Edit: Kazuo
Tang Thứ vẫn như trước đây, chỉ là so với ở Mỹ, ánh mắt của hắn không có bất luận tia sáng nào, giống như một thây ma ngồi trước mặt Lý Hàn Phong, thân hình mảnh khảnh dựa vào ghế, vô cảm nhìn Lý Hàn Phong.
"Thật không dám tin người giúp tôi thoát khỏi gia tộc Kiến Ngộ lại là anh." Giọng nói của Tang Thứ lộ ra vẻ châm chọc, người hại hắn thừa kế thất bại, trở thành đồ chơi của mấy ông già đó, lại chính là Lý Hàn Phong.
Nghĩ đến những ngày bị cưỡng h**p, Tang Thứ cảm thấy buồn nôn, khác với hồi còn thiếu niên, bây giờ cơ thể của hắn đã trưởng thành hơn, hắn chỉ là món đồ chơi trong mắt những lão già đó, vì vậy, những gì hắn nhận được chỉ là sự chịu đựng và điên rồ hơn trước. Đây có phải là sự trừng phạt của Lý Hàn Phong dành cho mình? Tang Thứ thầm hỏi.
Lý Hàn Phong kẹp điếu thuốc gần như cháy dở giữa các ngón tay, ánh mắt lạnh lùng, dường như đang đắm chìm trong một loại lo lắng nào đó.
"Tại sao cậu lại muốn giúp Lý Cừu?" Một thanh âm trầm thấp vang lên, đôi mắt như diều hâu của Lý Hàn Phong không ngừng nhìn chằm chằm ánh mắt đờ đẫn của Tang Thứ.
“Bởi vì tôi là con nuôi của hắn.” Tang Thứ tùy ý phun ra mấy chữ, trong đôi mắt âm u mang theo một tia hận ý.
"Cậu là người như thế nào, tôi biết rất rõ, tôi chỉ muốn hỏi cậu, Lý Cừu dùng thủ đoạn gì khống chế cậu."
"Ha hả..." Tang Thứ nhàn nhạt cười một tiếng, "Anh đang hỏi tôi?"
Lý Hàn Phong không để ý đến Tang Thứ, mà tiếp tục lạnh lùng nói, "Chu Lẫm gần đây rất thích ngủ, hơn nữa cứ mỗi tuần lại đau đớn nôn ra máu."
Tang Thứ kinh ngạc nhìn Lý Hàn Phong, sau đó cười mỉa mai: "Tôi vốn nghĩ Lý Cừu sẽ dùng loại thuốc đó đối với anh, không ngờ cuối cùng người bị dính thuốc lại là nam nhân kia."
Quả nhiên là vậy, Lý Hàn Phong âm thầm nắm chặt hai tay, toàn thân bị sát khí bao trùm.
Sau khi Chu Lẫm lại nôn ra máu, Lý Hàn Phong ngay lập tức nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, mặc dù dùng mọi cách vẫn không thể tìm ra nguyên nhân của căn bệnh, nhưng Lý Hàn Phong nhanh chóng nghĩ đến Lý Hàn Uy vẫn đang chờ đợi câu trả lời của hắn V thị. Khi liên lạc với Lý Hàn Uy, câu trả lời của Lý Hàn Uy là chỉ cần Lý Hàn Phong sẵn sàng hợp tác với Thượng Nguyệt Bang, hắn sẽ ngay lập tức đưa một loại thuốc có thể chữa bệnh cho Chu Lẫm.
Lý Hàn Phong không trả lời ngay, mà lập tức cử người sang Nhật Bản đưa Tang Thứ về đây. Bằng cách này, rõ ràng là trong khoảng thời gian Chu Lẫm bị Thượng Nguyệt Bang bắt giữ, cậu chắc chắn đã bị tiêm một loại thuốc nào đó.
“Tôi muốn biết chi tiết.” Ánh mắt của Lý Hàn Phong càng thêm hung ác.
Mặc dù Tang Thứ hận Lý Hàn Phong, nhưng người hắn thực sự ghét chính là Lý Cừu, khi nghe tin Lý Hàn Phong rời khỏi Thượng Nguyệt Bang, Tang Thứ chỉ hy vọng hai bên đều chiến đấu cho đến chết.
Trầm mặc một hồi, Tang Thứ mới nghiêm túc nói: “Thuốc này tên là V70, người trúng dược sẽ xuất hiện triệu chứng thích ngủ, sau đó đau đớn nôn ra máu, chuyên gia dù thông minh đến đâu cũng không phát hiện ra bất kỳ dị thường nào trong cơ thể. Từ lúc bắt đầu dùng thuốc, người trúng dược sẽ không sống quá hai tháng, cuối cùng sẽ chết trong giấc ngủ."
Ánh mắt Lý Hàn Phong càng ngày càng lạnh, Jason đứng phía sau Lý Hàn Phong có thể cảm nhận được lửa giận mãnh liệt trên người hắn.
“Tiếp tục.” Lý Hàn Phong lạnh lùng nói.
"Điều đáng sợ nhất của V70 là nó không hề có thuốc giải. Chỉ có thể kéo dài cuộc sống của bệnh nhân bằng cách lại tiêm V70 một lần nữa. Mỗi lần tiêm có thể kéo dài cuộc sống của bệnh nhân thêm hai tháng. Thời gian mà bệnh nhân trúng dược có thể sống dựa trên cơ sở số lần tiêm mà tính."
"Cậu giúp Lý Cừu lừa gạt tôi, chính là muốn từ Lý Cừu lấy V70?" Lý Hàn Phong nghiêm thanh chất vấn.
“Đúng vậy, Lý Cừu đã hứa với tôi, sau khi xong việc, sẽ đưa cho tôi V70 bằng khoảng năm mươi năm.” Nói xong, Tang Từ khẽ hừ một tiếng, tựa hồ tự giễu cười nói: “Nhưng tôi chỉ lấy được sáu phần, Lý Cừu lại bỏ rơi tôi. " Tang Thứ vốn định sau khi lấy được năm mươi năm V70 liền thoát khỏi sự khống chế của Lý Cừu, chỉ vì tự do chứ không gì khác. Nói xong, Tang Thứ ngẩng đầu nhìn Lý Hàn Phong, cười khẽ: "Nếu như tôi biết, tôi đã giữ một liều V70, nói không chừng anh lại vì nam nhân đó đến cầu cứu tôi."
"Jason, nhanh chóng thành lập một nhóm nghiên cứu cho tôi, bất kể giá nào, đều phải phát triển thuốc giải V70 cho tôi." Lý Hàn Phong công đạo xong, liền đứng dậy đi ra khỏi văn phòng. Hắn không thể ở lại ở đây nữa, hắn muốn quay trở lại ôm người đàn ông đó, cảm nhận sự tồn tại thực sự của cậu.
"Vô dụng." Tang Thứ đột nhiên nói, "Tôi âm thầm thành lập tổ chuyên nghiệp khoảng bảy năm cũng không có nghiên cứu V70 được, anh muốn nghiên cứu thuốc giải của V70, chỉ là nằm mơ mà thôi."
Lý Hàn Phong dừng lại, nhưng không quay đầu lại, "Tôi sẽ không tranh luận với một người sắp chết về sự kiêu ngạo của hắn, nhưng mong cậu nhớ cho kỹ, không có sự cho phép của tôi, không ai có thể mang Chu Lẫm đi, ngay cả thượng đế cũng không có quyền."
Nhìn thấy bóng dáng Lý Hàn Phong sải bước đi xa, Tang Thứ nhắm mắt lại, nhẹ nhàng dựa vào trên sô pha, người mà hắn ngưỡng mộ nhất cuối cùng cũng gặp phải hoàn cảnh khốn khổ chân chính.
E rằng, người có thể đánh bại Lý Hàn Phong cũng chỉ duy nhất Chu Lẫm.
Chỉ là, Lý Hàn Phong sẽ vì Chu Lẫm mà thỏa hiệp với Lý Cừu sao? Ít nhất, Tang Thứ cũng không tin.
- -----------------------------------------
Lúc Lý Hàn Phong trở lại biệt thự, Chu Lẫm đang tắm rửa trong phòng tắm, Lý Hàn Phong mặc quần áo đi vào dưới vòi hoa sen, nhẹ nhàng ôm eo Chu Lẫm, cằm nhẹ nhàng đặt trên vai Chu Lẫm.
"Mẹ kiếp! Muốn tắm thì cởi quần áo ra đi! Sẽ bị cảm lạnh đấy." Chu Lẫm quay người hét lên, liền nhìn thấy ánh mắt tối tăm của Lý Hàn Phong, "Nguyên Soái xảy ra chuyện gì sao? Hay là Lý Cừu dùng thủ đoạn gì để lừa anh?" Nghĩ như vậy, Chu Lẫm không khỏi cảm thấy lo lắng.
“Không có việc gì!” Lý Hàn Phong nhàn nhạt nói một câu, ôm chặt lấy eo Chu Lẫm, “Tôi chỉ là nhớ em, cho nên mới trở về xem một chút.”
Chu Lẫm bĩu môi, "Mấy câu như thế này tôi sớm đã nghe đến phát chán."
“Vậy em muốn tôi dùng hành động thực tế chứng minh sao?” Lý Hàn Phong ái muội cười một tiếng.
"Đừng! Tôi vừa mới từ trên giường ngủ dậy, lát nữa còn định đến Moonlight điên cuồng một đêm." Chu Lẫm đẩy Lý Hàn Phong ra, cầm khăn khô bắt đầu lau người.
“Lát nữa tôi đi với em.” Lý Hàn Phong ôn nhu cười, sau đó cởi quần áo đi tắm.
Chu Lẫm cảm thấy Lý Hàn Phong có chút không bình thường, mặc dù đã quen với sự dịu dàng của hắn, nhưng đây là lần đầu tiên hắn bình tĩnh nói mấy lời âu yếm như vậy.
Lý Hàn Phong chỉnh lại cà vạt, mặc một bộ âu phục màu đen, lộ ra vẻ uy nghiêm, Chu Lẫm có chút tò mò khó hiểu hỏi: "Không phải chủ là đi gay bar thôi sao? Sao anh lại ăn mặc nghiêm túc như vậy? Tôi cũng chỉ mặc một bộ quần áo bình thường mà thôi."
Lý Hàn Phong chỉnh lại cà vạt xong, liền ôm Chu Lẫm vào lòng, tà cười nói: "Như vậy mới xứng với nam nhân của bà xã."
Chu Lẫm không khách khí hừ một tiếng, "Đừng tưởng rằng tôi không biết anh đang khen chính mình, trừ phi anh gọi tôi một tiếng lão công."
"..."
Sau đó, Chu Lẫm đang buồn bực lại bị Lý Hàn Phong đè ở trên giường, làm một trận hôn điên cuồng.
Trong xe, Chu Lẫm đưa tay xoa đôi môi sưng đỏ, nhịn không được lên án: "Lần sau đến lượt tôi chủ động, lấy cách hôn này của anh, miệng của tôi sớm muộn gì cũng biến thành một miếng xúc xích."
"Được! Lần sau tôi sẽ nghe lời bà xã." Lý Hàn Phong cười cười, tiếp tục lái xe.
"Đúng rồi, tôi nhớ tới một chuyện!" Hai mắt Chu Lẫm sáng ngời, "Tôi muốn nhận một đứa bé làm con nuôi, tên là Chu Phong, thế nào? Rất khốc đi!"
“Không!” Lý Hàn Phong không chút suy nghĩ trực tiếp cự tuyệt, “Tôi chỉ muốn con của em.”
Chu Lẫm sửng sốt vài giây, trên mặt đều là hắc tuyến, "...Lão tử không thể... không thể sinh..."
- -----------------------------------
Vừa tiến vào Moonlight, Lý Hàn Vũ liền vui sướng chạy tới, “Anh hai!” Sau đó nhìn thấy Chu Lẫm ở bên cạnh Lý Hàn Phong, còn vui vẻ gọi một tiếng, “Chị dâu.”
Chu Lẫm nhíu mày, trừng mắt nhìn: "Cậu gọi tôi là cái gì?"
“Hắc Hắc!” Lý Hàn Vũ ngây ngô cười, không dám tiếp tục đề tài này, “Ở phía bên này, tôi vì anh gọi rất nhiều bằng hữu, hôm nay tôi nhất định sẽ hạ bệ anh.” Lý Hàn Vũ cười cười ôm Chu Lẫm, hướng bên trong đi vào. Kể từ khi hẹn hò với Triệu Tú Anh, cũng theo Lý Hàn Phong rời khỏi Thượng Nguyệt Bang, Lý Hàn Vũ đã gặp được rất nhiều bạn bè, ban ngày thì vui chơi, ban đêm thì ở bên cạnh A Tú, miễn bàn sinh hoạt của Lý Hàn Vũ có bao nhiêu hạnh phúc.
Nhìn Chu Lẫm cùng Lý Hàn Vũ vừa nói vừa cười rời đi, Lý Hàn Phong sâu sắc không nói nên lời, hai cái tên ngốc này chơi với nhau từ khi nào vậy? "Lý Hàn Vũ đang đợi anh ở phòng xxx." Triệu Tú Anh đi tới bên canh Lý Hàn Phong, sắc mặt ngưng trọng nói. Chuyện của Chu Lẫm, Lý Hàn Phong đã yêu cầu Jason nói với Triệu Tú Anh trước, Triệu Tú Anh trên danh nghĩa là quân sư của Lý Hàn Phong, cho nên Lý Hàn Phong sẽ nói cho cậu biết nhiều bí mật trước.
Lý Hàn Phong muốn đi đến căn phòng đó, chỉ là khi hắn quay người lại, Triệu Tú Anh liền nắm lấy cánh tay hắn.
"Tôi biết anh đối với Chu Lẫm tình cảm sâu đậm, nhưng anh tốt nhất nên biết, nếu như anh thua Lý Cừu, như vậy anh, tôi, Tiểu Vũ cùng những huynh đệ theo anh rời khỏi Thượng Nguyệt bang đều sẽ chết."
Lý Hàn Phong đẩy tay Triệu Tú Anh ra, mặt không chút thay đổi nói: "Tôi sẽ không dùng mạng của huynh đệ để đùa giỡn, tôi đang rất bình tĩnh, cho nên tôi biết phải làm gì."
Triệu Tú Anh đứng tại chỗ, xoa trán, cảm thấy rất bực bội. Cậu rất muốn giúp đỡ Lý Hàn Phong, nhưng lần này thế chủ động hoàn toàn ở trọng tay Lý Cừu. Chừng nào Lý Hàn Phong còn duy trì sự lãnh tuyệt nhất quán của mình, uy hiếp của Lý Cừu chỉ là hư không.
Triệu Tú Anh cũng không hy vọng Chu Lẫm chết, cậu thích người đàn ông giống Lý Hàn Vũ này từ tận đáy lòng, nếu cho Triệu Tú Anh sự lựa chọn, Triệu Tú Anh nhất định sẽ chọn Lý Hàn Vũ, vì bản thân cậu không có gánh nặng nào.
Nhưng Chu Lẫm khác với Lý Hàn Vũ, bởi vì người đàn ông của hắn lại chính là Lý Hàn Phong.
- ---------------------------------------
Lý Hàn Phong đẩy cửa phòng ra, liền nhìn thấy Lý Hàn Uy đang ngồi trên ghế trong phòng, bản thân đang ôm một cậu bé thanh tú dễ thương nhìn qua chỉ khoảng mười chín tuổi.
Lúc đến gần, Lý Hàn Phong mới nhìn thấy rõ ràng thiếu niên trong vòng tay của Lý Hàn Uy, không ai khác chính là Bạch Tường, người mà hắn đã giao cho Lý Cừu.