Mà đàn ông lạc lối càng khiến bà cảm thấy chỉ nói chuyện thôi cũng đã buồn nôn, cho nên đặt tất cả lòng dạ lên người Lâm Dịch, ngoại trừ công ty thì chính là con trai, mấy thứ khác hoàn toàn không thèm quan tâm.
Sau đó Lâm Tự Đào càng lúc càng quá phận, có một phần nguyên nhân chính là vì loại thái độ buông trôi bỏ mặc của Dịch Hân Nam chiều hư, mà phương diện khác, tất nhiên còn có một đóa giả bạch liên thật ra lòng dạ đen tối xúi giục ở bên tai. Lâm Dịch đã từng cảm thấy nếu so sánh với hai đứa con riêng kia, mình đúng thật như là thứ dư thừa, nhưng vì còn có nhà để về, còn có thể ở trong căn nhà mẹ từng ở cảm nhận hơi thở của mẹ, cậu lựa chọn trốn tránh che giấu thay cho cha, khiến ánh mắt phẫn nộ lúc mẹ qua đời quấn quanh trong đầu mười mấy năm!
Tính mạng của cả Dịch gia đều hủy ở trên tay Lâm gia, bức Dịch gia đến đường cùng, đến cuối cùng còn muốn đưa cậu vào chỗ chết, vậy mà cậu vẫn luôn nhớ tình xưa không đành lòng hù chết cha! Đây chính là cái gọi ‘báo ân’ của Lâm gia!
Năm đó nếu không có sự giúp đỡ của Dịch gia, không có mẹ của cậu gả đến Lâm gia, Lâm gia đã sớm phá sản rồi, món nợ đầy người của Lâm Tự Đào có thể bức ông ta đến mức nhảy lầu! Nhưng Dịch gia nể tình cũ xưa, không chỉ gả con gái độc nhất qua, còn cùng nhau giúp Lâm gia vượt qua cửa ải khó khăn, Lâm gia thì làm gì chứ? Đơn giản là chém tận giết tuyệt!
Lâm Dịch ngồi dậy, chậm rãi giấu đi ánh mắt hung ác, cầm di động bên gối lên nhìn, ngày 13 tháng 8 năm 2015, lúc này ông bà ngoại vẫn còn sống! Chưa có gì muộn cả!
Cậu cần một chút thời gian điều chỉnh lại trạng thái của mình, để bản thân thích ứng với tiết tấu cuộc sống của 7 năm trước, còn có một vài chuyện cần phải trải sẵn trước. Lần này sống lại, dường như cậu đã tránh thoát khỏi gông xiềng huyết mạch đang giam cầm trên người mình, cả người nhẹ nhõm trở về đối mặt, không còn chút tình cảm nào mới dễ phản kích, nợ bốn mạng người, phải tính toán rõ ràng!
Hai tháng sau
Ngày 1 tháng 10 kỳ nghỉ lễ quốc Khánh, sân bay ở Bình Châu lại đầy ắp người, Lâm Dịch kéo hành lý, thật không dễ mới từ bên trong chen ra được, lại phát hiện valy hành lý không đúng cho lắm, tuy vẻ ngoài giống đúc, nhưng nhìn vài chi tiết thì dường như không phải cái của mình. Trên khóa kéo của cậu có một cái móc khóa tháp Eiffel, hơn nữa còn nặng hơn cái này, điều này khiến lòng Lâm Dịch có một loại dự cảm không tốt, chẳng lẽ lấy nhầm của người khác khác rồi? Quần áo và đồ dùng bên trong mất thì không sao, trở về mua lại là được. Bằng tốt nghiệp của cậu, còn có một quyển album ảnh quý báu, nếu mất thì cậu sẽ điên mất!
Lâm Dịch nhìn đồng hồ đeo tay, thời gian còn sớm. Cậu tranh thủ thời gian xách valy đến chỗ không người, sau khi ngồi xuống thì muốn mở ra xem thử, lỡ như thật sự lấy nhầm với người khác, thì nhanh chóng đi kiểm tra camera. Trên valy có mật mã, con số toàn bộ hiển thị sáu số 0, Lâm Dịch còn chưa kịp dùng mật mã của mình để thử nữa, vậy mà chỉ ấn một cái valy đã mở luôn rồi, Lâm Dịch sững sờ, quả nhiên không phải của mình, mật mã thật sự là sáu số 0!
Sau khi valy mở ra đập vào mắt chính là một quyển tạp chí người đẹp, phía trên có một em gái ngực lớn mặc bikini, ngực lớn eo nhỏ cộng thêm mông đầy đặn, cặp chân thẳng dài nhỏ gọn đang đè ở trên cánh tay đàn ông, một luồng hơi thở hentai phả vào mặt. Cả người Lâm Dịch đều bối rối, tình huống gì đây?
Một đôi vợ chồng lớn tuổi đi ngang qua bên người Lâm Dịch, ánh mắt nhìn Lâm Dịch mang theo ghét bỏ và thương tiếc, một thằng bé điển trai thế kia, sao lại có loại sở thích này chứ, quả thật quá có lỗi với điều kiện ngoại tại của bản thân rồi, cha mẹ biết thì sẽ đau lòng cỡ nào? Sắc mặt Lâm Dịch thoáng cái đỏ bừng, giờ đúng là hết đường chối cãi, cậu hận không thể bóp chết cái tên đã cầm valy của mình, biến thái từ đâu ra vậy, sao còn chưa bị kiểm tra an ninh coi là phần tử tội phạm bắt lại?!
Lâm Dịch luống cuống tay chân giấu quyển tạp chí đó vào, không ngờ bên dưới quyển tạp chí kia chính là một quyển manga nhiệt huyết, người phía trên trang bìa đầu mọc sừng đeo mặt nạ khoác áo choàng, một chân đá bay kẻ địch, thô bạo rối tinh rối mù. Lâm Dịch nuốt ngụm nước bọt, cảm thấy bản thân quả là ra đường không xem hoàng lịch. Sau khi điều chỉnh tâm trạng xong cuối cùng về nước, lại ở sân bay gặp phải ngu ngốc biến thái, nếu không phải thấy quần áo bên trong, cậu đã cho rằng chủ nhân của cái valy này chỉ có 18 tuổi, đang là độ tuổi thanh xuân xung động, coi loại tạp chí hentai này thành thức ăn tinh thần, tiết tháo rơi vỡ đầy đất!
Trong valy ngoại trừ hai quyển tạp chí, còn có mấy bản hợp đồng, Lâm Dịch mở hợp đồng ra muốn xem thử chủ nhân là ai, không ngờ bị khoản tiền vốn phía trên dọa sợ, trị giá đến mấy chục triệu! Đáng tiếc còn chưa ký tên…
Cũng không biết đối phương nghĩ thế nào, thế mà trực tiếp nhét hợp đồng vào trong valy, để chung với tạp chí hentai, bên trong ngoại trừ mấy bộ đồ, còn có một xâu chìa khóa, toàn bộ bị chất chồng với nhau, lại cộng thêm mật mã mở valy còn là sáu số 0 chẳng có chút hàm lượng kỹ thuật nào, trong lúc nhất thời Lâm Dịch cũng mờ mịt, người này rốt cuộc là ai? Còn ngu ngốc hơn cả Leo nữa!
Vì để tìm lại được đồ của mình, Lâm Dịch vội vàng đóng valy lại, kéo theo nó đi tìm nhân viên sân bay, tính nhờ bọn họ giúp kiểm tra camera thử. Nhưng vào thời gian này nhân viên nghiệp vụ đều rất bận, kiếm người hỏi thăm chuyện còn phải xếp hàng. Lâm Dịch đứng ở nơi đó, tính tìm một nơi ít người hỏi thăm thử, tiết kiệm thời gian.
Người qua đường không ngừng nhìn qua, thậm chí có mấy cô gái gan lớn còn chụp hình Lâm Dịch. Vốn cậu đã cao 1m8, còn mặc quần bó sát chân, trong thị giác thì từ phần eo trở xuống đã chiếm 2/3 cơ thể. Trên người cậu lại có một loại hơi thở quý tộc thân sĩ, bên trong đôi mắt phượng mang theo một chút ưu buồn, sâu xa mơ màng, trong con ngươi màu hổ phách kèm theo một ít sương mù mông lung, khiến người cảm giác được người này chắc chắn có rất nhiều tâm sự. Làn da trắng nõn gần như có hơi tái nhợt, cái loại trắng bệch đó đặc biệt khiến người thương tiếc. Lâm Dịch mím đôi môi mỏng nhạt màu, đôi mày nhăn lại đẹp mắt, sân bay vẫn là bộ dạng được xây lại như lúc trước, vốn cậu đã không mấy quen thuộc, từ nhỏ còn có chút xíu không phân rõ Đông Tây Nam Bắc, lúc này càng trở nên mê mang hơn…
Bên tai không ngừng bay qua gì mà anh đẹp trai, mỹ nam, chân dài, oppa, còn có người nói dáng vẻ cậu giống Kaname Kuran trong “Vampire Knight”, đổi một bộ quần áo có thể cosplay. Lâm Dịch cảm thấy đầu óc mình có hơi loạn, cũng không biết cái dáng vẻ ngơ ngơ này của mình sẽ hấp dẫn bao nhiêu người, vậy nên cứ đứng ở bên đường tìm kiếm bảng chỉ đường.
“Xin hỏi, có phải cậu đang lạc đường không?” Một nhân viên vệ sinh ở bên cạnh thấy cậu vẫn đứng ngốc ở nơi này, người này sắp ảnh hưởng đến giao thông rồi còn không tự biết, nên không nhịn được hỏi một câu.
Lâm Dịch ngượng ngùng nói: “Tôi, hành lý của tôi bị người khác cầm nhầm, giờ muốn tìm nhân viên nghiệp vụ dẫn đường, đi xem thử camera, còn có, người nhà của tôi đang chờ tôi ở cửa Bắc, cửa Bắc ở đâu vậy?”
Người vây xem xung quanh bật cười, hóa ra đứng ở đây lâu như vậy là vì không tìm được phía Bắc.
Nhân viên vệ sinh vừa nghe cậu nói như vậy thì vội vàng nhìn valy da trong tay cậu, sáng tỏ à một tiếng, “Lúc nãy có một vị tiên sinh cũng nói hành lý của mình bị cầm nhầm, anh ta đang tìm cậu đó, tôi thấy rồi, giống đúc chiếc valy này của cậu.” Nhân viên vệ sinh thấy dáng vẻ thở phào nhẹ nhõm của Lâm Dịch, nói tiếp: “Bên đó có chỗ nghỉ ngơi, cậu có thể ngồi đó nghỉ ngơi chốc lát, nói không chừng sẽ gặp anh ta ngay đó.” Thực ra thì nhân viên vệ sinh muốn nói cậu đừng đứng đây làm ảnh hưởng giao thông nữa, nhưng thấy dáng vẻ của chàng trai này thật sự quá đẹp mắt, cô cũng không tiện nói được.
Lâm Dịch cảm ơn đối phương, nhấc valy đi tới chỗ chị gái vừa nãy chỉ, thấy nơi đó có một cái máy bán nước, liền cầm tiền lẻ, đứng ở bên cạnh nhìn, muốn mua chai nước uống.
Thấy người phía trước đã đi, Lâm Dịch đi tới cạnh máy bán nước, vừa nhét tiền vào, bên cạnh đã có một cái tay thò ra, trên bàn tay lớn khớp xương rõ ràng mang theo kén mỏng, ngón tay thon dài hữu lực chẳng chút khách sáo nhấn một cái lên vị trí nước suối. Lâm Dịch mặt không cảm xúc nhìn đối phương cúi người lấy nước, toàn thân là âu phục nhãn hiệu nổi tiếng, tôn lên bả vai dày rộng và phần eo thon gầy, vóc người có thể so được với siêu mẫu quốc tế.
Lâm Dịch cũng cảm thấy mới mẻ, từng thấy cướp bóc, nhưng chưa từng thấy ăn mặc sĩ diện thế này chạy tới bên cạnh máy bán nước cướp nước đâu. Người này cầm nước, đứng thẳng dậy còn cao hơn Lâm Dịch cả mấy centimet, làn da có màu tiểu mạch khỏe mạnh, xem ra thường xuyên phơi nắng. Ngũ quan anh tuấn đoan chính, giơ tay nhấc chân đều mang theo tự tin của người đứng đầu, ngang ngược nhưng không lộ ra bên ngoài, sắc bén nội liễm, sau khi Lâm Dịch nhìn rõ tướng mạo của đối phương, hơi nhíu mày, sao lại là anh ta?
Cha mẹ Lâm Dịch là liên hôn hai gia tộc, người có tính cách như Lâm Tự Đào thích phụ nữ ôn nhu thùy mị, ngoan ngoãn phục tùng mình, tốt nhất là loại chim nhỏ nép vào lòng. Mẹ Lâm Dịch – Dịch Hân Nam lại là một nữ cường nhân điển hình cực đoan, thủ đoạn cứng rắn, nói chuyện làm việc thích nói một là một, làm việc mạnh mẽ vang dội, từ nhỏ đã giúp cha mẹ của bà xử lý công ty. Hai người như vậy ở cùng với nhau, giống như quả cầu tập thể dục bị nắm trong cùng một tay, không ngừng ma sát va chạm, nhưng không thể nào bao dung lẫn nhau.
Hôn nhân môn đăng hộ đối, không chỉ là về vật chất, quan trọng nhất là về tinh thần, hai người ngang nhau về vật chất, nhưng tinh thần lại hoàn toàn trái ngược, thế là Lâm Dịch trưởng thành trong sự gây gổ chiến tranh lạnh không ngừng của cha mẹ, năm cậu 9 tuổi từng thấy Lâm Thái Chi người em trai cùng cha khác mẹ, ông nội cậu nói cho cậu biết, đây là em trai của cậu, cậu phải tiếp nhận nó, để nó làm cánh tay của cậu. Lúc đó Lâm Dịch mới biết, thì ra hôn nhân của cha mẹ đã sớm chẳng còn đường cứu vãn nữa rồi, bất đắc dĩ do liên lụy rất nhiều đến lợi ích gia tộc, cộng thêm mẹ cậu muốn mặt mũi, ngay cả ly hôn đều không thể.
Lâm Tự Đào tính khí nóng nảy, có chút duy ngã độc tôn, tự đại không nói còn đa nghi. Loại người thế này lại có một nhược điểm rất lớn, chính là chịu không nổi gió thổi bên tai đầu giường. Dịch Hân Nam tuyệt đối khinh thường dùng thủ đoạn này để tranh giành đàn ông, bà chỉ ngồi trên cao nhìn tiểu tam dày vò qua lại, cảm thấy loại đàn bà đê tiện kiểu này chẳng đáng để liếc mắt một cái. Mà đàn ông lạc lối càng khiến bà cảm thấy chỉ nói chuyện thôi cũng đã buồn nôn, cho nên đặt tất cả lòng dạ lên người Lâm Dịch, ngoại trừ công ty thì chính là con trai, mấy thứ khác hoàn toàn không thèm quan tâm.
Sau đó Lâm Tự Đào càng lúc càng quá phận, có một phần nguyên nhân chính là vì loại thái độ buông trôi bỏ mặc của Dịch Hân Nam chiều hư, mà phương diện khác, tất nhiên còn có một đóa giả bạch liên thật ra lòng dạ đen tối xúi giục ở bên tai. Lâm Dịch đã từng cảm thấy nếu so sánh với hai đứa con riêng kia, mình đúng thật như là thứ dư thừa, nhưng vì còn có nhà để về, còn có thể ở trong căn nhà mẹ từng ở cảm nhận hơi thở của mẹ, cậu lựa chọn trốn tránh che giấu thay cho cha, khiến ánh mắt phẫn nộ lúc mẹ qua đời quấn quanh trong đầu mười mấy năm!
Tính mạng của cả Dịch gia đều hủy ở trên tay Lâm gia, bức Dịch gia đến đường cùng, đến cuối cùng còn muốn đưa cậu vào chỗ chết, vậy mà cậu vẫn luôn nhớ tình xưa không đành lòng hù chết cha! Đây chính là cái gọi ‘báo ân’ của Lâm gia!
Năm đó nếu không có sự giúp đỡ của Dịch gia, không có mẹ của cậu gả đến Lâm gia, Lâm gia đã sớm phá sản rồi, món nợ đầy người của Lâm Tự Đào có thể bức ông ta đến mức nhảy lầu! Nhưng Dịch gia nể tình cũ xưa, không chỉ gả con gái độc nhất qua, còn cùng nhau giúp Lâm gia vượt qua cửa ải khó khăn, Lâm gia thì làm gì chứ? Đơn giản là chém tận giết tuyệt!
Lâm Dịch ngồi dậy, chậm rãi giấu đi ánh mắt hung ác, cầm di động bên gối lên nhìn, ngày 13 tháng 8 năm 2015, lúc này ông bà ngoại vẫn còn sống! Chưa có gì muộn cả!
Cậu cần một chút thời gian điều chỉnh lại trạng thái của mình, để bản thân thích ứng với tiết tấu cuộc sống của 7 năm trước, còn có một vài chuyện cần phải trải sẵn trước. Lần này sống lại, dường như cậu đã tránh thoát khỏi gông xiềng huyết mạch đang giam cầm trên người mình, cả người nhẹ nhõm trở về đối mặt, không còn chút tình cảm nào mới dễ phản kích, nợ bốn mạng người, phải tính toán rõ ràng!
Hai tháng sau
Ngày 1 tháng 10 kỳ nghỉ lễ quốc Khánh, sân bay ở Bình Châu lại đầy ắp người, Lâm Dịch kéo hành lý, thật không dễ mới từ bên trong chen ra được, lại phát hiện valy hành lý không đúng cho lắm, tuy vẻ ngoài giống đúc, nhưng nhìn vài chi tiết thì dường như không phải cái của mình. Trên khóa kéo của cậu có một cái móc khóa tháp Eiffel, hơn nữa còn nặng hơn cái này, điều này khiến lòng Lâm Dịch có một loại dự cảm không tốt, chẳng lẽ lấy nhầm của người khác khác rồi? Quần áo và đồ dùng bên trong mất thì không sao, trở về mua lại là được. Bằng tốt nghiệp của cậu, còn có một quyển album ảnh quý báu, nếu mất thì cậu sẽ điên mất!
Lâm Dịch nhìn đồng hồ đeo tay, thời gian còn sớm. Cậu tranh thủ thời gian xách valy đến chỗ không người, sau khi ngồi xuống thì muốn mở ra xem thử, lỡ như thật sự lấy nhầm với người khác, thì nhanh chóng đi kiểm tra camera. Trên valy có mật mã, con số toàn bộ hiển thị sáu số 0, Lâm Dịch còn chưa kịp dùng mật mã của mình để thử nữa, vậy mà chỉ ấn một cái valy đã mở luôn rồi, Lâm Dịch sững sờ, quả nhiên không phải của mình, mật mã thật sự là sáu số 0!
Sau khi valy mở ra đập vào mắt chính là một quyển tạp chí người đẹp, phía trên có một em gái ngực lớn mặc bikini, ngực lớn eo nhỏ cộng thêm mông đầy đặn, cặp chân thẳng dài nhỏ gọn đang đè ở trên cánh tay đàn ông, một luồng hơi thở hentai phả vào mặt. Cả người Lâm Dịch đều bối rối, tình huống gì đây?
Một đôi vợ chồng lớn tuổi đi ngang qua bên người Lâm Dịch, ánh mắt nhìn Lâm Dịch mang theo ghét bỏ và thương tiếc, một thằng bé điển trai thế kia, sao lại có loại sở thích này chứ, quả thật quá có lỗi với điều kiện ngoại tại của bản thân rồi, cha mẹ biết thì sẽ đau lòng cỡ nào? Sắc mặt Lâm Dịch thoáng cái đỏ bừng, giờ đúng là hết đường chối cãi, cậu hận không thể bóp chết cái tên đã cầm valy của mình, biến thái từ đâu ra vậy, sao còn chưa bị kiểm tra an ninh coi là phần tử tội phạm bắt lại?!
Lâm Dịch luống cuống tay chân giấu quyển tạp chí đó vào, không ngờ bên dưới quyển tạp chí kia chính là một quyển manga nhiệt huyết, người phía trên trang bìa đầu mọc sừng đeo mặt nạ khoác áo choàng, một chân đá bay kẻ địch, thô bạo rối tinh rối mù. Lâm Dịch nuốt ngụm nước bọt, cảm thấy bản thân quả là ra đường không xem hoàng lịch. Sau khi điều chỉnh tâm trạng xong cuối cùng về nước, lại ở sân bay gặp phải ngu ngốc biến thái, nếu không phải thấy quần áo bên trong, cậu đã cho rằng chủ nhân của cái valy này chỉ có 18 tuổi, đang là độ tuổi thanh xuân xung động, coi loại tạp chí hentai này thành thức ăn tinh thần, tiết tháo rơi vỡ đầy đất!
Trong valy ngoại trừ hai quyển tạp chí, còn có mấy bản hợp đồng, Lâm Dịch mở hợp đồng ra muốn xem thử chủ nhân là ai, không ngờ bị khoản tiền vốn phía trên dọa sợ, trị giá đến mấy chục triệu! Đáng tiếc còn chưa ký tên…
Cũng không biết đối phương nghĩ thế nào, thế mà trực tiếp nhét hợp đồng vào trong valy, để chung với tạp chí hentai, bên trong ngoại trừ mấy bộ đồ, còn có một xâu chìa khóa, toàn bộ bị chất chồng với nhau, lại cộng thêm mật mã mở valy còn là sáu số 0 chẳng có chút hàm lượng kỹ thuật nào, trong lúc nhất thời Lâm Dịch cũng mờ mịt, người này rốt cuộc là ai? Còn ngu ngốc hơn cả Leo nữa!
Vì để tìm lại được đồ của mình, Lâm Dịch vội vàng đóng valy lại, kéo theo nó đi tìm nhân viên sân bay, tính nhờ bọn họ giúp kiểm tra camera thử. Nhưng vào thời gian này nhân viên nghiệp vụ đều rất bận, kiếm người hỏi thăm chuyện còn phải xếp hàng. Lâm Dịch đứng ở nơi đó, tính tìm một nơi ít người hỏi thăm thử, tiết kiệm thời gian.
Người qua đường không ngừng nhìn qua, thậm chí có mấy cô gái gan lớn còn chụp hình Lâm Dịch. Vốn cậu đã cao 1m8, còn mặc quần bó sát chân, trong thị giác thì từ phần eo trở xuống đã chiếm 2/3 cơ thể. Trên người cậu lại có một loại hơi thở quý tộc thân sĩ, bên trong đôi mắt phượng mang theo một chút ưu buồn, sâu xa mơ màng, trong con ngươi màu hổ phách kèm theo một ít sương mù mông lung, khiến người cảm giác được người này chắc chắn có rất nhiều tâm sự. Làn da trắng nõn gần như có hơi tái nhợt, cái loại trắng bệch đó đặc biệt khiến người thương tiếc. Lâm Dịch mím đôi môi mỏng nhạt màu, đôi mày nhăn lại đẹp mắt, sân bay vẫn là bộ dạng được xây lại như lúc trước, vốn cậu đã không mấy quen thuộc, từ nhỏ còn có chút xíu không phân rõ Đông Tây Nam Bắc, lúc này càng trở nên mê mang hơn…
Bên tai không ngừng bay qua gì mà anh đẹp trai, mỹ nam, chân dài, oppa, còn có người nói dáng vẻ cậu giống Kaname Kuran trong “Vampire Knight”, đổi một bộ quần áo có thể cosplay. Lâm Dịch cảm thấy đầu óc mình có hơi loạn, cũng không biết cái dáng vẻ ngơ ngơ này của mình sẽ hấp dẫn bao nhiêu người, vậy nên cứ đứng ở bên đường tìm kiếm bảng chỉ đường.
“Xin hỏi, có phải cậu đang lạc đường không?” Một nhân viên vệ sinh ở bên cạnh thấy cậu vẫn đứng ngốc ở nơi này, người này sắp ảnh hưởng đến giao thông rồi còn không tự biết, nên không nhịn được hỏi một câu.
Lâm Dịch ngượng ngùng nói: “Tôi, hành lý của tôi bị người khác cầm nhầm, giờ muốn tìm nhân viên nghiệp vụ dẫn đường, đi xem thử camera, còn có, người nhà của tôi đang chờ tôi ở cửa Bắc, cửa Bắc ở đâu vậy?”
Người vây xem xung quanh bật cười, hóa ra đứng ở đây lâu như vậy là vì không tìm được phía Bắc.
Nhân viên vệ sinh vừa nghe cậu nói như vậy thì vội vàng nhìn valy da trong tay cậu, sáng tỏ à một tiếng, “Lúc nãy có một vị tiên sinh cũng nói hành lý của mình bị cầm nhầm, anh ta đang tìm cậu đó, tôi thấy rồi, giống đúc chiếc valy này của cậu.” Nhân viên vệ sinh thấy dáng vẻ thở phào nhẹ nhõm của Lâm Dịch, nói tiếp: “Bên đó có chỗ nghỉ ngơi, cậu có thể ngồi đó nghỉ ngơi chốc lát, nói không chừng sẽ gặp anh ta ngay đó.” Thực ra thì nhân viên vệ sinh muốn nói cậu đừng đứng đây làm ảnh hưởng giao thông nữa, nhưng thấy dáng vẻ của chàng trai này thật sự quá đẹp mắt, cô cũng không tiện nói được.
Lâm Dịch cảm ơn đối phương, nhấc valy đi tới chỗ chị gái vừa nãy chỉ, thấy nơi đó có một cái máy bán nước, liền cầm tiền lẻ, đứng ở bên cạnh nhìn, muốn mua chai nước uống.
Thấy người phía trước đã đi, Lâm Dịch đi tới cạnh máy bán nước, vừa nhét tiền vào, bên cạnh đã có một cái tay thò ra, trên bàn tay lớn khớp xương rõ ràng mang theo kén mỏng, ngón tay thon dài hữu lực chẳng chút khách sáo nhấn một cái lên vị trí nước suối. Lâm Dịch mặt không cảm xúc nhìn đối phương cúi người lấy nước, toàn thân là âu phục nhãn hiệu nổi tiếng, tôn lên bả vai dày rộng và phần eo thon gầy, vóc người có thể so được với siêu mẫu quốc tế.
Lâm Dịch cũng cảm thấy mới mẻ, từng thấy cướp bóc, nhưng chưa từng thấy ăn mặc sĩ diện thế này chạy tới bên cạnh máy bán nước cướp nước đâu. Người này cầm nước, đứng thẳng dậy còn cao hơn Lâm Dịch cả mấy centimet, làn da có màu tiểu mạch khỏe mạnh, xem ra thường xuyên phơi nắng. Ngũ quan anh tuấn đoan chính, giơ tay nhấc chân đều mang theo tự tin của người đứng đầu, ngang ngược nhưng không lộ ra bên ngoài, sắc bén nội liễm, sau khi Lâm Dịch nhìn rõ tướng mạo của đối phương, hơi nhíu mày, sao lại là anh ta?
Danh sách chương